-Tôi đoán có sai đâu-Jessica cười nhạt.Đoạn,cô quay sang nói với Hwa:
-Nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra đi?
-Chỉ là một sự cố nhỏ.Người lái xengựa của tôi đã không chú ý nênđã
tông thẳng vào cô ấy,và đầu cô ấy đã bị đập vào một khúc gỗ.
-Sự cố…đó mà là một sự cố sao?-Jessica kêu lên,ánh mắt cô cóthể làm
cho người ta cảm thấygầnnhư đóng băng đi-Nó thậm chí còn không nhớ đến
chị mình.Anh sẽ chịu trách nhiệm chứ?
-Xin lỗi-yonghwa cúi đầu.
-Anh nghĩ một lời xin lỗi có thể làm cho tôi động lòng và tha thứ
sao?-Jessica kêu lên.
-Jessica,thôi đi-Donghae nói nhưng dường như Jessica chẳnghề để tâm đến.
-Anh thôi đi,anh cũng vậy mà-Jessica nói làm Donghae sững người.Cô
đang nói gì anh thế?Trước giờ anh luôn tốt với cô,luôn cố gắng làm cô
cười vậy mà giờ cô lại đổ hết mọi tỗi lỗi cho anh.
-Em đang nói gì vậy chứ?Tại sao lại đổ lỗi cho anh!
-Chả sao cả.Em đang bực,anh đi chỗ khác đi.-Jessica ấm ức nói.
-Tốt thôi,anh đã mất hết 1 tuần đểtìm em và giờ em đã trả ơn anh như
thế đấy!-Donghae nói rồi quay đi.Jessica sững người lại,hình như cô
vừa phạm sai lầm thì phải.Giờ thì anh đã giận cô rồi.Vất vả lắm mới ôm
được cái tay bị thương đến đây,vậy mà,hình như nó bắt đầu nhức lênrồi
thì phải…
-Jessica hãy nghe tôi nói,Donghae không có lỗi gì trong việc này
cả.Tất cả là tại tôi,tôi muốn làm gì đó để bù đắp cho cô-Hanul nói
vớiJessica.
-Tôi không cần biết,bây giờ phải làm thế nào để cô ấy nhớ lại
đã,rồitôi và cô sẽ nói chuyện sau-Jessicanói rồi bước lại gần
Seohyun-Em không nhớ chị à?Chịlà chị gái của em nè,em là nhị công chúa
của đất nước Kimusa đấy.
-Xin lỗi công chúa nhưng hình như công chúa đã nhầm tiểu nữ với người
nào khác.-Seohyun cúi mặt bước nhanh qua Jessica.
-Có thể em không nhớ nhưng chịsẽ làm cho em nhớ ra được thân phận thực
sự của em-Jessica lẩm bẩm.Đoạn co bước lại Kyuhyun,nói-Đáng lẽ ra em
không nên làm nhưng em muốn nhờ anh,hãy giúp Seohyun nhớ lại.Em
nghĩ,chỉ có anh thôi,nhờ anh cả đấy.
-Ừ,anh biết rồi-Kyuhyun gật đầu rồi anh im lặng nhìn Seohyun.Anh thấy
nhoi nhói đau trong lồng ngực mình…
Lúc nãy,tại vườn thượng uyển,Donghae im lặng.Anh thở dàicảm thấy hối
hận.Anh có quá nặng lời với cô không nhỉ.Nhắm mắt,anh đang cố gắng tận
hưởng những cơn gió,mong rằng nó sẽ cuốn đi ba phiền muộn trong tâmtrí
anh.Bỗng một bàn tay đặt lên mắt anh,mở mắt,anh nói:
-Jessica…
-Em bị lộ rồi sao?-Jessica cười gượng.
-Có chuyện gì muốn nói với anh sao?
-…Xin lỗi,lúc nãy vì hơi nóng giận nên em đã trách nhầm anh.
-Có sao đâu.Anh nhịn được mà.Với lại em trách anh thế kể cũng
hay.-Donghae bật cười.
-Sao?-Jessica ngạc nhiên.
-Sao lại ngạc nhiên/Lâu lâu mới nghe em mắng anh một câu cũng thú vị chứ.
-Cái anh này…-Jessica cốc nhẹ vàođầu Donghae.
-Seohyun…nó đã nhớ ra được gì chưa?-Donghae chợt chuyển chủ đề.
-Em không biết nữa.Tự dưng lại thế này,khổ thật!-Jessica thở dài.
-Seohyun,seohyun à.Em đứng lại đã nào.-Kyuhyun gọi.
-Xin lỗi nhị thái tử nhưng nhị tháitử đã nhầm tiểu nữ với người khác
rồi.-Seohyun cố bước đi thật nhanh.
-Em điên à?Sao tôi có thể nhận nhầm em với người khác chứ.Làmơn đừng
nhắc lại cái câu nói đó trước mặt tôi nữa-Kyuhyun bực tức nói.
-Nếu như tôi là vợ của anh thật thìxin anh hãy buông tha cho tôiđi.Tôi
không nhớ anh đã nói gì với tôi nhưng xin anh đừng để tôiphải đau thêm
một lần nào nữa.-Seohyun mặt đanh lại,cô nóivới Kyhyun những câu nói
mà thậm chí cô còn không biết mìnhđang nói cái gì nữa.Quay mặt,cô bước
đi thật nhanh,để lại Kyuhyun đứng đó bàng hoàng màđau xót.
Kyuhyun sững lại trước câu nói của Seohyun,anh nghĩ rằng hình như cô
đã nhớ ra được điều gì đó.Cô có thể nói được câu nói đósao?
-Em…thật sự muốn quên anh sao?
Kyuhyun bước lại chỗ Hanul đang đứng,anh thấy Sulli nhìn mình với đôi
mắt khó hiểu.Biết ý,anh nói:
-Cô ấy là cung nữ trong cung của anh trai em phải không?
-Dạ vâng-Sulli đáp.
-Cô ấy…là vợ của anh
-SAO CƠ?-Sulli tròn mắt.-Đó mà là vợ của anh sao?
-Ừ,không được à?-Kyuhyun nhìn Sulli.
-Không phải,chỉ là…-Sulli ngập ngừng.Vừa lúc đó,Donghae và Jessica bước đến.
-Seohyun đâu?-Jessica hỏi.
-Đi cùng Tiffany rồi-Sulli nói.
-Vậy sao?-Jessica thở dài.Cô nói với Donghae:
-Ngày mai mình về đi!
-Ừ!Anh cũng định vậy-Donghae nhún vai,anh gật đầu.
-Khoan đã!-Sulli nói
-Sao?Có chuyện gì à?-Kyuhyun hỏi.
-À không,chỉ là em muốn Seohyunở lại đây vài ngày,dù saothì…Seohyun
cũng đã ở đây một thời gian rồi,vả lại người gây ra tai nạn cho cô ấy
là anh trai em nên em nghĩ ở đây vài ngày chắc cô ấy sẽ nhớ lại được
chuyện gì đó-Sulli ngập ngừng.
-Vậy sao?Chắc là được.Với lại Yonghwa nói là muốn xin lỗi khi cô ấy
nhớ lại-Kyuhyun nói với Donghae và Jessica.
-Ừ,vậy 2 ngày nữa chúng ta sẽ về.-Jessica nói rồi bước đi.
-Nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra đi?
-Chỉ là một sự cố nhỏ.Người lái xengựa của tôi đã không chú ý nênđã
tông thẳng vào cô ấy,và đầu cô ấy đã bị đập vào một khúc gỗ.
-Sự cố…đó mà là một sự cố sao?-Jessica kêu lên,ánh mắt cô cóthể làm
cho người ta cảm thấygầnnhư đóng băng đi-Nó thậm chí còn không nhớ đến
chị mình.Anh sẽ chịu trách nhiệm chứ?
-Xin lỗi-yonghwa cúi đầu.
-Anh nghĩ một lời xin lỗi có thể làm cho tôi động lòng và tha thứ
sao?-Jessica kêu lên.
-Jessica,thôi đi-Donghae nói nhưng dường như Jessica chẳnghề để tâm đến.
-Anh thôi đi,anh cũng vậy mà-Jessica nói làm Donghae sững người.Cô
đang nói gì anh thế?Trước giờ anh luôn tốt với cô,luôn cố gắng làm cô
cười vậy mà giờ cô lại đổ hết mọi tỗi lỗi cho anh.
-Em đang nói gì vậy chứ?Tại sao lại đổ lỗi cho anh!
-Chả sao cả.Em đang bực,anh đi chỗ khác đi.-Jessica ấm ức nói.
-Tốt thôi,anh đã mất hết 1 tuần đểtìm em và giờ em đã trả ơn anh như
thế đấy!-Donghae nói rồi quay đi.Jessica sững người lại,hình như cô
vừa phạm sai lầm thì phải.Giờ thì anh đã giận cô rồi.Vất vả lắm mới ôm
được cái tay bị thương đến đây,vậy mà,hình như nó bắt đầu nhức lênrồi
thì phải…
-Jessica hãy nghe tôi nói,Donghae không có lỗi gì trong việc này
cả.Tất cả là tại tôi,tôi muốn làm gì đó để bù đắp cho cô-Hanul nói
vớiJessica.
-Tôi không cần biết,bây giờ phải làm thế nào để cô ấy nhớ lại
đã,rồitôi và cô sẽ nói chuyện sau-Jessicanói rồi bước lại gần
Seohyun-Em không nhớ chị à?Chịlà chị gái của em nè,em là nhị công chúa
của đất nước Kimusa đấy.
-Xin lỗi công chúa nhưng hình như công chúa đã nhầm tiểu nữ với người
nào khác.-Seohyun cúi mặt bước nhanh qua Jessica.
-Có thể em không nhớ nhưng chịsẽ làm cho em nhớ ra được thân phận thực
sự của em-Jessica lẩm bẩm.Đoạn co bước lại Kyuhyun,nói-Đáng lẽ ra em
không nên làm nhưng em muốn nhờ anh,hãy giúp Seohyun nhớ lại.Em
nghĩ,chỉ có anh thôi,nhờ anh cả đấy.
-Ừ,anh biết rồi-Kyuhyun gật đầu rồi anh im lặng nhìn Seohyun.Anh thấy
nhoi nhói đau trong lồng ngực mình…
Lúc nãy,tại vườn thượng uyển,Donghae im lặng.Anh thở dàicảm thấy hối
hận.Anh có quá nặng lời với cô không nhỉ.Nhắm mắt,anh đang cố gắng tận
hưởng những cơn gió,mong rằng nó sẽ cuốn đi ba phiền muộn trong tâmtrí
anh.Bỗng một bàn tay đặt lên mắt anh,mở mắt,anh nói:
-Jessica…
-Em bị lộ rồi sao?-Jessica cười gượng.
-Có chuyện gì muốn nói với anh sao?
-…Xin lỗi,lúc nãy vì hơi nóng giận nên em đã trách nhầm anh.
-Có sao đâu.Anh nhịn được mà.Với lại em trách anh thế kể cũng
hay.-Donghae bật cười.
-Sao?-Jessica ngạc nhiên.
-Sao lại ngạc nhiên/Lâu lâu mới nghe em mắng anh một câu cũng thú vị chứ.
-Cái anh này…-Jessica cốc nhẹ vàođầu Donghae.
-Seohyun…nó đã nhớ ra được gì chưa?-Donghae chợt chuyển chủ đề.
-Em không biết nữa.Tự dưng lại thế này,khổ thật!-Jessica thở dài.
-Seohyun,seohyun à.Em đứng lại đã nào.-Kyuhyun gọi.
-Xin lỗi nhị thái tử nhưng nhị tháitử đã nhầm tiểu nữ với người khác
rồi.-Seohyun cố bước đi thật nhanh.
-Em điên à?Sao tôi có thể nhận nhầm em với người khác chứ.Làmơn đừng
nhắc lại cái câu nói đó trước mặt tôi nữa-Kyuhyun bực tức nói.
-Nếu như tôi là vợ của anh thật thìxin anh hãy buông tha cho tôiđi.Tôi
không nhớ anh đã nói gì với tôi nhưng xin anh đừng để tôiphải đau thêm
một lần nào nữa.-Seohyun mặt đanh lại,cô nóivới Kyhyun những câu nói
mà thậm chí cô còn không biết mìnhđang nói cái gì nữa.Quay mặt,cô bước
đi thật nhanh,để lại Kyuhyun đứng đó bàng hoàng màđau xót.
Kyuhyun sững lại trước câu nói của Seohyun,anh nghĩ rằng hình như cô
đã nhớ ra được điều gì đó.Cô có thể nói được câu nói đósao?
-Em…thật sự muốn quên anh sao?
Kyuhyun bước lại chỗ Hanul đang đứng,anh thấy Sulli nhìn mình với đôi
mắt khó hiểu.Biết ý,anh nói:
-Cô ấy là cung nữ trong cung của anh trai em phải không?
-Dạ vâng-Sulli đáp.
-Cô ấy…là vợ của anh
-SAO CƠ?-Sulli tròn mắt.-Đó mà là vợ của anh sao?
-Ừ,không được à?-Kyuhyun nhìn Sulli.
-Không phải,chỉ là…-Sulli ngập ngừng.Vừa lúc đó,Donghae và Jessica bước đến.
-Seohyun đâu?-Jessica hỏi.
-Đi cùng Tiffany rồi-Sulli nói.
-Vậy sao?-Jessica thở dài.Cô nói với Donghae:
-Ngày mai mình về đi!
-Ừ!Anh cũng định vậy-Donghae nhún vai,anh gật đầu.
-Khoan đã!-Sulli nói
-Sao?Có chuyện gì à?-Kyuhyun hỏi.
-À không,chỉ là em muốn Seohyunở lại đây vài ngày,dù saothì…Seohyun
cũng đã ở đây một thời gian rồi,vả lại người gây ra tai nạn cho cô ấy
là anh trai em nên em nghĩ ở đây vài ngày chắc cô ấy sẽ nhớ lại được
chuyện gì đó-Sulli ngập ngừng.
-Vậy sao?Chắc là được.Với lại Yonghwa nói là muốn xin lỗi khi cô ấy
nhớ lại-Kyuhyun nói với Donghae và Jessica.
-Ừ,vậy 2 ngày nữa chúng ta sẽ về.-Jessica nói rồi bước đi.
/41
|