Chương 254: Tự dưng bị người ta mắng
Vài ngày liên tiếp, Tần Lạc sống rất yên bình, Hoắc Kỷ Thành không gọi điện thoại cho cô cũng không xuất hiện ở trước mặt cô nữa, công việc bình thường làm cho cuộc sống của cô trở nên rất phong phú.
Sáng thứ sáu, cô nhận được hai cuộc gọi điện thoại, một là bạn cùng phòng thời đại học Từ Từ.
"Tần Lạc, mình đến thành phố A công tác, nghe nói bây giờ cậu đã là phiên dịch có chút danh tiếng trong vòng luẩn quẩn, buổi tối cùng ra ngoài ngồi một chút? Mình gọi cả Diêu San San với Đường Tiêu Tiêu, nhà hàng cơm Tây ngay ở bên cạnh trường học chúng ta như thế nào?"
"Ăn cơm Tây quá nặng nề, không bằng đi ăn lẩu?"
"Được! Vậy thì hẹn bảy giờ ở cửa trường học không gặp không về."
"Ừ."
...
Cuộc gọi thứ hai hiện là "Hoắc tiên sinh", Tần Lạc đã sửa lại tên danh bạ.
"Có chuyện gì không?"
"Hôm nay thứ sáu, chiều nay ở nhà trẻ Tiểu Tinh có hoạt động gia đình, Tần tiểu thư còn nhớ không?"
"... Nhớ, tôi sẽ đến đúng giờ."
"Cảm ơn!"
"Không cần khách sáo."
...
Cúp điện thoại, Tần Lạc thở ra một hơi, hôm nay đúng là rất bận, buổi sáng có hội nghị phải tham gia, cô phụ trách phiên dịch toàn bộ hành trình.
Buổi chiều phải đi nhà trẻ tham gia hoạt động gia đình của bạn nhỏ Hoắc Gia Tinh, buổi tối tụ tập với bạn cùng phòng thời đại học.
Thật ra, cô rất mong đợi gặp ba cô gái ở ký túc xá đại học, mặc dù cô biết mình với Đường Từ Từ có quan hệ tốt hơn, nhưng cô bị mất sáu năm trí nhớ, hơn nữa thời gian trước trong lúc vô tình ở siêu thị nhìn thấy Đường Từ Từ khoác tay một người đàn ông...
Cô có chút mò không biết trong sáu năm quan hệ với Đường Từ Từ ra sao rồi...
Nói ra, chịu đựng thử thách tình bạn bè nhất chính là bạn thời trung học, tiếp theo đó là bạn cùng phòng thời đại học, mỗi ngày cùng tiến cùng ra, cũng ít khi vắng mặt.
Nhưng điều kiện đầu tiên cũng không thể thoát khỏi vài năm băn khoăn bất lực sau khi tốt nghiệp kia, khi mới vừa tốt nghiệp là bất lực cần bạn bè thổ lộ nhất, những việc trải qua cùng gặp gỡ cũng là muôn màu muôn vẻ nhất...
Nếu có thể cùng đi qua, có thể trở thành bạn bè cả đời; nếu vẫn không liên hệ hoặc liên hệ sơ sài, thì dần dần rời khỏi cuộc sống của đối phương.
Hồi tưởng ngừng lại, Tần Lạc thở dài một tiếng mắt nhìn mình trong gương, đồ trang sức trang nhã, đường vân áo sơ mi màu lam nhạt, một chân váy màu đen, tóc dài quăn rối tung ở sau ót, cách ăn mặc chuyên nghiệp của thành phần tri thức.
Trong trí nhớ của cô rõ ràng mình vẫn chỉ là sinh viên đại học, nhưng nhoáng một cái đã qua sáu năm, khuôn mặt này so với trước kia thành thục không ít...
Rút đi non nớt thời đại học, trở nên thành thục, quyến rũ cùng biết điều hơn...
Nên nói lời từ biệt với quá khứ rồi!
****
Trong lúc hội nghị, Tần Lạc cảm thấy nữ trợ lý đối diện rất có địch ý với mình, xem ra người của công ty, nhưng vấn đề là, cô không biết cô ta?
Chẳng lẽ cô đã từng đắc tội với người nào?
Nhưng cô cũng không để điều này ở trong lòng, mặc kệ là chuyện gì xảy ra, bây giờ quan trọng nhất cô phải làm tốt công tác phiên dịch, không thể bỏ đi bát cơm mới là việc đúng đắn!
Hội nghị tiến hành được một nửa, giữa chừng nghỉ ngơi.
Tần Lạc đứng dậy đi toilet, khi quay trở về bị nữ trợ lý kiangăn lại.
"Cô chính là Tần Lạc?"
Giọng đối phương rất không thân thiện, ánh mắt khinh miệt, như rất khinh thường dáng vẻ của cô.
Tần Lạc khẽ nhíu mày, cô không nhớ mình quen một cô gái không biết lễ phép như vậy!
"Đúng, xin hỏi có chuyện gì không?"
Đối phương hừ nhẹ nói: "Sao cô không biết xấu hổ như vậy! Ở 'Tập đoàn Đế An' ngốc không nổi nữa bỏ chạy đến 'Tập đoàn Cố thị', cô am hiểu thủ đoạn dụ dỗ như vậy sao?"
Mi tâm Tần Lạc nhíu chặt, xem ra đối phương thật sự quen biết mình.
Chỉ là, cô đi làm ở đâu, có quan hệ với cô gái trước mắt này sao?
Lập tức tức giận trả lời: "Tôi đi làm ở đâu hình như không có quan hệ gì với cô, xin tránh đường!"
Đối phương giọng mỉa mai nói: "Tôi không quen nhìn cô giả bộ dáng
/282
|