TRÒ CHƠI CHINH PHỤC: ÔNG XÃ KIÊU NGẠO QUÁ NGUY HIỂM

Chương 219: Chăm sóc anh bị thương

/282


Chương 219: Chăm sóc anh bị thương

Lý Thúy Như nhất thời sợ tới mức không dám thở mạnh, hai mắt hoảng sợ nhìn người áo đen trước mắt, chân run rẩy như cầy sấy.

Dù sao vẫn là lần đầu nhìn thấy cảnh tượng như vậy.

Đương nhiên, người mặc áo đen không thật sự chặt đứt ngón tay của bà ta, chỉ là cho bà ta nếm thử chút giáo huấn thích hợp, để cho bà ta biết cái gì là sợ hãi!

Lúc giơ dao lên, Lý Thúy Như không kìm lòng được thét chói tai ra tiếng, lại còn nhắm hai mắt lại.

Nhưng đau đơn trong dự kiến cũng không có.

Lý Thúy Như mới chậm rãi mở to mắt lạnh run nhìn người mặc áo đen trước mắt, đối phương khoa tay múa dao ở dưới cổ bà, bà trong nháy mắt cứng lại, một cử động cũng không dám.

Giọng người mặc áo đen sắc bén nói: "Bà quản cho tốt miệng của mình! Còn lần sau nữa thì đừng trách chúng tôi không khách khí!"

Anh ta vừa nói vừa dùng dao hù dọa Lý Thúy Như, thân dao lạnh lẽo kề sát ở trên cổ Lý Thúy Như, giống như bất cứ lúc nào có thể cắt ra một đường.

Bà ta sợ tới mức giọng run rẩy không thôi: "Tôi tôi không dám nữa."

Người mặc áo đen thấy vậy mới lấy dao ra: "Mỗi một câu một chữ bà vừa rồi nói đều bị tôi ghi âm, tốt nhất an phận chút cho tôi!"

Lý Thúy Như đã sớm kinh hãi quá độ, lúc này người mặc áo đen nói cái gì đều gật đầu xưng vâng, chỉ cầu đối phương buông tha mình.

Mục đích hôm nay của người mặc áo đen chính là hù dọa bà ta, cũng không thật sự sẽ làm gì bà ta, cho nên sau khi nhìn thấy thành quả thì lấy ra một phần văn kiện đã sớm chuẩn bị xong, nửa ép đè ngón tay bà ta xuống điểm chỉ.

"Bây giờ tôi có thể thả bà đi, sau khi trở về bà cũng có thể trắng trợn truyền bá chuyện đêm nay, nhưng tôi không thể đảm bảo tính mạng bà có thể sống để thấy được mặt trời ngày mai không, hoặc là, bà thích cả đời này ở Châu Phi làm dân chạy nạn chết già chung thân."

Giọng người áo đen trầm thấp, giống như nói chuyện không liên quan đến mình, nhưng Lý Thúy Như nghe mà trong lòng run sợ, rốt cuộc bà chọc phải nhân vật lớn gì!

"Anh yên tâm, tôi đảm bảo cái gì cũng không nói! Về sau tôi không dám nói lung tung."

"Ừ, lúc này mới đúng, nếu không cuộc sống dân chạy nạn có thể gian nan hơn so với dọn dẹp thùng rác nhiều."

" "

Sau khi thả Lý Thúy Như đi, thì người cầm đầu gọi điện thoại: "Chuyện đã làm xong, khi nào thì gửi văn kiện cho ngài?"

Trình Sâm dơ tay liếc nhìn đồng hồ: "Mười phút sau chúng ta gặp ở ngã rẽ đường phía Bắc lên núi."

"Được."

*****

Ngay lúc Tần Lạc quyết định đi đến biệt thự bên bờ biển mình từng ở sáu năm trước tìm kiếm trí nhớ, bất ngờ nhận được điện thoại của Trình Sâm.

"Tần tiểu thư, bây giờ cô có thể đến bệnh viện một chuyến không? Boss bị thương."

"Bị thương? Sao lại thế?"

"Hành tung ở khách sạn đi công tác lần này bị để lộ, cũng may chỉ bị thương ở cánh tay, lúc này Boss rất cần cô."

"Rất nghiêm trọng sao?"

"Là súng bắn bị thương."

"Cái gì?!"

Tần Lạc không dám tin kinh hãi hô ra tiếng, là bị súng bắn?

Dường như Trình Sâm đã đoán sẽ như vậy: "Tần tiểu thư, trong điện thoại không tiện nhiều lời, cô vẫn nên tự mình qua đây!"

Tần Lạc gật đầu: "Được, tôi lập tức tới!"

Sau khi cúp điện thoại, Tần Lạc lập tức đến bệnh viện Kiêu Dương, dọc theo đường đi tâm


/282

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status