Tôi Có Năm Người Ba Là Đại Boss

Chương 10: Ăn cơm thôi ba (1)

/790


Chương 10: Ăn cơm thôi ba (1)

Editor: May

 

Anh từng nhìn thấy rất nhiều ánh mắt nhìn anh, có kính sợ có sợ hãi thậm chí có thù hận, nhưng giống như Nhuyễn Nhuyễn vậy, dùng vẻ mặt yêu thích chờ mong nhìn anh, vẫn là người đầu tiên.

Vị tổng giám đốc sấm rền gió cuốn nào đó trên thương trường, lần đầu tiên cảm thấy có chút mất tự nhiên, nhưng cũng chỉ trong chốc lát, anh rất nhanh liền vứt bỏ đi vẻ mất tự nhiên này đi.

Hơi có vẻ bình thản mở miệng “Ừ, về sau……”

Lời còn chưa nói xong đã dừng lại, về sau cái gì? Xét nghiệm ADN còn chưa có kết quả đâu!

Nhuyễn Nhuyễn chớp mắt to, thấy phản ứng của ba trong mắt hiện lên thất vọng, ba quả nhiên vẫn là không thích cô.

Méo miệng, cô bé gục đầu xuống, cắn ngón tay, sao sư phụ còn không gọi điện lại cho cô, cô rất muốn rất nhớ sư phụ, nếu sư phụ thấy cô như vậy, khẳng định sẽ khen Nhuyễn Nhuyễn rất đáng yêu thật xinh đẹp.

 

Mục Thâm hoàn toàn không biết nên ở chung với dứa bé như thế nào, anh vốn dĩ chính là một người ít nói, giờ phút này ngồi cùng Nhuyễn Nhuyễn, hoàn toàn chính là trạng thái mắt to trừng mắt nhỏ.

“Cô còn lưu lại nơi này làm gì? Làm việc xong rồi sao?” Không biết nên nói chuyện với Nhuyễn Nhuyễn như thế nào, anh liền nhàn nhạt liếc thư ký Kim một cái.

Kim đại mỹ nữ chỉ cảm thấy cả người đều nổi da gà lên, vội vàng đứng thẳng người, chỉ thiếu làm kính lễ.

“Đi ngay ạ.”

Sau đó lưu luyến mỗi bước không nỡ rời đi.

“Tạm biệt chị.” Nhuyễn Nhuyễn vung móng vuốt nhỏ.

“Tạm biệt cô bé đáng yêu!” Thư ký Kim đã muốn chạy tới cửa xoay người vẫy vẫy cánh tay, xong rồi nhanh chóng chuồn đi ở trong tầm mắt lạnh như băng của Mục Thâm.

Rõ ràng dẫm lên giày cao gót, lại giống như dẫm lên Phong Hỏa Luân!

“Ba, người làm việc đi, Nhuyễn Nhuyễn ngoan ngoãn, không quấy rầy người.”

Tiễn đi chị gái xinh đẹp, Nhuyễn Nhuyễn ngồi nghiêm chỉnh, bộ dáng ngoan ngoãn.

“Ừ.” Mục Thâm nghĩ nghĩ, cũng đích xác không biết nên nói gì với đứa bé đột nhiên xuất hiện này, cô bé ngoan ngoãn ngồi ở bên người mình, anh liền tiếp tục xử lý chuyện của mình.

Sau khi Nhuyễn Nhuyễn an tĩnh ngồi trong chốc lát cảm giác có chút nhàm chán.

Nhuyễn Nhuyễn xoay chuyển tròng mắt, thật cẩn thận kéo kéo tay áo Mục Thâm.

“Ba, con có thể đọc sách không?”

Mục Thâm hơi nghiêng đầu, đối diện tầm mắt trông mong của cô bé.

“Xem có thể hiểu không?” Anh tiện tay cầm một quyển ở trên bàn đưa cho cô.

Nhuyễn Nhuyễn nhận lấy, nhưng vừa mở ra, hu hu…… Tất cả đều là ký hiệu kỳ quái cô xem không hiểu.

Nhuyễn Nhuyễn ủ rũ buông sách, sư phụ dạy cô rất nhiều chữ, cô cũng sẽ nhận biết được rất nhiều, nhưng không có dạy loại chữ này.

“Con xem không hiểu sách chỗ này của ta, tự mình đi xem TV đi, ta lên lầu đi xử lý.”

Mục Thâm đột nhiên đứng lên, dọa sợ bạn nhỏ Nhuyễn Nhuyễn.

“Ba, có phải Nhuyễn Nhuyễn quấy rầy đến người không.” Đôi mắt nhỏ của Nhuyễn Nhuyễn sợ hãi nói.

“Không có, đừng nghĩ loạn.”

Cuối cùng Mục Thâm không nhịn được, đặt bàn tay ở trên đầu trơn bóng của tiểu hòa thượng xoa nhẹ hai cái, thỏa mãn!

Đôi mắt Nhuyễn Nhuyễn lập tức sáng lên, trên khuôn mặt nhỏ thịt đô đô lộ ra một tươi cười đặc biệt không rụt rè.

Sư phụ cũng thích sờ đầu nhỏ của cô, sư phụ từng nói, sờ đầu trọc nhỏ của Nhuyễn Nhuyễn, chính là thích Nhuyễn Nhuyễn.

“Ba, người không chán ghét Nhuyễn Nhuyễn đúng không.” Giọng nói thanh thúy của tiểu hòa thượng vang lên, tay Mục Thâm cứng đờ một chút, chậm rì rì thu trở về, vẻ mặt vô biểu tình.



/790

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status