Lý tổng mập mờ vỗ vỗ vai Hắc Diêm Tước, nhưng ánh mắt lại mở lớn nhìn về phía Tường Vi đang đứng đằng sau Hắc Diêm Tước. Thực ra, từ lúc Tường Vi vừa bước vào cửa, tầm mắt của hắn liền bị cô hấp dẫn.
Tường Vi nghe Lý tổng nói xong, không khỏi nhíu mày chán ghét, thì ra đây chính xác là người Trung Đông, nghe nói đàn ông Trung Đông có thể cưới đến bốn vợ, hơn nữa phụ nữ Trung Đông nếu muốn ra cửa đều phải che kín mặt, chỉ dược để lộ hai con mắt, nghe nói tóc họ không được cho người khác chạm vào, trừ chồng mình ra, ở đso, tôn giáo tín người thắng được tất cả, hoàn toàn là chủ nghĩa nam quyền, tóm lại, cô không thích người đàn ông như vậy.
“Ha ha ha, tôi còn phải học tập Lý tổng nhiều.” Hắc Diêm Tước xã giao mà cười lớn một tiếng, ấn xe lăn, đi theo bước chân của Lý tổng, đi vào bên trong phòng, dừng lại bên cạnh chiếc ghế sofa.
Bên trong phòng còn có mấy tên Trung Đông khác, bộ dáng thoạt nhìn rất nghiêm túc.
“Nói gì vậy, ai mà khoobg biết Hắc tổng đây phú khả địch quốc(*), cơ ngải rải khắp toàn cầu, người như chúng tôi cũng chỉ nghèo bán chút dầu mỏ, ha ha ha. . . . . .” Lý tổng là con lai châu Á, hắn sở hữu rất nhiều mỏ dầu ở Trung Đông, mức độ giàu có, đều lọt vào bảng xếp hạng tỉ phú trên thế giới.
“Lý tổng suy nghĩ nhiều rồi
Đúng lúc lúc này, cửa phòng lại bị gõ.
Người vào người mà Tường Vi không thể nghĩ đến.
“Hello, Tả Đằng tiên sinh!” Lý tổng cười nghênh đón.
“Lý tổng, thật ngại quá, chúng tôi tới muộn!”
Người vào, chính là Tả Đằng Triết Dã và Triển Diệc Tường!
Hắc Diêm Tước liếc mắt một cái, bất giác nhíu mi tâm, giống như đã biết trước được, nhưng Tường Vi thì lại không thể ngờ tới!
Cô nhìn chăm chăm vào hai người vừa bước vào cửa, Triết Dã. . . . . .
Tâm tình có chút kích động, năm năm rồi, không ngờ lại gặp lại anh ở đây!
“Cùng vào ngồi đi, ha ha ha. . . . . .” Lý tổng nhiệt tình kêu bọn họ vào phòng.
Khi Triết Dã nhìn rõ được mọi người trong phòng, ánh mắt anh yên lặng nhìn Tường Vi, thần sắc run run gần như viết hết ở trên mặt.
Mà Triển Diệc Tường lại không chút kinh ngạc, chỉ hơi hơi nhếch khoé miệng, nhìn lướt qua Hắc Diêm Tước đang ngồi trên xe lăn, vẫn giao tiếp với hắn bằng bộ dáng cợt nhả năm năm trước: “Hắc tổng, thật là trùng hợp đi!”
Hắc Diêm Tước cười khinh thường, mặt không biến sắc.
“Ah, các người quen biết nhau sao?” Lý tổng có chút ngạc nhiên hỏi. Lần này hắn xuất khẩu dầu mỏ, chỉ chọn lựa hai tập đoàn có tiềm lực này sau khi xem qua các tập đoàn châu Á, động tí đã trên trăm triệu đô, mà Hắc Diêm Tước và Tả Đằng Triết Dã là hai người cạnh tranh mà hắn chọn lựa.
“Không biết.”
Người trả lời lại là Tả Đằng Triết Dã.
Năm năm rồi, dường như anh đã khác trước rất nhiều, mặc dù khi nhìn thấy Tường Vi, ít dám tin tưởng cô còn sống là sự thực, nhưng anh đã học được cách kiềm chế, không kích động như trước nữa, mà nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, đối thủ cạnh tranh lần này không ngờ lại là Hắc Diêm Tước!
Năm năm trước, cái đêm đó, Hắc Diêm Tước thực sự đã kích động mâu thuẫn trong nội bộ gia đình anh, kể từ ngày đó mẹ anh bị cha lạnh nhạt, mà ngay cả anh cũng không được coi trọng, Tây Tử vì đau lòng mà kết hôn, nhưng không ngờ lại bị người ta lừa sạch tiền tài, chồng cô bỏ đi cùng tình nhân, từ đó, Tây Tử biến thành người điên điên khùng khùng.
Sau tin tức Tường Vi qua đời, cùng với bị Hắc Diêm Tước ác ý ngăn chặn, 'Ny Thường' đã giảm sút nghiêm trọng tại thị trường Trung Quốc, trở lại Nhật Bản cũng chưa gượng dậy nổi, nếu như không có gia tộc Tả Đằng chống lưng, sợ là nó đã sớm phá sản!
Anh trai cùng mẹ khác cha thì sao chứ? Ánh mắt Tả Đằng đầy căm hận, anh sẽ không quên sỉ nhục này! Là ai hại mẹ anh cả ngày lấy nước mắt rửa mặt, là ai hại Tây Tử điên điên khùng khùng, là ai hại anh bị cha ghẻ lạnh, là ai hại anh chỉ có thể dựa vào Triển Diệc Tường mới có thể tham gia hiệp đàm lần này?
Tất cả, đều là Hắc Diêm Tước tạo nên, người anh trai tốt trên danh nghĩa!
Đáng đời hắn ngồi xe lăn!
“Vậy để tôi giới thiệu đi, vị này là nhà tài phiệt Hắc Diêm Tước, chủ nhân Hắc thị, Hắc thị chắc là hai người cũng đã nghe qua, Hắc tổng, vị này là cậu chủ của gia tộc Tả Đằng rất danh giá tại Nhật Bản, Tả Đằng Triết Dã.” Lý tổng giới thiệu đơn giản, sau đó quay đầu nói với Hắc Diêm Tước, “Hắc tổng, Tả Đằng tiên sinh, chi bằng chúng ta vào trong nói chuyện trước!”
Hắc Diêm Tước gật đầu một cái, liếc mắt nhìn Tường Vi, cảm thấy cực kỳ mất hứng với ánh mắt cảu cô nhìn chăm chú vào Tả Đằng Triết Dã! Vì vậy nói khẽ nói với cô: “Cô ngồi yên trên sofa, không được đi lung tung.”
Tường Vi gật đầu một cái cứng ngắc, có chút thẹn thùng, cô xấu hổ đến nỗi muốn tìm một cái lỗ chui vào.
Năm năm trước cô quan hệ công khai với Hắc Diêm Tước tại nhà Tả Đằng Triết Dã, Triết Dã cũng vì cô mà bị đánh đến sưng mặt sưng mũi, đến nay cô vẫn cảm thấy đau đớn tội lổi, mà nay, dưới tình huống không hề chuẩn bị, cô lại gặp anh lần nữa, bảo cô làm sao mà chịu đựng cho nổi?
Không dám nhìn trực diện Tả Đằng Triết Dã, cô cúi đầu, lẳng lặng chờ bọn họ đi vào, cô mới thở hắt ra một hơi, ngồi ở trên ghế sa lon mà cảm thấy buồn tẻ chết đi.
Thời gian trôi, đồng hồ kêu tíc tắc, mấy tên vệ sĩ Trung Đông đứng một bên đọc báo, mùi nước hoa nồng nặc, giống như bức cô ngạt thở đến sắp ngất rồi.
Thật sự không chịu nổi, cô mới mượn cớ ra ban công ngồi hóng gió.
Cô không biết mình đã giết thời gian như thế nào, phong cảnh Hoàng Đình rất trang nhã, nhìn lướt qua một vòng, núi giả, suối nước, hồ bơi, còn có sân chơi Golf rộng mênh mông, đầy đủ mọi thứ.
Thế nhưng, cô lại hoàn toàn không có chút hứng thú nào, thậm chí hoài nghi mục đích Hắc Diêm Tước đưa cô tới đây!
Thế nhưng, cô không ngờ, sẽ lại gặp được Tả Đằng Triết Dã. Năm năm qua, cô cảm thấy áy náy với anh, anh tốt với cô như vậy, cô lại lần lượt làm tổn thương anh, nếu không có sự tồn tại của cô, có lẽ Hắc Diêm Tước cũng không có cớ mà trả thù đi!
Tước hận quá sâu, hận cô, hận Thẩm gia, hận mẹ của Triết Dã, dường như cuộc đời hắn, trừ hận, thì không còn gì khác. . . . . .
Lúc này, sau lưng truyền tới một giọng nói ——
“Man Vi, không, phải là Tường Vi mới đúng.” Tả Đằng Triết Dã từ cửa bước vào.
Tường Vi nghe Lý tổng nói xong, không khỏi nhíu mày chán ghét, thì ra đây chính xác là người Trung Đông, nghe nói đàn ông Trung Đông có thể cưới đến bốn vợ, hơn nữa phụ nữ Trung Đông nếu muốn ra cửa đều phải che kín mặt, chỉ dược để lộ hai con mắt, nghe nói tóc họ không được cho người khác chạm vào, trừ chồng mình ra, ở đso, tôn giáo tín người thắng được tất cả, hoàn toàn là chủ nghĩa nam quyền, tóm lại, cô không thích người đàn ông như vậy.
“Ha ha ha, tôi còn phải học tập Lý tổng nhiều.” Hắc Diêm Tước xã giao mà cười lớn một tiếng, ấn xe lăn, đi theo bước chân của Lý tổng, đi vào bên trong phòng, dừng lại bên cạnh chiếc ghế sofa.
Bên trong phòng còn có mấy tên Trung Đông khác, bộ dáng thoạt nhìn rất nghiêm túc.
“Nói gì vậy, ai mà khoobg biết Hắc tổng đây phú khả địch quốc(*), cơ ngải rải khắp toàn cầu, người như chúng tôi cũng chỉ nghèo bán chút dầu mỏ, ha ha ha. . . . . .” Lý tổng là con lai châu Á, hắn sở hữu rất nhiều mỏ dầu ở Trung Đông, mức độ giàu có, đều lọt vào bảng xếp hạng tỉ phú trên thế giới.
“Lý tổng suy nghĩ nhiều rồi
Đúng lúc lúc này, cửa phòng lại bị gõ.
Người vào người mà Tường Vi không thể nghĩ đến.
“Hello, Tả Đằng tiên sinh!” Lý tổng cười nghênh đón.
“Lý tổng, thật ngại quá, chúng tôi tới muộn!”
Người vào, chính là Tả Đằng Triết Dã và Triển Diệc Tường!
Hắc Diêm Tước liếc mắt một cái, bất giác nhíu mi tâm, giống như đã biết trước được, nhưng Tường Vi thì lại không thể ngờ tới!
Cô nhìn chăm chăm vào hai người vừa bước vào cửa, Triết Dã. . . . . .
Tâm tình có chút kích động, năm năm rồi, không ngờ lại gặp lại anh ở đây!
“Cùng vào ngồi đi, ha ha ha. . . . . .” Lý tổng nhiệt tình kêu bọn họ vào phòng.
Khi Triết Dã nhìn rõ được mọi người trong phòng, ánh mắt anh yên lặng nhìn Tường Vi, thần sắc run run gần như viết hết ở trên mặt.
Mà Triển Diệc Tường lại không chút kinh ngạc, chỉ hơi hơi nhếch khoé miệng, nhìn lướt qua Hắc Diêm Tước đang ngồi trên xe lăn, vẫn giao tiếp với hắn bằng bộ dáng cợt nhả năm năm trước: “Hắc tổng, thật là trùng hợp đi!”
Hắc Diêm Tước cười khinh thường, mặt không biến sắc.
“Ah, các người quen biết nhau sao?” Lý tổng có chút ngạc nhiên hỏi. Lần này hắn xuất khẩu dầu mỏ, chỉ chọn lựa hai tập đoàn có tiềm lực này sau khi xem qua các tập đoàn châu Á, động tí đã trên trăm triệu đô, mà Hắc Diêm Tước và Tả Đằng Triết Dã là hai người cạnh tranh mà hắn chọn lựa.
“Không biết.”
Người trả lời lại là Tả Đằng Triết Dã.
Năm năm rồi, dường như anh đã khác trước rất nhiều, mặc dù khi nhìn thấy Tường Vi, ít dám tin tưởng cô còn sống là sự thực, nhưng anh đã học được cách kiềm chế, không kích động như trước nữa, mà nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, đối thủ cạnh tranh lần này không ngờ lại là Hắc Diêm Tước!
Năm năm trước, cái đêm đó, Hắc Diêm Tước thực sự đã kích động mâu thuẫn trong nội bộ gia đình anh, kể từ ngày đó mẹ anh bị cha lạnh nhạt, mà ngay cả anh cũng không được coi trọng, Tây Tử vì đau lòng mà kết hôn, nhưng không ngờ lại bị người ta lừa sạch tiền tài, chồng cô bỏ đi cùng tình nhân, từ đó, Tây Tử biến thành người điên điên khùng khùng.
Sau tin tức Tường Vi qua đời, cùng với bị Hắc Diêm Tước ác ý ngăn chặn, 'Ny Thường' đã giảm sút nghiêm trọng tại thị trường Trung Quốc, trở lại Nhật Bản cũng chưa gượng dậy nổi, nếu như không có gia tộc Tả Đằng chống lưng, sợ là nó đã sớm phá sản!
Anh trai cùng mẹ khác cha thì sao chứ? Ánh mắt Tả Đằng đầy căm hận, anh sẽ không quên sỉ nhục này! Là ai hại mẹ anh cả ngày lấy nước mắt rửa mặt, là ai hại Tây Tử điên điên khùng khùng, là ai hại anh bị cha ghẻ lạnh, là ai hại anh chỉ có thể dựa vào Triển Diệc Tường mới có thể tham gia hiệp đàm lần này?
Tất cả, đều là Hắc Diêm Tước tạo nên, người anh trai tốt trên danh nghĩa!
Đáng đời hắn ngồi xe lăn!
“Vậy để tôi giới thiệu đi, vị này là nhà tài phiệt Hắc Diêm Tước, chủ nhân Hắc thị, Hắc thị chắc là hai người cũng đã nghe qua, Hắc tổng, vị này là cậu chủ của gia tộc Tả Đằng rất danh giá tại Nhật Bản, Tả Đằng Triết Dã.” Lý tổng giới thiệu đơn giản, sau đó quay đầu nói với Hắc Diêm Tước, “Hắc tổng, Tả Đằng tiên sinh, chi bằng chúng ta vào trong nói chuyện trước!”
Hắc Diêm Tước gật đầu một cái, liếc mắt nhìn Tường Vi, cảm thấy cực kỳ mất hứng với ánh mắt cảu cô nhìn chăm chú vào Tả Đằng Triết Dã! Vì vậy nói khẽ nói với cô: “Cô ngồi yên trên sofa, không được đi lung tung.”
Tường Vi gật đầu một cái cứng ngắc, có chút thẹn thùng, cô xấu hổ đến nỗi muốn tìm một cái lỗ chui vào.
Năm năm trước cô quan hệ công khai với Hắc Diêm Tước tại nhà Tả Đằng Triết Dã, Triết Dã cũng vì cô mà bị đánh đến sưng mặt sưng mũi, đến nay cô vẫn cảm thấy đau đớn tội lổi, mà nay, dưới tình huống không hề chuẩn bị, cô lại gặp anh lần nữa, bảo cô làm sao mà chịu đựng cho nổi?
Không dám nhìn trực diện Tả Đằng Triết Dã, cô cúi đầu, lẳng lặng chờ bọn họ đi vào, cô mới thở hắt ra một hơi, ngồi ở trên ghế sa lon mà cảm thấy buồn tẻ chết đi.
Thời gian trôi, đồng hồ kêu tíc tắc, mấy tên vệ sĩ Trung Đông đứng một bên đọc báo, mùi nước hoa nồng nặc, giống như bức cô ngạt thở đến sắp ngất rồi.
Thật sự không chịu nổi, cô mới mượn cớ ra ban công ngồi hóng gió.
Cô không biết mình đã giết thời gian như thế nào, phong cảnh Hoàng Đình rất trang nhã, nhìn lướt qua một vòng, núi giả, suối nước, hồ bơi, còn có sân chơi Golf rộng mênh mông, đầy đủ mọi thứ.
Thế nhưng, cô lại hoàn toàn không có chút hứng thú nào, thậm chí hoài nghi mục đích Hắc Diêm Tước đưa cô tới đây!
Thế nhưng, cô không ngờ, sẽ lại gặp được Tả Đằng Triết Dã. Năm năm qua, cô cảm thấy áy náy với anh, anh tốt với cô như vậy, cô lại lần lượt làm tổn thương anh, nếu không có sự tồn tại của cô, có lẽ Hắc Diêm Tước cũng không có cớ mà trả thù đi!
Tước hận quá sâu, hận cô, hận Thẩm gia, hận mẹ của Triết Dã, dường như cuộc đời hắn, trừ hận, thì không còn gì khác. . . . . .
Lúc này, sau lưng truyền tới một giọng nói ——
“Man Vi, không, phải là Tường Vi mới đúng.” Tả Đằng Triết Dã từ cửa bước vào.
/481
|