những đêm cao nguyên của tôi và em cứ lần lượt trôi qua như thế…. Đà Lạt của tôi… Lang Biang của tôi… Những rừng thông già… Những giáo đường cổ… Những nẻo đường phố núi quanh co… Những con ốc len xào dừa nghi ngút khói ấm… Những ly kem dâu trắng đỏ ngọt ngào… Châu Phi của em… Những con trăn trắng cuộn tròn quanh những giấc mơ… Đại dương mịt mù sóng… Châu Âu mùa băng tan… Lá phong đỏ… Mèo hoang… Góc ba phần tư… Vỏ ốc… …
Không thuốc lá.
Không rượu.
Không cả những cánh bướm đêm sực nức mùi son phấn.
Chỉ có tóc em nồng nàn xoã dài trên vai tôi.
Chỉ có đầu em trĩu nặng trên hõm tay tôi.
Chỉ có hơi thở em ngọt ngào phảng phất, dịu nhẹ thịt da con gái… Con gái hay đàn bà – tôi cũng không biết nữa, đơn giản là tôi chưa bao giờ hỏi thẳng em đã làm tình bao giờ chưa? Mà hỏi để làm gì? Khi tiếng mưa nhẹ nhàng bên ngoài đưa mùi cỏ nồng vào căn phòng, còn em đang nằm hiền hoà và dịu êm, khoanh tròn trong lòng tôi thế này, mọi thứ khác đều trở thành vô nghĩa lý… … những đêm cao nguyên… những đêm dài…
… Để rồi cứ vào một bình minh mưa bất chợt, em lại bỏ tôi ra đi.
Đột ngột.
Không một lời từ giã. …
Lần đầu tiên em rời thành phố này, dã quỳ vàng, tươi tỉnh đến nhức nhối. Tôi chạy vòng quanh những nẻo đường thông quanh co, lồng lộn như một con chó điên kiếm tìm. Thậm chí không cả một sợi tóc còn vương trên gối.
Chỉ đơn giản là em đã đi.
Nhẹ tênh.
Tôi còn chưa kịp nghĩ xem chúng tôi sẽ ra sao. Tôi và Em.
Không Tạm Biệt.
Không day dứt.
Không sau – này – em – và – anh – sẽ – thế – nào – nhỉ? Chúng – ta – cứ – thế – này – đến – bao – giờ – nhỉ? Hay anh – hứa – sẽ – yêu – em – đến – suốt – đời – chứ? Chúng – ta – sẽ – có – một – đám – cưới – chứ?
Tôi thậm chí còn chưa nói là yêu em.
Tôi thậm chí còn chưa hôn lên đôi môi bướng bỉnh nhưng gợi chất đàn bà đầy nhục cảm của em. …
Không thuốc lá.
Không rượu.
Không cả những cánh bướm đêm sực nức mùi son phấn.
Chỉ có tóc em nồng nàn xoã dài trên vai tôi.
Chỉ có đầu em trĩu nặng trên hõm tay tôi.
Chỉ có hơi thở em ngọt ngào phảng phất, dịu nhẹ thịt da con gái… Con gái hay đàn bà – tôi cũng không biết nữa, đơn giản là tôi chưa bao giờ hỏi thẳng em đã làm tình bao giờ chưa? Mà hỏi để làm gì? Khi tiếng mưa nhẹ nhàng bên ngoài đưa mùi cỏ nồng vào căn phòng, còn em đang nằm hiền hoà và dịu êm, khoanh tròn trong lòng tôi thế này, mọi thứ khác đều trở thành vô nghĩa lý… … những đêm cao nguyên… những đêm dài…
… Để rồi cứ vào một bình minh mưa bất chợt, em lại bỏ tôi ra đi.
Đột ngột.
Không một lời từ giã. …
Lần đầu tiên em rời thành phố này, dã quỳ vàng, tươi tỉnh đến nhức nhối. Tôi chạy vòng quanh những nẻo đường thông quanh co, lồng lộn như một con chó điên kiếm tìm. Thậm chí không cả một sợi tóc còn vương trên gối.
Chỉ đơn giản là em đã đi.
Nhẹ tênh.
Tôi còn chưa kịp nghĩ xem chúng tôi sẽ ra sao. Tôi và Em.
Không Tạm Biệt.
Không day dứt.
Không sau – này – em – và – anh – sẽ – thế – nào – nhỉ? Chúng – ta – cứ – thế – này – đến – bao – giờ – nhỉ? Hay anh – hứa – sẽ – yêu – em – đến – suốt – đời – chứ? Chúng – ta – sẽ – có – một – đám – cưới – chứ?
Tôi thậm chí còn chưa nói là yêu em.
Tôi thậm chí còn chưa hôn lên đôi môi bướng bỉnh nhưng gợi chất đàn bà đầy nhục cảm của em. …
/12
|