“Seohyun.Seohyun à”
Cô đơ người,đứng nhìn người con trai đang tiến lại gần cô.Nước mắt cứ
lăn đều trên gò má,bỗng một cơn gió lạnh thổi qua vai cô,người con
trai đó cứ mờ dần mờ dần.
“Không”,cô cố bật ra câu nói đó.Mất rồi,người con trai đó đang biến
mất dần trong mắt cô,nước mắt cứ chảy,cô cứ nói những câu nói mà đến
cả chính mình cũng không thể hiểu nổi”Xin anh,đừng bỏ em,xin anh!”
.
.
.
“Hộc,hộc,hộc”Tiếng thở gấp gáp hòa vào màn đêm tĩnh lặng,ngườicô ướt
đãm mồ hôi.Ácmộng vừa rồi là gì vậy?Tại sao côlại liên tưởng đến
nó.Tại sao cô lại nhớ lại.Cô thở nhẹ,áp tay lên má mình,vị mặn chát
của nước mắt vẫn còn đọng đâu đó trong trái tim cô.Nhìn ra cửa sổ,thế
giớinày,nó to lớn đến vậy sao?Đáng sợ….
—————————————o0o——————————-
-Kyuhyun à,em làm gì mà ngẩn người ra thế?-Donghae nhìn Kyuhyun.
-À,không có gì đâu.Mà anh nên đingủ đi,khyua rồi,em sẽ đi tìm cho.Mai
anh hãy tìm,giữ sức đi-Kyuhyun thoát khỏi những dòng suy nghĩ và vỗ
vai Donghae.
-Anh không thẻ nghỉ được.Chưa tìm thấy cô ấy,làm csao anh có thểyên
tâm được chứ?-Donghae khẽ nhướn mày.
-Em có bảo anh phải yên tâm đâu,chỉ là anh hãy giữ sức ngày mai còn
tìm tiếp.Em sẽ thay phiênanh.Anh đi nghỉ đi,hãy vì Jessica đi
chứ.-Kyuhyun nói.
-Được rồi,anh sẽ đi nghỉ-Donghaenói rồi quay đi.Anh đang rất buồn,giá
như lúc sáng anh đừng nghe lời Kyuhyun,đi tìm Jessica có phải hơn
không.Anh chẳng thể thay đổi được gì cả,giờ đây,con tim anh,hình như
nó thật trống vắng.
Tại một góc của vườn thượng uyển,có một chàng trai cũng đứng đó,trái
tim cũng đau,tiếng nói yesu ớt của cô gái đó hòa lẫncùng tiếng gió”Xin
anh,đừng bỏ em ,xin anh”,câu nói đó cứ văng vẳng bên tai anh.Mỗi khi
nghe giọng nói quen thuộc đó,timanhcứ đau như cắt,tại sao hồi đó anh
lại nói dối cô ấy,tại sao hồi đóanh lại chà đạp lên tình cảm chân
thành mà cô ấy dành cho mình,tạisao anh lại bỏ cô ấy trong khi trái
tim anh lại cố gắng níu giữ.Tại sao….
—————~~~————-
Sunny thấm khăn ướt và đắp lên trán Jessica,hôm đó,khi ra biển chơi
với mọi người,cô đã phát hiện ra một cô gái đang nằm trên bờ biển
trong tình trạng rất nguy kịch.Cô đã nghĩ cô gái ấy sẽ khôngqua khỏi
nhưng như có phép màu nhiệm,bây giờ cô gái ấy đã lấy lại nhịp thở,sắc
mặt cũng đỡ hơn phần nào.Sunny nhìn cô gái đó lần nữa,cô ấy trông thật
buồn,hình như nước mắt vừa tràora khóe mi cô.Đau,buồn,tấtcả những gì
mà giọt nước mắt ấy nóihết,trái tim này,nó đang chết hay sống vậy.
Cùng một lúc,một cơn gió lạnh lẽothổi qua trái tim đang tái tê trong
đau khổ của bốn con người ấy.
——————————-o90o90oo90o——————
-Tướng quân Lee,hãy cho người đi tìm phía bên này.Tướng quân Min,hãy
chỉ huy dàn quân theo phía Tây,còn ta sẽ ra thẳng hướngkinh
thành-Tiếng Kyuhyun vẫn vang lên đều đều trong không gian tĩnh mịch
ấy.Sau khi nghe anh chỉ huy dàn quân,tất cả lên đường đi tìm công chúa
Jessica.Anh lên ngựa,khẽ buông một tiếng thở dài rồi phi ngựa ra ngoài
kinh thành.
Còn Park Hanul,sau mấy ngày chờđợi,cô ta đã không chịu nổi nữa.
“Xoảng,xoảng”Tiếng vỡ vang lên cùng với cơn thinh nộ đang sôi sục
trong người cô ta.Bọn thị nữ chạy vào:
-Công chúa người có chuyện gì vậy?
-CÁC NGƯỜI,CÚT HẾT CHO TA-Park Hanul gào lên.Bọn thị nữ sợ hãi vội cáo lui.
-Tại sai,tại sao chồng ta lại đi tìm con bé đó chứ,chết là phần thưởng
xứng đáng của nó mà.Tại sao chồng ta lại không thèm đếm xỉa đến ta từ
lúc kết hôm cho đến giờ chứ.Chưa hề cómột lời nói yêuthương đối với
ta,thật đáng ghét-Park hanul điênlên,tiếp tục hành hạ những chiếc cốc
thủy tinh mỏng manh yếu ớt như chính trái tim của hai người con gái
đó…
Cô đơ người,đứng nhìn người con trai đang tiến lại gần cô.Nước mắt cứ
lăn đều trên gò má,bỗng một cơn gió lạnh thổi qua vai cô,người con
trai đó cứ mờ dần mờ dần.
“Không”,cô cố bật ra câu nói đó.Mất rồi,người con trai đó đang biến
mất dần trong mắt cô,nước mắt cứ chảy,cô cứ nói những câu nói mà đến
cả chính mình cũng không thể hiểu nổi”Xin anh,đừng bỏ em,xin anh!”
.
.
.
“Hộc,hộc,hộc”Tiếng thở gấp gáp hòa vào màn đêm tĩnh lặng,ngườicô ướt
đãm mồ hôi.Ácmộng vừa rồi là gì vậy?Tại sao côlại liên tưởng đến
nó.Tại sao cô lại nhớ lại.Cô thở nhẹ,áp tay lên má mình,vị mặn chát
của nước mắt vẫn còn đọng đâu đó trong trái tim cô.Nhìn ra cửa sổ,thế
giớinày,nó to lớn đến vậy sao?Đáng sợ….
—————————————o0o——————————-
-Kyuhyun à,em làm gì mà ngẩn người ra thế?-Donghae nhìn Kyuhyun.
-À,không có gì đâu.Mà anh nên đingủ đi,khyua rồi,em sẽ đi tìm cho.Mai
anh hãy tìm,giữ sức đi-Kyuhyun thoát khỏi những dòng suy nghĩ và vỗ
vai Donghae.
-Anh không thẻ nghỉ được.Chưa tìm thấy cô ấy,làm csao anh có thểyên
tâm được chứ?-Donghae khẽ nhướn mày.
-Em có bảo anh phải yên tâm đâu,chỉ là anh hãy giữ sức ngày mai còn
tìm tiếp.Em sẽ thay phiênanh.Anh đi nghỉ đi,hãy vì Jessica đi
chứ.-Kyuhyun nói.
-Được rồi,anh sẽ đi nghỉ-Donghaenói rồi quay đi.Anh đang rất buồn,giá
như lúc sáng anh đừng nghe lời Kyuhyun,đi tìm Jessica có phải hơn
không.Anh chẳng thể thay đổi được gì cả,giờ đây,con tim anh,hình như
nó thật trống vắng.
Tại một góc của vườn thượng uyển,có một chàng trai cũng đứng đó,trái
tim cũng đau,tiếng nói yesu ớt của cô gái đó hòa lẫncùng tiếng gió”Xin
anh,đừng bỏ em ,xin anh”,câu nói đó cứ văng vẳng bên tai anh.Mỗi khi
nghe giọng nói quen thuộc đó,timanhcứ đau như cắt,tại sao hồi đó anh
lại nói dối cô ấy,tại sao hồi đóanh lại chà đạp lên tình cảm chân
thành mà cô ấy dành cho mình,tạisao anh lại bỏ cô ấy trong khi trái
tim anh lại cố gắng níu giữ.Tại sao….
—————~~~————-
Sunny thấm khăn ướt và đắp lên trán Jessica,hôm đó,khi ra biển chơi
với mọi người,cô đã phát hiện ra một cô gái đang nằm trên bờ biển
trong tình trạng rất nguy kịch.Cô đã nghĩ cô gái ấy sẽ khôngqua khỏi
nhưng như có phép màu nhiệm,bây giờ cô gái ấy đã lấy lại nhịp thở,sắc
mặt cũng đỡ hơn phần nào.Sunny nhìn cô gái đó lần nữa,cô ấy trông thật
buồn,hình như nước mắt vừa tràora khóe mi cô.Đau,buồn,tấtcả những gì
mà giọt nước mắt ấy nóihết,trái tim này,nó đang chết hay sống vậy.
Cùng một lúc,một cơn gió lạnh lẽothổi qua trái tim đang tái tê trong
đau khổ của bốn con người ấy.
——————————-o90o90oo90o——————
-Tướng quân Lee,hãy cho người đi tìm phía bên này.Tướng quân Min,hãy
chỉ huy dàn quân theo phía Tây,còn ta sẽ ra thẳng hướngkinh
thành-Tiếng Kyuhyun vẫn vang lên đều đều trong không gian tĩnh mịch
ấy.Sau khi nghe anh chỉ huy dàn quân,tất cả lên đường đi tìm công chúa
Jessica.Anh lên ngựa,khẽ buông một tiếng thở dài rồi phi ngựa ra ngoài
kinh thành.
Còn Park Hanul,sau mấy ngày chờđợi,cô ta đã không chịu nổi nữa.
“Xoảng,xoảng”Tiếng vỡ vang lên cùng với cơn thinh nộ đang sôi sục
trong người cô ta.Bọn thị nữ chạy vào:
-Công chúa người có chuyện gì vậy?
-CÁC NGƯỜI,CÚT HẾT CHO TA-Park Hanul gào lên.Bọn thị nữ sợ hãi vội cáo lui.
-Tại sai,tại sao chồng ta lại đi tìm con bé đó chứ,chết là phần thưởng
xứng đáng của nó mà.Tại sao chồng ta lại không thèm đếm xỉa đến ta từ
lúc kết hôm cho đến giờ chứ.Chưa hề cómột lời nói yêuthương đối với
ta,thật đáng ghét-Park hanul điênlên,tiếp tục hành hạ những chiếc cốc
thủy tinh mỏng manh yếu ớt như chính trái tim của hai người con gái
đó…
/41
|