Chương 5: Người đàn ông kia là ai?
Trở lại nhà họ Diệp.
Cha Diệp nhìn thấy Diệp Thiên Hạ về thì vội vàng bước tới: “Hạ Hạ, cả ngày hôm nay con đi đâu vậy? Điện thoại cũng không nhận, cha còn tưởng con xảy ra chuyện gì?”
Diệp Thiên Hạ ôm lấy cánh tay cha Diệp cười ấm áp: “Cha, con không có sao cả."
Chỉ cần vượt qua được nguy cơ lần này, cha cô sẽ không sớm rời nhân thế đi nữa.
Cha Diệp than nhẹ một tiếng, gật đầu vui vẻ nói: “Không có việc gì là tốt, không có việc gì là tốt rồi.”
“Thiên Hạ, cô bảo cha cô nói dối lừa gạt truyền thông, không tranh thủ thời gian nghĩ cách còn chạy đi đâu không thấy, làm mọi người đều lo lắng. Nếu không nghĩ được cách gì thì chủ động tuyên bố phá sản đi, nếu không, không chỉ có tổn thất tiền bạc mà mặt mũi cũng sẽ không còn nữa đâu.” Dương Mạn Cầm ngồi trên sô pha nhìn vẻ hòa thuận của Diệp Triết Minh và Diệp Thiên Hạ thì ngứa mắt vô cùng, nói với vẻ không vui.
Hết cách rồi, bà ta chính là nhìn không nổi cảnh Diệp Triết Minh đối tốt với Diệp Thiên Hạ, bà ta rõ ràng là không vừa mắt với Diệp Thiên Hạ.
Diệp Thiên Hạ cười lạnh lùng nhìn về phía Dương Mạn Cầm.
“Nếu ngại mất mặt, bà có thể rời khỏi nhà họ Diệp, rời đi sớm thì cũng không khiến nhà họ Dương các người mất mặt.”
“Cô… cô muốn đuổi tôi đi?” Dương Mạn Cầm tức tới xanh mặt. Bà ta phát hiện, hai ngày gần đây đứa con gái chết tiệt này còn kiêu ngạo hơn so với trước.
“Hóa ra cũng có chút đầu óc.” Diệp Thiên Hạ cong môi mỉa mai.
“Diệp Thiên Hạ! Cô…”
“Đủ rồi. Bà bớt lời đi.” Cha Diệp vẫn luôn im lặng đột nhiên lớn tiếng quát Dương Mạn Cầm.
Dương Mạn Cầm không cam lòng, xanh mặt lại. Bà ta tức giận, bà ta hận không thể đuổi Diệp Thiên Hạ khỏi nhà họ Diệp, làm cho cô ta không thể bước chân vào đây nửa bước.
Diệp Thiên Hạ híp mắt lạnh lùng. Đời trước có bao nhiêu nợ nần, đời này cô sẽ đòi lại gấp bội.
“Hạ Hạ, cùng cha vào phòng làm việc.” Cha Diệp bỗng nhiên nói.
Diệp Thiên Hạ thu hồi ánh mắt, gật đầu đứng lên đi theo, trước khi đi còn ném cho Dương Mạn Cầm một cái nhìn khinh thường, thiếu chút nữa khiến bà ta tức giận đến ngất đi.
Diệp Thiên Hạ cũng không muốn cha mình lo lắng, liền tránh nặng tìm nhẹ nói biện pháp giải cứu công ty nói cho Diệp Triết Minh nghe.
Cha Diệp nghe xong thì vừa kích động vừa vui mừng. Ông ta cũng không ngờ tới con gái mình lại có quan hệ với Đông Phương Tước – gia đình thế gia bậc nhất Châu Á như vậy.
Đông Phương Tước chính là thần thoại.
Như vậy, công ty ông ta được cứu rồi.
“Hạ Hạ, con nói thật cho cha nghe, người đàn ông ở với con là ai? Có phải là Đông Phương Tước không?” Cha Diệp nghiêm khắc nhìn Diệp Thiên Hạ.
Diệp Thiên Hạ thiếu chút nữa bị sặc nước miếng.
“Cha, cha nghĩ đi đâu vậy?”
“Không phải sao?” Cha Diệp nghi ngờ.
“Cha, hai năm trước con có ngẫu nhiên gặp Đông Phương Tước một lần, anh ta nói có gì khó khăn có thể tìm gặp anh ta. Hôm nay là lần thứ hai gặp mặt.” Diệp Thiên Hạ bất đắc dĩ nói.
Chỉ là chuyện cô và Đông Phương Tước ký hợp đồng hôn nhân tạm thời vẫn không nên cho cha biết, tránh cho cha phải lo lắng.
Cha Diệp xấu hổ ho nhẹ một tiếng, không yên tâm nói: “Nhưng mà, người cùng con..."
“Được rồi cha, con đã trưởng thành, có quyền riêng tư mà.”
Cha Diệp bất đắc dĩ: “Được rồi.”
Có điều, cha Diệp vẫn không yên tâm về mối quan hệ bạn bè của Diệp Thiên Hạ.
“Cha, cha yên tâm đi, con làm việc có chừng mực.” Diệp Thiên Hạ tự tin nói, cũng không muốn phơi bày sự thật khiến cha Diệp thêm lo lắng.
Trở lại phòng mình, đóng cửa lại, lúc này thần kinh luôn căng thẳng của cô mới thả lỏng một chút.
Đưa tay cởi áo, động tác tay của cô đột nhiên dừng lại.
Đi tới trước gương trang điểm, kéo cổ áo ra, trên nền cổ trắng có những vết đỏ lờ mờ nhưng vẫn có thể nhìn thấy được.
/2465
|