Trở Thành Con Gái Của Vai Ác

Chương 21: Anh vậy mà ôm một đứa trẻ vào trong ngực

/1920


Chương 21: Anh vậy mà ôm một đứa trẻ vào trong ngực

Ba tuổi rưỡi là cái tuổi đang trong giai đoạn phát triển. Nói chung, vào ban đêm bé đi ngủ rất sớm, bé bắt đầu cảm thấy buồn ngủ vào khoảng bảy giờ tối.

Nhưng vừa náo loạn một hồi lâu như vậy, bây giờ cũng đã gần chín giờ rưỡi mất rồi.

Không bao lâu sau đó, Lục Lê nằm trong lồng ngực của Lục Quân Hàn giơ tay lên dụi dụi mắt, hết lần này đến lần khác ngáp dài, dưới hàng lông mi thật dài của bé là đôi mắt ngây thơ trong sáng tràn ngập hơi nước, nhưng vẫn ráng chịu đựng không cho chính mình ngủ gục đi.

Bé muốn ở cùng ba ba thêm một lát nữa.

Nhưng đến cuối cùng thì bé cũng nhịn không được nữa.

Bé gục gà gục gặt như là một chú gà con mổ thóc, cái đầu nhỏ của bé thỉnh thoảng lại gõ vào vai của Lục Quân Hàn, ngẫu nhiên bé còn phát ra tiếng ngáy rầm rì nho nhỏ.

Mặc cho xung quanh âm thanh có ầm ỹ như thế nào đều không thể đánh thức bé được, bé nằm ở trong lồng ngực ba ba của bé ngủ vô cùng thoải mái thích ý.

Nhìn dáng ngủ hoàn toàn tin cậy của bé, không hề có một tư thế phòng bị khi ngủ, làm cho Lục Quân Hàn hơi hơi cau mày.

Gan của vật nhỏ này cũng lớn thật, dám nằm ở trong lồng ngực của anh ngủ say thế này.

Hơn nữa còn ngủ say như heo nữa.

Bé cũng không sợ anh đem bé bán đi à.

“Ba ba……”

Đột nhiên, khuôn mặt nhỏ phì phì nộn nộn của tiểu cô nương cọ cọ vào chỗ hõm cổ của anh, cứ như vậy nhắm chặt mắt lại, mơ mơ màng màng kêu anh, hai cánh tay của bé ôm thật chặt cổ của anh.

Lục Quân Hàn hơi nhướng mắt: “Ơi?”

Lục Lê nghe được âm thanh của anh, xác đinh anh không bỏ bé mà đi, rốt cuộc lúc này tiểu cô nương mới an tâm, dựa vào đầu vai của anh, nặng nề chìm vào trong giấc ngủ say nồng.

Hơi thở của bé phả nhè nhẹ ở làn da phần cổ của anh, giống như anh đang bị chiếc lông chim nhẹ nhàng cọ cọ, khi ngủ hai má của bé ửng đỏ, cực kỳ dễ thương xinh đẹp.

Nhìn nhìn bé một lúc, khuôn mặt đầy trầm ổn lãnh đạm của Lục Quân Hàn không biết từ khi nào lại trở nên có chút nhu hòa.

Khi Lục Quân Hàn ôm Lục Lê xuất hiện ở đại sảnh, không ít người nhìn thấy cảnh đó đều phải hít sâu một hơi khí lạnh, trong mắt họ tràn đầy sự khiếp sợ nồng đậm, họ hoàn toàn không thể tin được cảnh trước mắt là thật.

Đây có đúng là vị Lục Quân Hàn ở Hải Thành không đó!

Thứ mà anh đang ôm trong tay là... một món đồ chơi?

Chờ một chút, nó đang động đậy! Đóthực sự là một đứa trẻ! Con sống!

Là do mắt của bọn họ bị mù, hay do vị lão đại này đột nhiên cơn động kinh?

Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy Lục Quân Hàn ở gần một đứa trẻ, anh không những không ném đứa trẻ ra ngoài mà anh còn ôm nó một cách đàng hoàng!

Hơn nữa cô nhóc này cũng thật can đảm, vậy mà dám ngủ say đến như vậy, bé không sợ chết hay sao?

Bọn họ không thể tin vào mắt mình nữa rồi!

Có người lập tức nhanh chóng phản ứng, họ ngầm đi hỏi người hầu, muốn biết đứa nhỏ này rốt cuộc là có lai lịch.

Còn quản gia thì đang ước gì bọn họ nhanh nhanh đem này tin tức truyền đi càng xa càng tốt, tự nhiên là y sẽ ăn ngay nói thật rồi.

Vì thế, không tới một khắc, trong vòng của các cao tầng trong Hải Thành, hầu như là tất cả mọi người đều biết ——

Lục Quân Hàn, có một đứa con gái ruột!

Không sai đâu, chính là cái vị Lục Quân Hàn – người chán ghét mấy đứa trẻ con đến cực điểm với đó đó!

Anh ta có một đứa con gái ruột!

Anh ta còn đặc biệt chiều chuộng cô bé ấy, yêu thương cô bé vô cùng!

Anh thậm chí còn ôm chặt bé trong ngực khi đi xã giao nữa, hơn nữa anh luyến tiếc phải buông bé ra, cưng chiều bé đến mức hận không thể cho bé tất cả những gì anh có.

Đương nhiên, trong lúc Lục Quân Hàn còn không hay biết, chỉ trong một chốc lát như vậy, bên ngoài đã đem chuyện của anh truyền thành cái quỷ gì rồi.

Bữa tiệc của nhà họ Lục vẫn đang diễn ra, với tư cách là người chủ trì bữa tiệc, Lục Quân Hàn vẫn còn rất nhiều việc phải làm, đó cũng là mục đích chính của anh khi tổ chức bữa tiệc này.

Anh đưa Lục Lê đang ngủ say giao cho một người hầu đi ngang qua, biểu cô ta mang bé lên trên lầu tắm rửa rồi đi ngủ.

“Ba ba…”

Ngay khi bé rời khỏi vòng tay của anh, cô gái nhỏ ngay lập tức tỉnh dậy.

Bé cố chống lại cơn buồn ngủ, ráng mở to đôi mắt đang ngái ngủ ra, sau đó bất mãn nói:

“Con không muốn lên lầu đâu, người ta chỉ muốn ở bên ba ba thôi!”

“Ngoan, nghe lời nào!”

Tiểu cô nương tỏ vẻ đáng thương đến vô cùng: “Con không muốn đâu mà…”

Nếu bé không có ở bên cạnh ba ba của bé, ba của bé sẽ gặp chuyện, bé không muốn đâu!

Sắc mặt của Lục Quân Hàn trở nên thâm trầm, đôi mắt sắc bén của anh nhìn chằm chằm bé, bộ dáng sâu không lường được kia của anh đầy nguy hiểm đáng sợ.


/1920

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status