Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 460 - thần sử dị hóa (2)

/787


Không phải là Tô Bằng nhạy cảm quá đáng, mà là trên người Tô Bằng có mang theo một khối ngọc bội ác ý, vừa rồi lúc phụ nhân áo tím quét nhìn trên người của hắn, đột nhiên cảm ứng được ác ý đến từ phụ nhân áo tím này. Tô Bằng là loại nhạy bén thế nào chứ, lập tức phát hiện phụ nhân áo tím này có thể cảm giác mình là một sự uy hiếp lớn, cho nên mới mở miệng cảnh cáo nàng.

Giáo huấn phụ nhân áo tím một chút, Tô Bằng nhìn về phía bốn người tay sai của Chân Thần Giáo, bốn tay sai của Chân Thần Giáo này, hai người đã bị kiếm khí trước mặt đánh trúng, đã hoàn toàn biến dạng, chết đến không thể chết thêm được nữa, hai người khác cũng không sai biệt lắm đứt rời xương cốt toàn thân, chỉ có thể ở chỗ này chờ chết.

“Cho bọn hắn một đao thống khoái đi, cứ để bọn họ như vậy ở chỗ này, so với giết bọn họ còn thảm hơn.

Tô Bằng nói, Thái Tuấn Hoa gật đầu, nếu lúc này không giết hai người này, bọn họ lại không thể hoạt động, nếu bị dã thú ăn sống, quả thật so với trực tiếp giết chết còn thê thảm hơn, lúc này giết bọn họ, coi như là thiện sát.

Thái Tuấn Hoa tiến lên, hai kiếm giết gọn hai tay sai của Chân Thần Giáo này, trên người bốn người này thoạt nhìn xem ra cũng không mang theo thứ gì đáng giá. Tô Bằng cùng với mấy người Thái Tuấn Hoa, Lương Úy cũng đều đã rất có tiền bạc, cũng chẳng coi trọng một vài đồng bạc trên người mấy người này, liền để bọn họ ở chỗ này.

“Ba vị anh hùng, ta thấy các ngươi bố trí bè gỗ, các ngươi có phải biết làm sao để đi ra khỏi bí cảnh phải không? Có thể mang theo thiếp thân không, nếu như thế thiếp thân sẽ biết ơn sâu sắc ân đức của các vị, chờ ra khỏi bí cảnh này sẽ tự có hậu báo.

Phụ nhân áo tím nhìn bè gỗ mà ba người Tô Bằng bày trên mặt đất, nói với ba người.

“Miễn đi, ba người chúng ta ngồi bè gỗ mới tạm ổn thôi, đại tỷ ngươi vẫn nên tự túc đi, có điều nói cho ngươi biết phương pháp ra khỏ bí cảnh cũng không sao cả. Đi theo dòng suối nhỏ này, có thể tiến vào một sơn động rồi đi xuống một thủy đạo ở phía dưới, trôi theo thủy đạo là có thể trở lại chỗ lúc đến.

Tô Bằng nói, hắn cũng chỉ tiện tay bán một cái nhân tình, ba người mình ở chỗ này biện bè gỗ, người có mắt đều biết là phải đi đường thủy, nếu là thủy đạo cứ theo dòng suối nhỏ là sẽ có thể tìm tới được, tin tưởng bản thân phụ nhân áo tím cũng có thể suy đoán được điểm này. Lúc này Tô Bằng nói vậy, chẳng qua là không mất gì mà bán cho nàng một cái nhân tình mà thôi.

Phụ nhân áo tím có chút khó xử, nàng vừa muốn nói gì đột nhiên trong rừng rậm vang lên một tiếng động rống giận xuyên vàng nát thạch.

Sắc mặt phụ nhân áo tím lập tức thay đổi, quay đầu lại nhìn ba người Tô Bằng, hơi có vẻ kích động cười nói:

“Mấy vị nếu đã muốn rời khỏi, ta cũng không níu chân ba vị nữa, thiếp thân cáo từ trước.

Nói xong nàng đi theo dòng suối nhỏ, không có đi về hạ du, ngược lại còn thi triển thân pháp chạy lên thượng du rời khỏi đây.

Tô Bằng nhíu mày, nhìn thoáng qua phụ nhân áo tím mới rời đi, lại nhìn vào trong rừng rậm.

Rất rõ ràng, phụ nhân áo tím cực kỳ kiêng kị người truyền ra tiếng rống giận trong rừng rậm kia, cho nên mới phải buông tha cho việc quấn lấy hắn để cùng nhau rời khỏi nơi này, mà là tránh né người nọ từ trong rừng rậm đi tới.

Người trong rừng kia, hẳn là Kim Cô Thần Sử.

“Tề tiên sinh, chúng ta bây giờ nên nhanh chóng rời khỏi thôi.

Lương Úy nghe thanh âm kia dường như cách bọn họ cũng không xa, nói với Tô Bằng.

Có thể là... Không còn kịp rồi.

Tô Bằng nhìn trong rừng, mở miệng nói.

Chỉ thấy trong rừng cách ba người bọn Tô Bằng không xa, có mấy cây cối không tính là nhỏ đã ầm ầm ngã xuống, tựa hồ là bị người nào thi triển sức mạnh trực tiếp làm đổ gãy.

Sau đó, từ trong rừng một trận chim bay côn trùng chạy trốn, giống như trong rừng có thứ gì đó bá đạo đang di chuyển.

Rất nhanh, ' bá chủ trong rừng' này đã xuất hiện ở trước mặt ba người Tô Bằng, chỉ thấy người này, chính là thần sử đầu đội kim cô kia.

Chẳng qua là vị Kim Cô Thần Sử này cùng với người lúc nãy ba người Tô Bằng vừa gặp, có sự bất đồng rất lớn.

Lúc trước ba người Tô Bằng núp trong bụi cây quan sát vị Kim Cô Thần Sử này, thân thể người này có thể dùng từ cao gầy để hình dung, nhìn không ra trên người có bao nhiêu thịt, nhưng mà lúc này người này da thịt toàn thân tăng vọt, cơ thể giống như muốn cho y phục phải rách ra mới được, tràn ngập sức mạnh mang tính bùng nổ, hơn nữa ống tay áo bị xắn lên, lộ ra cơ bắp trên cánh tay, cơ bắp trên cánh tay của hắn hoàn toàn không phải là cơ bắp như bình thường, vô số gân xanh giống như là con giun kết lại ở phía trên, thoạt nhìn rất khủng bố khủng bố, không còn giống loài người nữa, ngược lại giống như là cự thú sinh hóa gì đó.

Lúc này, trong đôi mắt của Kim Cô Thần Sử đã dị hoá này, để lộ ra ánh sáng màu đỏ chói mắt, cả người giống như là dã thú nhìn mấy người Tô Bằng.

Ba người Tô Bằng đều cảm giác được một cỗ áp lực cực lớn truyền đến, Kim Cô Thần Sử này không biết bởi vì nguyên nhân gì mà sinh ra dị biến đến mức này, thực lực dường như cũng tăng lên rất nhiều.

Kim Cô Thần Sử này mới xuất hiện không lâu, từ trong rừng rậm sau lưng hắn, thần sử đầu bóng lưỡng sử dụng nắm đấm kia cũng hiện thân ra ngoài.

Trên người thần sử đầu bóng lưỡng cũng sinh ra dị biến tương tự, trở nên da thịt cường tráng, thân thể tựa hồ cũng cao hơn một cái đầu, trong ánh mắt của hắn cũng lộ ra ánh mắt giống như dã thú.

Nhất là khóe miệng của hắn dường như còn giữ vết máu cùng với thịt vụn, khiến người ta hoài nghi hắn vừa mới ăn cái gì đó.

Hai người này dường như đã hóa thú, thấy ba người Tô Bằng, Kim Cô Thần Sử đi ở phía trước, khóe miệng lộ ra một nụ cười lãnh khốc, tay hắn cầm cái Nguyệt Nha Sản kia, hướng vào đại thụ trước người tùy ý huy vũ một chút, chỉ nghe răng rắc một tiếng, cây đại thụ một người ôm không hết kia ầm ầm ngã xuống trực tiếp bị cây Nguyệt Nha Sản của hắn chặt gãy!

Ba người Tô Bằng nhìn thấy vậy, trong lòng không khỏi đồng thời kinh hãi, ba người Tô Bằng cũng không phải là không thể chặt gãy cây đại thụ này, chẳng qua là còn phải dựa vào binh khí trong tay, hơn nữa chắc chắn không thể nào làm được một cách nhẹ nhàng như thế, cứ như vậy đã chặt gãy một cây đại thụ một người ôm không hết đó.


/787

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status