Editor: Giừa
-
Trì Diễn, ID: Rain, hiện tại đang là một trong những tuyển thủ đường giữa hàng đầu của Trung Quốc, cũng là một thiên tài thể thao điện tử trong mắt rất nhiều người.
Thế nhưng khi anh vừa bắt đầu sự nghiệp tuyển thủ của mình vào năm mười tám tuổi lại không hề nhận được nhiều sự chú ý, gần như không có chút tiếng tăm nào trong suốt một năm trời.
Hai năm trước, Mid laner tiền nhiệm của ST giải nghệ, dường như ST cũng có ý định muốn thay máu mới, và An Thành đã đào được Trì Diễn từ một câu lạc bộ nhỏ về ST.
Đối diện với sự kỳ vọng của người phát hiện ra mình, Trì Diễn đã không hề làm An Thành và ST thất vọng, mau chóng thể hiện được tài năng của mình và có được chỗ đứng vững chắc trong đội, sau khi đội trưởng cũ giải nghệ, anh đã tiếp nhận chức vụ này.
Tuy nhiên điều làm mọi người tiếc nuối chính là năm ngoái, ST đã lỡ mất cơ hội giành chức vô địch ở trận chung kết thế giới, còn năm nay lại vì phong độ tuột dốc của Jungler Thất Dạ mà giải đấu mùa xuân họ chỉ có thể dừng chân ở vị trí thứ tư.
Từ khi thành lập tới nay, ST là một đội tuyển rất mạnh, đã giành được nhiều chức vô địch giải đấu Bí Cảnh Vĩnh Hằng ở cả trong nước lẫn quốc tế.
Bản thân đang giữ chức đội trưởng nhưng lại chỉ có được chừng đó thành tích, đương nhiên Trì Diễn không hài lòng.
Các thành viên khác trong ST cũng đã chịu ít nhiều đả kích, Trì Diễn thực sự hy vọng họ có thể tìm được một cơ hội để lấy lại sự tự tin.
Trước tiên và quan trọng nhất đó chính là phải tìm được một người đánh rừng vừa có kỹ năng xuất chúng lại vừa có thể phối hợp với đội.
Xem video của Hound xong, Trì Diễn hiểu được một phần lý do vì sao An Thành và huấn luyện viên Kha lại đánh giá cao streamer này.
Người chơi tên Hound này có đầu óc và thao tác vô cùng linh hoạt, hiểu rõ được thế trận của mình. Cậu ta am hiểu các tướng sát thủ hoặc các loại tướng rừng cơ động, thường xuyên sử dụng một vài thủ thuật kì lạ, hơn nữa một khi đã quyết định hành động là sẽ vô cùng dứt khoát, không chút sai lầm.
Nếu cậu ta gia nhập đội thì hẳn là có thể tạo ra ảnh hưởng đối với lối chơi có phần quá mức bảo thủ của ST ở thời điểm hiện tại.
Tuy nhiên đối phương đúng là giống như An Thành đã nói, không thích nói chuyện, Trì Diễn xem xong một trận mà không hề nghe thấy đối phương mở miệng nói chuyện với người xem.
Không biết người như vậy liệu có thể giao tiếp thuận lợi được không nữa.....
Nhưng cậu ta không phải là streamer sao? Chỉ chơi game không như vậy mà cũng có người xem à?
Trì Diễn mở phòng livestream của đối phương ra, nhưng hiện tại người ta đang offline rồi.
Mà cũng không có gì phải vội, ngày mai là có thể biết được cậu ta là người như thế nào rồi.
—
Khi Giang Chu kéo vali tới câu lạc bộ ST, ngay lập tức cậu đã bị tòa nhà có kiến trúc công nghệ cao dọa cho hết hồn.
Đây là một ngôi nhà có hai màu chủ đạo là trắng và đen, tuy chỉ có bảy tầng nhưng lại được thiết kế vô cùng độc đáo, cả tòa nhà có chỗ thì lồi có chỗ thì lõm, kết hợp với kết hợp với những dải đèn màu cam trên tường, tạo cho người nhìn một cảm giác rất là cyberpunk.
Điều kinh ngạc nhất là khi nhìn từ chính diện, sẽ thấy được tòa nhà này tạo thành hai chữ ST.
"Đúng là ghê gớm thật." Giang Chu nhỏ giọng cảm thán.
Nghĩ đến chuyện sau này mình sẽ huấn luyện và sinh hoạt ở đây, trong lòng cậu có chút kích động, nóng lòng muốn vào trong xem thế nào.
Có điều người được phân công xuống đón cậu vẫn còn chưa tới, cậu đành phải đứng tại chỗ chờ đợi.
Một lát sau, điện thoại của Giang Chu reo, là cuộc gọi từ người của ST đã liên lạc với cậu trước đó, A Khắc.
"Hound tới rồi à?"
Giang Chu nhận cuộc gọi xong thì nghe được giọng của đối phương, tuy nhiên âm thanh không chỉ vọng ra từ điện thoại mà còn từ vị trí bên cạnh cậu.
Giang Chu quay đầu về phương phát ra âm thanh, đứng cạnh cậu là một người đàn ông có mái tóc hơi quăn, tay vẫn đang cầm điện thoại, cũng đang nhìn cậu.
Giang Chu bỏ điện thoại xuống, thử gọi đối phương một câu:: "A Khắc?"
Người đàn ông tóc quăn trợn tròn mắt, mất nửa ngày mới thốt lên kinh ngạc: "Cậu là Hound?!"
Giang Chu gật đầu, "Đúng vậy, sao anh lại giật mình?"
A Khắc thu lại biểu cảm khoa trương của mình, lại nhìn chằm chằm Giang Chu thêm mấy lần rồi mới nói: "Chỉ là tôi không nghĩ cậu lại trông...."
A Khắc đã từng xem livestream của Giang Chu, người thật trước mắt có sự khác biệt hơi lớn so với ấn tượng từ livestream.
Giang Chu cắt ngang lời nói tiếp: "Đẹp trai như vậy?"
"À..... ừ, đúng.....phải đó."
A Khắc vốn định nói là đáng yêu, nhưng nhìn vào biểu cảm của Giang Chu, giác quan thứ sáu của anh ta mách bảo rằng tốt nhất không nên nói ra hai chữ đó.
Gạt đề tài này qua một bên, A Khắc chủ động cầm hành lý hộ Giang Chu, "Đi nào, tôi đưa cậu vào căn cứ làm quen một chút, sau đó đi gặp giám đốc An."
Giang Chu không có ý kiến gì, đi theo A Khắc vào trong tòa nhà của ST.
Đi được vài bước, A Khắc thấy Giang Chu vẫn luôn ngước lên nhìn tòa nhà của ST với vẻ rất hứng thú, bèn vừa đi vừa giới thiệu cho cậu: "Tòa nhà này là cơ sở mới mà mấy năm trước công ty CN hùn vốn chung với SHINE sửa sang lại, ngoại trừ bộ phận game Bí Cảnh Vĩnh Hằng của chúng tôi ra thì ST còn có bốn bộ phận khác cũng ở đây."
Giang Chu biết ST là câu lạc bộ do công ty mẹ SHINE thành lập, đây một công ty hàng đầu trong ngành sản xuất điện thoại.
Mà công ty CN lại là công ty sản xuất sản phẩm game, bọn họ đã có không ít lần hợp tác với Bí Cảnh Vĩnh Hằng, ví dụ như phát hành thiết bị ngoại vi lấy chủ đề game, hay công viên giải trí, nhưng giờ Giang Chu mới biết họ còn có quan hệ với ST.
"Công ty CN còn có quan hệ với câu lạc bộ sao?"
Nghe câu hỏi của Giang Chu, A Khắc có chút tự hào nói: "Ông chủ của CN hồi đó chính là tuyển thủ lâu năm của đội chúng ta, còn có cổ phần ở câu lạc bộ, tôi nghe nói người đó hình như còn là em trai chủ tịch của SHINE nữa."
Nghe là đã thấy quyền lực rồi.
Không đợi Giang Chu tiếp tục hỏi, hai người đã đi vào tòa nhà của câu lạc bộ, A Khắc bắt đầu giới thiệu cho cậu về các cơ sở vật chất trong căn cứ.
Tầng một là đại sảnh và khu vực trưng bày cúp và huy chương, tầng hai là căng tin và khu vực giải trí thư giãn, không chỉ vậy mà còn có cả phòng tư vấn tâm lý và phòng vật lý trị liệu, khiến Giang Chu kinh ngạc phải cảm thán một câu.
Đưa Giang Chu đi dạo qua các phòng một lượt, lúc đứng chờ thang máy ở tầng hai, A Khắc nói với Giang Chu: "Bây giờ tôi đưa cậu đi xem ký túc xá, sau đó đi gặp giám đốc An. Ký túc xá của mọi người đều ở tầng ba, thường sẽ là hai người chung một phòng, cậu với đội trưởng ở chung một phòng."
Giang Chu đang định hỏi đội trưởng là ai thì có giọng nói vang lên phía sau lưng hai người, "A Khắc, đây là.....Hound hả?"
A Khắc quay đầu lại, thấy người thì vội đáp: "Giám đốc An, cậu ấy chính là Hound, em còn đang định dẫn cậu ấy đi gặp anh đây."
A Khắc quay lại giới thiệu cho Giang Chu người mới tới, "Hound, đây là giám đốc đội chúng ta, An Thành."
An Thành nhìn vẻ bề ngoài của Giang Chu mà sửng sốt một hồi, tuy nhiên cũng bình tĩnh lại rất nhanh, hắn vươn tay về phía Giang Chu: "Hound, hoan nghênh cậu gia nhập ST, nói chuyện ở đây không tiện, chúng ta vào văn phòng đi."
Giang Chu giơ tay ra bắt tay với đối phương, nghĩ tới chuyện mình chuẩn bị bàn bạc với người ta về vấn đề sự nghiệp, cậu không khỏi cảm thấy hơi căng thẳng.
Nói là căng thẳng thực ra cũng chưa đúng lắm, có lẽ bên trong còn có cả một chút kích động và hưng phấn nữa.
A Khắc nghe vậy thì nói với Giang Chu: "Kìa Hound, cậu đi cùng giám đốc An đi, tôi mang hành lý của cậu về phòng ký túc xá trước."
Nói cảm ơn A Khắc xong, Giang Chu đi theo An Thành đến văn phòng.
Sau khi hai người kết thúc cuộc nói chuyện trong văn phòng thì hai tiếng đã trôi qua.
An Thành lấy điện thoại di động, liếc nhìn giờ, "Vừa đúng lúc buổi huấn luyện chiều nay kết thúc rồi, mọi người bây giờ chắc là đang nghỉ ngơi, anh sẽ đưa cậu qua đó làm quen với mọi người."
Giang Chu gật đầu, đi theo An Thành đến phòng huấn luyện.
(Quý vị đừng đọc truyện ở đâu ngoài wtpd @caphecot_giua nhé)
Vừa bước vào phòng huấn luyện, đập vào mắt Giang Chu chính là hai hàng máy tính được xếp gọn gàng, một vài nam thanh niên đang ngồi chơi trước máy tính, trong đó còn có hai người đang thảo luận kịch liệt một vấn đề gì đó.
"Lẽ ra vừa rồi anh nên mặc kệ em đi chứ, sao lại đến đỡ damage cho em?"
"Em là ADC của anh, thà là anh chết còn hơn để em chết."
"Anh cũng là SP của em mà, vừa rồi em có thể tự né đòn mà."
"Em né đòn chỉ có 45% thành công, anh giúp em thì đương nhiên em sẽ 100% sống."
"Anh......"
"E hèm," An Thành tằng hắng một cái rõ to, cắt ngang cuộc tranh luận của họ, tất cả mọi người trong phòng đồng loạt quay qua nhìn.
"Giới thiệu với mọi người, đây là Hound, Giang Chu, từ hôm nay bắt đầu chơi thử nghiệm vị trí Jungler cho chúng ta." Nói xong, An Thành vỗ vỗ vai Giang Chu, ý bảo cậu tự giới thiệu.
Giang Chu cũng không hề cuống, nói đơn giản hai câu, "Chào mọi người, tôi là Hound, tướng tủ là Linh Miêu, Thợ Săn Ma, Bạch Cốt..... Ừm, tóm lại là tướng đi rừng nào tôi cũng chơi được."
Giang Chu vừa nói dứt lời, "Bộp" một tiếng, có âm thanh đồ vật rơi xuống đất phát ra từ góc hàng ghế phía sau.
Giang Chu nghe được nên quay đầu nhìn, thấy một nam thanh niên mặc đồ màu đen đang cúi người nhặt điện thoại vừa rơi xuống, bởi vì động tác cúi nên cậu không nhìn được diện mạo của đối phương, tất nhiên cũng không thấy được biểu cảm của người ta.
Tuy nhiên bàn tay của người đó đang nhặt điện thoại lại rất thon dài, là kiểu bàn tay mà Giang Chu rất ngưỡng mộ, khiến cậu không nhịn được mà nhìn chằm chằm thêm một lát.
An Thành cũng nhìn về hướng người mặc đồ đen, hắn giới thiệu cho Giang Chu: "Đó là Trì Diễn, đội trưởng của ST, đánh đường giữa, chắc là cậu cũng biết tới cậu ta rồi, là Rain đấy."
Giang Chu đương nhiên là đã nghe qua cái tên này, ở trận chung kết năm ngoái, người mà Giang Chu tán thưởng nhất chính là Mid laner Rain.
Thì ra đây chính là Rain.
Giang Chu lại nhìn đối phương thêm hai lần, lúc này Trì Diễn cũng đã ngẩng đầu lên, lộ ra khuôn mặt đẹp trai cứng rắn. Bốn mắt nhìn nhau, tim Giang Chu chợt nảy lên một cái.
Ngầu quá đi! Gương mặt này chính là dáng vẻ mà Giang Chu hằng mơ ước.
"Chào anh."
Giang Chu cười với Trì Diễn một cái, nhưng Trì Diễn chỉ khẽ gật đầu đáp lại xong nhìn đi chỗ khác.
Ơ kìa, lạnh lùng vậy sao?
Không chờ cho Giang Chu tiếp tục quan tâm tới Trì Diễn, An Thành lại tiếp tục giới thiệu cậu với những người khác, "Hai người này là Chanh Tử - Trịnh Húc và Whale - Khương Diệu, cũng là ADC và SP của đội."
Giang Chu gật gật đầu chào hai người, bọn họ cũng là hai người đã tranh luận lúc Giang Chu bước vào.
"Hound, tui đã xem livestream của cậu rồi, cậu đánh rừng giỏi quá trời, không ngờ lại tới đội chúng tui đấy!" Chanh Tử có vẻ rất hưng phấn, nhìn chằm chằm Giang Chu, "Cũng không ngờ là cậu lại..... đáng yêu như vậy!"
Whale ở bên cạnh cùng nói theo: "Màu hồng phấn, đúng là đáng yêu thật."
Giang Chu lập tức sửa lời, "Muốn khen tôi thì hãy khen đẹp trai đi."
Chanh Tử vui vẻ, ghé tới cười bên tai Whale, "Gì vậy trời ơi, đáng yêu quá!"
Giang Chu quay đầu đi, không muốn nói tiếp.
An Thành lại chỉ vào thanh niên ngồi phía sau tụi Chanh Tử: "Đây là Top laner Chỉ Sơn, Lục Chỉ Sơn, ID của cậu ấy là tên thật."
Chỉ Sơn cười cười với Giang Chu, rất ôn hòa nói: "Chào cậu, Hound, chào mừng cậu đến với ST."
Đối diện với một người hiền hòa như vậy, Giang Chu cũng vô thức nhẹ giọng đi, "Cảm ơn anh."
Sau đó không đợi An Thành giới thiệu, người đàn ông ngồi cạnh Chỉ Sơn chủ động đứng lên giơ tay về phía cậu: "Chào cậu, anh là huấn luyện viên trưởng Kha Viễn, có cậu ở đây rồi, huấn luyện xong thì anh cũng không cần phải đánh thế vị trí Jungler nữa."
An Thành cũng đã nói qua cho Giang Chu biết, Jungler cũ của đội Thất Dạ đã rời đi, vốn là bọn họ định đưa Jungler của đội hai lên đánh cho đội một, nhưng sau một thời gian đánh thử thì vẫn thấy không phù hợp, hiện tại đội ST đang ở trong trạng thái không có Jungler.
"Chào anh ạ," Giang Chu bắt tay đối phương, hơi bất ngờ vì huấn luyện viên trưởng của đội lại trông trẻ như vậy, nhìn cũng chỉ mới hơn hai mươi tuổi.
An Thành lại giới thiệu cho Giang Chu hai huấn luyện viên khác và cả chuyên viên phân tích kỹ thuật của họ, sau đó đưa Giang Chu tới ngồi ở vị trí trống bên cạnh Trì Diễn, "Hound cậu ngồi ở đây đi, máy tính được trang bị đầy đủ rồi, bàn phím với chuột thì nếu cậu dùng quen của mình rồi thì cứ việc đổi lại."
"Được ạ." Giang Chu gật gật đầu, vô tình nhìn thấy trong lúc An Thành nói những lời này, Trì Diễn ngồi ở bên cạnh nhíu nhíu mày, nghiêng đầu sang một bên.
Cái biểu cảm của anh ta là sao vậy, không thích mình ngồi cạnh à?
An Thành không hề chú ý tới hành động nhỏ này của Trì Diễn, hắn quay đầu nói với Trì Diễn: "A Khắc có việc ở bên kia, anh với huấn luyện viên Kha cũng sắp phải đi họp, tạm thời giao Hound cho cậu nhé, chiều nay cho cậu ấy đánh làm quen với cậu trước đi."
"Vâng." Trì Diễn nhìn màn hình máy tính của mình, đáp.
Tuy nhiên lần này Giang Chu không nhìn thấy bất kỳ biểu cảm gì trên mặt anh, chẳng lẽ vừa rồi cậu hoa mắt nhìn nhầm?
An Thành lại nhắc nhở Trì Diễn, "Phòng ký túc của cậu hiện tại vẫn còn trống một chỗ, anh bảo A Khắc cho Giang Chu ở cùng cậu rồi, tiện thể cho các cậu giao lưu luôn."
Trì Diễn lúc này mới ngẩng đầu nhìn Giang Chu một cái, nhưng cũng rời mắt đi rất nhanh, "Em biết rồi, buổi sáng A Khắc cũng bảo em rồi."
Giang Chu cũng đã nhớ ra vụ này, vậy nên anh bạn lạnh lùng trước mặt đây chính là bạn cùng phòng của cậu à?
An Thành dặn dò thêm vài câu rồi cùng Kha Viễn rời khỏi phòng huấn luyện.
Giang Chu điều chỉnh tâm trạng lại một chút, vừa mới định ngồi xuống bên cạnh Trì Diễn, Trì Diễn lại đột nhiên đứng dậy.
Đứng ở bên cạnh Trì Diễn có cảm giác khá là áp lực, Giang Chu phát hiện người kia còn cao hơn so với tưởng tượng của cậu, ít nhất phải hơn cậu một cái đầu.
Đang mải nghĩ xem mình có nên nói gì đó với Trì Diễn không, Trì Diễn lại đi vòng qua người Giang Chu.
Cậu ngây người, cảm thấy có chút xấu hổ, cũng hơi khó chịu.
Cái người này rốt cuộc là làm sao? Thân là đội trưởng không phải là nên để ý tới đồng đội một chút sao? Đã không nhiệt tình thì thôi, lại còn rời đi không thèm nói lời nào nữa.
Lúc này Chanh Tử lại đi tới, dùng một chất giọng rất ra dáng đàn anh nói: "Bé Hound có cần gì thì bảo tui nhé, tui bảo kê cho cậu."
"Cảm ơn, nhưng mà đừng gọi tôi là bé Hound." Giang Chu không hề cảm thấy mình bé tí nào.
Chanh Tử lại ra vẻ nghiêm túc, "Trông cậu giống trẻ vị thành niên lắm, chắc là ít tuổi hơn tui nhỉ."
Không đợi Giang Chu đáp, Chỉ Sơn đã lên tiếng nhắc nhở, "Anh nhớ rõ Hound đã 19 tuổi rồi, Chanh Tử hình như em còn hai tháng nữa mới 19?"
"Cái gì cơ?!" vẻ mặt Chanh Tử như vừa chịu đả kích, "Bé Hound còn lớn hơn cả em á!"
Giang Chu một lần nữa nhấn mạnh, "Đã nói tôi không phải bé Hound."
Chanh Tử hoàn toàn không nghe thấy Giang Chu nói gì, cậu nhóc chạy tới cạnh Whale với vẻ chán nản, "A Diệu, anh xem xem có hợp lý không, bé Hound còn lớn hơn cả em, nhưng nhìn kiểu gì cũng thấy em phải là anh trai mà đúng hông?"
Giang Chu thầm nghĩ nghe xong mấy lời thái quá này Whale sẽ cà khịa hai cậu, không ngờ rằng Whale lại vỗ vỗ vai Chanh Tử, còn phụ hoa một câu, "Ừm, không hợp lý."
Giang Chu:......
Chỉ Sơn thờ ơ giải thích cho Giang Chu: "Whale đã đánh cặp với Chanh Tử từ hồi còn ở đội trẻ rồi, bọn họ đã quen nhau rất lâu nên mối quan hệ tương đối tốt."
Giang Chu hiểu, vậy là hai người này là mặc chung một cái quần chứ gì!
Một lúc sau, Trì Diễn quay trở lại, trong tay còn cầm một cái hộp tai nghe mới cứng.
Anh đặt hộp tai nghe xuống trước mặt Giang Chu, "Đây, lúc trước quên lắp tai nghe cho cậu."
"À, cảm ơn anh."
Giang Chu nhận lấy tai nghe, âm thầm thở phào một hơi, thì ra là vừa rồi Trì Diễn rời đi để lấy tai nghe cho mình.
Cậu còn tưởng là người ta không thích mình nên mới quay lưng bỏ đi cơ.
-
Hết chương 7.
Tác giả có điều muốn nói:
Câu hỏi: Tại sao Trì Diễn không nhìn Giang Chu mà lại nhíu mày?
1. Nghe được giọng Giang Chu xong anh sợ ngây người, bản năng thanh khống khiến anh phát hiện Giang Chu chính là "Cao 1m9".
2. Bị vẻ bề ngoài đáng yêu của Giang Chu hấp dẫn, hơn nữa mái tóc cậu còn là màu hồng phấn anh thích nhất, căng thẳng không biết phải xử sự thế nào.
3. Không ngờ là Giang Chu lại ngồi bên cạnh mình, anh sợ lúc luyện tập sẽ phân tâm.
4. Không thể kiểm soát nét mặt, trên thực tế tim đã đập như sấm không thể bình tĩnh nổi, sắp phát điên rồi.
-
Trì Diễn, ID: Rain, hiện tại đang là một trong những tuyển thủ đường giữa hàng đầu của Trung Quốc, cũng là một thiên tài thể thao điện tử trong mắt rất nhiều người.
Thế nhưng khi anh vừa bắt đầu sự nghiệp tuyển thủ của mình vào năm mười tám tuổi lại không hề nhận được nhiều sự chú ý, gần như không có chút tiếng tăm nào trong suốt một năm trời.
Hai năm trước, Mid laner tiền nhiệm của ST giải nghệ, dường như ST cũng có ý định muốn thay máu mới, và An Thành đã đào được Trì Diễn từ một câu lạc bộ nhỏ về ST.
Đối diện với sự kỳ vọng của người phát hiện ra mình, Trì Diễn đã không hề làm An Thành và ST thất vọng, mau chóng thể hiện được tài năng của mình và có được chỗ đứng vững chắc trong đội, sau khi đội trưởng cũ giải nghệ, anh đã tiếp nhận chức vụ này.
Tuy nhiên điều làm mọi người tiếc nuối chính là năm ngoái, ST đã lỡ mất cơ hội giành chức vô địch ở trận chung kết thế giới, còn năm nay lại vì phong độ tuột dốc của Jungler Thất Dạ mà giải đấu mùa xuân họ chỉ có thể dừng chân ở vị trí thứ tư.
Từ khi thành lập tới nay, ST là một đội tuyển rất mạnh, đã giành được nhiều chức vô địch giải đấu Bí Cảnh Vĩnh Hằng ở cả trong nước lẫn quốc tế.
Bản thân đang giữ chức đội trưởng nhưng lại chỉ có được chừng đó thành tích, đương nhiên Trì Diễn không hài lòng.
Các thành viên khác trong ST cũng đã chịu ít nhiều đả kích, Trì Diễn thực sự hy vọng họ có thể tìm được một cơ hội để lấy lại sự tự tin.
Trước tiên và quan trọng nhất đó chính là phải tìm được một người đánh rừng vừa có kỹ năng xuất chúng lại vừa có thể phối hợp với đội.
Xem video của Hound xong, Trì Diễn hiểu được một phần lý do vì sao An Thành và huấn luyện viên Kha lại đánh giá cao streamer này.
Người chơi tên Hound này có đầu óc và thao tác vô cùng linh hoạt, hiểu rõ được thế trận của mình. Cậu ta am hiểu các tướng sát thủ hoặc các loại tướng rừng cơ động, thường xuyên sử dụng một vài thủ thuật kì lạ, hơn nữa một khi đã quyết định hành động là sẽ vô cùng dứt khoát, không chút sai lầm.
Nếu cậu ta gia nhập đội thì hẳn là có thể tạo ra ảnh hưởng đối với lối chơi có phần quá mức bảo thủ của ST ở thời điểm hiện tại.
Tuy nhiên đối phương đúng là giống như An Thành đã nói, không thích nói chuyện, Trì Diễn xem xong một trận mà không hề nghe thấy đối phương mở miệng nói chuyện với người xem.
Không biết người như vậy liệu có thể giao tiếp thuận lợi được không nữa.....
Nhưng cậu ta không phải là streamer sao? Chỉ chơi game không như vậy mà cũng có người xem à?
Trì Diễn mở phòng livestream của đối phương ra, nhưng hiện tại người ta đang offline rồi.
Mà cũng không có gì phải vội, ngày mai là có thể biết được cậu ta là người như thế nào rồi.
—
Khi Giang Chu kéo vali tới câu lạc bộ ST, ngay lập tức cậu đã bị tòa nhà có kiến trúc công nghệ cao dọa cho hết hồn.
Đây là một ngôi nhà có hai màu chủ đạo là trắng và đen, tuy chỉ có bảy tầng nhưng lại được thiết kế vô cùng độc đáo, cả tòa nhà có chỗ thì lồi có chỗ thì lõm, kết hợp với kết hợp với những dải đèn màu cam trên tường, tạo cho người nhìn một cảm giác rất là cyberpunk.
Điều kinh ngạc nhất là khi nhìn từ chính diện, sẽ thấy được tòa nhà này tạo thành hai chữ ST.
"Đúng là ghê gớm thật." Giang Chu nhỏ giọng cảm thán.
Nghĩ đến chuyện sau này mình sẽ huấn luyện và sinh hoạt ở đây, trong lòng cậu có chút kích động, nóng lòng muốn vào trong xem thế nào.
Có điều người được phân công xuống đón cậu vẫn còn chưa tới, cậu đành phải đứng tại chỗ chờ đợi.
Một lát sau, điện thoại của Giang Chu reo, là cuộc gọi từ người của ST đã liên lạc với cậu trước đó, A Khắc.
"Hound tới rồi à?"
Giang Chu nhận cuộc gọi xong thì nghe được giọng của đối phương, tuy nhiên âm thanh không chỉ vọng ra từ điện thoại mà còn từ vị trí bên cạnh cậu.
Giang Chu quay đầu về phương phát ra âm thanh, đứng cạnh cậu là một người đàn ông có mái tóc hơi quăn, tay vẫn đang cầm điện thoại, cũng đang nhìn cậu.
Giang Chu bỏ điện thoại xuống, thử gọi đối phương một câu:: "A Khắc?"
Người đàn ông tóc quăn trợn tròn mắt, mất nửa ngày mới thốt lên kinh ngạc: "Cậu là Hound?!"
Giang Chu gật đầu, "Đúng vậy, sao anh lại giật mình?"
A Khắc thu lại biểu cảm khoa trương của mình, lại nhìn chằm chằm Giang Chu thêm mấy lần rồi mới nói: "Chỉ là tôi không nghĩ cậu lại trông...."
A Khắc đã từng xem livestream của Giang Chu, người thật trước mắt có sự khác biệt hơi lớn so với ấn tượng từ livestream.
Giang Chu cắt ngang lời nói tiếp: "Đẹp trai như vậy?"
"À..... ừ, đúng.....phải đó."
A Khắc vốn định nói là đáng yêu, nhưng nhìn vào biểu cảm của Giang Chu, giác quan thứ sáu của anh ta mách bảo rằng tốt nhất không nên nói ra hai chữ đó.
Gạt đề tài này qua một bên, A Khắc chủ động cầm hành lý hộ Giang Chu, "Đi nào, tôi đưa cậu vào căn cứ làm quen một chút, sau đó đi gặp giám đốc An."
Giang Chu không có ý kiến gì, đi theo A Khắc vào trong tòa nhà của ST.
Đi được vài bước, A Khắc thấy Giang Chu vẫn luôn ngước lên nhìn tòa nhà của ST với vẻ rất hứng thú, bèn vừa đi vừa giới thiệu cho cậu: "Tòa nhà này là cơ sở mới mà mấy năm trước công ty CN hùn vốn chung với SHINE sửa sang lại, ngoại trừ bộ phận game Bí Cảnh Vĩnh Hằng của chúng tôi ra thì ST còn có bốn bộ phận khác cũng ở đây."
Giang Chu biết ST là câu lạc bộ do công ty mẹ SHINE thành lập, đây một công ty hàng đầu trong ngành sản xuất điện thoại.
Mà công ty CN lại là công ty sản xuất sản phẩm game, bọn họ đã có không ít lần hợp tác với Bí Cảnh Vĩnh Hằng, ví dụ như phát hành thiết bị ngoại vi lấy chủ đề game, hay công viên giải trí, nhưng giờ Giang Chu mới biết họ còn có quan hệ với ST.
"Công ty CN còn có quan hệ với câu lạc bộ sao?"
Nghe câu hỏi của Giang Chu, A Khắc có chút tự hào nói: "Ông chủ của CN hồi đó chính là tuyển thủ lâu năm của đội chúng ta, còn có cổ phần ở câu lạc bộ, tôi nghe nói người đó hình như còn là em trai chủ tịch của SHINE nữa."
Nghe là đã thấy quyền lực rồi.
Không đợi Giang Chu tiếp tục hỏi, hai người đã đi vào tòa nhà của câu lạc bộ, A Khắc bắt đầu giới thiệu cho cậu về các cơ sở vật chất trong căn cứ.
Tầng một là đại sảnh và khu vực trưng bày cúp và huy chương, tầng hai là căng tin và khu vực giải trí thư giãn, không chỉ vậy mà còn có cả phòng tư vấn tâm lý và phòng vật lý trị liệu, khiến Giang Chu kinh ngạc phải cảm thán một câu.
Đưa Giang Chu đi dạo qua các phòng một lượt, lúc đứng chờ thang máy ở tầng hai, A Khắc nói với Giang Chu: "Bây giờ tôi đưa cậu đi xem ký túc xá, sau đó đi gặp giám đốc An. Ký túc xá của mọi người đều ở tầng ba, thường sẽ là hai người chung một phòng, cậu với đội trưởng ở chung một phòng."
Giang Chu đang định hỏi đội trưởng là ai thì có giọng nói vang lên phía sau lưng hai người, "A Khắc, đây là.....Hound hả?"
A Khắc quay đầu lại, thấy người thì vội đáp: "Giám đốc An, cậu ấy chính là Hound, em còn đang định dẫn cậu ấy đi gặp anh đây."
A Khắc quay lại giới thiệu cho Giang Chu người mới tới, "Hound, đây là giám đốc đội chúng ta, An Thành."
An Thành nhìn vẻ bề ngoài của Giang Chu mà sửng sốt một hồi, tuy nhiên cũng bình tĩnh lại rất nhanh, hắn vươn tay về phía Giang Chu: "Hound, hoan nghênh cậu gia nhập ST, nói chuyện ở đây không tiện, chúng ta vào văn phòng đi."
Giang Chu giơ tay ra bắt tay với đối phương, nghĩ tới chuyện mình chuẩn bị bàn bạc với người ta về vấn đề sự nghiệp, cậu không khỏi cảm thấy hơi căng thẳng.
Nói là căng thẳng thực ra cũng chưa đúng lắm, có lẽ bên trong còn có cả một chút kích động và hưng phấn nữa.
A Khắc nghe vậy thì nói với Giang Chu: "Kìa Hound, cậu đi cùng giám đốc An đi, tôi mang hành lý của cậu về phòng ký túc xá trước."
Nói cảm ơn A Khắc xong, Giang Chu đi theo An Thành đến văn phòng.
Sau khi hai người kết thúc cuộc nói chuyện trong văn phòng thì hai tiếng đã trôi qua.
An Thành lấy điện thoại di động, liếc nhìn giờ, "Vừa đúng lúc buổi huấn luyện chiều nay kết thúc rồi, mọi người bây giờ chắc là đang nghỉ ngơi, anh sẽ đưa cậu qua đó làm quen với mọi người."
Giang Chu gật đầu, đi theo An Thành đến phòng huấn luyện.
(Quý vị đừng đọc truyện ở đâu ngoài wtpd @caphecot_giua nhé)
Vừa bước vào phòng huấn luyện, đập vào mắt Giang Chu chính là hai hàng máy tính được xếp gọn gàng, một vài nam thanh niên đang ngồi chơi trước máy tính, trong đó còn có hai người đang thảo luận kịch liệt một vấn đề gì đó.
"Lẽ ra vừa rồi anh nên mặc kệ em đi chứ, sao lại đến đỡ damage cho em?"
"Em là ADC của anh, thà là anh chết còn hơn để em chết."
"Anh cũng là SP của em mà, vừa rồi em có thể tự né đòn mà."
"Em né đòn chỉ có 45% thành công, anh giúp em thì đương nhiên em sẽ 100% sống."
"Anh......"
"E hèm," An Thành tằng hắng một cái rõ to, cắt ngang cuộc tranh luận của họ, tất cả mọi người trong phòng đồng loạt quay qua nhìn.
"Giới thiệu với mọi người, đây là Hound, Giang Chu, từ hôm nay bắt đầu chơi thử nghiệm vị trí Jungler cho chúng ta." Nói xong, An Thành vỗ vỗ vai Giang Chu, ý bảo cậu tự giới thiệu.
Giang Chu cũng không hề cuống, nói đơn giản hai câu, "Chào mọi người, tôi là Hound, tướng tủ là Linh Miêu, Thợ Săn Ma, Bạch Cốt..... Ừm, tóm lại là tướng đi rừng nào tôi cũng chơi được."
Giang Chu vừa nói dứt lời, "Bộp" một tiếng, có âm thanh đồ vật rơi xuống đất phát ra từ góc hàng ghế phía sau.
Giang Chu nghe được nên quay đầu nhìn, thấy một nam thanh niên mặc đồ màu đen đang cúi người nhặt điện thoại vừa rơi xuống, bởi vì động tác cúi nên cậu không nhìn được diện mạo của đối phương, tất nhiên cũng không thấy được biểu cảm của người ta.
Tuy nhiên bàn tay của người đó đang nhặt điện thoại lại rất thon dài, là kiểu bàn tay mà Giang Chu rất ngưỡng mộ, khiến cậu không nhịn được mà nhìn chằm chằm thêm một lát.
An Thành cũng nhìn về hướng người mặc đồ đen, hắn giới thiệu cho Giang Chu: "Đó là Trì Diễn, đội trưởng của ST, đánh đường giữa, chắc là cậu cũng biết tới cậu ta rồi, là Rain đấy."
Giang Chu đương nhiên là đã nghe qua cái tên này, ở trận chung kết năm ngoái, người mà Giang Chu tán thưởng nhất chính là Mid laner Rain.
Thì ra đây chính là Rain.
Giang Chu lại nhìn đối phương thêm hai lần, lúc này Trì Diễn cũng đã ngẩng đầu lên, lộ ra khuôn mặt đẹp trai cứng rắn. Bốn mắt nhìn nhau, tim Giang Chu chợt nảy lên một cái.
Ngầu quá đi! Gương mặt này chính là dáng vẻ mà Giang Chu hằng mơ ước.
"Chào anh."
Giang Chu cười với Trì Diễn một cái, nhưng Trì Diễn chỉ khẽ gật đầu đáp lại xong nhìn đi chỗ khác.
Ơ kìa, lạnh lùng vậy sao?
Không chờ cho Giang Chu tiếp tục quan tâm tới Trì Diễn, An Thành lại tiếp tục giới thiệu cậu với những người khác, "Hai người này là Chanh Tử - Trịnh Húc và Whale - Khương Diệu, cũng là ADC và SP của đội."
Giang Chu gật gật đầu chào hai người, bọn họ cũng là hai người đã tranh luận lúc Giang Chu bước vào.
"Hound, tui đã xem livestream của cậu rồi, cậu đánh rừng giỏi quá trời, không ngờ lại tới đội chúng tui đấy!" Chanh Tử có vẻ rất hưng phấn, nhìn chằm chằm Giang Chu, "Cũng không ngờ là cậu lại..... đáng yêu như vậy!"
Whale ở bên cạnh cùng nói theo: "Màu hồng phấn, đúng là đáng yêu thật."
Giang Chu lập tức sửa lời, "Muốn khen tôi thì hãy khen đẹp trai đi."
Chanh Tử vui vẻ, ghé tới cười bên tai Whale, "Gì vậy trời ơi, đáng yêu quá!"
Giang Chu quay đầu đi, không muốn nói tiếp.
An Thành lại chỉ vào thanh niên ngồi phía sau tụi Chanh Tử: "Đây là Top laner Chỉ Sơn, Lục Chỉ Sơn, ID của cậu ấy là tên thật."
Chỉ Sơn cười cười với Giang Chu, rất ôn hòa nói: "Chào cậu, Hound, chào mừng cậu đến với ST."
Đối diện với một người hiền hòa như vậy, Giang Chu cũng vô thức nhẹ giọng đi, "Cảm ơn anh."
Sau đó không đợi An Thành giới thiệu, người đàn ông ngồi cạnh Chỉ Sơn chủ động đứng lên giơ tay về phía cậu: "Chào cậu, anh là huấn luyện viên trưởng Kha Viễn, có cậu ở đây rồi, huấn luyện xong thì anh cũng không cần phải đánh thế vị trí Jungler nữa."
An Thành cũng đã nói qua cho Giang Chu biết, Jungler cũ của đội Thất Dạ đã rời đi, vốn là bọn họ định đưa Jungler của đội hai lên đánh cho đội một, nhưng sau một thời gian đánh thử thì vẫn thấy không phù hợp, hiện tại đội ST đang ở trong trạng thái không có Jungler.
"Chào anh ạ," Giang Chu bắt tay đối phương, hơi bất ngờ vì huấn luyện viên trưởng của đội lại trông trẻ như vậy, nhìn cũng chỉ mới hơn hai mươi tuổi.
An Thành lại giới thiệu cho Giang Chu hai huấn luyện viên khác và cả chuyên viên phân tích kỹ thuật của họ, sau đó đưa Giang Chu tới ngồi ở vị trí trống bên cạnh Trì Diễn, "Hound cậu ngồi ở đây đi, máy tính được trang bị đầy đủ rồi, bàn phím với chuột thì nếu cậu dùng quen của mình rồi thì cứ việc đổi lại."
"Được ạ." Giang Chu gật gật đầu, vô tình nhìn thấy trong lúc An Thành nói những lời này, Trì Diễn ngồi ở bên cạnh nhíu nhíu mày, nghiêng đầu sang một bên.
Cái biểu cảm của anh ta là sao vậy, không thích mình ngồi cạnh à?
An Thành không hề chú ý tới hành động nhỏ này của Trì Diễn, hắn quay đầu nói với Trì Diễn: "A Khắc có việc ở bên kia, anh với huấn luyện viên Kha cũng sắp phải đi họp, tạm thời giao Hound cho cậu nhé, chiều nay cho cậu ấy đánh làm quen với cậu trước đi."
"Vâng." Trì Diễn nhìn màn hình máy tính của mình, đáp.
Tuy nhiên lần này Giang Chu không nhìn thấy bất kỳ biểu cảm gì trên mặt anh, chẳng lẽ vừa rồi cậu hoa mắt nhìn nhầm?
An Thành lại nhắc nhở Trì Diễn, "Phòng ký túc của cậu hiện tại vẫn còn trống một chỗ, anh bảo A Khắc cho Giang Chu ở cùng cậu rồi, tiện thể cho các cậu giao lưu luôn."
Trì Diễn lúc này mới ngẩng đầu nhìn Giang Chu một cái, nhưng cũng rời mắt đi rất nhanh, "Em biết rồi, buổi sáng A Khắc cũng bảo em rồi."
Giang Chu cũng đã nhớ ra vụ này, vậy nên anh bạn lạnh lùng trước mặt đây chính là bạn cùng phòng của cậu à?
An Thành dặn dò thêm vài câu rồi cùng Kha Viễn rời khỏi phòng huấn luyện.
Giang Chu điều chỉnh tâm trạng lại một chút, vừa mới định ngồi xuống bên cạnh Trì Diễn, Trì Diễn lại đột nhiên đứng dậy.
Đứng ở bên cạnh Trì Diễn có cảm giác khá là áp lực, Giang Chu phát hiện người kia còn cao hơn so với tưởng tượng của cậu, ít nhất phải hơn cậu một cái đầu.
Đang mải nghĩ xem mình có nên nói gì đó với Trì Diễn không, Trì Diễn lại đi vòng qua người Giang Chu.
Cậu ngây người, cảm thấy có chút xấu hổ, cũng hơi khó chịu.
Cái người này rốt cuộc là làm sao? Thân là đội trưởng không phải là nên để ý tới đồng đội một chút sao? Đã không nhiệt tình thì thôi, lại còn rời đi không thèm nói lời nào nữa.
Lúc này Chanh Tử lại đi tới, dùng một chất giọng rất ra dáng đàn anh nói: "Bé Hound có cần gì thì bảo tui nhé, tui bảo kê cho cậu."
"Cảm ơn, nhưng mà đừng gọi tôi là bé Hound." Giang Chu không hề cảm thấy mình bé tí nào.
Chanh Tử lại ra vẻ nghiêm túc, "Trông cậu giống trẻ vị thành niên lắm, chắc là ít tuổi hơn tui nhỉ."
Không đợi Giang Chu đáp, Chỉ Sơn đã lên tiếng nhắc nhở, "Anh nhớ rõ Hound đã 19 tuổi rồi, Chanh Tử hình như em còn hai tháng nữa mới 19?"
"Cái gì cơ?!" vẻ mặt Chanh Tử như vừa chịu đả kích, "Bé Hound còn lớn hơn cả em á!"
Giang Chu một lần nữa nhấn mạnh, "Đã nói tôi không phải bé Hound."
Chanh Tử hoàn toàn không nghe thấy Giang Chu nói gì, cậu nhóc chạy tới cạnh Whale với vẻ chán nản, "A Diệu, anh xem xem có hợp lý không, bé Hound còn lớn hơn cả em, nhưng nhìn kiểu gì cũng thấy em phải là anh trai mà đúng hông?"
Giang Chu thầm nghĩ nghe xong mấy lời thái quá này Whale sẽ cà khịa hai cậu, không ngờ rằng Whale lại vỗ vỗ vai Chanh Tử, còn phụ hoa một câu, "Ừm, không hợp lý."
Giang Chu:......
Chỉ Sơn thờ ơ giải thích cho Giang Chu: "Whale đã đánh cặp với Chanh Tử từ hồi còn ở đội trẻ rồi, bọn họ đã quen nhau rất lâu nên mối quan hệ tương đối tốt."
Giang Chu hiểu, vậy là hai người này là mặc chung một cái quần chứ gì!
Một lúc sau, Trì Diễn quay trở lại, trong tay còn cầm một cái hộp tai nghe mới cứng.
Anh đặt hộp tai nghe xuống trước mặt Giang Chu, "Đây, lúc trước quên lắp tai nghe cho cậu."
"À, cảm ơn anh."
Giang Chu nhận lấy tai nghe, âm thầm thở phào một hơi, thì ra là vừa rồi Trì Diễn rời đi để lấy tai nghe cho mình.
Cậu còn tưởng là người ta không thích mình nên mới quay lưng bỏ đi cơ.
-
Hết chương 7.
Tác giả có điều muốn nói:
Câu hỏi: Tại sao Trì Diễn không nhìn Giang Chu mà lại nhíu mày?
1. Nghe được giọng Giang Chu xong anh sợ ngây người, bản năng thanh khống khiến anh phát hiện Giang Chu chính là "Cao 1m9".
2. Bị vẻ bề ngoài đáng yêu của Giang Chu hấp dẫn, hơn nữa mái tóc cậu còn là màu hồng phấn anh thích nhất, căng thẳng không biết phải xử sự thế nào.
3. Không ngờ là Giang Chu lại ngồi bên cạnh mình, anh sợ lúc luyện tập sẽ phân tâm.
4. Không thể kiểm soát nét mặt, trên thực tế tim đã đập như sấm không thể bình tĩnh nổi, sắp phát điên rồi.
/85
|