Tôi Có Năm Người Ba Là Đại Boss

Chương 6: Về nhà với ba (1)

/790


Chương 6: Về nhà với ba (1)

Editor: May

 

“Ha hả…… Không ăn…… vậy…… vậy không đi.”

Lý Miêu âm thầm cáu giận trừng mắt nhìn Nhuyễn Nhuyễn một cái, cảm thấy hết thảy đều là bởi vì tiểu hòa thượng này.

“Đi.” Mục Thâm buông Nhuyễn Nhuyễn, xoay người liền muốn rời đi, Nhuyễn Nhuyễn vội lại ôm lấy chân dài của anh.

“Ba đừng bỏ lại Nhuyễn Nhuyễn, sư phụ đi rồi, Nhuyễn Nhuyễn thật vất vả mới tìm được ba, đừng bỏ lại con được không.”

Nhuyễn Nhuyễn càng nghĩ trong lòng càng ủy khuất, sư phụ không cần cô, hiện tại thật vất vả tìm được một người ba, ba cũng không cần cô, cô thật sự khiến người chán ghét như vậy sao?

 

Nước mắt trong mắt tiểu hòa thượng lại không nhịn được, hu hu…… Cô không muốn khóc, nhưng không khống chế được, Nhuyễn Nhuyễn rất thương tâm.

Mục Thâm cúi đầu, đứa bé không có ngẩng đầu, chôn mặt ở trên quần anh, bả vai rung động, một đôi tay nhỏ nắm chặt quần anh, anh có thể cảm giác được rõ ràng quần đều bị nước mắt của cô làm ướt một khối nhỏ.

“Ô ô……” Chú chó nhỏ màu trắng bên cạnh nôn nóng kêu, đầu lông xù xù không ngừng đụng vào thân thể tiểu hòa thượng.

Mấy người bên cạnh nhìn đều không đành lòng, trong lòng đồng tình không thôi, ánh mắt đứa nhỏ này thật không tốt, sao lại ôm cái đùi không dễ ôm nhất.

Mọi người không hẹn mà cùng nghĩ như vậy, nhưng lời nói kế tiếp của Mục Thâm lại làm cho bọn họ cảm thấy chính mình có phải gặp ảo giác hay không.

“Đi thôi.” Mục Thâm trầm mặc trong chớp mắt, nắm người lên.

Tuy rằng bị nắm rất không thoải mái, nhưng Nhuyễn Nhuyễn lại đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt thủy nhuận kinh hỉ nhìn anh, cô thật cẩn thận hỏi.

“Ba…… Ba sẽ không bỏ lại Nhuyễn Nhuyễn đúng không?”

Mục Thâm nhìn tiểu hòa thượng xinh đẹp thật sâu, yết hầu giật giật, cuối cùng ừ một tiếng.

Người phía sau nghe được Mục Thâm trả lời, cả người đều hoảng hốt lên.

Nhưng mà một tiếng này giống như là rót vào sức sống cho tiểu hòa thượng, cô bé kéo miệng cười, đôi mắt xinh đẹp cong thành trăng rằm sáng ngời, miệng nhỏ phấn hồng kéo cao, lộ ra hạt gạo nhỏ trắng tinh.

Hôm nay đây là lần đầu tiên cô cười đến vui vẻ như vậy.

Bộ dáng cô cười giống như là tiểu đồng tử ngồi cạnh Quan Âm, làm người nhìn tâm tình cũng không tự giác sáng sủa lên theo.

“Đứa bé này cũng quá đẹp đi.” Trợ lý Lý ở phía sau Mục Thâm nhìn khuôn mặt nhỏ của Nhuyễn Nhuyễn nhịn không được nói thầm.

Tổng giám đốc là vận khí gì, ra ngoài một chuyến liền nhặt được một cô con gái, còn tinh xảo xinh đẹp như vậy, anh cũng muốn nuôi.

“A a a…… Thật đáng yêu.” Thư ký là một cô gái, ngày thường làm việc vô cùng nghiêm cẩn, cả ngày xụ mặt nghiễm nhiên có hướng học tập bộ dáng Mục Thâm, giờ phút này lại bị vẻ đáng yêu của Nhuyễn Nhuyễn làm cho không nhịn được nhỏ giọng hét lên.

Nhưng trợ lý Lý vừa nhìn qua, cô lập tức lại khôi phục vẻ mặt nghiêm túc kia, nhưng đôi mắt lại nhịn không được cứ nhìn qua phía Nhuyễn Nhuyễn, người tí hon trong lòng đã hét lên.

“Ba, có thể chờ một chút không, con…… con muốn cảm ơn bà.”

Vừa rồi bà Ngô giúp cô nói chuyện, cô cũng muốn cảm ơn bà Ngô trợ giúp.

Ở dưới ánh mắt chờ đợi của Nhuyễn Nhuyễn, Mục Thâm gật đầu, cũng thả cô bé đang nắm xuống.

Trên mặt Nhuyễn Nhuyễn lộ ra mỉm cười xán lạn, ôm bàn tay to của Mục Thâm, khuôn mặt nhỏ cọ cọ ở trên tay anh, lúc này mới bước chân ngắn nhỏ chạy đi.

Mục Thâm “…………”


/790

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status