Tổng Giám Đốc Độc Ác Tuyệt Tình

Chương 470: Năm tháng vụt qua kẽ tay (2)

/481


Tháng bảy. 

Bầu trời Paris trong suốt. 

Tước tới Paris. 

Năm đó, lần đầu tiên cậu gặp Nhã Ca, người chị ôm một cuốn ‘Nhà thờ đức bà Paris’ trong ngực, nở nụ cười tươi đẹp tiến tới chỗ cậu ... 

Ánh mắt đó, cậu khẽ run lên, khi mà trong trí nhớ của cậu, chỉ có dáng vẻ say mê dục vọng của người mẹ gương mặt xinh đẹp có nội tâm xấu xí __ mỗi lần nhớ lại lại là một cơn ác mộng. 

Coi thường, khinh bỉ, người đàn bà nào cũng là như vậy, xấu xí lại tham lam, luôn luôn giống hệt như dây leo tường vi, không chịu nổi cô đơn, chỉ rình rập vượt rào! 

Cậu không biết, sự kiên nhẫn và cả nụ cười của cô, giống như một nơi lúc nào cũng tràn ngập ánh mặt trời, sự ấm áp chậm rãi xâm nhập vào buồng tim lạnh lẽo, đó là khát vọng trong mơ của cậu .... 

Ai ngờ, Diệu Tư tưởng là mình có thể bầu bạn giúp Tước vượt qua đoạn thời gian màu xám tro này, thì Thanh Lam vì chống đối Thẩm lão gia mà bị nghiêm hình ép dùng thuốc, bất hạnh dính vào cơn nghiện, mỗi lần giúp Thẩm Hồng Vũ làm việc xong, Thẩm lão gia mới để cho cô hít thuốc. Ngày qua ngày, chẳng còn hình người nữa. 

Diệu Tư không có cách nào khác là kiếm cớ rời Paris đi thăm Thanh Lam, tạm thời giao Tước cho Nhã Ca chăm sóc. 

Tháng tám. 

Một kỳ hè nữa, Nhã Ca hết lòng chăm sóc Tước, dẫn cậu đi chơi khắp mọi ngóc ngách ở Paris. Dẫn cậu đi từng nơi một, ngắm phong cảnh ở mọi nơi, giảng giải văn hóa của mọi vùng miền, làm cho Tước khắc sâu vào trí óc. Tước đối với Nhã Ca, ban đầu là kháng cự, sau đó bất động, rồi dần dần chấp nhận. 

Chỉ có mùa hè ấy, cậu không thấy chút cô độc nào, trong mùa hè ấy, cuộc sống của cậu luôn có bóng dáng Nhã Ca. 

Tháng chín. 

Tin dữ liên tục truyền tới. 

Nhã Ca vào bệnh viện. 

Diệu Tư hỏa tốc trở lại, nhìn vẻ mặt đau lòng và tự trách của Tước, im lặng canh chừng ở bên giường bệnh, mới hiểu Nhã Ca đã đột ngột xông mạnh ra đường để đẩy Tước ra nên bị xe đụng bị thương một chân! Cho dù có hồi phục tốt, sau này đi bộ cũng có vấn đề. 

Tước im lặng, không nói một câu nào. Diệu Tư ôm chặt bả vai Tước, chỉ nói khẽ một câu: Đừng đau lòng, Tước, anh sẽ bồi thường cho Nhã Ca. 

Tháng mười. 

Tước mới hiểu ra, Diệu Tư nói bồi thường là ___ 

Cùng Nhã Ca cử hành một đám cưới long trọng, không để ý thân phận mang họ Thẩm, không để ý thù hận với nhà họ Thẩm, bất chấp tất cả, cưới Nhã Ca làm vợ! 

Mặc dù Tước cũng mong Nhã Ca trở thành vợ anh trai, dù sao Nhã Ca cũng rất yêu anh, vì em trai của anh là mình đây, mà có thể xả thân cứu mình bất chấp tính mạng. Nhưng ... Nhã Ca là người nhà họ Thẩm, đây là sự thật không thể chối cãi. Cho dù là oan có đầu, nợ có chủ, trong lòng Tước vẫn có một cái gai không nhổ ra được! 

Đối với Nhã Ca, trong lòng Tước từ đầu tới cuối luôn xót xa, mặc dù cô là người nhà họ Thẩm, nhưng chỉ cần anh trai thích, cậu cũng ủng hộ. 

Tháng mười hai. 

Tuyết rơi dồn dập, giống như tâm trạng Tước, lạnh lẽo lạnhh lẽo. 

Một đêm ấy, rất lạnh. 

Mới tân hôn hai tháng, đột nhiên có một ngày Nhã Ca chạy vào phòng Tước, uống tới say mèm, khóc sướt mướt ... 

Tước không hiểu rốt cuộc Nhã Ca đã có chuyện gì, cậu ngày càng trưởng thành hơn, đã cao lớn hơn những người bạn cùng tuổi. Nhã Ca nhào vào lòng cậu, mượn cảm giác say rượu, thần chí mơ hồ quyến rũ Tước, dường như vội vàng muốn chứng minh gì đó, đôi mắt đẫm lệ mờ mịt, trong miệng nỉ non: [Rốt cuộc thì em có chỗ nào không bằng cô ta? Chỗ nào không bằng cô ta?] 

Cơ thể Tước run lên, như chạm vào lửa, đẩy Nhã Ca ra ... 

Cậu điên cuồng chạy ra ngoài, cơ thể vì lần đầu tiên đụng chạm cơ thể phụ nữ mà nóng ran khác thường, nhưng trong lòng lại đặc biệt tỉnh táo, rốt cuộc đã có chuyện gì vậy? 

.... 

Năm tháng lướt qua kẽ tay, đảo mắt đã qua một năm. 

Nhưng tin dữ vẫn chưa ngừng. 

Chuyện của Diệu Tư và Thanh Lam đã bại lộ. 

Dẫn tới việc suốt một tháng gia tộc họ Thẩm hành động quyết liệt thôn tính Hắc thị! 

Mới chỉ qua ba tháng tân hôn, Diệu Tư bị nhà họ Thẩm ép phải đi lưu vong! 

Nhã Ca trói Diệu Tư như đã mất trí trở lại Paris, anh chẳng nghe ai khuyên nhủ, mấy hộ vệ được thuê, nhốt Diệu Tư vào biệt thự ở Paris, cô thì như một con búp bê bằng vải, lúc nào cũng có thể bị xé toạc ... 

Khi đó, Tước mới hiểu ra, ‘không bằng cô ta’ trong miệng Nhã Ca chính là người phụ nữ có tư tình với anh trai cậu! 

Còn Thanh Lam phải chịu đựng cuộc sống thê thảm hơn trước kia rất nhiều. 

Sau đó Tường Vi nhỏ bé bị cha đẻ nghi ngờ là nghiệt chủng, từ nay nhục mạ chà đạp, quyền cước đấm đá, hơn nữa gương mặt của Tường Vi càng lúc càng xinh đẹp, người cha đó thấy một lần là đánh cô bé một lần! 

Từ đó, Tường Vi bé nhỏ sợ bị ba mình đánh đập, bắt đầu dùng tóc che mặt, cả ngày không dám dùng mặt thật gặp ai ... 

Còn Diệu Tư thân ở Paris, bị hộ vệ gắt gao coi giữ, có muốn gặp Thanh Lam cũng chẳng thể nào. 

Ai cũng không ngờ được, tin dữ, như là sự nguyền rủa, lần nữa ập tới! 

Một lần đó, với Tước như là ngày cuối cùng của thế giới! 

Hôm đó, Diệu Tư và Nhã Ca cãi vã kịch liệt. 

[Em không ly hôn! Em không muốn nghe anh nói cái gì mà sẽ đối tối với em thêm nữa! Em có chết cũng không muốn ly hôn!] 

Nhã Ca nâng chân nhanh chóng bỏ chạy mất, khuôn mặt đầy nước mắt, tất cả đều chảy vì người đàn ông không chịu yêu cô, đau triệt nội tâm, cho dù liều mạng vì đứa em trai anh yêu thương nhất, thì cũng chẳng có tác dụng gì! 

[Nhã Ca, em đừng kích động, em hãy nghe anh nói!] 

[Đừng có nói muốn ly hôn! Diệu Tư, anh lừa em có đúng không? Tại sao ... tại sao hả? Em yêu anh biết mấy ...] 

[Nhã Ca, thật xin lỗi, xin hãy nghe anh giải thích, xin em!] 

[Em không muốn nghe anh giải thích, dù anh có nói gì đi nữa, cũng không phải là yêu em! Em không muốn nghe, hu hu hu ...] 

[Nhã Ca, em tỉnh táo lại đi, em đi đâu vậy?] 

[Anh không cần phải lo cho em ... em muốn đi tìm người phụ nữ kia, em phải đi tìm cô ta!] 

[Nhã Ca! Anh sẽ không để em làm thương tổn cô ấy!] 

[Diệu Tư, đây là thái độ anh đối với em sao? Sợ em làm thương tổn cô ta? Ha ha ha ha .... Anh có biết, em bị thương tổn nhiều bao nhiêu không?] 

[Thật xin lỗi, Nhã Ca, xin em hãy tha thứ, là anh đã phụ em ...] 

[Tôi sẽ không tha thứ cho các người, không tha thứ!]     

[Nhã Ca ...]

Diệu Tư kéo tay Nhã Ca đang phát điên, cùng ngồi lên chiếc xe thể thao kia. 

Vút ___ 

Xe đi mất! 

Tin dữ này chính là ___ Anh trai và Nhã Ca trên đường gặp tai nạn giao thông, cùng bỏ mạng! 

Nhã Ca nói thật ứng nghiệm, có chết cũng không ly hôn! 

Tước trốn nơi góc phòng lo lắng nhìn, nhìn bóng lưng cuối cùng của Nhã Ca, nhìn theo, ai ngờ cái nhìn này, là một lần và mãi mãi ... 

Đau khủng khiếp, đau khủng khiếp, còn đau hơn so với chết đi! 

Cuộc sống sau này của Tước, tia mặt trời cuối cùng trong thế giới của Tước đã tắt! 

Ba, anh trai, những người quan trọng nhất và đáng tin cậy nhất trong sinh mạng cậu, người lòng cậu yêu thương nhất, đều đã rời bỏ cậu mà đi! 

Rốt cuộc là đã bị cái gì nguyền rủa, bị cái gì nguyền rủa??? 

Nếu như thế giới thật sự có ngày tận thế, vì sao ngày tận thế của cậu lại dài như vậy? 

Thậm chí cậu còn muốn chết, muốn đi theo bọn họ. 

Nhưng thù lớn còn chưa trả, thù ba bị đâm chết còn chưa báo, thế lực của nhà họ Thẩm khổng lồ, cậu còn non trẻ yếu đuối, không có cách nào, lòng như lửa đốt. 

Rốt cuộc có một ngày, trong lúc cậu sắp xếp lại gian phòng của Diệu Tư, mới phát hiện ra một phong thư mà Diệu Tư chưa bao giờ gửi đi, trong đó là những tấm ảnh trân quý nhất khi anh và Thanh Lam chụp chung. 

Trong phong thư còn có một trang giấy, rõ ràng bày ra trước mắt, viết ___ 

Tước, anh nói cho em biết một chuyện vừa đáng mừng vừa đáng lo, mặc dù quan hệ của anh và Nhã Ca rất tốt, nhưng người anh thích không phải là Nhã Ca, mà là cô gái em thấy trong ảnh. Vui không, cuối cùng anh cũng tìm thấy người anh yêu, đáng lo là ... Anh có hơi khó nói ... (Nội dung phong thư xin hãy xem lại Chương 256: Thanh Lam và Diệu Tư, tiếc là đoạn này không tiện kể nhiều – Y theo lời tác giả.

Tuy nhiên, e là các bạn đã đọc chương 256 quá lâu nên có lẽ đã quên mất, và cũng để cho các bạn khỏi mất công tìm đọc lại Chương 256, mình xin trích luôn nội dung bức thư ra đây. Phần này là do bạn Vantuti edit: 

“Thanh Lam lại chính là chị dâu của Nhã Ca, duyên hội như đã gặp nhau kiếp trước , có lần anh tới nhà Nhã Ca làm khách, vô tình gặp được Thanh Lam, lúc đó cô ấy bị chồng đánh đến sưng mặt sưng mũi, cũng vì vậy anh nảy sinh lòng thương tiếc, sau này mới biết, thì ra cô ấy là chị dâu Nhã Ca, hơn nữa lại vừa mới sinh một con gái. Anh biết qua lại với người đã có chồng là không đúng, nhưng chuyện tình cảm thật rất khó nói. Thanh Lam cũng không yêu chồng, bởi do chồng cô ấy cưỡng bức đến mang bầu, nên mới bị buộc ép gả cho Thẩm gia. Cô ấy có số phận rất đau khổ, anh rất yêu Thanh Lam. Có lẽ Tước em không thể hiểu, nhưng là tình yêu nếu có thể nói tới đạo lý, anh đa có thể khống chế. Còn nữa, anh muốn nói, người bán đứng cha năm đó khiến cha không đứng gượng nổi, chính là lão Thẩm, chính ông ta lừa gạt cha, khiến cha chết không nhắm mắt, em yên tâm, anh đã tìm ra được chứng cứ Thẩm gia gài bẫy, sẽ rất nhanh thôi anh sẽ đòi lại công lý cho cha, đòi lại mọi thứ vốn thuộc về Hắc gia! Tin rằng rất nhanh thôi anh sẽ được ở bên Thanh Lam! Tước, em phải bảo trọng!”) 

Nắm giữ chứng cứ của nhà họ Thẩm?! 

Trong lòng Tước run lên, cả người bao phủ một tần tàn bạo, bắt đầu tin rằng cái chết của anh cũng chẳng phải là tai nạn, nếu như anh trai thật sự giữ những chứng cứ kia, khả năng nhà họ Thẩm giết người diệt khẩu là vô cùng lớn. 

Hơn nữa chiếc xe nếu có bị người ta giở trò thì cũng chẳng lạ, có lẽ nhà họ Thẩm cũng không ngờ rằng, vừa khéo hôm đó, trong lúc phẫn nộ Nhã Ca đã lái cái xe đi, nên cũng mất mạng! 

Tim, cứ như vậy toạc ra một lỗ thủng! 

Cậu thề, phải diệt cả nhà họ Thẩm! 

Tước không biết, Diệu Tư khổ tâm như vậy, cũng chỉ vì Thanh Lam, vì ba, cưới Nhã Ca là cách duy nhất và nhanh nhất để tiếp cận với nhà họ Thẩm! Đáng tiếc, nắm giữ đuợc chứng cứ thì đã sao? 

Diệu Tư chết không nhắm mắt, anh vẫn chưa hoàn thành sứ mạng của mình, thậm chí anh còn chưa làm được gì cho ba, cho Thanh Lam, thậm chí còn chưa kịp nói rõ với Tước, vĩnh viễn không nói được .... 

Ngày giỗ ba, mưa to gió lớn, sấm chớp đùng đùng, cậu một mình ở trong nhà kính, đào sạch những bụi tường vi đã tan hoang lên! Không thương xót nhổ bộ rễ đang sinh trưởng trong đất, không cho chúng một cơ hội tái sinh nào! 

Mặc dù nhổ tới mức tay nhuốm máu, mặc dù trong đầu không ngừng hiện ra những lần hồi bé ba đưa cậu vào chơi trong vườn hoa tường vi trong nhà kính, hình ảnh ba một thâm đẫm máu, thoi thóp một hơi xuất hiện trong mắt cậu, mặc dù cậu đau lòng tới chảy nước mắt, mặc dù nhà họ Hắc chỉ còn mỗi cậu, cậu cũng phải chém chết hết những cây tường vi này! 

Cậu thề, từ nay, cậu sẽ không bao giờ chảy nước mắt nữa, từ nay, cậu chỉ sống vì báo thù! 

Tước bắt đầu làm cho bản thân mạnh lên, lần nữa vì nhà họ Hắc mở rộng thế lực, im lặng chịu đựng cuộc sống mà người thường không thể chịu đựng được. 

Tình cờ lần đầu tiên, cậu gặp được Thanh Lam. 

Đang lúc Thanh Lam đi giao dịch thuốc phiện cho Thẩm Hồng Vũ, phút chốc gặp Tước, Tước đột ngột níu váy cô lại, trong mắt là oán hận và buồn bã, làm Thanh Lam hoảng hốt như một con thỏ nhỏ! Cô biết đó là Tước, là Diệu Tư thường nhắc tới Tước với cô ___ 

Nước mắt, cứ như vậy chảy dài. 

Cô biết Tước trách móc cô, mặc dù cô rất đau lòng, nhưng cô chẳng có cách nào làm gì cho Diệu Tư được, vì cô còn có Tường Vi, trong lòng cô không bỏ được đứa bé làm cho người ta thương xót ấy, cô không sao rời khỏi nhà họ Thẩm được, cô sống như cái xác không hồn. 

[Đừng rơi nước mắt trước mặt tôi, đừng giả bộ đáng thương, một ngày nào đó, tôi sẽ cho bọn nhà họ Thẩm các người phải trả giá toàn bộ!] 

Cô không rõ lắm, Tước đã dùng bao nhiêu quyết tâm, mất bao nhiêu cố gắng, từng bước từng bước xơi tái nhà họ Thẩm. 

Cô không biết Tước đã dùng cách gì, làm cho Thẩm Hồng Vũ chết trên người vị phu nhân của chính trị gia kia, năm đó đã gây ra không ít tai tiếng, giá cổ phiếu của Thẩm thị rớt xuống ngàn trượng. 

Sau này, dì nhỏ là tam tiểu thư nhà họ Thẩm, đột nhiên tuyên bố đang bắt đầu một đoạn ‘tình yêu có một không hai’ với Tước ...

Rồi sau này, cô không ngờ, cô có một người chồng đê tiện, ba Tường Vi vì muốn lừa gạt món bảo hiểm kếch sù mà định tạo ra vụ tai nạn giao thông đưa cô vào đường chết, có lẽ là ý trời, cậu còn chưa kịp cho cô về trời, thì hai bọn họ đã cùng lâm nạn ... 

Thảm trạng, giống như năm xưa Diệu Tư và Nhã Ca. 

Chỉ là, Tường Vi của cô, sẽ bị số mệnh sắp đặt như thế nào? 

Thanh Lam không biết, cũng không có cơ hội được biết. 

Chỉ mong, trên thiên đường sẽ được mỉm cười hạnh phúc, Diệu Tư, em tới đây, anh có còn chờ em? 

Thanh Lam chảy giọt nước mắt cuối cùng. 

Vĩnh biệt con yêu, Tường Vi lương thiện của mẹ ...

/481

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status