CHƯƠNG 3
Chương Diên ở một bên nhìn bộ dạng cô gái nhỏ sợ hãi mặc quần áo, anh tức giận mỉm cười.
Vừa rồi câu dẫn anh, không phải rất dũng cảm sao? Còn làm trò trước mặt anh, kết quả lúc con gái anh sắp xuống thì lại không dám.
Quý Hồng Đậu không câu dẫn được nên không thể bị Chương Nhân Nhân biết được, cô biết nếu không dụ dỗ được mà bị bạn thân biết thì coi như xong đời nên cô vẫn chột dạ và sợ hãi.
Vào lúc bạn thân sắp xuống dưới, cô đã mặc quần áo vào, chẳng qua là bên trong tiểu bức vẫn bị quả chuối cắm vào nên cô cảm thấy hơi khó chịụ
Sắc mặt Quý Hồng Đậu xanh mét, lúc này Chương Nhân Nhân mới đi xuống, thấy ba ân cần đi qua, cô ôm chầm lấy anh, "Ba Ba về rồi à? Đây là bạn học của con. Quý Hồng Đậu, đây là ba mình, cậu không nhanh chào ba mình đi?"
Quý Hồng Đậu nghe vậy liền liếc nhìn anh, ánh mắt có chút áy náy, không còn vẻ kiêu ngạo vừa rồi mà ngoan ngoãn gọi một tiếng "Chú."
Chương Nhân Nhân nói với Chương Diên "Ba, ba có nhớ con đã nói với ba trong lớp con có một bạn rất nghèo không, chính là cậu ấy đó, điều kiện gia đình cậu ấy không được tốt lắm, vì vậy nên con đối xử rất tốt với cậu ấy, coi cậu ấy như bạn thân vậy, giáo viên nói đây gọi là giúp đỡ người nghèo."
Quý Hồng Đậu nghe vậy thì khuôn mặt đỏ bừng của cô lập tức tái đi, mặc dù nhà cô rất nghèo nhưng mỗi lần nghe thấy những lời này, lòng tự trọng của cô lại bị ảnh hưởng, trong lòng cô còn cảm thấy rất khó chịu và đau khổ chứ đừng nói đến đối diện trực tiếp trước mặt anh, nói xóa đói giảm nghèo cũng giống như một sự sỉ nhục.
Chương Diên không ngờ con gái mình lại nói ra những lời này, tức giận rút tay về, cau mày dạy cô "Nhân Nhân, ba dạy con không được phép nói những lời này trước mặt bạn học, con nói như vậy là không đúng, xin lỗi bạn con đi."
Chương Nhân Nhân được cưng chiều từ bé đến lớn, cô ấy không cảm thấy mình nói sai chỗ nào, nhưng khi ba đã nói điều này cô vẫn cúi mặt xin lỗi.
"Mình xin lỗi, Quý Hồng Đậu, cậu cũng biết mình là một người vô tư, mình có thể nói bất cứ điều gì không cần suy nghĩ, mình xin lỗi đã làm tổn thương cậụ Sau này mình sẽ không nói những lời này nữa."
Quý Hồng Đậu muốn khóc vì xấu hổ, nhưng vì quá xấu hổ nên đã không khóc trước mặt họ, cố kìm lại cơn giận và nói không sao cả.
Chương Nhân Nhân nhìn thấy hai mắt cô đỏ hoe, cảm thấy có lẽ mình đã làm sai, nhưng lại ở trước mặt ba mắng người thì xấu hổ quá, nên chỉ có thể chịu đựng, cầm lấy tay cô rất ân cần hỏi "Quý Hồng Đậu, nếu không thì tối nay cậu ở đây ăn cơm đi? ăn xong rồi về, vừa rồi mình lấy rất nhiều đồ. Khi về, mình sẽ nhờ quản gia đưa cậu và những thứ kia về cùng, tránh cho người qua đường dòm ngó."
Khi Quý Hồng Đậu nghe thấy lời này, cô liếc nhìn người chú bên cạnh, cảm thấy rằng đây là một cơ hội tốt.
Chương Diên cũng không biết có phải mình suy nghĩ nhiều hay không, thấy cô gái nhỏ đồng ý, anh cảm thấy có chút vấn đề liền nhìn chằm chằm vào gấu váy của cô.
Trong váy đồng phục học sinh của gái nhỏ vẫn còn nhét quả chuối, chưa lấy ra, chẳng lẽ cứ để quả chuối cắm như này sao? Bị tiểu bức kẹo như thế thì chuối bình thường cũng thành chuối nát.
Chương Diên nhìn thoáng qua rồi đi lên lầu, Quý Hồng Đậu không thể đi theo vì sự xuất hiện của cô bạn thân ở đây, vì vậy cô đã ngồi uống trà chiều ở tầng dưới và trò chuyện với Chương Nhân Nhân.
Chương Nhân Nhân giữ cô lại ăn tối, chủ yếu là vì muốn cô giúp mình làm bài tập, lấy sách bài tập ra đưa cho cô rồi nói "Quý Hồng Đậu, mình cho cậu nhiều đồ như vậy, cậu phải báo đáp mình là điều đương nhiên, cho nên cậu giúp mình làm hết bài tập đi, đây là bài tập của học kỳ này, đều đưa cậu làm, nếu không mình không tặng cậu nhiều đồ thế này nữa."
Quý Hồng Đậu nghĩ giúp cô ấy làm bài tập thì có nhiều thời gian ở đây hơn, vì vậy cô đã đồng ý.
Chương Nhân Nhân khi thấy cô đồng ý thì rất vui, cô ấy xem TV và để Hồng Đậu làm bài tập.
Vào lúc sắp ăn cơm Quý Hồng Đậu nói muốn đi WC trước, thực tế là lấy quả chuối từ trong tiểu bức ra.
Chân cô tê rần vì ngồi xổm trên đất làm bài, huống chi bên trong còn có thứ này, cảm giác thứ bên trong như sắp nát ra, cô muốn lấy ra rửa sạch.
Quý Hồng Đậu vào trong phòng tắm vươn tay mò vào cái lỗ nhỏ, lấy quả chuối từ trong tiểu bức ra, quả nhiên là nát rồi.
Sau khi lấy ra, cô rửa sạch, khi không có mùi gì nữa mới đi ra ngoài, lúc đi ra ngoài thì đã đến giờ chuẩn bị ăn cơm.
Lúc này Chương Diên cũng từ trên lầu đi xuống, vừa đi xuống liếc mắt một cái, cô gái nhỏ cố ý chọn chỗ ngồi bên cạnh anh, cái bàn này rất dài, nếu không chọn chỗ gần anh thì rất khó để tán tỉnh anh.
Chương Nhân Nhân đang ngồi ở phía đối diện.
Chương Diên cảm thấy đầu óc có chút mơ hồ, nếu không thì làm sao mà mỗi lần nhìn cô gái nhỏ này thì phản ứng đầu tiên của anh là quả chuối trong tiểu bức của cô đã lấy ra chưa.
Không phải quả chuối vẫn còn bên trong đấy chứ?
Chương Diên cũng không biết đầu óc mình đang nghĩ cái gì, lúc nào anh cũng nghĩ về quả chuối ở trong lỗ nhỏ của cô.
Quý Hồng Đậu cảm thấy cô không nên suy nghĩ mù quáng, cô cho rằng chú Chương có cảm giác với mình, ánh mắt anh dừng lại trên người cô có chút mờ ám.
Quản gian đem hết đồ ăn lên sau đó rời đi. Chương Nhân Nhân thực sự đói, vì vậy cô ấy vùi đầu vào thức ăn.
Thấy vậy, Quý Hồng Đậu nhìn Chương Diên, cô bí mật lấy một chiếc thìa trên bàn và ấn nó lên tiểu bức của mình.
Cái thìa làm bằng thép không gỉ, rất lạnh, cô vừa lấy xuống vừa mở váy.
Chương Diên ở góc độ này rất gần với cô gái nhỏ, vì vậy ngay sau khi mở váy đã nhìn thấy cô không mặc quần lót bên trong, tiểu tao hóa này thế nhưng lại không mặc quần lót
Nhìn thấy tiểu bức của cô rất ít lông, hướng về mặt anh mà mở rộng hơn.
Quả chuối đã được lấy ra, nó không mang hương vị chuối nữa.
Chương Diên thấy vậy, cau mày nhìn cô, không biết cô gái nhỏ đang giở trò gì, giây tiếp theo, cô gái nhỏ mở hai cánh môi âm hộ mũm mĩm, cầm chiếc thìa áp vào tiểu bức, dùng thìa mở ra, chiếc thìa băng giá kích thích tiểu huyệt của cô.
"Ưmm..." Thật sự rất thoải mái, rất kích thích, cảm giác sung sướng này suýt chút nữa làm cô phải kêu lên.
Chương Diên cảm thấy lá gan của cô gái nhỏ này cũng thật lớn, lại dám làm chuyện táo bạo như vậy ở trên bàn ăn
Quý Hồng Đậu thấy anh đang nhìn mình chằm chằm nên tăng tốc độ, dùng thìa đâm vào tiểu bức không ngừng kích thích, sau khi làm xong, cô dùng đũa để ăn, chiếc thìa chỉ đơn giản là kẹp giữa mai cánh môi tiểu bức, làm kích thích hột le của chính mình.
Chương Nhân Nhân đột nhiên có việc gấp muốn đi WC nên chạy vào toilet, sau khi cô ấy rời đi, Quý Hồng Đậu càng trở nên táo bạo hơn, lấy thìa ra, múc một thìa cơm từ trong bát của cô, sau đó đưa thìa cơm xuống sát lỗ nhỏ, nhúng cơm vào dâm thủy̠ rồi đưa cho anh ăn.
Sau đó cô trực tiếp đưa đến bên miệng, chạm vào môi anh.
Chương Diên nhìn thấy thìa cơm này, nước trong như pha lê trên đó là nước của cô, còn mang theo mùi hăng hắc.
Quý Hồng Đậu nũng nịu nói với anh "Chú ơi, ăn cơm đi, cháu đút cho chú ăn "
...
/114
|