Tổng Giám Đốc Ăn Trước Yêu Sau

Chương 107

/140


Chương 107

 

"Phải không?" Tư Khảm Hàn không tin, nhưng anh không tức giận nhiều, khóe miệng hơi nhếch lên, ngược lại có chút vui vẻ, anh thích như vậy, khuôn mặt tươi cười này mới đúng là Hạ Ngưng Âm, lúc này cô cùng anh nói qua nói lại, anh cười nói "Cảm giác khá tốt, mọi người đã ra về một lúc lâu rồi, đi thôi, chúng ta cùng nhau trở về."

 

"Không cần, tôi còn có việc, anh đi trước đi." Hạ Ngưng Âm lắc lắc đầu, từ chối Tư Khảm Hàn.

 

"Cô còn không tính về? Không phải đi học sao?"

 

Hạ Ngưng Âm không đáp, bỗng nhiên xảy ra chuyện này làm cho Tư Khảm Hàn cảm thấy không vui, liền hỏi: "Chúng ta ký hợp đồng đã được bao lâu rồi nhỉ?"

 

Cô bỗng nhiên tò mò, Tư Khảm Hàn nghĩ nghĩ, "Hai tháng 26 ngày, làm sao vậy? Tự dưng nói vấn đề này để làm gì?"

 

"Không có gì." Hạ Ngưng Âm nhún vai, đối với Tư Khảm Hàn có chút nghi hoặc, nhưng nghĩ có lẽ Nhã Tư sẽ không nói dối, nên cô cũng không hỏi anh, dù sao chuyện của bọn họ cô không quan tâm.

 

"Cô đừng nói sang chuyện khác, cô có chuyện gì?" Tư Khảm Hàn còn nhớ lời anh vừa hỏi cô, cô không trả lời mà lại giả lảng, anh cũng không để ý đến ánh mắt của cô, không vui hỏi lại.

 

Hạ Ngưng Âm quay đầu, bình thản nói: " Lăng Tuyên hẹn tôi sáu giờ gặp mặt, đã đến lúc rồi, tôi nghĩ chắc là anh ấy đang ở dưới lầu."

 

"Hắn lại kiếm cô?" Tư Khảm Hàn hừ một tiếng, cố gắng không để lời nói của mình mang theo sự tức giận: "Tại sao lần nào đến cũng tìm cô? Vì sao không tìm người khác?"

 

Nghe vậy, Hạ Ngưng Âm nghi hoặc nhìn Tư Khảm Hàn, nhất thời không biết người khác mà anh nói là ai.

 

Tư Khảm Hàn không được tự nhiên liên tục vuốt tóc, tức giận nói: "Không phải cô có một người bạn nữ hay sao, các cô tình cảm cũng tốt lắm mà, đúng chứ? Vì sao hắn không kiếm cô ta mà cứ tối ngày kiếm cô vậy?"

 

"Lan còn không biết mối quan hệ giữa tôi và anh, cho nên tôi hết sức tránh mặt cô ấy, rất ít gặp mặt, có chuyện gì đều nói qua điện thoại." Hạ Ngưng Âm có chút bất mãn với việc anh hỏi, nhìn chằm Tư Khảm Hàn, "Anh hỏi việc này làm gì? Tại sao anh lại quan tâm như vậy?"

 

"Hỏi một chút mà thôi, có tội sao?" Tư Khảm Hàn có chút hờn giận, tại sao cô lại có thái độ như vậy, luôn đối nghịch với anh, còn đối với Lăng Tuyên thì liền cười vui vẻ, vẻ mặt hiền

dịu, hừ, thật sự là phân biệt đối xử, anh bất mãn oán giận nói: "Không phải các cô thường xuyên liên hệ ư? Tại sao hắn còn muốn gọi cô đi ra ngoài?"

 

Hạ Ngưng Âm trầm mặc, cân nhắc một lát, mới thản nhiên nói: "Tuyên nói, anh ấy có chuyện muốn nói với tôi, anh ấy nói rất nghiêm túc, là chuyện quan trọng, tôi cảm giác giống như có chuyện gì đó nên hơi lo lắng."

 

Có chuyện rất quan trọng? Tư Khảm Hàn cảm thấy căng thẳng, đoán được đại khái, anh dùng ánh mắt sắc bén dừng ở trên người cô, "Nhất định phải đi sao?"

 

"Vô nghĩa, tại sao tôi không đi?" Hạ Ngưng Âm hờn giận hừ một tiếng, liếc nhìn Tư Khảm Hàn, anh hờn giận bĩu môi, đó là ánh mắt gì vậy? Giống như cô sắp đi ngoại tình.

 

"Cô có thể đoán được hắn sẽ nói với cô cái gì hay không?" Tư Khảm Hàn thất vọng đau khổ, bắt đầu có chút lo lắng, anh sợ cô không hiểu tình cảm của mình, rồi chấp nhận Lăng Tuyên thì sao.

 

Hạ Ngưng Âm dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Tư Khảm Hàn, có chút tức giận, anh sẽ không nghĩ bọn họ trong lúc đó sẽ làm chuyện gì chứ? "Đó là chuyện của chúng tôi, anh quan tâm làm gì? Hỏi nhiều như vậy để làm gì? Chẳng lẽ lại nghi ngờ chúng tôi cấu kết hãm hại anh à."

 

Tư Khảm Hàn không nói lại, chỉ trầm mặc không thể hiện gì cả, nhếch môi lên muốn nói về ý nghĩ của cô.

 

Hạ Ngưng Âm tức giận, tiến lên nắm lấy cà- vạt của Tư Khảm Hàn, ngón trỏ chỉ vào mũi của anh "Tôi mặc kệ anh nghĩ cái gì, tôi chỉ có thể nói chúng tôi không có gì, không tin thì thôi, nhưng anh cũng nên xem kỹ lại.”

 

"Cô nói vậy là có ý gì?" Tư Khảm Hàn nhíu mày, trong đầu bỗng nhiên xuất hiện một ý tưởng, vừa sợ vừa vui nhìn Hạ Ngưng Âm.

 

Buông tay nắm cà vạt ra , lui về phía sau một bước nhỏ, Hạ Ngưng Âm hừ lạnh một tiếng, "Muốn biết tôi có ý gì, thì lập tức điều tra đi, rốt cuộc vì sao tôi ngủ cùng với Tuyên, tôi tin với năng lực của anh, sẽ rất nhanh có đáp án."

 

Tư Khảm Hàn liếc mắt nhìn cô với vẻ mặt kinh ngạc, Hạ Ngưng Âm lạnh lùng nói, "Tôi phải tan ca, tôi đi trước." Nói xong, không đợi anh trả lời, cô liền đi nhanh ra khỏi văn phòng.

 

Lúc này Tư Khảm Hàn không ngăn cản cô mà đứng lên đuổi theo cô, Hạ Ngưng Âm nhìn anh hỏi, "Làm gì vậy?"

 

Tư Khảm Hàn nhún nhún vai, "Cùng nhau đi thôi."

 

"Anh muốn đi đâu? Sao lại đi với tôi?" Hạ Ngưng Âm dừng lại, nghiêng mặt, nhìn anh dò xét.

Tư Khảm Hàn xem thường, "Tại sao lại nói như vậy, tôi không thể đi cùng với cô sao?"

 

Thực ra Tư Khảm Hàn có quyền làm như vậy, nếu anh đã muốn thế, Hạ Ngưng Âm cũng không có lời nào để nói, vừa đi vừa nói: "Tùy anh!"

 

“Giống nhau thôi." Tư Khảm Hàn biết cô suy nghĩ gì, có chút bất đắc dĩ, nhưng cũng không thể trách cô, là do anh không đúng.

 

Hạ Ngưng Âm không nói nữa, đi vào thang máy, nhìn anh một cái, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

 

Vừa thấy nét mặt của cô liền biết cô đang nghĩ gì, Tư Khảm Hàn nhợt nhạt lộ ra nụ cười, thay Hạ Ngưng Âm nói ra lời trong lòng cô: "Không kịp trở về đi học, cô muốn tôi thay cô xin phép?"

 

Hạ Ngưng Âm nhíu mày, rốt cục nở ra nụ cười, tán dương "Anh rất thông minh và sâu sắc."

 

"Cám ơn vì đã khen." Tư Khảm Hàn nhún nhún vai, anh rất thích được cô khen, giống như nghĩ đến cái gì, Tư Khảm Hàn dương dương tự đắc vuốt cằm, khó hiểu hỏi: “Cô biết rõ hôm nay có việc, tại sao còn hứa? Cô làm như vậy, giáo viên sẽ mất hứng, cô phải biết rằng, ông ta là một ông già khó tính."

 

"Tuyên nói chỉ có thể là hôm nay." Hạ Ngưng Âm nhìn anh, tức giận nói: "Bằng không anh nghĩ rằng tôi và anh có thể thất hứa với thầy à?"

 

Tư Khảm Hàn nhìn cô rồi gật gật đầu, nghe cô nói như vậy, càng chắc chắn ý nghĩ trong lòng mình, nếu anh đoán không nhầm, Lăng Tuyên muốn thông báo cho cô việc đó, Anh ngẩng đầu nhìn Hạ Ngưng Âm, đến phiên anh muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

 

"Từ khi nào anh lại mất tự nhiên như thế? Có chuyện gì thì nói đi, ánh mắt của anh có vẻ lo lắng quá." Khó tin được Tư Khảm Hàn lại hỏi ý nguyện của cô, Hạ Ngưng Âm có chút không quen với việc này.

 

" Cô có nghĩ tới việc Lăng Tuyên thích cô hay không?” Nhìn sắc mặt của cô liền biết rằng cô hiểu lầm ý của anh , Tư Khảm Hàn nhanh chóng giải thích: "Tôi nói cái này là tình yêu nam nữ, không phải là tình cảm của bạn bè."

P/s: Càng G+ thichdoctruyen càng nhiều thì chương mới ra càng nhanh và nhiều nhé :) 

>> Truyện siêu hot đề cử 2016 : ba xa anh chi thuong em 


/140

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status