Địa điểm là tòa nhà văn phòng cao cấp nhất nằm ở nơi thịnh vượng nhất của Mộng thành.
Tầng thứ mười tám, đã bị Hoàn Thịnh thuê lại, để dùng làm văn phòng công ty.
Tô Noãn Noãn, Tấn Tịch cùng Hàn Cảnh Thìn đã dùng thời gian nửa tháng kia, lén lút đem mười phần trăm cổ phần ở Tô thị của Tô Noãn Noãn chuyển thành tài sản, lưu lại hai mươi lăm phần trăm cổ phần ở Tô thị.
Bọn họ lợi dụng lợi thế mười phần trăm tài sản này để đăng ký một công ty ở nước ngoài, lấy tên là Hoàn Thịnh.
Sau đó, tại tòa nhà văn phòng cao cấp ở Mộng thành thuê một tầng, bắt đầu sự nghiệp của bọn họ.
Về sự nghiệp, Noãn Noãn trước giờ đều không phải là người có dã tâm đối với sự nghiệp hay là đối với tranh đấu thương nghiệp.
Vì vậy những gì hôm nay đượctỉ mỉ bố trí như thế này, mục đích chỉ có một: đánh bại Ninh Nam!
Trên hội đấu giá, bọn họ liên tục dùng điện thoại để liên lạc với người ở đó, còn tất cả tiến trình cũng đều đã nằm trong lòng bàn tay của họ.
Hiện giờ, chỉ còn đợi Ninh Nam và Hàn Dật Thìn đại giá đến thăm.
Trong văn phòng rộng lớn, Noãn Noãn đứng ở trước tấm kính cửa sổ, nhìn những chiếc xe đang đi đi lại lại trên đường.
Ưu nhã xoay người, một thân mặc đồ của LV, áo sơ mi màu be mang lại vẻ cực kì ấm áp, chất liệu lụa mềm mại, phối hợp với quần kiểu bút chì màu đen, khí thế ngọt ngào mà cao quý đồng thời được thể hiện ra.
“Hai người cứ tránh đi một lúc, một mình tôi đối phó là được rồi.”
Noãn Noãn cười ngọt ngào với Tấn Tịch và Hàn Cảnh Thìn một cái, không nhìn ra được cô có chút vẻ căng thẳng nào cả.
“Cô … … Có được không? Liệu có không an toàn không?” Tấn Tịch có chút do dự, tính cách của Ninh Nam anh ta hiểu rất rõ, nhỡ mà làm ra việc gì đó thái quá, ai cũng không biết chắc được.
“Được mà, Tấn Tịch, quan hệ của anh và Ninh Nam, tôi không hề muốn phá vỡ, Cảnh Thìn, quan hệ của anh và Hàn Dật Thìn, hiện giờ cũng không thích hợp để ra mặt, cho nên, hãy để tôi một mình ứng phó là được.”
Biểu tình của cô bình tĩnh vô cùng, ánh mắt lại có thêm vài phần ác liệt, đây là điều mà hai người họ trước giờ đều chưa hề nhìn thấy.
“Được, cô tự mình phải cẩn thận … … “ Hai người đàn ông cùng đồng thời dặn dò một hồi, rồi mới đi sang văn phòng khác.
+++ +++ +++ +++ +++
Ninh Nam đến Hoàn Thịnh sớm hơn so với Hàn Dật Thìn, được nhân viên ở quầy tiếp tân dẫn đi, đi thẳng đến văn phòng của Noãn Noãn.
Ba tiếng gõ cửa, bên trong truyền ra một âm thanh ngọt ngào êm tai, “Vào đi.”
Ông chủ của Hoàn Thịnh lại là một người phụ nữ? Giọng nói này, lại quá quen thuộc … … Song lại so với giọng nói trong trí nhớ kia có thêm mấy phần khí thế của nữ nhân mạnh mẽ.
Ninh Nam còn đang dò đoán, thì cửa đã được mở ra.
Noãn Noãn quay lưng về phía anh ta, đang đứng trước cửa sổ.
Ninh Nam bước vào, nhân viên tiếp tân đã đóng cửa lại phía sau.
Ánh mắt của anh chăm chú nhìn vào lưng cô, không cần thiết phải nhìn trực diện, chỉ cần nhìn từ phía sau này, anh đã có thể xác định, cô ấy chính là Tô Noãn Noãn.
Tư tưởng trong mấy giây bị trống rỗng, từ sau lần gặp trong bệnh viện kia, bọn họ chưa từng gặp lại, mà thời gian này, cho dù có tìm bao nhiêu người con gái có dáng vẻ giống như cô lên giường, bóng dáng của cô, trước sau vẫn không thể nào xóa nhòa khỏi trái tim anh.
Mà đến hôm nay, khi gặp lại, lại là trong hoàn cảnh này, Tô Noãn Noãn, đây là cách em hận tôi sao?
Noãn Noãn ưu nhã quay người lại, nụ cười tươi rói nhìn anh ta, “Ninh Nam, đã lâu không gặp.”
Ninh Nam có chút ngây ra, cô ấy đã biến thành một người khác, đã không còn là Tô Noãn Noãn yếu ớt của trước đây nữa, cô giờ dùng thân phận của một đối thủ cạnh tranh mà xuất hiện, hơn nữa, lại có đủ thực lực để đấu với anh.
“Ngồi đi.” Thấy anh ta không nói gì, nụ cười trên gương mặt cô lại càng tươi thêm.
Lúc trước khi còn ở cùng Ninh Nam, anh ta luôn luôn có thể nhìn thấu được suy nghĩ của cô, dễ dàng nắm bắt được nơi mềm yếu nhất trong trái tim cô.
Mà lúc này biểu tình trên gương mặt kinh ngạc kia của Ninh Nam, làm cô thấy rất hài lòng, anh ta cuối cùng cũng đã không thể nào nắm giữ được trái tim cô nữa.
Tầng thứ mười tám, đã bị Hoàn Thịnh thuê lại, để dùng làm văn phòng công ty.
Tô Noãn Noãn, Tấn Tịch cùng Hàn Cảnh Thìn đã dùng thời gian nửa tháng kia, lén lút đem mười phần trăm cổ phần ở Tô thị của Tô Noãn Noãn chuyển thành tài sản, lưu lại hai mươi lăm phần trăm cổ phần ở Tô thị.
Bọn họ lợi dụng lợi thế mười phần trăm tài sản này để đăng ký một công ty ở nước ngoài, lấy tên là Hoàn Thịnh.
Sau đó, tại tòa nhà văn phòng cao cấp ở Mộng thành thuê một tầng, bắt đầu sự nghiệp của bọn họ.
Về sự nghiệp, Noãn Noãn trước giờ đều không phải là người có dã tâm đối với sự nghiệp hay là đối với tranh đấu thương nghiệp.
Vì vậy những gì hôm nay đượctỉ mỉ bố trí như thế này, mục đích chỉ có một: đánh bại Ninh Nam!
Trên hội đấu giá, bọn họ liên tục dùng điện thoại để liên lạc với người ở đó, còn tất cả tiến trình cũng đều đã nằm trong lòng bàn tay của họ.
Hiện giờ, chỉ còn đợi Ninh Nam và Hàn Dật Thìn đại giá đến thăm.
Trong văn phòng rộng lớn, Noãn Noãn đứng ở trước tấm kính cửa sổ, nhìn những chiếc xe đang đi đi lại lại trên đường.
Ưu nhã xoay người, một thân mặc đồ của LV, áo sơ mi màu be mang lại vẻ cực kì ấm áp, chất liệu lụa mềm mại, phối hợp với quần kiểu bút chì màu đen, khí thế ngọt ngào mà cao quý đồng thời được thể hiện ra.
“Hai người cứ tránh đi một lúc, một mình tôi đối phó là được rồi.”
Noãn Noãn cười ngọt ngào với Tấn Tịch và Hàn Cảnh Thìn một cái, không nhìn ra được cô có chút vẻ căng thẳng nào cả.
“Cô … … Có được không? Liệu có không an toàn không?” Tấn Tịch có chút do dự, tính cách của Ninh Nam anh ta hiểu rất rõ, nhỡ mà làm ra việc gì đó thái quá, ai cũng không biết chắc được.
“Được mà, Tấn Tịch, quan hệ của anh và Ninh Nam, tôi không hề muốn phá vỡ, Cảnh Thìn, quan hệ của anh và Hàn Dật Thìn, hiện giờ cũng không thích hợp để ra mặt, cho nên, hãy để tôi một mình ứng phó là được.”
Biểu tình của cô bình tĩnh vô cùng, ánh mắt lại có thêm vài phần ác liệt, đây là điều mà hai người họ trước giờ đều chưa hề nhìn thấy.
“Được, cô tự mình phải cẩn thận … … “ Hai người đàn ông cùng đồng thời dặn dò một hồi, rồi mới đi sang văn phòng khác.
+++ +++ +++ +++ +++
Ninh Nam đến Hoàn Thịnh sớm hơn so với Hàn Dật Thìn, được nhân viên ở quầy tiếp tân dẫn đi, đi thẳng đến văn phòng của Noãn Noãn.
Ba tiếng gõ cửa, bên trong truyền ra một âm thanh ngọt ngào êm tai, “Vào đi.”
Ông chủ của Hoàn Thịnh lại là một người phụ nữ? Giọng nói này, lại quá quen thuộc … … Song lại so với giọng nói trong trí nhớ kia có thêm mấy phần khí thế của nữ nhân mạnh mẽ.
Ninh Nam còn đang dò đoán, thì cửa đã được mở ra.
Noãn Noãn quay lưng về phía anh ta, đang đứng trước cửa sổ.
Ninh Nam bước vào, nhân viên tiếp tân đã đóng cửa lại phía sau.
Ánh mắt của anh chăm chú nhìn vào lưng cô, không cần thiết phải nhìn trực diện, chỉ cần nhìn từ phía sau này, anh đã có thể xác định, cô ấy chính là Tô Noãn Noãn.
Tư tưởng trong mấy giây bị trống rỗng, từ sau lần gặp trong bệnh viện kia, bọn họ chưa từng gặp lại, mà thời gian này, cho dù có tìm bao nhiêu người con gái có dáng vẻ giống như cô lên giường, bóng dáng của cô, trước sau vẫn không thể nào xóa nhòa khỏi trái tim anh.
Mà đến hôm nay, khi gặp lại, lại là trong hoàn cảnh này, Tô Noãn Noãn, đây là cách em hận tôi sao?
Noãn Noãn ưu nhã quay người lại, nụ cười tươi rói nhìn anh ta, “Ninh Nam, đã lâu không gặp.”
Ninh Nam có chút ngây ra, cô ấy đã biến thành một người khác, đã không còn là Tô Noãn Noãn yếu ớt của trước đây nữa, cô giờ dùng thân phận của một đối thủ cạnh tranh mà xuất hiện, hơn nữa, lại có đủ thực lực để đấu với anh.
“Ngồi đi.” Thấy anh ta không nói gì, nụ cười trên gương mặt cô lại càng tươi thêm.
Lúc trước khi còn ở cùng Ninh Nam, anh ta luôn luôn có thể nhìn thấu được suy nghĩ của cô, dễ dàng nắm bắt được nơi mềm yếu nhất trong trái tim cô.
Mà lúc này biểu tình trên gương mặt kinh ngạc kia của Ninh Nam, làm cô thấy rất hài lòng, anh ta cuối cùng cũng đã không thể nào nắm giữ được trái tim cô nữa.
/223
|