Triệu Thị Quý Nữ

Chương 103: Chương 73.1

/151


Triệu Nguyên Lễ một đường theo nội thị vào ngự thư phòng, trong thư phòng to như vậy đặt nguyên bộ dụng cụ, ngoài bút, mực, giấy, nghiên mang phong cách cổ xưa còn có rất nhiều đồ quý tinh xảo. Hoàng đế ngồi trước bàn gỗ đen, mặc một thân áo long bào tơ tằm thêu chỉ xanh đầu đội long mão, quần áo cắt may vô cùng khéo léo, bên ngoài khoác sa bào màu vàng nhạt, bên hông thắt đai lưng, đang cúi đầu nhìn tấu chương trong tay (Chỗ tả trang phục ta ngu lắm nên sai sót các nàng bỏ qua)

“Vi thần tham kiến Hoàng Thượng, Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế.” Triệu Nguyên Lễ tiến vào điện cung kính hành lễ.

“Triệu khanh mau mau đứng lên.” Hoàng đế khóe miệng chứa ý cười, đánh giá người trẻ tuổi trước mắt nhiều hơn vài phần, bộ dáng xuất chúng, ôn hòa nội liễm, cũng khó trách…Làm như nghĩ đến điều gì ngừng một chút, ý cười khóe miệng hơi nhạt, chuyển đến chính sự ngày hôm nay gọi người đến “Trên tay trẫm có một bản tấu chương, của Hộ bộ thượng thư Ân Thịnh mới nhận chức trình lên, việc thi hành kim lệnh tiến hành thuận lợi, tựa hồ còn có một nửa công lao của khanh.”

“Vi thần chỉ là bỏ ra ít sức lực, Ân thượng thư làm việc quả quyết, hiểu biết lòng người khiến người khâm phục.” Triệu Nguyên Lễ khiêm tốn nói.

Hoàng Thượng nghe vậy cười sảng khoái “Hai người các ngươi đây là thương lượng tốt, cùng tán tụng đối phương phải không, một người ở trong tấu chương khen, một người ngay trước mặt trẫm.”

Triệu Nguyên Lễ nghĩ đến Ân thượng thư kia tính tình ngay thẳng, hai người tương giao rất ít, đối với hành động này của hắn có chút ngoài ý muốn, chợt nghe Hoàng Thượng đắc chí tiếp tục nói “Hai người các khanh đều giúp trẫm rất nhiều, nên ban thưởng, Ân Thịnh trẫm đã sai người đưa qua, về phần Triệu khanh…Chính là giải quyết đại phiền toái thay trẫm, trẫm nghĩ muốn thưởng khanh thật đặc biệt, ái khanh muốn ban thưởng gì không?”

“Vi thần…”

“Ái khanh cần phải suy nghĩ thật kỹ rồi hãng nói.” Hoàng thượng đột nhiên mở miệng đánh gãy, liếc mắt, giống như có thâm ý mà bổ sung một câu “Tận dụng thời cơ.”

Triệu Nguyên Lễ trong lòng rùng mình, phúc chí tâm linh (khi vận may đến, thì người ta linh hoạt khôn ngoan hơn) mà nghĩ đến mấy ngày không nhìn thấy Vĩnh Bình, đôi mắt cụp xuống, thần sắc thoáng cái khiến người nhìn không rõ, chỉ cung kính đứng cúi đầu, thanh âm không kiêu ngạo không siểm nịnh nói “Thân là thần tử của Hoàng Thượng, vì ngài phân ưu là bổn phận của thần, quân vương cần chính là yêu dân, tâm gắn liền với xã tắc, Đại Lương mới có thể thái bình thịnh thế, văn nhân môn đệ chúng thần nguyện vì giang sơn Đai Lương dốc sức, thịnh thế mãi mãi, lưu danh đời sau, đó là mong muốn của chúng thần.”

Hoàng Thượng không ngờ rằng hắn sẽ có lý do thoái thác này, nhất thời đắm chìm trong lời nói đầy hùng dũng kia, tâm bị ảnh hưởng thật lâu mới khó khăn bình tĩnh lại. Con ngươi chăm chú nhìn Triệu Nguyên Lễ dần dần chuyển thành thâm thúy, trong lòng một mảnh phức tạp.

“Triệu khanh cũng tới tuổi thành gia lập thất, lúc trước lầm lỡ, hiện giờ trẫm tìm cho khanh một của hôn sự tốt khanh thấy sao?”

“Tạ ơn Hoàng Thượng quan tâm, chỉ là…Nguyên Lễ đã đồng ý với một người, một lòng chờ nàng lớn, cũng chỉ chứa được một người là nàng, mong rằng Hoàng Thượng thành toàn.” Trong lòng Triệu Nguyên Lễ xác nhận phỏng đoán, ngược lại nhẹ nhàng thở ra, thẳng thắt lưng, thản nhiên nói ra suy nghĩ trong lòng.

Hoàng Thượng bị hai chữ thành toàn kia nghẹn lại một chút, nhìn Triệu Nguyên Lễ giống Vĩnh Bình dầu muối không ăn, đáy lòng dâng lên một tia bất đắc dĩ “Còn trẻ không kiêng dè gì, ngày sau sợ là sẽ hối hận…”

Ánh mắt Triệu Nguyên Lễ buồn bã, khóe miệng cong lên một độ cung “Vi thần tuyệt đối không hối hận, cũng có thể chờ, trước khi nàng xuất giá thần chờ nàng lớn lên, nàng…sau khi xuất giá, thần vì nàng thủ tâm.”

Hoàng Thượng bị ngụ ý trong lời nói của hắn làm khiếp sợ tại chỗ, không thể tin mà lẩm bẩm nói “Vì sao..”

“Nàng là nữ nhân tốt hoàn toàn đáng giá.” Trong con ngươi ôn nhuận chứa ánh sáng rạng rỡ, sáng chói khiến người ta nhìn vào chói mắt.

Không khí trong Ngự Thư Phòng thoáng chốc ngưng kết, Hoàng đế yên lặng thật lâu không lên tiếng, gió thổi vào trang giấy sột soạt tiếng động mới lấy lại tinh thần, giống như bị đè lại nặng nề nhìn lướt qua Triệu Nguyên Lễ, gọi Cao công công hầu hạ bên người để hắn dẫn người đi Tàng Thư Các đem phần thưởng mình sớm chuẩn bị ban cho, chính mình thì dựa vào long ỷ, nhìn chằm chằm tấu chương trên bàn xuất thần thật lâu.

Vĩnh Bình a Vĩnh Bình, con ngược lại cho trẫm một vấn đề nan giải a.

….

Ra khỏi Ngự Thư Phòng, trên trời không biết khi nào tuyết lại rơi, xung quanh yên lặng không tiếng động, chỉ còn lại âm thanh bông tuyết rơi xuống mái nhà không người lui tới.

Triệu Nguyên Lễ không yên lòng đi theo Cao công công, ban đầu đi về hướng Tàng Thư Các nhưng lại không có nửa phần hứng trí. Quá trình đi, một mùi hương như có như không, Triệu Nguyên Lễ ngửi có chút quen thuộc nhìn về hướng phát ra mùi hương, trên cung điện tường hồng ngói lưu ly bị phủ tuyết trắng thấp thoáng cái đầu, cây hoa ngọc lan yên lặng nở hoa, mùi hương xông vào mũi.

Thiếu nữ khoác áo lông cáo trắng che dù đứng, cách xa xa, trên gương mặt trắng nõn nhiễm ửng đỏ, phối hợp với một đôi mắt trắng đen rõ ràng, nhìn chằm chằm, nhìn thấy hắn bỗng hiện lên núm đồng tiền sáng lạn, khiến cảnh sắc xung quanh đều nhạt màu.

Giống như ánh mặt trời ấm áp thoáng cái xua tan lớp bụi ở đầu quả tim, lồng ngực Triệu Nguyên Lễ trước nay chưa từng tràn đầy thỏa mãn như vậy, cũng cong khóe miệng, hắn mới vừa rồi cuối cùng là không được như ý cái gì?

Cung nữ bên người Vĩnh Bình lo lắng mà khuyên nhủ, người trước gặp được người muốn gặp, tuy là ở xa nhìn nhưng người nọ đáp lại khiến bản thân an tâm, nhìn theo Triệu Nguyên Lễ rời đi mới dẫn theo làn váy trở về tẩm điện, không còn thần sắc buồn khổ lúc trước.

Từ Tàng Thư Các lấy phần thưởng cũng gần đến giờ ra cung, Triệu Nguyên Lễ bỗng nhiên thoáng nhìn thấy một bóng dáng cao to bước chậm trong làn tuyết đi tới, hơi hơi ngạc nhiên.

“Triệu huynh.” Tuyết rơi dừng ở trên tóc đen Cố Cảnh Hành, lại rơi trên mi mắt phượng, ánh mắt trước sau như một lạnh nhạt lộ ra trống vắng, thân mình so với trước kia gầy đi không ít.

“Vi thần tham kiến Lục vương gia.” Triệu Nguyên Lễ nhìn thấy hắn che miệng ho khan, đi qua che dù “Vương gia có khỏe không?”

Cố Cảnh Hành tiếp nhận ô, cười cảm tạ, tỏ vẻ chính mình không sao “Nếu như đúng dịp gặp gỡ, bổn vương vừa vặn xin chỉ bảo, đi đến Vân Khởi Các ngồi một chút được không?”

“…Được.” Vì sao lại có cảm giác người nọ là chờ chính mình, Triệu Nguyên Lễ nhìn chăm chú một lúc, thầm nghĩ Lục vương gia không đến mức nhàm chán như vậy đi?

Cố Cảnh Hành thật sự là nhàm chán như vậy ho khan tránh tầm mắt Triệu Nguyên Lễ tìm tòi nghiên cứu, trên mặt hơi hơi nóng lên, chỉ là thói quen vẻ mặt nghiêm túc người khác nhìn không nhận ra mà thôi.

Vân Khởi Các bố trí rất khác biệt, trong phòng trang nhã, đặt ấm lô, xông tan tuyết rơi, thấm nước, tiểu nhị lấy khăn tay chà lau giúp hai người, theo yêu cầu hai người muốn uống trà vội vàng đi xuống lầu.

Vừa lạnh gặp nóng, trên mặt Cố Cảnh Hành hiện lên một tia ửng hồng không bình thường, người hầu phía sau đi theo trên mặt tràn đầy lo lắng, bị Cố Cảnh Hành đảo qua, chỉ phải không cam nguyện mà lui ra ngoài.

Triệu Nguyên Lễ thấy một màn này cảm thấy kì quái, nhưng không có thói quen nói nhiều “Vương gia tìm vi thần không biết có chuyện gì?”

“Bổn vương thời gian trước không có ở kinh thành, trở về mới nghe nói xảy ra đại sự, lưu thông kim lệnh để giải quyết vấn đề khó khăn trước mắt, bổn vương cũng suy nghĩ không ngừng. Trong Đại Lương quốc thái dân an, nhưng biên giới cũng có không thiếu các nước mơ ước, cách nhiều năm lại thử đến xâm phạm, mà quân hỏa quân lương tuy nói không thiếu hụt, nhưng cũng không tránh được có sâu mọt âm thầm đục khoét, làm cho binh lực suy yếu, bổn vương nghĩ đến lúc xảy ra chiến tranh có thể sử dụng phương pháp lưu thông kim lệnh, bảo vệ biên cảnh.” Cố Cảnh Hành sắp xếp suy nghĩ của mình nói ra từng cái, cụ thể cũng cần Triệu Nguyên Lễ cùng nhau bổ sung thêm.

Triệu Nguyên Lễ nghe xong mày nhanh nhíu lại, sau một lúc lâu, dừng lại nhìn Cố Cảnh Hành thật lâu, cảm thán nói “Lục vương gia suy nghĩ sâu xa, vi thần nhất định hết sức hỗ trợ.”

Nước trà lần lượt rót đầy hai ly trà thanh hoa, tiểu nhị cầm ấm trà tốt nhất với bếp lò hồng, đặt ấm trà lên đun, để lại không gian riêng cho hai người.

Lúc này đoạn nói chuyện bị đánh gãy, không khí trong gian phòng trang nhã ngưng trệ xuống, Cố Cảnh Hành nhấp một ngụm trà, từ trong ngực móc ra một vật đặt trước mặt Triệu Nguyên Lễ “Đây là Vĩnh Bình nhờ ta đưa cho ngươi.”

Triệu Nguyên Lễ nhìn hộp nhỏ tinh xảo trên bàn, lấy mở ra, bên trong đặt một miếng ngọc bội trong suốt, khắc hai đóa hoa ngọc lan nở rộ rực rỡ, xúc cảm nhẵn nhụi, chỉ ở một góc phía sau khắc nghiêng nghiêng vẹo vẹo hai chữ Vĩnh Bình, tất nhiên là xuất từ tay người nào đó, còn sợ khắc ở mặt trước sẽ làm hỏng ngọc bội.

Cố Cảnh Hành cố ý bồi thêm một câu “Đây là hoa ngọc lan Vĩnh Bình yêu thích nhất.”

Mơn trớn chữ thô ráp cực nhỏ, Triệu Nguyên Lễ bật cười, e rằng là đã nghe đến chuyện liên quan đến ngọc bội thân phận của hắn đi, chỉ là suy nghĩ cẩn thận này lại vô cùng đáng yêu.

Cố Cảnh Hành ngồi đối diện liếc nhìn đồ trong cái hộp, lại nhìn khóe miệng Triệu Nguyên Lễ không giấu được ý cười, cảm thấy có chút chói mắt, không khỏi thở dài, nếu là cưới Vĩnh Bình trở thành Phò mã là không được tham dự triều chính, đáng tiếc một thân tài hoa của người này.

“Khụ..”

“Đa tạ Lục vương gia, cũng thay tại hạ cảm tạ Vĩnh Bình Công chúa.” Triệu Nguyên Lễ hoàn hồn, cười nhạt nói.

“Lời tạ ơn này ngươi giữ lại tự mình nói với nàng đi.” Cố Cảnh Hành có thâm ý khác mà mở miệng nói. Phụ hoàng đem Vĩnh Bình giam ở Nguyệt Hoa Cung, phái thầy dạy vẽ đến dạy vẽ tranh, lại truyền Triệu Nguyên Lễ vào cung, hắn liền đoán được vài phần, liền hôm nay vào cung phục mệnh, thuận đường đi chỗ Vĩnh Bình nhìn một chút, tiểu nha đầu ngược lại chịu đựng được, tựa hồ giận dỗi với phụ hoàng, chính là tương đối có chừng mực, hắn không có dự định can thiệp.

Huống chi dựa vào việc phụ hoàng khôn khéo như cáo già chắc chắn là có mưu đồ gì đó, nhả ra là chuyện sớm muộn mà thôi, chỉ là việc này hắn một chút cũng không nghĩ nói gì cho hai người này, nói ra sẽ càng chói mắt hơn vừa rồi, ngược lại con đường theo đuổi đối tượng thầm mến của hắn còn đang từ từ, Cố Cảnh Hành trong lòng bất bình thầm nghĩ.

Hai người nói từ chính sự thời cuộc, lại đến thơ từ ca phú, hàn huyên vui vẻ, thẳng đến canh giờ không còn sớm, Triệu Nguyên Lễ đưa ra phải cáo từ hồi phủ, Cố Cảnh Hành đứng dậy đưa tiễn.

Đi đến cửa, nghẹn một hồi lâu Cố Cảnh Hành rốt cục hỏi ra tiếng “Lệnh muội có khỏe không?”

Triệu Nguyên Lễ trong lòng hít một tiếng quả thế “Làm phiền Vương gia quan tâm, chỉ là bị kinh hách một chút nghỉ ngơi mấy ngày, lúc này sinh…Phỏng chừng ở nhà luyện tập thêu hoa.” Từ “sinh long hoạt hổ” chạy đến bên miệng liền nuốt xuống, che đậy khuyết điểm nói.

Khóe miệng Cố Cảnh Hành khẽ nhúc nhích, cong lên ý cười thản nhiên, nghĩ đến bộ dáng người nọ, lại liên tưởng đến hình ảnh ngày ấy cùng Phương Tử Mặc một đường rời đi, con ngươi chuyển sang ảm đạm.

Đang nói chuyện, có người tránh tuyết vội vã xông vào Vân Khởi Các, đi nhanh bỗng đụng vào Cố Cảnh Hành, tùy tùng đứng ở sau xe ngựa bên cạnh lập tức rút kiếm, dọa người nọ không nhẹ liên tục giải thích, Cố Cảnh Hành nhíu mày che chỗ bị đụng, đảo qua tùy tùng, ý bảo thu hồi kiếm, nói không sao liền thả người đi.

Triệu Nguyên Lễ nhìn vẻ mặt hắn đột nhiên trắng bệch, tầm mắt dừng ở chỗ bả vai bên phải thấm ra mấy giọt máu, híp mắt, trong thoáng chốc nhớ đến ngày đó Triệu Văn Uyển trở về, từng nói đến một màn hung hiểm lúc đó, là có người thay nàng cản một kiếm, máu tươi phun tung tóe, hình như là vào vai, liệu có phải…

Cố Cảnh Hành không phát hiện ánh mắt dò xét sâu xa của Triệu Nguyên Lễ, làm bộ không có việc gì đưa tiễn, Triệu Nguyên Lễ thuận theo, trong lòng cũng trăm nghìn luân chuyển. Hai người đều có tâm tư khác nhau tách ra ngồi lên xe ngựa trở về nhà.

/151

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status