Trong bầu không khí căng thẳng của 2 người…thì bạn trẻ Khánh của chúng ta đã chạy sang tiệm nọ mua xiên que ăn :3
Vâng bạn trẻ ấy rất “yêu đời”!
Quay trở lại với hai con người đang “lâm li bi đát”…
-Ngày hôm đó là do anh say, anh không biết bản thân bị chuốc rượu…–
-Chuốc rượu? Anh đã phản bội tôi rồi! Anh còn muốn gì nữa?_Ngay khi nghe lí do biện minh đầy “ấu trĩ” đó chẳng hiểu sao mắt Lam lại nóng lên, rất nóng.
-Gần 1 năm rồi! Không cần nói nữa!_Lam mang theo cơn tức dồn nén trong lòng, cô quay lưng định rời đi
Nhưng có ai đó thật sự chẳng bao giờ muốn buông tha cô…không bao giờ muốn cô rời khỏi anh ta…
-Bạch Thiện Ngôn anh đủ chưa???_Lại bị kéo lại 1 lần nữa. Lần này Lam tức giận quát, giật tay ra khỏi tay Thiện Ngôn
Mắt Lam bắt đầu ứa nước mắt. Phải mất rất lâu cô mới thoát khỏi cú sốc ngày ấy…nhưng những hình ảnh ấy nó cứ ùa vào đầu cô. Thậm chí cô đã hi sinh chiếc điện thoại yêu quý của mình vì đã lỡ đập nát nó(khúc này ta muốn thêm phần hài hước vào thôi)
Nhìn thấy Lam muốn khóc, anh sót lắm. Anh chẳng kiềm chế được cơn đau đớn lòng mình. Thiện Ngôn đành tiến đến ôm chặt cô vào lòng, mặc cô vùng vẫy trốn tránh khỏi vòng tay ấm áp của anh, anh vẫn khư khư ôm cô không buông.
Đến khi Lam thật sự bình tĩnh, không kháng cự nữa thì anh nhẹ nhàng nói :
-Làm ơn! Dù em không nghe anh giải thích…nhưng hãy cho anh một cơ hội…Được theo đuổi em…Được yêu em 1 lần nữa…!
-Buông ra!_Lam ở trong lòng Thiện Ngôn nói, không nhanh không chậm, không nhịp điệu, không cảm xúc…Một câu nói vô hồn.
Khánh hí ha hí hửng mua một hộp xiên que về, tâm trạng anh hôm nay rất tốt…chẳng hiểu vì sao nữa :))
Anh quay lại quán mì đợi Lam thì xa xa anh thấy có bóng người đang ôm nhau…à không 1 nam đang ôm 1 nữ
Anh trề môi không quan tâm (Trai Ế mặc kẹ tất cả ). Định mở hộp ra ăn 1 xiên trước thì anh chợt giật người. Quay sang nhìn kĩ là 2 người lúc nãy
-Ôi thôi! Tưởng ai thì là Lam và chàng trai lúc nãy…Ể?!_Anh hồn nhiên nói rồi đột nhiên nhận ra có gì không ổn
Lam đã có bạn trai đâu, người kia là chàng trai lúc nãy mà nhỉ? Hình như cô ta không kháng cự, cũng chẳng ra vẻ phấn khích…Có chuyện rồi!
Nói sao nhỉ, mỗi khi tam trạng tốt Khánh hay đi lo chuyện bao đồng! Mà anh cũng đang tò mò 2 ngừơi đó như thế nào!
Thật trùng hợp khi Khánh đang bước tới thì nghe được tiếng Lam hét chẳng quá to :
-Buông tôi ra!!!
Thế là Khánh liền tiến lại nhanh hơn, giật Lam ra khỏi Thiện Ngôn
-Người ta đã bảo buông thì buông đi!
-Anh…anh…_Thiện Ngôn như bị cứng họng chả nói được.
Khánh nhìn sang Lam xem cô có sao không thf chỉ thấy đôi mắt đang đỏ ao, gương mặt tối đi như sắp có “bão”. Khánh hơi tức lại nói tiếp :
-Giữa đường giữa xá làm gì ôm con gái người ta lâu thế?!_Tưởng anh rủa mắng hay gì. Ai dè anh lại phang thêm một câu châm chọc khiến Lam mém phụt ra cười, nhưng thật may cô đã giấu nó xuống
-Đi đây! Ngày mai nhỏ thi rồi!_Khánh đặt tay lên đầu Lam (được nước lấn tới đây mà!) nghênh ngang nói. Rồi anh kéo Lam rời đi
Thiện Ngôn nhìn bóng lưng 2 người mà chẳng biết nên “khóc” hay nên ” cười”
~~
Đi được 1 quảng hơi xa Lam mới bình tĩnh lại…nhờ cây xiên quen của Khánh ._. (Mấy con người háu ăn! >
Đang ăn cô đột nhiên nhớ cảnh lúc nãy, cô hơi cười nhẹ quay sang hỏi Khánh :
-Anh cũng biết nói mấy câu như vậy cơ à?_Đôi khi Lam chẳng hiểu được Khánh. Anh ta lúc lạnh lùng 1 câu chẳng nói. Lúc lại hài hước, nhí nhố. Thậm chí anh ta còn có thể nói mấy câu đùa cợt giữa tình huống như vậy.
Đúng như Lam đoán, Khánh chỉ đơn giản trả lời :
-Sao nào? Đâu có gì đặc biệt!
Có Khánh mới thấy không đặc biệt chứ Lam đây nhốc “sốc” tận óc
Rốt cuộc anh là loại người gì vậy Khánh?
Tuy không nói ra, Lam chỉ nghi hoặc nhìn chằm chằm và ặt Khánh rồi lại tiếp tục ăn
 ̄  ̄  ̄  ̄  ̄  ̄
Thay vì về nhà, Lam và Khánh đã quyết định ghé vào một quán cafe bệt để dễ ôn bài
Vừa vào cả 2 đã gọi 1 ly Matcha và 1 ly cafe sữa. Và bắt tay vào việc học
Nơi đây đa số là sinh viên và các nhan viên công chức đang làm việc, nên việc họ đem bài ra làm chẳng có gì lạ lẫm
-Anh ta là ai vậy?_Khi Lam đang bận bịu lấy vở ra thì Khánh hỏi
Cô hơi ngừng chút rồi trả lời :
-Bạn thôi!
-Tên?
-Bạch Thiện Ngôn!
-Nghề nghiệp?
-Sinh viên năm nhất Đại học Nghệ thuật!
-Ồ…
Thế là màn đối thoại của cả 2 nhanh chóng kết thúc!
Ngay khi nghe tên Khánh đã nhớ ra đã gặp chàng trai này ở đâu. Chính là trên Facebook!
Anh đưa mắt nhìn Lam rồi thở dài. Cô thật sự có máu dính liễu với các Hot Face hay sao ấy?!
…
Trong quá trình làm bài toàn là Khán chỉ đưa bài tập cho Lam làm…Khi đưa kết quả cho Khán xem anh không khỏi ngỡ ngàng nhìn Lam
-Thế cô nhờ tôi giúp ôn làm gì?_Thật tình, các bài khó nhất đều làm đúng. Kiến thức thì như trả lời như đọc rap…Giỏi Toán vậy còn muốn gì nữa?
-Vậy tôi nắm chắc phàn thắng rồi!_Lam không cười gì chỉ mảy may nói rồi gom hết tsạp vở vài cặp
Giờ thì Khánh đã hiểu sao Lam giỏi Toán cực nhưng chẳng bao giờ lên nổi top 20…Điểm Văn QUÁ TỆ! Mới kéo học lực cô xuống như vậy!
-Này sao anh lại sống riêng thế!_Lam nhàm chán bắt chuyện hỏi
-Thì bị đuổi!
-Tại sao?
-Tôi muốn làm một nghệ sĩ!
-…_Nghe câu trả lời Khánh , Lam có hơi sững sờ. Ngoại hình anh ta đúng là không chê vào đâu, nhưng tài năng thì…
-Biểu diễn thử xem!
-Được thôi!
Lam chỉ nói vậy thôi ai ngờ Khánh đồng ý ngay.
Anh tiến đến dàn nhạc công , mượn đỡ chiếc đàn ghi – ta rồi xì xầm giúp các nhạc công khác.
Anh thử đàn. Lam hơi sững sờ…và cũng rất háo hức
Tiếng đàn nhẹ nhàng vang lên. Khánh từ từ ngân tiếng ca của mình…giọng hát ngọt ngào của anh làm tất cả những người xung quanh phải dồn sự chú ý vào. Từng câu hát từ từ cất lên :
“My whole world changed from the moment I met you
And it would never be the same
Felt like I knew that I’d always love you
From the moment I heard your name
Everything was perfect, I knew this love is worth it
Our own micracle in the makin’
‘Til the world stops turning
I’ll still be here waiting
and waiting to make that vow that I’ll…
I’ll be by your side, ’til the day I die
I’ll be waiting ’til hear you say I Do
Something old, something new
Something borrowed, something blue
I’ll be waiting ’til I hear you say I Do
(Một bài hát chẳng mấy xa lạ, nhưng chẳng hiểu sao nó là khác biệt khi nghe Khánh hát. Lam cứ đung đưa theo từng câu ca )
Smiles by the thousands, ya tears have all dried out
‘Cos I won’t see you cry again
Throw pennies in the fountain,
and look at what comes out
Sometimes wishes do come true
Everything was perfect, I knew this love is worth it
Our own micracle in the makin’
‘Til the world stops turning
I’ll still be here waiting
and waiting to make that vow that I’ll…
I’ll be by your side, ’til the day I die
I’ll be waiting ’til hear you say I Do
Something old, something new
Something borrowed, something blue
I’ll be waiting ’til I hear you say I Do
Always better than worse, protect you from the hurt
I’ll be waiting ’til hear you say I Do
I Do love you, yes I Do love you
I’ll be waiting ’til hear you say I Do
Coz I love you, love you …
I’ll be by your side, ’til the day I die
I’ll be waiting ’til hear you say I Do
Something old, something new
Something borrowed, something blue
I’ll be waiting ’til I hear you say I Do
We’re shining lie a diamond, just look at us now,
I wanna hear you say I Do
…”
(Còn tiếp)
Vâng bạn trẻ ấy rất “yêu đời”!
Quay trở lại với hai con người đang “lâm li bi đát”…
-Ngày hôm đó là do anh say, anh không biết bản thân bị chuốc rượu…–
-Chuốc rượu? Anh đã phản bội tôi rồi! Anh còn muốn gì nữa?_Ngay khi nghe lí do biện minh đầy “ấu trĩ” đó chẳng hiểu sao mắt Lam lại nóng lên, rất nóng.
-Gần 1 năm rồi! Không cần nói nữa!_Lam mang theo cơn tức dồn nén trong lòng, cô quay lưng định rời đi
Nhưng có ai đó thật sự chẳng bao giờ muốn buông tha cô…không bao giờ muốn cô rời khỏi anh ta…
-Bạch Thiện Ngôn anh đủ chưa???_Lại bị kéo lại 1 lần nữa. Lần này Lam tức giận quát, giật tay ra khỏi tay Thiện Ngôn
Mắt Lam bắt đầu ứa nước mắt. Phải mất rất lâu cô mới thoát khỏi cú sốc ngày ấy…nhưng những hình ảnh ấy nó cứ ùa vào đầu cô. Thậm chí cô đã hi sinh chiếc điện thoại yêu quý của mình vì đã lỡ đập nát nó(khúc này ta muốn thêm phần hài hước vào thôi)
Nhìn thấy Lam muốn khóc, anh sót lắm. Anh chẳng kiềm chế được cơn đau đớn lòng mình. Thiện Ngôn đành tiến đến ôm chặt cô vào lòng, mặc cô vùng vẫy trốn tránh khỏi vòng tay ấm áp của anh, anh vẫn khư khư ôm cô không buông.
Đến khi Lam thật sự bình tĩnh, không kháng cự nữa thì anh nhẹ nhàng nói :
-Làm ơn! Dù em không nghe anh giải thích…nhưng hãy cho anh một cơ hội…Được theo đuổi em…Được yêu em 1 lần nữa…!
-Buông ra!_Lam ở trong lòng Thiện Ngôn nói, không nhanh không chậm, không nhịp điệu, không cảm xúc…Một câu nói vô hồn.
Khánh hí ha hí hửng mua một hộp xiên que về, tâm trạng anh hôm nay rất tốt…chẳng hiểu vì sao nữa :))
Anh quay lại quán mì đợi Lam thì xa xa anh thấy có bóng người đang ôm nhau…à không 1 nam đang ôm 1 nữ
Anh trề môi không quan tâm (Trai Ế mặc kẹ tất cả ). Định mở hộp ra ăn 1 xiên trước thì anh chợt giật người. Quay sang nhìn kĩ là 2 người lúc nãy
-Ôi thôi! Tưởng ai thì là Lam và chàng trai lúc nãy…Ể?!_Anh hồn nhiên nói rồi đột nhiên nhận ra có gì không ổn
Lam đã có bạn trai đâu, người kia là chàng trai lúc nãy mà nhỉ? Hình như cô ta không kháng cự, cũng chẳng ra vẻ phấn khích…Có chuyện rồi!
Nói sao nhỉ, mỗi khi tam trạng tốt Khánh hay đi lo chuyện bao đồng! Mà anh cũng đang tò mò 2 ngừơi đó như thế nào!
Thật trùng hợp khi Khánh đang bước tới thì nghe được tiếng Lam hét chẳng quá to :
-Buông tôi ra!!!
Thế là Khánh liền tiến lại nhanh hơn, giật Lam ra khỏi Thiện Ngôn
-Người ta đã bảo buông thì buông đi!
-Anh…anh…_Thiện Ngôn như bị cứng họng chả nói được.
Khánh nhìn sang Lam xem cô có sao không thf chỉ thấy đôi mắt đang đỏ ao, gương mặt tối đi như sắp có “bão”. Khánh hơi tức lại nói tiếp :
-Giữa đường giữa xá làm gì ôm con gái người ta lâu thế?!_Tưởng anh rủa mắng hay gì. Ai dè anh lại phang thêm một câu châm chọc khiến Lam mém phụt ra cười, nhưng thật may cô đã giấu nó xuống
-Đi đây! Ngày mai nhỏ thi rồi!_Khánh đặt tay lên đầu Lam (được nước lấn tới đây mà!) nghênh ngang nói. Rồi anh kéo Lam rời đi
Thiện Ngôn nhìn bóng lưng 2 người mà chẳng biết nên “khóc” hay nên ” cười”
~~
Đi được 1 quảng hơi xa Lam mới bình tĩnh lại…nhờ cây xiên quen của Khánh ._. (Mấy con người háu ăn! >
Đang ăn cô đột nhiên nhớ cảnh lúc nãy, cô hơi cười nhẹ quay sang hỏi Khánh :
-Anh cũng biết nói mấy câu như vậy cơ à?_Đôi khi Lam chẳng hiểu được Khánh. Anh ta lúc lạnh lùng 1 câu chẳng nói. Lúc lại hài hước, nhí nhố. Thậm chí anh ta còn có thể nói mấy câu đùa cợt giữa tình huống như vậy.
Đúng như Lam đoán, Khánh chỉ đơn giản trả lời :
-Sao nào? Đâu có gì đặc biệt!
Có Khánh mới thấy không đặc biệt chứ Lam đây nhốc “sốc” tận óc
Rốt cuộc anh là loại người gì vậy Khánh?
Tuy không nói ra, Lam chỉ nghi hoặc nhìn chằm chằm và ặt Khánh rồi lại tiếp tục ăn
 ̄  ̄  ̄  ̄  ̄  ̄
Thay vì về nhà, Lam và Khánh đã quyết định ghé vào một quán cafe bệt để dễ ôn bài
Vừa vào cả 2 đã gọi 1 ly Matcha và 1 ly cafe sữa. Và bắt tay vào việc học
Nơi đây đa số là sinh viên và các nhan viên công chức đang làm việc, nên việc họ đem bài ra làm chẳng có gì lạ lẫm
-Anh ta là ai vậy?_Khi Lam đang bận bịu lấy vở ra thì Khánh hỏi
Cô hơi ngừng chút rồi trả lời :
-Bạn thôi!
-Tên?
-Bạch Thiện Ngôn!
-Nghề nghiệp?
-Sinh viên năm nhất Đại học Nghệ thuật!
-Ồ…
Thế là màn đối thoại của cả 2 nhanh chóng kết thúc!
Ngay khi nghe tên Khánh đã nhớ ra đã gặp chàng trai này ở đâu. Chính là trên Facebook!
Anh đưa mắt nhìn Lam rồi thở dài. Cô thật sự có máu dính liễu với các Hot Face hay sao ấy?!
…
Trong quá trình làm bài toàn là Khán chỉ đưa bài tập cho Lam làm…Khi đưa kết quả cho Khán xem anh không khỏi ngỡ ngàng nhìn Lam
-Thế cô nhờ tôi giúp ôn làm gì?_Thật tình, các bài khó nhất đều làm đúng. Kiến thức thì như trả lời như đọc rap…Giỏi Toán vậy còn muốn gì nữa?
-Vậy tôi nắm chắc phàn thắng rồi!_Lam không cười gì chỉ mảy may nói rồi gom hết tsạp vở vài cặp
Giờ thì Khánh đã hiểu sao Lam giỏi Toán cực nhưng chẳng bao giờ lên nổi top 20…Điểm Văn QUÁ TỆ! Mới kéo học lực cô xuống như vậy!
-Này sao anh lại sống riêng thế!_Lam nhàm chán bắt chuyện hỏi
-Thì bị đuổi!
-Tại sao?
-Tôi muốn làm một nghệ sĩ!
-…_Nghe câu trả lời Khánh , Lam có hơi sững sờ. Ngoại hình anh ta đúng là không chê vào đâu, nhưng tài năng thì…
-Biểu diễn thử xem!
-Được thôi!
Lam chỉ nói vậy thôi ai ngờ Khánh đồng ý ngay.
Anh tiến đến dàn nhạc công , mượn đỡ chiếc đàn ghi – ta rồi xì xầm giúp các nhạc công khác.
Anh thử đàn. Lam hơi sững sờ…và cũng rất háo hức
Tiếng đàn nhẹ nhàng vang lên. Khánh từ từ ngân tiếng ca của mình…giọng hát ngọt ngào của anh làm tất cả những người xung quanh phải dồn sự chú ý vào. Từng câu hát từ từ cất lên :
“My whole world changed from the moment I met you
And it would never be the same
Felt like I knew that I’d always love you
From the moment I heard your name
Everything was perfect, I knew this love is worth it
Our own micracle in the makin’
‘Til the world stops turning
I’ll still be here waiting
and waiting to make that vow that I’ll…
I’ll be by your side, ’til the day I die
I’ll be waiting ’til hear you say I Do
Something old, something new
Something borrowed, something blue
I’ll be waiting ’til I hear you say I Do
(Một bài hát chẳng mấy xa lạ, nhưng chẳng hiểu sao nó là khác biệt khi nghe Khánh hát. Lam cứ đung đưa theo từng câu ca )
Smiles by the thousands, ya tears have all dried out
‘Cos I won’t see you cry again
Throw pennies in the fountain,
and look at what comes out
Sometimes wishes do come true
Everything was perfect, I knew this love is worth it
Our own micracle in the makin’
‘Til the world stops turning
I’ll still be here waiting
and waiting to make that vow that I’ll…
I’ll be by your side, ’til the day I die
I’ll be waiting ’til hear you say I Do
Something old, something new
Something borrowed, something blue
I’ll be waiting ’til I hear you say I Do
Always better than worse, protect you from the hurt
I’ll be waiting ’til hear you say I Do
I Do love you, yes I Do love you
I’ll be waiting ’til hear you say I Do
Coz I love you, love you …
I’ll be by your side, ’til the day I die
I’ll be waiting ’til hear you say I Do
Something old, something new
Something borrowed, something blue
I’ll be waiting ’til I hear you say I Do
We’re shining lie a diamond, just look at us now,
I wanna hear you say I Do
…”
(Còn tiếp)
/33
|