Trời đêm bình lặng yên tĩnh, hạnh phúc ngập tràn khắp căn phòng hơn một tháng qua vốn dĩ rất lạnh lẽo.Trình Ngữ Lam ngồi bên bàn trang điểm thoa kem dưỡng và cẩn thận chăm sóc da. Thân thể mềm mại, trắng mịn, với những đường cong hút hồn quyến rũ.
Đôi môi chúm chím nhìn mình trước gương, sau đó nhìn tới nhìn lui khắp căn phòng tìm kiếm Mộ Duật Hành nhưng không thấy anh đâu...
Biết anh đã qua thư phòng làm việc. Trình Ngữ phồng má, đôi mắt to tròn chóp chóp, sau đó đứng dậy chạy vào phòng tắm thay chiếc váy ngủ khác rồi sang thư phòng tìm anh.
Cánh cửa thư phòng được mở ra. Trình Ngữ Lam nhìn thấy Mộ Duật Hành đang rất nghiêm túc nhìn vào màn hình vi tính, chân mày cau nhẹ, ngón tay trỏ gõ từng nhịp xuống bàn làm việc...
- Ông xã ~~
Giọng nói mềm mại, ngọt ngào vang lên. Mộ Duật Hành đưa mắt lên nhìn, khuôn mặt và ánh mắt bỗng chốc cứng đờ....
Trình Ngữ Lam đang đứng ở cánh cửa, ánh mắt ngại ngùng không dám nhìn thẳng vào mắt anh. Trên người là chiếc váy ngủ ren màu đen được thiết kế hở ngực táo bạo, xuyên thấu, mỏng khoe vòng một đầy đặn, căng tròn. Độ dài của chiếc váy ngắn cũn cỡn, chỉ qua mông một chút, nhìn rất ư là sexy, nóng bỏng.
Nhìn thấy ánh mắt rực lửa tình của anh, cô khẽ mím môi, từ từ đi lại chủ động ngồi lên đùi anh. Đây cũng là lần đầu tiên cô chủ động làm những hành động thân mật này với anh...
Mộ Duật Hành bị cô đưa đến bất ngờ này, sang bất ngờ khác...Chiếc váy ngủ này và hành động này có phải quá táo bạo rồi không? Anh dừng như bị ngột trong mật ngọt chết người này.
- Chân của anh còn đau không?
Trình Ngữ Lam nhìn xuống phía dưới bên chân phải của anh, vì sợ anh đau nên cô chỉ dám ngồi bên đùi chân trái...
Mộ Duật Hành lắc đầu trong cơn say tình, cả người nóng ran, bàn tay to lớn bắt đầu ngứa ngáy không yên.
Trình Ngữ Lam mỉm cười dịu dàng, vòng tay lên câu lấy cổ anh, tặng kèm theo là một nụ hôn nồng nàn ở môi...
- Anh uống sữa không? Em pha mang lên cho anh?
Lần trước khi cô mang ly sữa lên cho anh. Những câu nói của anh làm cho cô luôn day dứt, và cảm thấy tự trách vì mình vẫn chưa làm tốt trách nhiệm của một người vợ....
Vậy nên lần này cô sẽ sửa lỗi và bù đắp những thiếu thốn của anh.
Yết hầu lăn lộn lên xuống kịch liệt, ánh mắt và khuôn mặt đỏ ngầu, bàn tay nóng rực chạm vào bờ mông tròn trịa của cô...
Cảm nhận ánh mắt và cơ thể anh có sự thay đổi. Cái thứ cứng rắn, nam tính của anh đã chọt chọt vào mông của cô làm cô nhột nhạt khó chịu và cũng có một chút bối rối, xấu hổ..
- Uống, nhưng mà... không cần pha.
Phả mùi hương nam tính, hơi thở nóng rực vào mặt cô. Bàn tay lã lướt khắp thân thể, vén tóc ra sau mang tai. Đặt nụ hôn nóng bỏng xuống bả vai mịn màng và cắn nhẹ vành tai ửng đỏ của cô, làm cơ thể cô run lên, trong lòng nhộn nhịp mong chờ điều gì đó.
Thân thể của Trình Ngữ Lam mềm nhũn như nước, hoàn toàn dựa dẫm vào lồng ngực anh, một chút cũng không có ý kháng nghị với hành động của anh...
Mộ Duật Hành yêu chết với dáng vẻ ăn vạ này của cô, rõ ràng là chủ động qua đây tìm anh, chẳng lẽ muốn anh bế về phòng sao?
Nhưng anh cam tâm tình nguyện bế cô cả đời!
- Người ta... không phải ý như vậy đâu nha.
- Vậy ý em là gì? Hửm?
Bàn tay nóng rực vuốt ve bắp đùi của cô, nơi đây mềm mại, trơn mịn khiến anh như muốn đắm chìm...
- Về phòng....được không ông xã?
Mộ Duật Hành xoay người cô lại đối diện với anh, hai chân mở rộng quắt ngang qua người anh, Trình Ngữ Lam hốt hoảng câu lấy cổ anh sợ ngã.
Bốn mắt nhìn nhau, trái tim của cả hai hòa chung nhịp đập, hơi thở quấn quýt vào nhau, cảm nhận rõ ràng tình yêu mãnh liệt của đối phương dành cho mình.
Cả hai chủ động tiến đến, bờ môi chạm vào bờ môi của đối phương, lưỡi anh cuốn lấy lưỡi cô, cơ thể của Trình Ngữ Lam run nhẹ, bao nhiêu tình cảm bùng lên mãnh liệt.
Nụ hôn càng ngày càng sâu, môi lưỡi uyển chuyển, nhịp nhàng, quấn quýt và phối hợp cùng nhau không rời một giây. Để cả hai cảm nhận rõ sự sung sướng tột cùng, hương vị ngọt ngào của nụ hôn.
Lúc trước bên cạnh của Mộ Duật Hành không bao giờ thiếu những bóng hồng lã lơi xinh đẹp, ai ai cũng muốn trèo lên người của anh làm tình, chiều chuộng anh những gì anh muốn. Anh cũng là đàn ông, cũng có nhu cầu sinh lý, nhưng anh là người rất thích sạch sẽ, tuyệt đối không bao giờ hôn môi hay hôn lên người bất kỳ cô gái nào khác ngoài Trình Ngữ Lam. Giữa anh và họ như một cuộc giao dịch mua bán, họ cần tiền, anh cần thỏa mãn nhu cầu sinh lý của đàn ông.
Âm thanh trong căn phòng yên ắng trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết, tiếng thở gấp gáp và tiếng môi lưỡi giao hòa khiến ai nghe cũng phải đỏ mặt xấu hổ. Cả hai cảm nhận rõ nụ hôn này không bao giờ là đủ. Xa nhau hơn một tháng, bao nhiêu tình cảm nhớ nhung không phải một vài nụ hôn sâu là có thể giải quyết được...
Dứt nụ hôn da diết ngọt ngào, khuôn mặt của Trình Ngữ ửng đỏ, hiện tại trên người của cô không còn một chút sức lực nào vì quá say đắm nụ hôn của anh.
Mộ Duật Hành luyến tiếc, miết nhẹ vài cái lên đôi môi đã sớm sưng bóng của cô. Bàn tay nóng rực, to lớn xoa xoa khuôn mặt xinh đẹp, mịn màng của cô không muốn dứt rời.
- Anh yêu em quá thì phải làm sao đây?
- Vậy mà lạnh nhạt với người ta...
Trình Ngữ Lam chu môi uất ức, đánh khẽ lên ngực anh.
- Tại em không nói yêu anh, còn muốn ly hôn với anh, anh nghĩ em vẫn còn.....
- Đừng.
Trình Ngữ Lam dùng tay bụm miệng anh lại. Giữa không gian thân mật, hạnh phúc như thế này cô không muốn anh nhắc đến tên ai cả...
- Lúc đó em tức, em chỉ hù anh thôi, ai ngờ anh ly hôn thật. Anh quá đáng lắm biết không, mất con, em cũng đau lòng lắm chứ...
Khuôn mặt buồn bã xụ xuống, đôi mắt đỏ au như sắp khóc.
Mộ Duật Hành đau lòng không thôi, ôm lấy gương mặt của cô hôn hít lung tung lên đó như bù đắp...
Đôi môi chúm chím nhìn mình trước gương, sau đó nhìn tới nhìn lui khắp căn phòng tìm kiếm Mộ Duật Hành nhưng không thấy anh đâu...
Biết anh đã qua thư phòng làm việc. Trình Ngữ phồng má, đôi mắt to tròn chóp chóp, sau đó đứng dậy chạy vào phòng tắm thay chiếc váy ngủ khác rồi sang thư phòng tìm anh.
Cánh cửa thư phòng được mở ra. Trình Ngữ Lam nhìn thấy Mộ Duật Hành đang rất nghiêm túc nhìn vào màn hình vi tính, chân mày cau nhẹ, ngón tay trỏ gõ từng nhịp xuống bàn làm việc...
- Ông xã ~~
Giọng nói mềm mại, ngọt ngào vang lên. Mộ Duật Hành đưa mắt lên nhìn, khuôn mặt và ánh mắt bỗng chốc cứng đờ....
Trình Ngữ Lam đang đứng ở cánh cửa, ánh mắt ngại ngùng không dám nhìn thẳng vào mắt anh. Trên người là chiếc váy ngủ ren màu đen được thiết kế hở ngực táo bạo, xuyên thấu, mỏng khoe vòng một đầy đặn, căng tròn. Độ dài của chiếc váy ngắn cũn cỡn, chỉ qua mông một chút, nhìn rất ư là sexy, nóng bỏng.
Nhìn thấy ánh mắt rực lửa tình của anh, cô khẽ mím môi, từ từ đi lại chủ động ngồi lên đùi anh. Đây cũng là lần đầu tiên cô chủ động làm những hành động thân mật này với anh...
Mộ Duật Hành bị cô đưa đến bất ngờ này, sang bất ngờ khác...Chiếc váy ngủ này và hành động này có phải quá táo bạo rồi không? Anh dừng như bị ngột trong mật ngọt chết người này.
- Chân của anh còn đau không?
Trình Ngữ Lam nhìn xuống phía dưới bên chân phải của anh, vì sợ anh đau nên cô chỉ dám ngồi bên đùi chân trái...
Mộ Duật Hành lắc đầu trong cơn say tình, cả người nóng ran, bàn tay to lớn bắt đầu ngứa ngáy không yên.
Trình Ngữ Lam mỉm cười dịu dàng, vòng tay lên câu lấy cổ anh, tặng kèm theo là một nụ hôn nồng nàn ở môi...
- Anh uống sữa không? Em pha mang lên cho anh?
Lần trước khi cô mang ly sữa lên cho anh. Những câu nói của anh làm cho cô luôn day dứt, và cảm thấy tự trách vì mình vẫn chưa làm tốt trách nhiệm của một người vợ....
Vậy nên lần này cô sẽ sửa lỗi và bù đắp những thiếu thốn của anh.
Yết hầu lăn lộn lên xuống kịch liệt, ánh mắt và khuôn mặt đỏ ngầu, bàn tay nóng rực chạm vào bờ mông tròn trịa của cô...
Cảm nhận ánh mắt và cơ thể anh có sự thay đổi. Cái thứ cứng rắn, nam tính của anh đã chọt chọt vào mông của cô làm cô nhột nhạt khó chịu và cũng có một chút bối rối, xấu hổ..
- Uống, nhưng mà... không cần pha.
Phả mùi hương nam tính, hơi thở nóng rực vào mặt cô. Bàn tay lã lướt khắp thân thể, vén tóc ra sau mang tai. Đặt nụ hôn nóng bỏng xuống bả vai mịn màng và cắn nhẹ vành tai ửng đỏ của cô, làm cơ thể cô run lên, trong lòng nhộn nhịp mong chờ điều gì đó.
Thân thể của Trình Ngữ Lam mềm nhũn như nước, hoàn toàn dựa dẫm vào lồng ngực anh, một chút cũng không có ý kháng nghị với hành động của anh...
Mộ Duật Hành yêu chết với dáng vẻ ăn vạ này của cô, rõ ràng là chủ động qua đây tìm anh, chẳng lẽ muốn anh bế về phòng sao?
Nhưng anh cam tâm tình nguyện bế cô cả đời!
- Người ta... không phải ý như vậy đâu nha.
- Vậy ý em là gì? Hửm?
Bàn tay nóng rực vuốt ve bắp đùi của cô, nơi đây mềm mại, trơn mịn khiến anh như muốn đắm chìm...
- Về phòng....được không ông xã?
Mộ Duật Hành xoay người cô lại đối diện với anh, hai chân mở rộng quắt ngang qua người anh, Trình Ngữ Lam hốt hoảng câu lấy cổ anh sợ ngã.
Bốn mắt nhìn nhau, trái tim của cả hai hòa chung nhịp đập, hơi thở quấn quýt vào nhau, cảm nhận rõ ràng tình yêu mãnh liệt của đối phương dành cho mình.
Cả hai chủ động tiến đến, bờ môi chạm vào bờ môi của đối phương, lưỡi anh cuốn lấy lưỡi cô, cơ thể của Trình Ngữ Lam run nhẹ, bao nhiêu tình cảm bùng lên mãnh liệt.
Nụ hôn càng ngày càng sâu, môi lưỡi uyển chuyển, nhịp nhàng, quấn quýt và phối hợp cùng nhau không rời một giây. Để cả hai cảm nhận rõ sự sung sướng tột cùng, hương vị ngọt ngào của nụ hôn.
Lúc trước bên cạnh của Mộ Duật Hành không bao giờ thiếu những bóng hồng lã lơi xinh đẹp, ai ai cũng muốn trèo lên người của anh làm tình, chiều chuộng anh những gì anh muốn. Anh cũng là đàn ông, cũng có nhu cầu sinh lý, nhưng anh là người rất thích sạch sẽ, tuyệt đối không bao giờ hôn môi hay hôn lên người bất kỳ cô gái nào khác ngoài Trình Ngữ Lam. Giữa anh và họ như một cuộc giao dịch mua bán, họ cần tiền, anh cần thỏa mãn nhu cầu sinh lý của đàn ông.
Âm thanh trong căn phòng yên ắng trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết, tiếng thở gấp gáp và tiếng môi lưỡi giao hòa khiến ai nghe cũng phải đỏ mặt xấu hổ. Cả hai cảm nhận rõ nụ hôn này không bao giờ là đủ. Xa nhau hơn một tháng, bao nhiêu tình cảm nhớ nhung không phải một vài nụ hôn sâu là có thể giải quyết được...
Dứt nụ hôn da diết ngọt ngào, khuôn mặt của Trình Ngữ ửng đỏ, hiện tại trên người của cô không còn một chút sức lực nào vì quá say đắm nụ hôn của anh.
Mộ Duật Hành luyến tiếc, miết nhẹ vài cái lên đôi môi đã sớm sưng bóng của cô. Bàn tay nóng rực, to lớn xoa xoa khuôn mặt xinh đẹp, mịn màng của cô không muốn dứt rời.
- Anh yêu em quá thì phải làm sao đây?
- Vậy mà lạnh nhạt với người ta...
Trình Ngữ Lam chu môi uất ức, đánh khẽ lên ngực anh.
- Tại em không nói yêu anh, còn muốn ly hôn với anh, anh nghĩ em vẫn còn.....
- Đừng.
Trình Ngữ Lam dùng tay bụm miệng anh lại. Giữa không gian thân mật, hạnh phúc như thế này cô không muốn anh nhắc đến tên ai cả...
- Lúc đó em tức, em chỉ hù anh thôi, ai ngờ anh ly hôn thật. Anh quá đáng lắm biết không, mất con, em cũng đau lòng lắm chứ...
Khuôn mặt buồn bã xụ xuống, đôi mắt đỏ au như sắp khóc.
Mộ Duật Hành đau lòng không thôi, ôm lấy gương mặt của cô hôn hít lung tung lên đó như bù đắp...
/100
|