Chương 271: Lựa chọn gian nan
Tần Lạc chỉ có thể mỉm cười, không biết tại sao, tối nay ở chung làm cho cô cảm giác luật sư Cố đối xử với cô giống như có chút đặc biệt....
Bao gồm bạn thân của cậu ta, ánh mắt nhìn về phía mình cũng rất...
Nói óm lại, toàn bộ phát triển càng ngày càng rối loạn.
Trên đường trở về, Cố Nam Châu hỏi cô một chút chuyện về trên công việc, hai người cứ như vậy câu được câu không tán gẫu.
May mắn trên xe lại để radio, nếu không thật sự sẽ xấu hổ...
Sau khi đến nơi, Tần Lạc vừa mới chuẩn bị xuống xe, lại thấy Cố Nam Châu nghiêng người qua đây, cô sợ tới mức hô hấp cũng đã dừng lại...
Trời ạ! Đây là muốn làm gì vậy?
Cô dựa cả người về phía sau, lưng ghế ngồi gần trong gang tấc, căn bản muốn tránh cũng không được, mắt thấy Cố Nam Châu ngày càng gần, trong nháy mắt thân thể Tần Lạc quá căng thẳng...
"Cậu..."
"Em quên chưa mở dây an toàn."
Giọng Cố Nam Châu nhẹ nhàng chậm chạp tao nhã, ánh mắt trong trẻo trước sau như một, giống như nói một chuyện vô cùng bình thường, càng không cảm thấy hành vi của mình có cái gì không đúng.
Tần Lạc thiếu chút nữa nghẹn thở, đáng ghét! Sao không nói sớm!
"Cảm ơn."
Cô có chút nín thở nói, sau đó đứng dậy mở cửa xe xuống xe.
Mới vừa đi được hai bước đã bị Cố Nam Châu gọi lại: "Tần Lạc."
Tần Lạc chỉ có thể đứng lại, xoay người nhìn về phía cậu ta: "Ngủ ngon! Cám ơn cậu đã đưa tôi trở về."
Cố Nam Châu không nói gì, lập tức đi đến trước mặt cô: "Anh nghĩ thật lâu, không thừa dịp bây giờ để nói ra về sau anh nhất định sẽ hối hận. Tần Lạc, anh thích em, làm bạn gái của anh được không?"
Miệng Tần Lạc há to thành một chữ cái "O", trong đầu có chút lờ mờ...
Cố Nam Châu cũng không nóng nảy: "Em không cần trả lời anh ngay, tối mai 7 giờ anh ở nhà hàng Tây 'Tinh thượng' chờ em, nếu em tới anh coi như em đồng ý; không đến, anh cũng sẽ không trách em."
Tần Lạc vẫn có chút lờ mờ, cô hoàn toàn chưa từng có kinh nghiệm được người ta thổ lộ!
Thật ra, chỉ là bản thân cô quên mà thôi...
Ánh mắt Cố Nam Châu cưng chiều, bỗng nhiên dơ tay xoa mái tóc của cô: "Ngủ ngon, nghỉ ngơi sớm một chút!"
Sau đó, dứt khoát xoay người rời đi.
Mãi đến khi anh khởi động xe rời đi, Tần Lạc mới hồi phục lại tinh thần, cô chợt vỗ trán, vô cùng đau đầu thầm nghĩ: Má ơi! Cô 26 rồi! Lại còn ngốc hồ đồ giống như cô gái nhỏ không rành thế sự, Cố Nam Châu có thể cảm thấy cô giả vờ rất khác người không?
Nghĩ đến đây, cô lại cảm thấy rất bi thương...
Mở cửa vào nhà, Tần Lạc trực tiếp ngồi ở trên ghế sofa, tay phải không kìm lòng được sờ vào chỗ bị Cố Nam Châu xoa qua, trong nháy mắt, tim của cô vậy mà nhảy "Thình thịch" nhanh hơn...
Cho nên, đây là cô có cảm giác với cậu ta?
Không thể phủ nhận, Cố Nam Châu quả thật là người đàn ông chất lượng tốt rất không tệ, thân là luật sư cậu ta giơ tay nhấc chân đều để lộ ra thân sĩ tao nhã.
Năng lực công việc không thể nghi ngờ, là đại luật sư có danh tiếng khắp cả nước, các vụ kiện tụng qua tay cậu ta chưa từng thua...
Ài...
Phiền muộn!
Tối nay, nhất định mất ngủ.
Mà Cố Nam Châu giờ phút này, cũng có chút không ngủ được, anh đứng ở trước cửa sổ sát đất, đốt một điếu thuốc, tâm tình nói không nên lời là kích động hay là bình tĩnh...
Anh thích Tần Lạc rất lâu rồi, trước kia chưa có cơ hội thổ lộ mà chậm chân, thế cho nên chỉ có thể đứng xa xa nhìn cô hạnh phúc với người đàn ông khác ra vào một đôi.
Bây giờ, cô đã quên người đàn ông kia, theo ý anh đây là cơ hội ông trời cho mình, đương nhiên phải nắm thật chắc.
*****
Buổi sáng hôm sau.
Tần Lạc mới vừa phơi chăn xong thì nhận được điện thoại của công ty, bảo cô trực tiếp đến khách sạn Hoa Nghệ có nhiệm vụ phiên dịch tiếng Pháp tạm thời cần cô tiếp nhận.
"Được, tôi lập tức đến."
Nếu đã làm thêm kiểu này, đương nhiên phải hễ gọi là đến!
Tần Lạc rửa tay thay một bọ áo sơmi chân váy công sở sạch sẽ sắc bén rồi ra ngoài cửa, cô biết mình có một chiếc xe để ở bãi đỗ xe, nhưng trước mắt cô vẫn không có dũng khí mở, cô hoàn
/282
|