Ngày hôm sau Mộ Duật Hành không đến đón Trình Ngữ Lam đi làm mà tài xế của anh đến đón.
Không phải anh bận công việc mà là anh muốn suy nghĩ lại mọi việc.
Trình Ngữ Lam cũng không quan tâm đến, cô đã phó thác cuộc đời của mình cho ông trời sắp đặt.
Trình Ngữ Lam đang ngồi làm việc thì em trai của cô Trình Nhiên gọi đến.
- Alo, chị nghe.
- Chị, mẹ đột nhiên bị ngất xỉu.
Em và ba đang đưa mẹ đến bệnh viện, chị vào ngay đi.
- Cái gì? Tại sao lại ngất xỉu?
- Em cũng không biết.
- Chị sẽ vào ngay.
Trình Ngữ Lam cúp máy liền cầm túi xách chạy ra khỏi phòng làm việc và bắt taxi đến bệnh viện.
Tại sao mẹ cô lại ngất xỉu chứ? Cô đã bảo ông bà đóng cửa quán ăn lại, để có thời gian nghỉ ngơi, an hưởng tuổi già.
Dù tiền lương của cô không cao, nhưng cũng có thể lo được cho ông bà.
Đến bệnh viện, Trình Ngữ Lam gấp gáp chạy đến phòng cấp cứu.
Ba cô và Trình Thiên Vũ đang lo lắng ngồi trên dãy ghế ngoài phòng cấp cứu.
- Ba, Thiên Vũ, mẹ bị sao thế?
Đôi mắt của Trình Ngữ Lam đỏ au lên, tay chân run cầm cập.
- Mẹ đột nhiên bị ngất xỉu, em cũng không biết tại sao nữa?
Nước mắt của Trình Ngữ Lam rơi xuống, hướng mắt về phía cánh cửa phòng cấp cứu.
Gần 1 giờ đồng hồ sau đó thì cánh cửa phòng cấp cứu mở ra.
Ông Trình, Thiên Vũ và cô gấp gáp chạy lại hỏi bác sĩ:
- Bác sĩ, mẹ tôi thế nào rồi?
- Bệnh nhân bị khối u não, cần phải phẫu thuật gấp và phần trăm phẫu thuật thành công là 50℅.
Nhưng nếu tiếp tục kéo dài thì phần trăm thành công ngày càng thấp.1
Trình Ngữ Lam ngã quỵ xuống nền, nước mắt lã chả rơi xuống.
Khối u não? Thường ngày mẹ cô hay đau đầu, mệt mỏi.
Cô bảo đi bệnh viện khám nhưng mẹ cô không đồng ý vì sợ tốn kém tiền bạc.
- Bác sĩ, vậy thì sắp xếp phẫu thuật gấp cho bà nhà của tôi đi.
Ông Trình nói.
- Được, vậy thì người nhà mau làm thủ tục.
Trình Ngữ Lam lau đi những giọt nước mắt, cố gắng bình tĩnh đứng dậy nhìn ông Trình và Trình Thiên Vũ.
- Để con đi làm thủ tục và đóng tiền phẫu thuật cho mẹ.
- Ngữ Lam, ba mẹ có một ít tiền tiết kiệm, để Thiên Vũ về lấy.
- Không cần đâu, con có tiền.
Trình Ngữ Lam nói rồi vội vàng bước đi làm thủ tục cho bà Trình.
Hai năm làm việc ở tập đoàn, cô cũng đã tích góp được một số tiền, cô nghĩ sẽ đủ để đóng tiền phẫu thuật cho mẹ.
- Cô Trình, số tiền trong tài khoản của cô không đủ...!
- Thẻ của tôi.
Sau khi phẫu thuật xong thì chuyển bà Trình đến phòng bệnh vip của bệnh viện.
Mộ Duật Hành từ ở đâu xuất hiện ở phía sau lưng của Trình Ngữ Lam và đưa tấm thẻ đen cho cô nhân viên.
- Vâng.
Trình Ngữ Lam đứng ngây ngốc nhìn Mộ Duật Hành.
Tại sao anh lại biết cô ở đây chứ? Chẳng lẽ anh cho người theo dõi cô sao?1
Cô nhân viên nhận lấy tấm thẻ của Mộ Duật Hành rồi quẹt một cái.
Tất cả những chi phí của bà Trình đều được anh thanh toán hết, đúng là sức mạnh của đồng tiền, chuyện gì cũng có thể giải quyết được.
Nếu không có anh, Trình Ngữ Lam không biết phải làm sao để gom đủ số tiền đó đóng cho bệnh viện trong thời gian gấp như vậy.
- Sẽ không sao.1
Mộ Duật Hành ôm lấy bả vai của Trình Ngữ Lam trấn an.
Tiền anh không thiếu, anh chỉ thiếu trái tim của cô.1
- Tôi sẽ cố gắng trả lại tiền cho anh.1
Mộ Duật Hành cau nhẹ mày không vui.
Trả lại tiền? Đến cả trái tim của anh, anh còn có thể cho cô vậy thì số tiền này đã là gì.
- Tiền của tôi như tiền của em.
Nước mắt rơi xuống, lúc này cô cảm thấy rất biết ơn Mộ Duật Hành.
Nếu không có anh, cô không biết phải xoay xở như thế nào? Cô rất ít bạn bè, và bạn bè của cô cũng không khá giả để cho cô mượn một số tiền lớn như vậy.
- Cảm ơn anh.
Mộ Duật Hành thở dài, yêu chiều lau đi những giọt nước mắt của cô.
Anh rất muốn cô mãi yếu đuối như thế này, để anh bảo vệ, che chở cho cô.1
- Đừng khóc.1
Mộ Duật Hành chưa từng đối xử dịu dàng với ai như vậy.
Lời nói, ánh mắt, cử chỉ...này chỉ dành cho một mình cô Trình Ngữ Lam.1
Nhưng cô gái này lại rất vô tâm, không chịu mở lòng đón nhận tình cảm của anh.
Mộ Duật Hành ôm cô đi đến phòng bệnh của bà Trình.
Nhìn thấy bà nằm trên giường bệnh, khuôn mặt xanh xao mà làm cô không kiềm được nước mắt.
- Đừng khóc nữa, tôi sẽ bảo bác sĩ giỏi nhất tiến hành phẫu thuật ngay ngày mai.
Trình Ngữ Lam hic híc mũi gật đầu.
Bệnh tình của mẹ cô phẫu thuật càng sớm càng tốt, nếu không rất khó nói.
- Ngữ Lam, chi phí phẫu thuật có đắt lắm không con?
Ông Trình nhìn cô hỏi.
- Dạ, con không đủ tiền, chi phí phẫu thuật đều là do...!Duật Hành chi trả.
Trình Ngữ Lam cúi đầu nói.
- Duật Hành, bác cảm ơn con.
Bác sẽ cố gắng trả lại tiền cho con trong thời gian sớm nhất.1
- Không cần đâu ạ, chúng ta đều là người một nhà.
Mộ Duật Hành xoa xoa bả vai của Trình Ngữ Lam.
Những gì anh làm cho cô đều là do anh cam tâm tình nguyện.
Dù hôm qua cô nói hận anh, câm ghét anh, không bao giờ yêu anh nhưng anh cũng không thể bỏ rơi cô trong lúc này được, vì anh rất yêu cô.1
LIKE, VOTE cho mình nha mn
- ---------------.
/55
|