Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút

Chương 312: Người phụ nữ ấy vì anh mà chết! 1

/344



Chương 312: Người phụ nữ ấy vì anh mà chết! 1

Du Thần Ích dường như cũng biến thành người hoàn toàn khác, anh quan tâm tới cô, săn sóc cô, khi tan tầm có thể sẽ mua một món quà nhỏ về nhà tặng cô. Hôm nay là hoa, thì ngày mai có thể sẽ là một chiếc lắc tay, hôm sau có thể là chiếc khăn lụa gì đó,  biến hóa đa dạng.


Lúc này cô mới phát hiện ra, thì ra anh cũng là một người lãng mạn nha!

Thấy anh như vậy, cô không nhịn được mà nghĩ, anh ấy và Phương Tình đứng chung một chỗ có phải anh cũng sẽ săn sóc cô ấy dịu dàng như vậy không, lần nào nghĩ tới cô cũng tự đưa ra một đáp án khẳng định cho mình.

Bởi vì cô vẫn còn nhớ rõ, dì Lý từng nói qua, ngày trước Du Thần Ích không mang điệu bộ này, mà bởi vì xảy ra sự kiện kia nên mới trở nên lạnh lùng vô tình như vậy.


Như vậy, lúc trước, anh mang dáng vẻ như thế nào đây?

Cô thấy tò mò, nhất định là dáng vẻ của anh cũng giống như bao người đàn ông khác vậy, đều đối xử tốt với người yêu của mình.

Mỗi lần nghĩ tới đây, cô lại cảm thấy xuống tinh thần.

Ngày nọ, cô lặng lẽ đi tới phòng làm việc của Du Thần Ích, cầm tấm hình trên mặt bàn làm việc của anh lên, tỉ mỉ quan sát.


Không thể phủ nhận, người phụ nữ tên Phương Tình này, có một loại uyển chuyển dịu dàng, vừa nhìn đã biết là người phụ nữ hết sức hiền dịu. Thấy cô ấy, Văn Hinh đột nhiên nghĩ tới một từ, đó là dịu dàng như nước, đó chính là hình dung của cô về người phụ nữ ấy.

Mà cô, căn bản cũng không dịu dàng như vậy, khó trách sao Du Thần Ích lại yêu người phụ nữ này tới như vậy!


Nhìn nụ cười hạnh phúc của người phụ nữ trong ảnh, Văn Hinh lẩm bẩm nói: “ Chị có biết hiện giờ tôi hâm mộ chị  tới mức nào không, bởi vì anh ấy vĩnh viễn sẽ không quên chị!”  Mà cô, cô cũng không hiểu rõ cô với anh đến tột cùng là mối quan hệ gì, có lẽ chỉ dừng lại ở mức, không thể quên nhau mà thôi.


Thời điểm cô đang say sưa ngẩn người, Du Thần Ích đột nhiên đi từ bên ngoài vào, thấy cô cầm hình của Phương Tình, sắc mặt anh lập tức tối sầm, rống giận lên tiếng, “ Cô ở đây làm gì/”


Văn Hinh bị thanh âm đột nhiên xuất hiện dọa sợ, buông tay ra, khung hình trong tay cô cứ như vậy mà rơi xuống trước mặt Du Thần Ích, mà cô căn bản không kịp ngăn cản, chỉ có thể mặc cho nó rơi xuống mặt đất, thủy tinh chạm đất, vỡ vụn, phát ra âm thanh thanh thúy.

Thấy vậy, sắc mặt Du Thần Ích càng thêm xanh mét, đôi mắt như phóng hỏa nhìn chằm chằm Văn Hinh, tức giận không thể kiềm chế được mà nói: “ Ai cho phép cô vào đây? Ai cho phép cô đụng tới đồ của tôi?”



Văn Hinh nhìn khung hình rơi trên mặt đất, cô gái vẫn cười rực rỡ, nhưng lúc này trong mắt cô, lại trở thành cực kì châm chọc, chứng tỏ địa vị của cô ấy trong lòng anh. Khóe miệng của cô không khỏi lóe lên, ý cười nhè nhẹ, sau đó cô ngẩng đầu nhìn Du Thần Ích vẫn đang vô cùng giận dữ , lạnh nhạt nói: “ Thật xin lỗi, tôi không cố ý!” Thanh âm của cô vẫn tràn đầy sự kiêu ngạo lại tự ti.


/344

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status