"ĐÙNG" "ĐOÀNG"
"tách" "tách"
mưa bắt đầu rơi từng hạt đầu tiên, nặng trĩu, phủ trắng xóa cả 1 vùng trời âm u.
mưa cuối đông, báo hiệu cho một mùa xuân an lành sẽ đến hay báo hiệu cho 1 cơn bão khác ập vào?
Vũ lái xe mà lòng đầy suy tư. anh nhớ về lúc nhỏ, nó luôn chạy theo phía sau gọi anh 2, anh 2 ý ới mặc dù anh chẳng bao giờ quan tâm nếu không muốn nói là rất lạnh lùng. bây giờ anh cảm thấy hối hận, cực kỳ hối hận khi đối xử với nó như vậy, chỉ là anh không muốn nó nhận ra thứ tình cảm ấy, thứ tình cảm vượt trên cả anh em, thứ tình cảm loạn luân mà nếu nó biết nó sẽ xa lánh anh mãi mãi.
anh cứ tưởng như vậy thì nó vẫn xem anh là anh 2, nào ngờ đâu sau bao năm trốn tránh ở nước ngoài trở về thứ anh nhận được ở nó chỉ là ánh mắt băng lãnh, không hơn, không kém.
anh cứ ngỡ nó sẽ sà vào lòng anh thì thầm 2 tiếng anh 2, câu nói đó sẽ khiến anh cực ấm lòng dù sau đó anh biết anh sẽ phải đẩy nó ra để nó không nhận thấy sự bối rối sau đôi mắt được phủ bởi 1 lớp tóc mỏng kia.
vậy mà......
ngay khi chạm vào đôi mắt lạnh lẽo kia, mọi can đảm cuối cùng còn sót lại trong anh đã biến mất, nhường chỗ cho ý nghĩ phải cướp nó, cướp nó của mười mấy năm về trước lại với anh, cướp cái con nhóc ngây thơ của mười mấy năm về trước bây giờ đã bị chiếm bởi 1 con nhóc lạnh lẽo, ánh nhìn toát lên sự chết chóc.
anh sợ, thật sự anh rất sợ nó sẽ mãi nhìn anh như thế. anh không muốn và anh sẽ không để chuyện đó xảy ra.
-anh Vũ, anh Vũ_hắn lay lay vai của anh khi anh cứ mãi chìm vào cõi riêng của tâm hồn mình
-ANH VŨ_hắn hét lên, sự bực tức đã đến đỉnh điểm, lúc này anh mới bừng tỉnh khỏi cơn mụ mị do chính mình tạo nên.
-a.....hả? gì?_anh giật mình trả lời hắn
-anh định lái xe đi đâu vậy hả? nhà em ở hướng kia, còn nhà anh ở hướng này cơ mà? sao cứ đâm đầu chạy thẳng vậy hả?_hắn cau có, vừa nói vừa đưa tay ra chỉ phụ họa, trán xíu lại tạo thành các đường như nếp nhăn của mấy ông già 80 tuổi ấy
-ơ....ờ....anh nhầm. chú làm gì phải nóng_Vũ nói rồi quay xe lại đi về hướng nhà của hắn
-ơ? anh qua nhà em luôn à? em tưởng anh về nhà chứ?_hắn hỏi với đôi mắt mở to hết cỡ, trông ngố kinh khủng ah
-về nhà làm gì? đồ anh mày từ nhỏ đã ở hết nhà mày rồi thì về cái nhà có mỗi cái xác chứ không có hơi ấm đó làm gì? mày thừa biết mà còn hỏi thế hả?_Vũ cau có trả lời hắn. giọng anh bỗng chốc trở nên trầm và buồn. mưa đúng là khiến con người ta trở nên tâm trạng hơn rất nhiều.
_________
ở đâu đó trong thành phố có một âm mưu đang được nuôi lớn bằng hận thù đang cháy 1 cách dữ dội.
-anh có thể điều tra mọi điều về con bé ấy dùm em được không? nha? rồi em sẽ chiều anh hết lòng mà_một cô gái với thân hình nóng bỏng đang mân mê bàn tay trên ngực một người con trai như muốn khơi lên dục vọng.
một nụ cười nhếch mép thoáng qua trên môi người ấy, một evil chính hiệu đang đùa giỡn với một con thiêu thân mê muội vì hận thù. mồi đã dâng tận miệng ai lại từ chối và anh cũng thế.
-được thôi bấy bì, nhưng trước hết em phải làm cho nó dịu xuống đã. okay?_vừa nói anh vừa chỉ chỉ vào chỗ đó của mình, người con gái thì như đã quá quen với này nên trườn người xuống ngay
bây giờ căn phòng chỉ tồn tại những tiếng rên đầy dâm đãng
"tách" "tách"
mưa bắt đầu rơi từng hạt đầu tiên, nặng trĩu, phủ trắng xóa cả 1 vùng trời âm u.
mưa cuối đông, báo hiệu cho một mùa xuân an lành sẽ đến hay báo hiệu cho 1 cơn bão khác ập vào?
Vũ lái xe mà lòng đầy suy tư. anh nhớ về lúc nhỏ, nó luôn chạy theo phía sau gọi anh 2, anh 2 ý ới mặc dù anh chẳng bao giờ quan tâm nếu không muốn nói là rất lạnh lùng. bây giờ anh cảm thấy hối hận, cực kỳ hối hận khi đối xử với nó như vậy, chỉ là anh không muốn nó nhận ra thứ tình cảm ấy, thứ tình cảm vượt trên cả anh em, thứ tình cảm loạn luân mà nếu nó biết nó sẽ xa lánh anh mãi mãi.
anh cứ tưởng như vậy thì nó vẫn xem anh là anh 2, nào ngờ đâu sau bao năm trốn tránh ở nước ngoài trở về thứ anh nhận được ở nó chỉ là ánh mắt băng lãnh, không hơn, không kém.
anh cứ ngỡ nó sẽ sà vào lòng anh thì thầm 2 tiếng anh 2, câu nói đó sẽ khiến anh cực ấm lòng dù sau đó anh biết anh sẽ phải đẩy nó ra để nó không nhận thấy sự bối rối sau đôi mắt được phủ bởi 1 lớp tóc mỏng kia.
vậy mà......
ngay khi chạm vào đôi mắt lạnh lẽo kia, mọi can đảm cuối cùng còn sót lại trong anh đã biến mất, nhường chỗ cho ý nghĩ phải cướp nó, cướp nó của mười mấy năm về trước lại với anh, cướp cái con nhóc ngây thơ của mười mấy năm về trước bây giờ đã bị chiếm bởi 1 con nhóc lạnh lẽo, ánh nhìn toát lên sự chết chóc.
anh sợ, thật sự anh rất sợ nó sẽ mãi nhìn anh như thế. anh không muốn và anh sẽ không để chuyện đó xảy ra.
-anh Vũ, anh Vũ_hắn lay lay vai của anh khi anh cứ mãi chìm vào cõi riêng của tâm hồn mình
-ANH VŨ_hắn hét lên, sự bực tức đã đến đỉnh điểm, lúc này anh mới bừng tỉnh khỏi cơn mụ mị do chính mình tạo nên.
-a.....hả? gì?_anh giật mình trả lời hắn
-anh định lái xe đi đâu vậy hả? nhà em ở hướng kia, còn nhà anh ở hướng này cơ mà? sao cứ đâm đầu chạy thẳng vậy hả?_hắn cau có, vừa nói vừa đưa tay ra chỉ phụ họa, trán xíu lại tạo thành các đường như nếp nhăn của mấy ông già 80 tuổi ấy
-ơ....ờ....anh nhầm. chú làm gì phải nóng_Vũ nói rồi quay xe lại đi về hướng nhà của hắn
-ơ? anh qua nhà em luôn à? em tưởng anh về nhà chứ?_hắn hỏi với đôi mắt mở to hết cỡ, trông ngố kinh khủng ah
-về nhà làm gì? đồ anh mày từ nhỏ đã ở hết nhà mày rồi thì về cái nhà có mỗi cái xác chứ không có hơi ấm đó làm gì? mày thừa biết mà còn hỏi thế hả?_Vũ cau có trả lời hắn. giọng anh bỗng chốc trở nên trầm và buồn. mưa đúng là khiến con người ta trở nên tâm trạng hơn rất nhiều.
_________
ở đâu đó trong thành phố có một âm mưu đang được nuôi lớn bằng hận thù đang cháy 1 cách dữ dội.
-anh có thể điều tra mọi điều về con bé ấy dùm em được không? nha? rồi em sẽ chiều anh hết lòng mà_một cô gái với thân hình nóng bỏng đang mân mê bàn tay trên ngực một người con trai như muốn khơi lên dục vọng.
một nụ cười nhếch mép thoáng qua trên môi người ấy, một evil chính hiệu đang đùa giỡn với một con thiêu thân mê muội vì hận thù. mồi đã dâng tận miệng ai lại từ chối và anh cũng thế.
-được thôi bấy bì, nhưng trước hết em phải làm cho nó dịu xuống đã. okay?_vừa nói anh vừa chỉ chỉ vào chỗ đó của mình, người con gái thì như đã quá quen với này nên trườn người xuống ngay
bây giờ căn phòng chỉ tồn tại những tiếng rên đầy dâm đãng
/17
|