TRÒ CHƠI CHINH PHỤC: ÔNG XÃ KIÊU NGẠO QUÁ NGUY HIỂM
Chương 263: Ai biết anh có tâm tư gì khác không!
/282
|
Chương 263: Ai biết anh có tâm tư gì khác không!
Hai gò má Tần Lạc đỏ bừng: "Anh nghĩ nhiều rồi! Làm sao nhà tôi có thể có quần áo của anh!"
Hoắc Kỷ Thành thấy dáng vẻ của cô thì biết trò đùa này có phần quá, nhưng cũng chỉ có như vậy mới làm cho Tần Lạc có ấn tượng khắc sâu với mình...
Cho nên, anh bằng bất cứ giá nào.
"Trước kia anh để mấy bộ quần áo ở đây, nên vẫn ở trong tủ quần áo."
"Khốn khiếp! Anh khẩn trương rời khỏi nhà tôi!"
Tần Lạc nghiến răng nghiến lợi trừng mắt về phía anh, biết anh muốn lên chẳng có lòng tốt gì, quả nhiên!
Quá đáng!
Hoắc Kỷ Thành nhìn quần áo ướt nhẹp trên người mình: "Lạc Lạc, anh chỉ muốn thay quần áo, cũng không có ý gì khác."
Tần Lạc tức giận nói: "Ai biết anh có tâm tư gì khác không!"
Hoắc Kỷ Thành thở dài: "Thôi! Hiện anh nói cái gì em cũng sẽ không tin, nhưng anh lấy danh nghĩa Tiểu Tinh ra thề, anh thật sự không có ý gì, hơn nữa trước đó anh cũng không biết vòi nước nhà em bị hỏng."
Anh nói sự thật.
Tần Lạc cắn môi, cô không thể không thừa nhận, vòi nước nhà mình bị hỏng là ngoài ý muốn, nhưng ở cùng một chỗ với người đàn ông có ý đồ riêng...
Cô chỉ có thể buồn bực nói: "Anh chờ đó!"
Sau đó, xoay người đi vào trong phòng, sau khi tìm vài cái ngăn kéo, rốt cục ở trong một cái ngăn kéo trên cùng phát hiện quần áo đàn ông.
Giỏi lắm! Lại còn không chỉ có một bộ, từ trong ra ngoài dường như đều có, trong khoảng thời gian này cô vẫn chưa kịp dọn dẹp tủ quần áo, cũng không rõ nhà mình tự dưng còn có quần áo đàn ông.
Xem ra, lúc trước quan hệ mình với người đàn ông này quả thật rất thân mật...
Nghĩ lại, cô muốn điên rồi!
Cô không chỉ lấy một bộ quần áo ra ngoài, mà nhét tất cả quần áo của anh trong một cái túi, trực tiếp nhét vào trên tay Hoắc Kỷ Thành: "Toàn bộ đồ của anh hãy mang đi! Mặt khác, anh còn đồ gì đó ở đây cũng nhớ nhắc nhở tôi!"
Hoắc Kỷ Thành bất đắc dĩ nhận lấy túi lớn: "Anh lại dùng toilet một chút."
Tần Lạc hừ nói: "2 phút!"
Hoắc Kỷ Thành cũng chỉ có thể gật đầu: "Được."
2 phút sau, Hoắc Kỷ Thành thay quần áo xong từ toilet xuất lai, anh nhìn con trai vẫn ngủ say: "Lạc Lạc, đêm nay Tiểu Tinh làm phiền em rồi."
Tần Lạc bĩu môi: "Tôi hoàn toàn là vì thích Tiểu Tinh, không có quan hệ gì với anh, anh đi nhanh đi!"
Hoắc Kỷ Thành: "..."
Mặc dù tư vị bị người ta đuổi đi rất khó chịu, nhưng bây giờ Tần Lạc đã quên mình, anh cũng chỉ có thể từng bước một từ từ đến.
Nóng vội ăn không được đậu hũ nóng.
"Anh đi đây."
"..."
Tần Lạc không lên tiếng, đợi anh rời đi thì khóa trái cửa, sau đó hít một hơi thật sâu, tựa như nhớ tới cái gì đưa tay sờ sờ mặt mình...
Cảm giác vẫn còn nong nóng...
Má ơi! Vừa rồi không phải cô đỏ mặt chứ?
Đối với chuyện trước kia mình từng có tiếp xúc thân mật với Hoắc Kỷ Thành, ngay từ đầu cô kháng cự thừa nhận, bây giờ quần lót của anh đều ở trong ngăn kéo nhà mình, cái gì nên sáng tỏ đã chứng minh rồi...
Quan hệ thật sự vô cùng lộn xộn!
Đêm nay, Tần Lạc có chút mất ngủ...
*****
Sau khi Đường Từ Từ tăng ca kết thúc trở về biệt thự phát hiện đêm nay Liên Tấn Nghiêu không có ở đây, cô không nói lên được là thở phào nhẹ nhõm hay là thế nào, gần đây sau khi nhìn thấy mấy người Tần Lạc thì tâm tình của cô vẫn khẩn trương căng thẳng...
Coi như các cô ấy không biết tình huống thật sự của mình, dù sao cũng là quan hệ không ra ánh sáng...
Đối với người đàn ông Liên Tấn Nghiêu này, cô biết anh cường thế, bá đạo, nguy hiểm, cho đến bây
/282
|