Tra Công Hoàn Lương Ký

Chương 51: Ngoại truyện 1

/53


Ngày hôm sau, Mã Thần Nhất mang theo Lý Huyền Lương đáp máy bay đến Pháp. Trải qua thêm mấy ngày nữa mới làm thủ tục đăng ký kết hôn. Sau đó cũng không vội về nước mà trực tiếp dẫn y đến Hawaii, bắt đầu chính thức hưởng tuần trăng mật.

Cảnh biển ở Hawaii thật sự đẹp đến mức không gì sánh nổi. Còn đồ ăn vặt thì lại càng làm cho người ta khó quên. Dọc theo đường phố có rất nhiều gian hang bán hải sản tươi ngon cùng khoai sọ, lại có thêm hàng ngàn món ăn mang hương vị của trái dừa.

Có một vài vị du khách táo bạo, nhàn nhã ngồi ngắm cảnh trên bãi cát vàng, trong miệng liên tục ăn mấy thứ trái cây như đu đủ và dứa, sau đó hướng về phía những thiếu nữ xinh đang chơi đùa trước song biển mà huýt sáo đến chói tai, tạo thành một đạo phong cảnh đậm chất Hawaii, và hơn nữa là một loại hưởng thụ tinh thần.

Mã Thần Nhất và Lý Huyền Lương đang nằm trên bãi cát phơi nắng, bên cạnh cũng có một đôi tình nhân.

Nói tới chuyện này thì quả thật vô cùng trùng hợp. Khi Mã Thần Nhất và Lý Huyền Lương đến Pháp đăng ký kết hôn đã gặp bọn họ. Bọn họ cũng là cặp tình nhân đồng tính, vừa mới kết hôn không lâu so với Mã Thần Nhất và Lý Huyền Lương. Kế tiếp, khi đến Hawaii hưởng tuần trăng mật lại thêm một lần tình cờ gặp bọn họ trên máy bay. Bởi vì có quen biết trước, lại cùng là người Trung Quốc nên có rất nhiều chuyện để nói.

Trong hai người bọn họ, một người vóc dáng tương đối cao ráo, bộ dáng hơi xấu hổ, là một kiến trúc sư. Còn nam sinh tuấn tú bên cạnh hắn là quản lý quán rượu. Ở trên máy bay, Mã Thần Nhất cùng người kiến trúc sư kia trò chuyện với nhau rất nhiều. Lý do là gần đây công ty của Mã Thần Nhất mới có thêm nghiệp vụ về xây dựng các công trình kiến trúc, nhưng lại chưa hiểu biết nhiều, nhân đây có thể mang những vấn đề còn vướng mắc ra thỉnh giáo người kiến trúc sư kia. Như vậy cả hai đều có hứng thú hơn, mà Mã Thần Nhất cũng có thể nhờ người này tư vấn về các phương diện kiến trúc lẫn địa thế.

Mà người nam sinh thanh tú làm quản lý quán rượu kia, lúc này đang cùng Lý Huyền Lương nằm bên cạnh nhau. Có thể là do bệnh nghề nghiệp, hắn ta dễ kết bạn vô cùng, giống như đã quen biết từ lâu, cứ liên tục có rất nhiều chủ đề để trò chuyện không dứt.

Mã Thần Nhất nằm kế bên, có chút nhịn không được, đứng dậy hỏi Lý Huyền Lương: “Đi lướt sóng không? Ta dẫn ngươi đi.”

Lý Huyền Lương nằm phơi nắng có chút buồn ngủ, thấy không hứng thú nên lắc đầu. Mã Thần Nhất thấy y như vậy, cũng không đành lòng kiên quyết kéo y theo, đành đi trước cùng người kiến trúc sư kia.

Nam sinh làm quản lý quán rượu nằm bên cạnh tên gọi Thần Hi, quả thật là một cái tên tốt đẹp tươi sáng, đầy ý chí phấn đấu.

*Thần Hi: QT dịch là tia nắng ban mai :D

Thần Hi sợ làn da mình sẽ bị ánh nắng mặt trời ở đây làm cho đen sạm, cho nên hắn cứ nằm lì bên dưới bóng dù, một bước cũng không muốn ra ngoài, thậm chí còn chưa yên tâm mà bôi kem chống nắng đầy người.

Lý Huyền Lương thì lại không hề để tâm. Y phơi một nửa thân thể dưới ánh nắng mặt trời, còn một nửa dưới bóng dù, cơ hồ có chút buồn ngủ.

A Thần nghiêng đầu nhìn Lý Huyền Lương một chút, giống như đang đánh giá y, nét mặt lộ ra vẻ hâm mộ: “A Lương, ta phát hiện da ngươi rất đẹp a. Ánh nắng khủng khiếp như vậy mà ngươi không hề bị sạm đen? Ngươi dùng loại kem chống nắng bảo vệ da gì thế?”

Lý Huyền Lương bị đánh thức, y mở mắt ra, thầm nghĩ: cái gì mà kem chống nắng bảo vệ da? Là thứ đồ chơi gì chứ? Vì vậy, y co chân lại, nói: “Không có dùng qua.” Lại nhìn về phía tuýp kem trong tay A Thần, cái kia chính là kem chống nắng? Muốn y cầm thứ này, giống như nữ nhân mà bôi bôi trét trét lên người? Ngất, làm sao có thể? Hơn nữa, y cũng không có hứng thú dùng thời gian ở Mỹ mà lãng phí cho thứ này, không bằng y nằm dưới ánh nắng mặt trời mà ngủ một giấc còn cảm thấy thoải mái hơn đôi chút.

“Thật là hâm mộ ngươi. Ngươi nhìn xem, chúng ta vốn có làn da trắng giống nhau, thế nhưng chỉ mới ở đây chưa đến hai ngày, ta đã đen thành như vậy, so với ngươi… Ngươi nhìn đi…” A Thần đem tay mình đặt cạnh tay Lý Huyền Lương. Y liếc nhìn một cái, có đen sao? Căn bản có chỗ khác biệt ư? Y thật sự nhìn không ra.

A Thần tiếp tục bôi kem chống nắng, vừa bôi vừa nói: “Ngươi đừng dùng ánh mắt đó nhìn ta, ta không phải kẻ biến thái cũng không phải loại người tùy tiện. Ta là nam, là một nam nhân thuần khiết. Bất quá, không thể không nói, cùng là nam nhân thuần khiết nhưng làn da của ngươi rất đẹp, chắc chắn là thuộc về loại da dù có phơi nắng cũng không đen. Đây là một làn da hiếm có. Không giống như ta, phải chăm sóc kỹ lưỡng, không dám lộ ra dưới ánh nắng mặt trời, bằng không sẽ bị tia tử ngoại làm cho đổi màu.”

Lý Huyền Lương dù sao cũng không ngủ được nữa. Y đứng thẳng người dậy, nhìn về phía Thần Hi: “Cần gì phải quan tâm xem da có đổi màu hay không, cứ để tự nhiên là được rồi.”

A Thần bất mãn liếc y một cái, nói: “Ngươi là thiên sinh lệ chất, không giống những người bình thường khác. Ngươi có biết nam nhân muốn chăm sóc làn da cho tốt khó khăn đến mức nào không? Hơn nữa, còn phải duy trì vóc người cân đối. Cái loại áp lực tâm lý này còn hơn cả nữ nhân nữa.”

Lý Huyền Lương nghi hoặc hỏi: “Nam nhân sao lại phải so sánh với nữ nhân?” Nam nhân không phải là nam nhân sao? Nếu như nam nhân nào cũng giống nữ nhân, vậy còn cần nữ nhân làm gì?

Thần Hi ngừng động tác trong tay lại, giọng điệu trở nên nghi ngờ: “Ngươi cùng với vị Mã tiên sinh kia thực sự mới kết hôn ư? Vấn đề ngươi vừa hỏi đáng lẽ thụ nào cũng phải biết chứ? Hoặc không lẽ ngươi là công?”

Lý Huyền Lương vò vò đầu, có chút đỏ mặt nhưng ngay sau đó lại trả lời với vẻ oán hận: “Không phải…”

Thần Hi hiểu rõ, gật đầu, tiếp tục bôi kem chống nắng: “Vậy là ngươi vừa mới nhận ra tính hướng của mình không bao lâu? Ngươi là người mới?”

Lý Huyền Lương do dự đáp: “Có thể xem là như thế.”

Thần Hi cười nói: “Thế thì khó trách, hóa ra ngươi là người mới. Để ta nói cho ngươi biết a, thật ra đồng tính luyến ái rất khó duy trì tình cảm lâu dài. Giống như việc chăm sóc làn da vậy, muốn hai nam nhân luôn ở bên nhau cảm thấy mới mẻ thì không hề dễ dàng. Chúng ta đều là nam nhân, ngươi chắc hẳn cũng phải biết, nam nhân chính là loại động vật chỉ dùng nửa người dưới để suy nghĩ, rất khó giữ vững trung trinh với một người duy nhất. Nếu đã không còn tình yêu, sẽ không giống như tiểu hài tử mà bám riết lấy nhau, có thể chia tay dễ dàng, so với tình yêu khác giờ thì tỷ lệ chia tay càng cao hơn gấp mấy lần. Cho nên, chúng ta làm thụ thì phải luôn luôn duy trì trạng thái tốt nhất. May mắn thay người yêu của ta đối với ta xem như không tệ, chúng ta đã sống với nhau hơn năm năm rồi, tình cảm vẫn rất ổn định. Bất quá, chuyện này không thể nói trước được. Có lẽ ngày tiếp theo hắn sẽ vứt bỏ ta để tìm thú vui mới, hoặc ta cũng có được nhân duyên mới không chừng. Dù sao ta cũng sẽ ổn thôi. Hơn nữa, hiện tại số người theo đuổi ta không hề thiếu…”

Lý Huyền Lương càng nghe càng cảm thấy không hiểu nổi. Nếu nói rằng người đồng tính luyến ái muốn tìm được người yêu mình thật lòng rất khó khăn, như vậy tình yêu này so với tình yêu khác giới không phải càng đáng quý trọng hơn ư? Tại sao hắn lại có thái độ như vậy? Nếu có chuyện không yêu nữa thì vứt bỏ dễ dàng, như vậy quốc gia kia cần gì cho phép kết hôn đồng tính? Cho dù nhận thức mỗi người khác nhau, nhưng đến mức không yêu nhau sâu đậm mà vẫn ở bên nhau, vậy chẳng phải thuộc về lạm giao ư? Cái loại này là có gì? Hay chẳng qua chỉ là một kiểu chơi đùa kích thích?

Theo như ý tứ trong lời nói của Thần Hi, Lý Huyền Lương đột nhiên cảm thấy có một chút thất vọng đối với những người đồng tính luyến ái.

Thần Hi thấy Lý Huyền Lương không nói gì, cho là y đồng ý với mình, liền cười hỏi: “Vị Mã tiên sinh nhà ngươi hiện tại công tác ở đâu? Bộ dáng hắn rất tuấn tú, lại rất có khí chất.”

Lý Huyền Lương nằm lại xuống ghế. Lúc này, có một người da đen đi ngang qua, nhìn y cùng Thần Hi chăm chú, sau đó lộ ra nụ cười với hàm răng trắng khỏe, rồi đột nhiên có chút xấu hổ, xoay người bỏ chạy.

“Hắn làm quản lý ở tập đoàn Phong Hùng.” Lý Huyền Lương nhắm mắt, tùy tiện trả lời.

Động tác của Thần Hi ngừng lại. Hắn ngẩng đầu lên nhìn Lý Huyền Lương, hỏi: “Là tập đoàn Phong Hùng ở thành phố A?”

Lý Huyền Lương mở mắt nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Thần Hi, gật đầu: “Ừ, ở thành phố A.” Chuyện này làm cho người ta ngạc nhiên đến thế sao?

“Trời ạ, cư nhiên là tập đoàn Phong Hùng ở thành phố A. Từ khi tốt nghiệp đại học ta đã muốn vào làm ở đó rồi, nhưng cố gắng đến bây giờ cũng chỉ được làm cho một công ty tàm tạm ở thành phố B. Thật không nghĩ tới có thể tình cờ gặp quản lý của tập đoàn Phong Hùng…” Thần Hi có vẻ rất cao hứng, đột nhiên hỏi: “Mã ca làm chức quản lý gì?”

Nghe câu hỏi cùng thái độ của Thần Hi, Lý Huyền Lương đột nhiên cảm thấy chuyện này hình như không ổn lắm. Công việc và thân phận của Mã Thần Nhất có khi nào thuộc về chuyện cơ mật chốn thương trường hay không? Vì vậy, y đáp: “Ta cũng không rõ lắm. Chuyện công việc của hắn ta không có hỏi qua, chỉ biết hắn là quản lý thôi.”

Thần Hi cúi đầu suy nghĩ một chút rồi cất tuýp kem chống nắng đi, tầm mắt hướng về phía bờ cát. Đột nhiên, hắn bừng bừng hưng phấn, đứng lên hỏi: “A Lương, có muốn đi lướt sóng không?”

Lý Huyền Lương bị sức sống bất chợt của Thần Hi làm cho chấn động tinh thần, một hồi lâu sau mới trả lời: “Không đi đâu, ta hơi mệt.”

Thần Hi mỉm cười rạng rỡ: “Vậy được rồi, ngươi cứ ở đây nghỉ ngơi thật tốt đi. Ta đến phía trước chơi cùng bọn họ.” Nói xong, hắn quấn một tấm khăn lông lớn quanh người rồi đi ra khỏi chiếc dù che nắng.

Lý Huyền Lương trở nên ù ù cạc cạc. Y có chút nghi ngờ, Thần Hi không phải sợ bị ánh nắng mặt trời làm da đen sạm đi nên không chịu bước ra ngoài? Hiện tại là như thế nào? Tại sao hắn đột nhiên không sợ phơi nắng nữa? Thật đúng là một người quái lạ…

Buổi tối, Mã Thần Nhất nói muốn mời khách đến nhà hàng gần đây ăn món ăn Trung Quốc. Tuy nhiên, Vân Tiêu – người yêu của Thần Hi lại nói: đã tới đây rồi thì phải nhập gia tùy tục chứ, không cần đến nhà hàng ăn món ăn Trung Quốc, bình thường vẫn được ăn mà, tốt nhất nên đi ăn mấy món ăn vặt đặc sắc ở địa phương, như vậy tương đối có sức hấp dẫn hơn.

Vì vậy, bốn người liền đi dọc theo các quầy hàng trên phố. Lý Huyền Lương ăn trước một nắm cơm nhân thịt heo, quả thật mùi vị rất ngon. Kế tiếp, y ăn vài loại trái cây nhiệt đới sấy khô nhưng vẫn còn vị ngọt. Có một loại trái cây mọng nước màu tím giống khoai sọ, ăn cũng bình thường, thế nhưng Thần Hi tựa hồ rất thích ăn.

Vào buổi đêm thế này, trên phố đông người đi lại rất dễ lạc nhau. Lý Huyền Lương đang ăn mấy miếng khoai lang chiên giòn, đến lúc quay đầu lại đã không thấy Mã Thần Nhất đâu. Vừa lúc này, Vân Tiêu lại đứng cạnh y, cười nói: “Không có gì đâu, Thần Hi đang cùng Mã ca đến bên kia ăn salad. Ngươi muốn đến đó không?”

Lý Huyền Lương khoát khoát tay, “Không cần, món này ăn rất ngon, ta sẽ ở đây vừa ăn vừa chờ bọn họ.”

Vân Tiêu cũng ngồi xuống bên cạnh Lý Huyền Lương, xuyên qua những người lui tới trên đường mà nhìn về hướng kia. Lý Huyền Lương ăn thêm vài miếng cá tươi rồi quay đầu lại hỏi: “Nếu ngươi thấy không yên tâm thì cứ đi trước đi.”

Vân Tiêu vội nói: “Không, không phải là ta không yên tâm. Chẳng qua Thần Hi rất hiếu động, ta sợ hắn sẽ đi lạc mất, cũng may có Mã ca bên cạnh.”

Lý Huyền Lương cười cười: “Chẳng lẽ ai làm kiến trúc sư cũng tỉ mỉ như vậy ư? Không sao đâu, bọn họ một lát nữa sẽ quay lại mà.”

Vân Tiêu lúc này mới quay người lại ăn chút gì đó, hắn nói: “Chuyện tình cảm có đôi khi rất kì lạ. Trước kia, ta không hề nghĩ tới có một ngày ta sẽ đối xử tốt với một người như vậy. Có thể đây chính là tình yêu sao?”

Lý Huyền Lương nuốt xuống một ngụm bia, “Những lời này ngươi nên nói với Thần Hi, có lẽ hắn sẽ rất vui vẻ đó.”

Vân Tiêu thở dài, đại khái là có một loại tâm tình bèo nước gặp nhau với Lý Huyền Lương, hắn nói tiếp: “Là tại ngươi không biết đó thôi, thật ra Thần Hi đối với ta vẫn thấy không yên lòng, tựa hồ như hắn cảm thấy ta còn chưa đủ thương hắn.” Vân Tiêu uống một ngụm bia, cười khổ: “Ngươi xem ta đi, vốn đang có một cuộc sống vui vẻ, lại còn mới kết hôn với hắn, hiện tại lại nói ra những lời như thế, ta tự phạt.” Nói xong, tự mình rót tự mình uống thêm mấy ly bia.

Lý Huyền Lương vỗ vỗ bả vai hắn, không biết nên nói gì an ủi. Đây vốn là chuyện nhà người ta, người ngoài như y thật không tiện xen vào, việc thích hợp nhất chỉ là lắng nghe mà thôi.

Chốc lát sau, Mã Thần Nhất đã cùng Thần Hi quay về. Hắn ngồi xuống bên cạnh Lý Huyền Lương, nhiệt tình lấy ra một mâm đầy thức ăn vặt. Mấy món ăn hải sản đều được hắn bóc vỏ sạch sẽ bày ra trong chiếc đĩa nhỏ, ngoài ra còn có thêm nhiều món khác. Hắn cao hứng nói: “Tiểu Lương, nhìn xem ta chuẩn bị cho ngươi này. Ngươi ăn nhanh đi, ăn xong ta sẽ đi lấy thêm.”

Lý Huyền Lương nhìn mấy đầu ngón tay hơi đỏ hồng lên của Mã Thần Nhất. Vị đại thiếu gia này không bao giờ làm cái việc hầu hạ người khác, lúc này thật sự quá ủy khuất cho hắn rồi. Y cầm một miếng lên ăn rồi gật đầu nói: “Mùi vị rất ngon!”

Một câu nói này của Lý Huyền Lương khiến Mã Thần Nhất vui vẻ hẳn lên. Hắn đút y ăn thêm vài miếng rồi kéo theo Vân Tiêu đi chuẩn bị thêm thức ăn, để lại y cứ ngồi đó mà ăn những thứ có sẵn trên mâm.

Lý Huyền Lương ăn xong, thấy miệng có chút mùi liền mua đi một chai nước khoáng để uống. Thần Hi ngồi bên cạnh nói: “Mã ca đối với ngươi thật tốt, còn tự mình chuẩn bị thức ăn cho ngươi, khi ta muốn giúp, hắn cũng không cho. Làm sao ngươi có thể huấn luyện ra một người bạn trai tốt như vậy? Có bí quyết gì gì đó không, chia sẻ cho ta biết với?”

Lý Huyền Lương sửng sốt: “Cái này thực sự không có. Bình thường chúng ta đại khái vẫn luôn như thế.”

Thần Hi vẻ mặt không tin: “Biết trước ngươi sẽ không nói mà, thôi bỏ đi.” Dứt lời, hắn uống một hơi sạch sẽ ly bia, tâm tình tựa hồ không thoải mái cho lắm.

Lý Huyền Lương suy nghĩ một chút đến những lời của Vân Tiêu khi nãy, do dự nói: “Thật ra thì bạn trai của ngươi cũng đối xử với ngươi rất tốt. Ta cảm thấy được, tình cảm hắn dành cho ngươi rất sâu đậm.”

Thần Hi cười nhạo: “Dành tình cảm sâu đậm cho ta thì có ích lợi gì? Hắn chỉ là một kiến trúc sư nhỏ nhoi, có thể có bao nhiêu khả năng chứ? Nếu không phải hắn rất tốt với ta thì làm sao có thể gạt ta kết hôn cùng hắn? Nói thật, hiện tại ta đã bắt đầu thấy hối hận.”

Lý Huyền Lương cảm thấy khẩu khí của Thần Hi có điểm không ổn, “Sao lại hối hận? Không phải các ngươi mới kết hôn ư? Nếu đã kết hôn rồi, hai người nên thỏa thuận mọi thứ để sau này vui vẻ mà sống cùng nhau.”

Thần Hi liếc nhìn y một cái: “Gì chứ, ngươi đúng là quá ngây thơ. Đầu năm kết hôn, cuối năm ly hôn cũng là chuyện bình thường thôi, xem như hết hợp rồi lại tan. Hôm nay, ta đột nhiên cảm thấy rất khó hiểu, một kiến trúc sư nhỏ nhoi như hắn làm sao lại theo đuổi được ta? Đại khái chắc là do ta nhất thời bị ma quỷ ám…”

Lý Huyền Lương nghe xong thì im lặng. Suy nghĩ cả nửa ngày, y chỉ có thể nói một câu: “Ngươi say rồi…”

Thật ra, Lý Huyền Lương cũng từng có ý niệm hối hận vì đã kết hôn với Mã Thần Nhất trong đầu, nhưng đó chẳng qua là vì y cảm thấy chán ghét cái cảm giác giống như bị hắn sắp đặt mọi chuyện, không phải là vì đối tượng kết hôn. Nói thật, cùng chung sống cả đời với hắn đã trở thành thói quen của y rồi. Mặc dù đăng ký kết hôn là bất đắc dĩ, thế nhưng khi đã kết hôn rồi thì y không hề nghĩ đến chuyện ly hôn. Bởi vì… việc ấy phiền toái vô cùng, hơn nữa Mã Thần Nhất chắc chắn không bao giờ đồng ý, chuyện này y hiểu rất rõ. Cho nên, y thật không nghĩ sẽ ly hôn. Đối với những bất mãn của Thần Hi về nghề nghiệp cùng tương lai của Vân Tiêu, y lại càng không có. Y luôn luôn có thói quen đơn giản hóa mọi việc, ngoại trừ sống cuộc sống của những kẻ có tiền như Mã Thần Nhất thì y không cách nào tiếp thu được.

Thần Hi uống thêm một ngụm bia rồi cất lời trêu chọc y: “Không nói chuyện đó nữa. Lão công của ngươi rất đẹp trai, rất xuất sắc, tính tình tốt, đối xử với ngươi lại ôn nhu. Thật là trong trăm người có một a…”

Lý Huyền Lương nghe xong, trên mặt tràn đầy hắc tuyến. Tên kia đúng là bộ dáng đẹp trai thật, vóc dáng cao ráo cũng không sai, thế nhưng tính tình tốt cùng ôn nhu… y thật không dám gật bừa. Nếu như tên hỗn đản ấy mà tính tình tốt cùng ôn nhu như lời Thần Hi nói… vậy y chính là thánh nhân rồi còn gì.

Thần Hi lắc lắc ly bia, tựa hồ đã uống say. Hắn vừa nhìn chai bia vừa nhẹ giọng lầm bầm lẩm bẩm: “Quả thật rất hâm mộ ngươi, có thể tìm được một người tốt như vậy. Tại sao ta đến cuối cùng chỉ có thể gặp thoáng qua mà thôi? Ta rốt cuộc có thể hay không…”

Thanh âm của hắn quá nhỏ, Lý Huyền Lương không thể nào nghe được. Y vừa muốn quay đầu sang hỏi, Mã Thần Nhất cùng Vân Tiêu đã trở lại, còn mang theo rất nhiều đồ ăn ngon. Cho nên, y cứ thế đem chuyện này quên sạch sẽ.

Ăn uống xong, mọi người trở về phòng riêng của mình, thu thập ổn thỏa mọi thứ. Lý Huyền Lương ăn rất no, cũng chơi đùa mệt chết đi được, chỉ muốn lên giường nằm ngủ. Thế nhưng, Mã Thần Nhất dường như rất có tinh thần, không ngừng giở trò, khiêu khích lửa tình bùng phát. Thế lửa lan tràn, có chút không thể nào khống chế, khói đặc bốc lên ngùn ngụt, điểu nhi gáy cả đêm không ngừng, trăng treo trên đầu ngọn quế phía tây, sao trời che kín không trung, thanh âm rên rỉ, tiếng thở dốc bên tai không ngừng, cho đến khi tàn buổi đêm mới từ từ dừng lại, cho đến khi chìm vào giấc mộng…

Sáng hôm sau, trên chiếc giường thật lớn kiểu tây phương trong phòng ngủ, Lý Huyền Lương vừa điên cuồng ném gối về phía Mã Thần Nhất vừa mắng: “Mã Thần Nhất, ngươi cái tên này có thể tiết chế một chút không? Mỗi ngày ngoại trừ lên giường thì chính là lên giường, ngươi có thể chịu được nhưng ta thì không.”

Mã Thần Nhất nằm ngửa trên giường, mỉm cười vô cùng ôn nhu. Thấy Lý Huyền Lương quả thật có đôi chút kích động, cho nên hắn liền nắm lấy tay y, nói: “Ân, Tiểu Lương, ngươi đừng nóng giận. Ta nghe lời ngươi, sau này nhất định sẽ tiết chế.”

Thúi lắm! Lời này đã nghe bao nhiêu lần rồi, một chút độ tin cậy cũng không hề có. Lý Huyền Lương đầu tóc rối bù, thở dốc một hồi, sau đó u ám quay đầu nhìn về phía Mã Thần Nhất, lạnh lùng nói: “Lừa gạt ai đó? Ta không tin ngươi nữa.” Nói xong, y xoay người bóp cổ Mã Thần Nhất, phẫn hận hét: “Ngươi cái tên này thực sự quá ghê tởm, ta muốn lập ra hiệp nghị với ngươi.”

Mã Thần Nhất sững sờ. Trước đây là do hắn uy hiếp Lý Huyền Lương lập ra hiệp nghị. Hiện tại, phong thủy luân chuyển, y bây giờ đang muốn cùng hắn lập ra hiệp nghị. Hắn kéo bàn tay y đang đặt trên cổ mình ra rồi nghi hoặc hỏi: “Hiệp nghị gì?”

Lý Huyền Lương nghiến răng nghiến lợi nói: “Sau này mỗi tuần chỉ có thể làm hai lần.”

Nụ cười trên gương mặt Mã Thần Nhất đông cứng lại. Hắn ngồi thẳng lên, nghiêm túc nói: “Ân ái là chuyện nghĩa vụ của vợ chồng, chúng ta đã kết hôn a.”

Lý Huyền Lương có chút thất bại, chỉ biết cả đời này chuyện khiến y hối hận nhất có lẽ chính là kết hôn cùng Mã Thần Nhất. Vì vậy, y đành phải thỏa hiệp: “Một tuần ba lần, không thể nhiều hơn nữa.”

Mã Thần Nhất suy nghĩ một chút, trả lời: “Mỗi ngày một lần, đây là điểm giới hạn của ta.”

Lý Huyền Lương tức giận nói: “Vậy ngươi tìm người khác mà kết hôn đi, ta mặc kệ.” Nói rồi, y đứng dậy muốn xuống giường.

Mã Thần Nhất thấy vậy, vội vàng từ phía sau ôm ngang người Lý Huyền Lương, “Thôi thì một tuần năm lần, đây thực sự là điểm giới hạn của ta rồi đó. Vượt quá điểm giới hạn này ta sẽ bạo phát. Ngươi cũng biết, ta mà bạo phát thì rất đáng sợ. Ngươi đâu có muốn một ngày một đêm không thể xuống giường, đúng không?” Sau đó, hắn nâng gương mặt y lên, giọng điệu mê hoặc: “Được rồi, không cần suy nghĩ nữa, cứ quyết định như vậy đi. Thời gian vẫn còn sớm, chi bằng chúng ta thử trước một lần nhé.” Nói rồi, trực tiếp lột chiếc áo ngủ của y ra, đem y áp xuống giường, dùng sức ngửi ngửi mùi hương trên cổ y. Nhưng không hiểu sao chỉ là hôn hít có một chút, dục vọng giữa hai chân lại trong nháy mắt tăng vọt. Mã Thần Nhất khẽ rên lên một tiếng, cảm thấy phân thân đã trướng to muốn chết.

“Hỗn đản!” Lý Huyền Lương cả người run rẩy bị Mã Thần Nhất ôm sát xuống giường, thế nhưng y vẫn chửi ầm lên: “Ngươi quả thật chính là… là tên cầm thú! Vô sỉ đến cực điểm!”

Mã Thần Nhất hôn lên tấm lưng của Lý Huyền Lương, khóe miệng khẽ nhếch, “Phải, đúng vậy, ta là tên cầm thú. Nhưng ta chỉ cầm thú với một mình ngươi. Tên cầm thú này cả đời chỉ yêu một mình ngươi. Ngươi chắc hẳn phải thấy kiêu ngạo rồi, điều này chứng minh ngươi rất có sức quyến rũ.”

Lý Huyền Lương ngã đầu vào giường, mắng: “Thật là sức quyến rũ gặp quỷ mà!”

Mã Thần Nhất kéo rộng hai chân Lý Huyền Lương ra rồi luồn tay vào bên dưới chiếc quần lót màu hồng nhạt có chấm tròn mà hắn đã mua cho y, ngón tay dò xét tiến vào nơi tư mật.

Lý Huyền Lương hoảng hốt quay đầu lại, tức giận nói: “Khốn kiếp, ngươi lại muốn làm gì?”

Mã Thần Nhất cười một tiếng, đáp: “Làm một chút những việc mà các cặp vợ chồng khỏe mạnh hay làm.”

“Thúi lắm!” Lý Huyền Lương cố gắng ngăn cản cái bàn tay đang ở giữa hai chân mình, sợ hãi nói: “Chết tiệt, ngươi là đang sờ nơi nào hả? Khốn kiếp!”

Bàn tay Mã Thần Nhất vẫn không ngừng loạn động, hắn vừa thưởng thức vẻ mặt đang từ từ đỏ hồng lên của Lý Huyền Lương cùng thanh âm rên rỉ thở dốc nhịn không được mà phát ra, vừa nói: “Tiểu Lương, nhìn đi, nơi này của ngươi màu sắc trắng nõn, mềm mại khả ái, sao ngươi lại muốn che kín chứ? Sau này khi chúng ta ở cùng nhau, ngươi đừng mặc…”

“Ngươi câm… miệng… Ngươi cái tên… cái tên cầm thú này, ai muốn trở nên không biết xấu hổ giống ngươi hả…” Lý Huyền Lương vừa run rẩy vừa cắn răng mắng, tiếp theo lại đau đến mức kêu lên thành tiếng.

Mã Thần Nhất khẽ gặm cắn lỗ tai y, “Nếu ngươi cứ một mực nói ta là tên cầm thú, vậy ta đây không thể làm gì khác hơn là sử dụng bản tính cầm thú của mình để chứng minh, ta thực sự chính là tên cầm thú ưu tú nhất, ai cũng không bằng…”

Lý Huyền Lương sớm đã bị hắn khiêu khích đến nổi mất đi một nửa ý thức, cảm nhận khoái cảm điên cuồng mãnh liệt trào dâng. Đối với thân thể của y, hắn cơ hồ đã nắm rõ trong lòng bàn tay. Nhìn người yêu thương dưới thân vì tình dục giày vò mà trở nên mị hoặc mê ngươi, Mã Thần Nhất có chút nhịn không được, ôn nhu hôn lấy y, từ từ âu yếm vuốt ve…

Từ nay về sau, người nam nhân này chỉ thuộc về một mình hắn, tồn tại cùng với sinh mạng của hắn. Cho nên, hắn muốn dùng tất cả sinh lực của mình vun đắp cho y, để y vì hắn mà nở rộ.

Nhân sinh cả đời này của hắn, chỉ có duy nhất một người mà hắn yêu thương. Và Lý Huyền Lương cũng vậy, nhân sinh của y, cả đời này chỉ có một người nam nhân duy nhất là hắn mà thôi.

/53

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status