Jessica nhìn lên thì ra đó là một anh chàng khá điển trai.Khuôn mặt cô
đỏ ửng nhưng chỉ một lúc sau cô đã lấy lại được bình tĩnh.Côhỏi anh
bằng giọng nói lạnh lùng của cô:
-Anh là ai vậy?Tại sao anh lại ở đây.
_Tôi là Lee Donghae.Tôi đang đi dạo thì thấy cô nằm ngủ ở đây nên tôi
lại thức cô dậy thôi.Mà côkhóc đấy à?Tôi thấy cô vừa ngủ vừa khóc rồi
nói cái gì mà không muốn lấy chồng ấy.
-Á anh nghe thấy hết rồi tại sao anh lại nghe chuyện riêng tư của tôi
chứ-Jessica vừa tức giận vừa đánh vào người Donghae.Donghaenắm chặt
tay cô lại:
-Cô làm sao thế?Tôi tình cờ nghe được chứ có phải cố tình nghe
lénđâu?Sao cô cứ trút giận lên ngườitôi thế?
Vừa bực mình vì chuyện cãi nhauvới mẹ lúc tối vừa đau vì bị Donghae
giữ chặt tay,vết thương lòng của cô lại trào lên.Cô khóc,mái tóc óng
dài xõa xuống che đi khuôn mặt của cô nhưng lại không thể che đi những
giọt nước mắt đau khổ.Donghae thấy vậy liền lấy tay lau khô nước mắt
của cô,anh nói:
-Tôi làm cô khóc à?Xin lỗi nha.
-Không phải anh làm tôi đau mà anh làm tôi nhớ đến chuyện buồn.Tôi có
một người em,mà nóthì trái ngược hẳn hoàn toàn với tôi.Em tôi thì đáng
yêu và luôn biết quan tâm đến mọi người,còn tôi thì lạnh lùng và có
trái tim sắt đá nhưng hai chị em tôi rất yêu thương nhau.Thế rồi một
ngày mẹ bắt tôi phải lấy chồng,nếu không bà sẽ chia rẽ chúng tôi
mãimãi.Tôi đành chấp nhận nếu không tôi sẽ không được thấy nó cười vào
những buổi sáng và cũng không được nó nũng nịu nữa nên lúc nãy nghe
anh nói tôi thấy buồn lắm.
-Tôi ghen tị với tôi đấy!Tôi cũng có một đứa em mà nó nghịch lắm.Suốt
ngày tôi với nó toàn chạnh chọe nhau thôi.
-Thế à!Mà thôi,tôi phải về nhà đây,tôi thấy hơi mệt rồi!-Jessica đứng
dậy lúc này cô mệt mỏi lắm rồi nhưng cô vẫn tỏ ra không có chuyện
gì,cô mỉm cười chào Donghae rồi bước đi một cách nặng nhọc.Nhưng cô
không biết rằng có một người đã lén đi theocô từ suốt lúc ấy,người đó
khôngai khác chính là Donghae.
Đi được một lúc cô thấy hơi choáng nhưng vẫn cố bước đi.Mộtlúc sau vì
quá mệt nên cô ngã xuống.Bỗng có một bàn tay đỡ lấy cô,cô choàng tỉnh
và nói:
-Là anh sao?Sao anh chưa về nhàđi?
-Thấy cô mệt nên tôi đi theo không ngờ may thật đấy.Nào để tôi cõng cô về nhà.
-Không tôi khỏe mà.-Jessica chối ngay.
-Cô đừng tưởng qua mặt tôi.Trèolên lưng tôi đi,đừng để tôi phải dùng vũ lực đấy.
Jessica sợ hãi,cô không biết phải làm thế nào nên đành miễn cưỡng nghe theo.
Donghae cõng cô về.Anh hỏi:
-Nhà cô ở đâu?
-C..ung đ.điện …Ki.mu…sa-Jessica chỉ gắng nói đến đó thôi rồi
ngấthẳn.Nằm trên lưng Donghae,cô thấy mới dễ chịu làm sao.Thật ấmáp.
Donghae cảm thấy lo lắng cho cô vì anh nghĩ đây có lẽ là cú shock lớn
nhất cô ấy đã phải chịu đựng.Anh đi về với tâm trạng không vui chút
nào.Cuối cùng cũng đến nhà cô ấy,anh bế cô và đưa cho người gác cổng
nói:
-Công chúa của các anh phải không?Tôi thấy cô ấy ngất trên dường rồi
đưa về đây,giao cô ấy lại cho các anh này.
Một tên lính gác cổng bế công chúa từ tay Donghae và cảm ơn anh rối
rít,anh nói không cần cảmơn đâu rồi quay mặt bước đi.Họ không biết
rằng lúc này đang có một người theo dõi họ từ ban công tầng 4 của tòa
lâu đài,chính là cô công chúa Seohyun.Cô thấy chị về thì mừng lắm,chạy
xuống gọi thị nữ ra đưachị vào phòng.Sau khi được đặt đầu vào chiếc
gối của mình Jessica vẫn không hề hay biết.Nhìn khuôn mặt chị tái nhợt
đi vì mệt mỏi,cô òa khóc”Vì mình mà chị phải chịu như thế này,tội
nghiệp chị quá”.. Cô thức suốt đêm để chăm sóc cho chị.Sáng hôm sau…
Jessica tỉnh dậy với một tâm trạngsảng khoái,cô nhìn sang bên cạnhthì
thấy Seohyun đang ngủ,mồ hôiướt đẫm trán,cô mỉmcười nhẹ nhàng xoa lên
mái tóc em.Cô thương em lắm nhưng không biếtlàm gì.
Chiều hôm ấy,Taeyeon và Hangeng đến,Yuri niềm nở ra đónbạn.Yuri rót
trà mời bạn rồi gọi hai cô con gái ra,Jessica và Seohyun-hai cô tỏ ra
rất vui trước mặt khách để không ai nghi ngờ.Taeyeon nói:
-Mình thấy cả hai đều được hết hay là cậu cho hai đứa nó đến ở nhà
mình một thời gian xem hai đứa chọn ai.Dù sao thì mình cũng có hai
chàng hoàng tử mà.
-Ừ thế cũng được!Để mình hỏi bọn nó xem.
Đúng lúc đó thì Jessica bước ra.Yuri hỏi:
-Em con đâu?
-Dạ,nó đang ở trong pha trà.
-Mẹ bàn với Taeyeon rồi.Con và em sẽ chuyển đến nhà Taeyeon một thời
gian để xem hai đứa chọn ai vì cô Taeyeon có cậu con trai mà.
-Thế cũng được ạ!Được ở bên emlà con vui rồi.-Jessica vui vẻ nói.-Thế
nhà cô ở đâu ạ thưa cô Taeyeon.-Jessica quay sang Taeyeon hỏi.
-Nhà cô ở cung điên Azura.
-XOẢNG…mọi người hốt hoảng nhìn về phía cách cửa.Ly trà nóngrơi
xuống bàn chân bé nhỏ của cô,mắt cô tái nhợt đi,cô không dám tin vào
tai mình nữa…
đỏ ửng nhưng chỉ một lúc sau cô đã lấy lại được bình tĩnh.Côhỏi anh
bằng giọng nói lạnh lùng của cô:
-Anh là ai vậy?Tại sao anh lại ở đây.
_Tôi là Lee Donghae.Tôi đang đi dạo thì thấy cô nằm ngủ ở đây nên tôi
lại thức cô dậy thôi.Mà côkhóc đấy à?Tôi thấy cô vừa ngủ vừa khóc rồi
nói cái gì mà không muốn lấy chồng ấy.
-Á anh nghe thấy hết rồi tại sao anh lại nghe chuyện riêng tư của tôi
chứ-Jessica vừa tức giận vừa đánh vào người Donghae.Donghaenắm chặt
tay cô lại:
-Cô làm sao thế?Tôi tình cờ nghe được chứ có phải cố tình nghe
lénđâu?Sao cô cứ trút giận lên ngườitôi thế?
Vừa bực mình vì chuyện cãi nhauvới mẹ lúc tối vừa đau vì bị Donghae
giữ chặt tay,vết thương lòng của cô lại trào lên.Cô khóc,mái tóc óng
dài xõa xuống che đi khuôn mặt của cô nhưng lại không thể che đi những
giọt nước mắt đau khổ.Donghae thấy vậy liền lấy tay lau khô nước mắt
của cô,anh nói:
-Tôi làm cô khóc à?Xin lỗi nha.
-Không phải anh làm tôi đau mà anh làm tôi nhớ đến chuyện buồn.Tôi có
một người em,mà nóthì trái ngược hẳn hoàn toàn với tôi.Em tôi thì đáng
yêu và luôn biết quan tâm đến mọi người,còn tôi thì lạnh lùng và có
trái tim sắt đá nhưng hai chị em tôi rất yêu thương nhau.Thế rồi một
ngày mẹ bắt tôi phải lấy chồng,nếu không bà sẽ chia rẽ chúng tôi
mãimãi.Tôi đành chấp nhận nếu không tôi sẽ không được thấy nó cười vào
những buổi sáng và cũng không được nó nũng nịu nữa nên lúc nãy nghe
anh nói tôi thấy buồn lắm.
-Tôi ghen tị với tôi đấy!Tôi cũng có một đứa em mà nó nghịch lắm.Suốt
ngày tôi với nó toàn chạnh chọe nhau thôi.
-Thế à!Mà thôi,tôi phải về nhà đây,tôi thấy hơi mệt rồi!-Jessica đứng
dậy lúc này cô mệt mỏi lắm rồi nhưng cô vẫn tỏ ra không có chuyện
gì,cô mỉm cười chào Donghae rồi bước đi một cách nặng nhọc.Nhưng cô
không biết rằng có một người đã lén đi theocô từ suốt lúc ấy,người đó
khôngai khác chính là Donghae.
Đi được một lúc cô thấy hơi choáng nhưng vẫn cố bước đi.Mộtlúc sau vì
quá mệt nên cô ngã xuống.Bỗng có một bàn tay đỡ lấy cô,cô choàng tỉnh
và nói:
-Là anh sao?Sao anh chưa về nhàđi?
-Thấy cô mệt nên tôi đi theo không ngờ may thật đấy.Nào để tôi cõng cô về nhà.
-Không tôi khỏe mà.-Jessica chối ngay.
-Cô đừng tưởng qua mặt tôi.Trèolên lưng tôi đi,đừng để tôi phải dùng vũ lực đấy.
Jessica sợ hãi,cô không biết phải làm thế nào nên đành miễn cưỡng nghe theo.
Donghae cõng cô về.Anh hỏi:
-Nhà cô ở đâu?
-C..ung đ.điện …Ki.mu…sa-Jessica chỉ gắng nói đến đó thôi rồi
ngấthẳn.Nằm trên lưng Donghae,cô thấy mới dễ chịu làm sao.Thật ấmáp.
Donghae cảm thấy lo lắng cho cô vì anh nghĩ đây có lẽ là cú shock lớn
nhất cô ấy đã phải chịu đựng.Anh đi về với tâm trạng không vui chút
nào.Cuối cùng cũng đến nhà cô ấy,anh bế cô và đưa cho người gác cổng
nói:
-Công chúa của các anh phải không?Tôi thấy cô ấy ngất trên dường rồi
đưa về đây,giao cô ấy lại cho các anh này.
Một tên lính gác cổng bế công chúa từ tay Donghae và cảm ơn anh rối
rít,anh nói không cần cảmơn đâu rồi quay mặt bước đi.Họ không biết
rằng lúc này đang có một người theo dõi họ từ ban công tầng 4 của tòa
lâu đài,chính là cô công chúa Seohyun.Cô thấy chị về thì mừng lắm,chạy
xuống gọi thị nữ ra đưachị vào phòng.Sau khi được đặt đầu vào chiếc
gối của mình Jessica vẫn không hề hay biết.Nhìn khuôn mặt chị tái nhợt
đi vì mệt mỏi,cô òa khóc”Vì mình mà chị phải chịu như thế này,tội
nghiệp chị quá”.. Cô thức suốt đêm để chăm sóc cho chị.Sáng hôm sau…
Jessica tỉnh dậy với một tâm trạngsảng khoái,cô nhìn sang bên cạnhthì
thấy Seohyun đang ngủ,mồ hôiướt đẫm trán,cô mỉmcười nhẹ nhàng xoa lên
mái tóc em.Cô thương em lắm nhưng không biếtlàm gì.
Chiều hôm ấy,Taeyeon và Hangeng đến,Yuri niềm nở ra đónbạn.Yuri rót
trà mời bạn rồi gọi hai cô con gái ra,Jessica và Seohyun-hai cô tỏ ra
rất vui trước mặt khách để không ai nghi ngờ.Taeyeon nói:
-Mình thấy cả hai đều được hết hay là cậu cho hai đứa nó đến ở nhà
mình một thời gian xem hai đứa chọn ai.Dù sao thì mình cũng có hai
chàng hoàng tử mà.
-Ừ thế cũng được!Để mình hỏi bọn nó xem.
Đúng lúc đó thì Jessica bước ra.Yuri hỏi:
-Em con đâu?
-Dạ,nó đang ở trong pha trà.
-Mẹ bàn với Taeyeon rồi.Con và em sẽ chuyển đến nhà Taeyeon một thời
gian để xem hai đứa chọn ai vì cô Taeyeon có cậu con trai mà.
-Thế cũng được ạ!Được ở bên emlà con vui rồi.-Jessica vui vẻ nói.-Thế
nhà cô ở đâu ạ thưa cô Taeyeon.-Jessica quay sang Taeyeon hỏi.
-Nhà cô ở cung điên Azura.
-XOẢNG…mọi người hốt hoảng nhìn về phía cách cửa.Ly trà nóngrơi
xuống bàn chân bé nhỏ của cô,mắt cô tái nhợt đi,cô không dám tin vào
tai mình nữa…
/41
|