Tình Yêu Ngọt Ngào Và Ấm Áp

Chương 145 - Chương 145

/369


Hứa Nguyệt không tiếng động bật cười: “Con trai ta ăn cơm ta nấu nói còn không bằng ăn vỏ cây còn hơn, không nghĩ tới cháu lại đánh giá ta cao như vậy.”

Nguyễn Tinh Vãn: “.............”

Giọng điệu này thực sự quá thiếu đòn rồi. Nguyễn Tinh Vãn thuận miệng hỏi: “Con trai dì Hứa có thường xuyên về không?”

Động tác ăn cơm của Hứa Nguyệt hơi dừng, qua một lúc mới nói: “Đã nhiều năm rồi ta chưa gặp nó.”

“Vậy nhiều năm như vậy, tay nghề của dì Hứa chắc chắn tiến bộ rất nhiều, nếu con dì lại ăn đồ gì nấu, chắc chắn sẽ không nói những lời như vậy.”

Hứa Nguyệt tự giễu bật cười: “Bỏ đi, cái miệng kia của nó chả nói ra được thứ tốt đẹp gì, bây giờ còn đang hận ta, làm sao có thể ăn đồ ta nấu.”

Nguyễn Tinh Vãn nhẹ nhàng lắc đầu: “Không phải chứ, giữa mẹ con làm gì có thâm thù đại hận, cho dù có chút hiểu lầm thì nói ra là được rồi.”

Bây giờ cô đang mang thai, Nguyễn Tinh Vãn càng ngày càng có thể lĩnh hội về tình mẹ con, trên thế giới này nào có người mẹ nào không muốn con mình tốt chứ, thậm chí có thể trả giá tất cả.

Hứa Nguyệt nói: “Cháu trái lại biết rất rõ.”

“Cháu đương nhiên biết.”

“Vậy vì sao cháu lại rời nhà đi, không phải cãi nhau với ba mẹ sao?”

Lần này, đến lượt Nguyễn Tinh Vãn tạm dừng mấy giây.

Hứa Nguyệt liếc mắt: “Ta chỉ thuận miệng hỏi thôi, cháu không muốn nói thì thôi.”

Nguyễn Tinh Vãn cười nhạt: “Cháu không cãi nhau với ba mẹ, mẹ cháu lúc sinh em trai thì bị khó sinh qua đời rồi, lúc đó cháu mới mấy tuổi, sớm đã không còn nhớ rõ bộ dáng của bà ấy, lần này cũng không phải cháu bỏ nhà đi, mà là muốn đổi môi trường sống mới.” Hứa Nguyệt lại múc cho cô một bát canh cá: “Được rồi, ta không muốn nghe mấy chuyện lộn xộn này, ăn cơm đi.”

Buổi tối, Nguyễn Tinh Vãn nằm trên giường, nhìn ánh trăng sáng tỏ ngoài cửa sổ, có chút không ngủ được.



Cô bỗng nhiên phát hiện, hình như cô đã quên mất một chuyện vô cùng quan trọng.

Cô lấy điện thoại lúc trước từ trong ngăn kéo ra, do dự rất lâu mới gọi tới một dãy số.

Tiếng chuông điện thoại gần kết thúc mới được kết nối, giọng nói của cô rất nhẹ: “Chu Tổng, là tôi.”

“Nói.”

Giọng nói người đàn ông mang theo mấy phần khàn khàn mệt mỏi, rõ ràng đang trong mộng đẹp lại bị đánh thức.

Nguyễn Tinh Vãn túm chăn, chuẩn bị sẵn tâm lý bị anh châm chọc khiêu khích, thử thăm dò mở miệng: “Chu tổng, tôi biết tôi vi phạm giao ước giữa chúng ta, nhưng tôi thật sự đảm bảo, mãi mãi sẽ không xuất hiện trước mặt anh nữa, chuyện của em trai tôi, tôi muốn xin anh..........................”

“Xin tôi cái gì.”

Nguyễn Tinh Vãn cắn răng, nói: “Tôi biết yêu cầu này rất vô liêm sỉ, có điều tôi cảm thấy Chu tổng sẽ đồng ý với tôi.”

Đầu điện thoại bên kia, Chu Từ Thâm cười nhạo: “Biết mình vô liêm sỉ, còn dám mở miệng ra nói như vậy?”

“Cuộc thi thiết kế ba năm trước, là Chu tổng hiểu lầm tôi, tôi biết Chu tổng sau khi biết chân tướng xong cũng rất hối hận, vì vậy mới có chuyện Chu thị nâng đỡ nhà thiết kế của Thành Quang, tôi không cần cơ hội lần này, nếu Chu tổng thật sự muốn bù đắp, thì...........”

Chu Từ Thâm ngắt lời cô: “Không phải em đã sớm từ chối rồi sao.”

Nguyễn Tinh Vãn mở to mắt nói dối: “Lúc đó tôi vẫn chưa biết dụng tâm lương khổ của Chu tổng, bây giờ mới hiểu, hy vọng Chu tổng không cần so đo với loại người như tôi.”

“....................”

Chu Từ Thâm trầm mặc một lúc mới nói: “Em đánh giá về bản thân không sai, đủ vô liêm sỉ.”

/369

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status