CHƯƠNG 114
Cưng chiều à?
Sợ rằng mắt cô cũng xảy ra vấn đề ngoài ý muốn?
Trầm Mặc Ca quay đầu sang một bên, cười lạnh nói: “Từ khi tôi đi tới Hải Thành, Sở Mộng Khê đã không thân thiết với tôi rồi. Trước đó cô ta làm gì, chắc tổng giám đốc Diệp cũng biết. Vì hợp tác của hai tập đoàn, tôi nhịn. Bây giờ tôi hành động bất tiện, cô ta lại tới trước mặt của tôi khiêu khích, sỉ nhục tôi. Nếu tôi nói phải bắt cô ta trả gấp mười lần cái tát này thì sao? Tổng giám đốc Diệp còn bỏ được à?”
“Được!”
Diệp Nam Huyền quyết định đồng ý lại làm cho Trầm Mặc Ca không khỏi sửng sốt.
“Anh nghe cho rõ nhé, tôi muốn cô ta bị mười tát, hơn nữa đều ở trên mặt.”
Trầm Mặc Ca nhắc lại lần nữa.
Lần này Diệp Nam Huyền không nói gì nữa, cầm điện thoại lên gọi cho Tống Đình.
“Đi tới nhà họ Diệp đưa Sở Mộng Khê tới bệnh viện, tôi đang ở phòng bệnh của nhà thiết kế Lisa, mặt khác dẫn hai vệ sĩ qua đây.”
“Được, tổng giám đốc Diệp.”
Cho dù Tống Đình không biết mục đích Diệp Nam Huyền căn dặn như vậy là gì, nhưng vẫn nhanh chóng bỏ việc đang làm xuống, vội vàng đi tới nhà họ Diệp.
Trầm Mặc Ca nhìn dáng vẻ Diệp Nam Huyền mạnh mẽ quyết đoán như vậy, ít nhiều cũng hơi sửng sốt, nhưng cũng chỉ là trong chớp mắt mà thôi.
Cô từng đích thân thử nghiệm qua sự tuyệt tình của Diệp Nam Huyền, không ngờ hôm nay vì giữ cô lại mà anh lại có thể ra tay với Sở Mộng Khê, hay anh chỉ muốn giả vờ ở trước mặt cô?
Có phải anh vẫn tưởng rằng Trầm Mặc Ca cô là Trầm Mặc Ca trước đây?
Lương thiện, đơn thuần, một mực tha thứ cho người khác, một mực không cầu báo đáp?
Đáng tiếc, Trầm Mặc Ca kia đã bị chết cháy trong vụ hỏa hoạn năm năm trước rồi. Người bây giờ sống sót chính là một kẻ báo thù tuyệt đối không có tình yêu nữa!
Trầm Mặc Ca rũ mắt xuống, cười lạnh nói: “Tổng giám đốc Diệp thật sự bỏ được sao? Tôi nghe nói trước kia tổng giám đốc Diệp còn vì Sở Mộng Khê này mà đưa người vợ đầu của mình ra nước ngoài, hơn nữa còn nghe nói năm đó vợ anh đang mang thai, anh cũng không mềm lòng. Anh thật sự nỡ vì một người ngoài như tôi mà ra tay với một người phụ nữ được anh để trong lòng như vậy sao?”
“Em còn biết gì nữa?”
Chẳng mấy ai biết chuyện này.
Tất cả người Hải Thành đều biết vợ của Diệp Nam Huyền lén gian díu với người khác mới xảy ra hỏa hoạn bất ngờ, tuyệt đối không biết cô vì bị mình đưa ra nước ngoài mới rời đi, vậy cô ấy làm sao có thể biết được?
Lẽ nào cô ấy thật sự là Trầm Mặc Ca trước đây?
Trong mắt Diệp Nam Huyền lóe sáng, ánh mắt mong đợi làm cho chuông cảnh báo trong lòng Trầm Mặc Ca đột ngột vang lên.
Nguy rồi!
Nói hớ!
Nhưng cô lại cười nhạt nói: “Đương nhiên là bạn gái của anh, Sở Mộng Khê nói cho tôi biết. Cô ta nói cô ta đã có bản lĩnh làm anh chán ghét người vợ nhiều năm trước của anh, cho dù cô ấy đang mang thai con của anh, còn vì cô ta mang thai mà bảo anh tiễn vợ anh đi, anh cũng làm theo. Cô ta còn nói mình quan trọng với nhà họ Diệp, với anh như vậy, tôi chỉ là một hồ ly tinh từ bên ngoài tới, làm sao có thể là đối thủ của cô ta. Tổng giám đốc Diệp, xem ra anh quả thật có sức hấp dẫn vô biên đấy!”
Trong lời nói của Trầm Mặc Ca đầy vẻ giễu cợt, nhưng Diệp Nam Huyền lại giả vờ không hiểu, trong lòng thoáng hơi cô đơn.
/178
|