Ngày hôm sau Cố YY về Hoắc gia chơi , đến chiều thì cô lái xe sang biệt thự của anh để lấy lại quyển nhật ký của mình .
Cố YY đậu xe ngoài cổng bước xuống, cô hít một hơi thật sâu rồi mở khóa đi vào . Cố YY nhìn trong gara xe thì không thấy xe anh liền nhẹ nhõm khi biết anh không có ở nhà . Cô mở khóa cửa chính rồi rảo bước vào thư phòng , nhưng thư phòng vừa khóa chìa khóa và mật mã nên cô không thể vào được .
Cố YY mở khóa phòng ngủ để đi thông qua thư phòng, nhưng cánh cửa thông qua thư phòng vẫn có mật mã . Cô nhíu mày rồi bấm đại mật mã phòng ngủ thử thì cánh cửa liền mở khóa.
Cố YY mở cửa qua thư phòng thì thấy trên bàn sofa toàn là chai rượu đã uống hết , thuốc lá cũng quăng khắp nơi . Cố YY nhíu mày rồi dọn dẹp cho anh. Cô đi lại bàn làm việc thì thấy tờ đơn ly hôn của mình và quyển nhật ký được để lên nhau. Cô cầm tờ ly hôn lên thì thấy anh vẫn chưa ký .
Cố YY ngồi xuống ghế đầy mệt mỏi , bỗng nhiên cánh cửa thư phòng được mở Cố YY và Hoắc Kiến Văn bốn mắt nhìn nhau.
Hoắc Kiến Văn vì hơn tuần liền uống rượu và hút thuốc nên rất mệt mỏi . Anh cố tình về sớm để nghỉ ngơi ai dè tới cổng đã thấy xe của cô.
“Em…em về đây lấy đồ ” Cố YY tay rung rung nói
“U”
Cố YY liền cầm quyển nhật ký của mình đứng dậy
” Anh đừng uống rượu Với hút thuốc nhiều quá , không tốt đâu”
Hoắc Kiến Văn không nói gì cứ nhìn cô chằm chằm. Cố YY bị anh nhìn liền quýnh quán sợ hãi đi ra ngoài nhưng khi đi qua anh thì bị anh nắm tay lại.
“YY, anh xin lỗi ”
“Anh không có lỗi nên đừng xin lỗi em”
Hoắc Kiến Văn xoay người cô lại nhìn vào mắt cố
“YY anh ….anh”
” Kiến Văn xin lỗi vì đã làm phiền anh trong thời gian dài như vậy”
“YY”
“Đừng nói gì nữa Kiến Văn , em nghe đủ rồi và em cũng hiểu rồi ” Cố YY gạt tay anh ra quay lưng chạy đi.
Hoắc Kiến Văn nhìn bóng dáng nhỏ nhắn của Cố YY chạy đi mà lòng anh đau nhói , anh chạy theo giữ cô lại
“YY khoan đã ” Hoắc Kiến Văn đuổi theo cô đến tận sảnh lớn
“YY chúng ta làm lại từ đầu được không? anh biết lỗi rồi , em bỏ qua cho anh lần này đi được không?”
” Kiến Văn đừng thương hại em, em không cần đâu”
” Không có, anh không có thương hại em, anh ….”
” Có phải anh đọc nhật ký của em rồi phải không? anh thương hại em sao? em không cần tình cảm đó ” Cô gỡ tay anh ra chạy đi ra cổng
“YY..YY” Hoắc Kiến Văn hét lên.
Cố YY về nhà với tâm trạng hết sức hỗn loạn , nếu là lúc trước khi anh nói như vậy cô sẽ rất vui nhưng bây giờ cô đã từ bỏ đoạn tình cảm này rồi . Cô cần tình yêu của anh chứ không cần sự thương hại.
Hoắc Kiến Văn lái xe theo cô về biệt thự Cố gia , anh đi vào trong thì bị Cổ Minh Tế ngăn lại.
” Cậu về đi , YY đủ đau khổ rồi”
” Ba , ba cho con lên phòng gặp YY đi một chút thôi là con sẽ về liền”
” Không cần đầu , đơn ly hôn YY cũng đã ký , nó bây giờ không phải vợ cậu”
” Nhưng con chưa ký . Ba , con biết sai rồi , khi con mất YY rồi con mới biết con cũng có tình cảm với YY , ba , con hứa sẽ đáp lại tình cảm của YY mà ”
“Không cần , cậu về đi , đi ra khỏi đây đi ” Cổ Minh Tề hét lên , Con gái bảo bối của ông lại bị tên tiểu tử này tổn thương hết lần này đến lần khác.
Hoắc Kiến Văn thấy mình không thể lên được đành quay bước ra ngoài , Hoàng Y Nhung thấy muốn cho anh lên nhưng lại sợ Cố Minh Tề. Hoắc Kiến Văn lái xe đến bar tiếp tục uống rượu.
“Tôi nói cậu rồi , đừng có quá đáng quá , bây giờ lại khổ mình . Cậu không thấy tôi làm bài học sao ?” Âu Minh Nhân trêu chọc anh
” Cậu im lặng đi được không?”
” Nhưng tôi hỏi thật cậu ? cậu là yêu YY hay chỉ thương hại thôi . Nếu cậu thương hại thì làm ơn buông tha cho người ta “.
“Từ đó tới giờ cậu có thấy tôi thương hại ai chưa? nếu là thương hại tôi đã đồng ý kết hôn từ lâu”
“Vậy là cậu yêu YY”
“Tôi cũng không biết “
/97
|