Trở Về Năm 1988

Chương 142 - Trợ thủ đắc lực

/182


Vì thế Dương Tư Hoa liền đi theo Cao Lương. Ngay từ đầu Cao Lương cũng không để Dương Tư Hoa đi theo bên người, chỉ an bài cô làm phục vụ ở Cao Vị Hương Tình, để cô quen thuộc chủng loại và đặc điểm các món, hiểu nhu cầu khách hàng hằng ngày. Cao Lương biết, bất luận tòa nhà nào đều bắt đầu từ những viên gạch nhỏ, nếu không sẽ nhanh chóng sụp xuống.

Cao Lương cũng không đề cập với Dương Tư Hoa là mình muốn bồi dưỡng cô thành trợ thủ, chỉ là trong lén lút dặn dò Chung Tiểu Hồng, Dương Tư Hoa là em gái bạn tốt của cô, tạm thời ở trong tiệm hỗ trợ.

Cao Lương biết, nơi có người sẽ có xã hội, mỗi người đều là cá nhân độc lập, không có khả năng hoàn toàn sẽ phát triển theo dự đoán của mình. Chung Tiểu Hồng tốt nghiệp cấp hai, bởi vì đã làm lâu, làm người đáng tin cậy, chính mình chọn cô ấy là cửa hàng trưởng, từ một người phục vụ mà trổ hết tài năng, tình huống này nhiều ít đều sẽ đánh vỡ một chút cân bằng, nếu Chung Tiểu Hồng xử lý cảm xú bản thân không tốt, liền sẽ bành trướng, người phục vụ khác cũng sẽ sinh ra tâm lý mâu thuẫn. May mà trong khoảng thời gian này còn chưa có nghe thấy chuyện gì không tốt. Dương Tư Hoa mới tới, người mới tương đối dễ bị bài xích, Cao Lương nói với Chung Tiểu Hồng chuyện cô ấy là em gái bạn tốt, lại ở trong nhà mình, Chung Tiểu Hồng tự nhiên sẽ chiếu cố hơn một chút. Còn chuyện Dương Tư Hoa biểu hiện như thế nào, cần thêm thời gian để biết, Cao Lương chủ yếu muốn khảo sát năng lực làm việc và cách đối nhân xử thế của Dương Tư Hoa.

Dương Tư Hoa ở quê cũng thường xuyên giúp đỡ cửa hàng nhà mình, chiêu đãi khách nhân tự nhiên không thành vấn đề, nhưng ở Cao Vị, những yêu cầu về chất lượng phục vụ thì cô chưa bao giờ biết, cô nhìn Cao vị Hương Tình khách đông như mây, phảng phất hiểu ra vì sao buôn bán tốt như vậy, tới nơi này không chỉ vì đồ ăn ngon, còn là vì thái độ phục vụ rất tốt.

Cao Lương biết Dương Tư Hoa ở trong tiệm làm việc rất thuận lợi, cũng yên tâm. Kỳ thật cô có điểm sợ cô gái trẻ sẽ thiếu kiên nhẫn, có điểm tâm cao khí ngạo, cảm thấy mình làm người phục vụ là chịu ủy khuất, nhưng mà cũng không có, tuy rằng cô lớn lên ở huyện thành, nhưng bởi vì gia cảnh nghèo khó, cha mẹ cũng không thiên vị, phi thường chịu khó.

Hôm nay Lý Tuấn Nghị nói với Cao Lương: "Em an bài chuyện trong xưởng đi, chúng ta bớt thời giờ đi Phật Sơn một chuyến."

Cao Lương lập tức hiểu ra: "Đi mua gia cụ sao?"

"Đúng vậy, phòng ở đã trang hoàng xong rồi, hiện tại chỉ thiếu đồ nội thất, không phải em nói gia cụ mua về phải để nghỉ mấy tháng mới dùng sao?" Lý Tuấn Nghị nói.

Cao Lương cười rộ lên: "Được, ngày kia đi, ngày mai em an bài một chút, làm nhiều hàng một chút, ngày kia có thể nghỉ ngơi."

Mua gia cụ, liền ý nghĩa sắp kết hôn. Bà nội ước gì bọn họ sớm kết hôn, Lý Tuấn Nghị cũng muốn kết hôn vào cuối năm nay, bất quá sau khi thương lượng, vẫn đồng ý với Cao Lương là mùa xuân sang năm mới kết hôn. Bởi vì kết hôn xong sẽ xuất hiện rất nhiều vấn đề nhỏ, đặc biệt là nơi ăn tết, đến lúc đó một chút đều không dễ sắp xếp, vì thế dứt khoát đẩy đến mùa xuân, tổ chức hôn lễ ở Quảng Châu, mời bạn bè thân thích quê lại đây chứng kiến.

Nhà mới được trang trí giống với mong muốn của Cao Lương, tươi mát mà trang nhã, cho người ta một loại cảm giác cao nhã lại không rườm rà, mỗi căn phòng lại chọn những gia cụ không giống nhau phù hợi với phong cách riêng, Cao Lương cùng Lý Tuấn Nghị chạy tới Phật Sơn ba lần, mới chọn đủ gia cụ.

Gia cụ mua đủ, cả nhà đều tới tham quan một phen: Phòng ngủ chính có một cửa sổ sát đất to bằng một cách tường, kéo bức màn ra là có thể thấy toàn bộ phong cảnh của trung tâm thể thao và vườn hoa chung cư, phòng lấy màu gỗ làm chủ đạo, ấm áp lại không mất sự tao nhã; phòng ngủ phụ là phòng của bà và Cao San, một già một trẻ hai người nhất trí đồng ý lựa chọn màu xanh nhạt, sắc màu tươi mát nhu hòa, Cao Lương cảm thấy bà ở phòng đó cũng không tồi, sẽ làm tâm hồn trẻ hơn, hơn nữa phòng ngủ phụ đủ rộng, rốt cuộc không cần mua giường tầng, an bài hai cái giường đơn; phòng Cao Cường còn lại là màu lam và trắng, theo phong cách giản lược, phòng này nguyên bản là thư phòng, cho nên trong phòng ngủ lại xếp một cái kệ sách, Cao Lương hy vọng em trai có thể thu nạp thêm nhiều kiến thức.

Cả nhà đều rất vừa lòng với nhà mới. Lý Tuấn Nghị có chút tiếc nuối mà nói: "Lúc trước hẳn nên cố vay thêm chút tiền mua căn có 4 phòng 2 sảnh thì tốt rồi, như vậy Cao Phán cũng có thể vào ở."



Cao Phán khẽ cười một chút: "Không sao ạ, em có thể tự mình thuê phòng ở." Kỳ thật trong lòng cô nói không buồn đó là giả, em trai em gái đều có một vị trí nhỏ trong nhà chị cả, chính mình lại không có bất luận không gian gì, nhiều ít đều có chút cảm giác bị bài trừ.

Cao Cường vội nói: "Chị hai, chị cũng có thể về nhà ở, chị về nhà em ngủ ở sô pha, sô pha lớn như vậy, em thích ngủ sô pha."

Cao Lương cười nói: "Đúng vậy, Phán Phán muốn về nahf ở lúc nào cũng được, bảo Cường Cường nhường phòng cho em." Cô cố ý mua loại sô pha gấp mưới nhất, nếu trong nhà có khách, còn có thể mở ra làm thành giường tạm.

Vành mắt Cao Phán đỏ lên, có chút chua xót: "Vâng."

Lý Tuấn Nghị vội nói: "Mọi ngườii đừng nóng vội, chờ về sau anh kiếm được tiền, liền mua một biệt thự thật lớn, tranh thủ cho mỗi người có một phòng riêng."

Bà nội vội vàng gật đầu: "Đúng vậy, nhanh kiếm tiền mua biệt thự, hai đứa cố lên!"

Cao Lương nhìn Lý Tuấn Nghị cười: "Đúng vậy, cần mua biệt thự, cho nên chúng ta vẫn phải nỗ lực kiếm tiền đi." Tương lai nếu có con, phòng này liền hơi nhỏ, mua biệt thự lớn, đến lúc đó cả nhà đều có thể ở cùng một chỗ, náo nhiệt, bà nội thích náo nhiệt, chính cô cũng thích.

Mở xưởng gia công xong, Cao Lương lại tìm kiếm mặt tiền cửa hàng thứ tư, lần này là ở khu Càng Tú, một tòa nhà ở quảng trường mới khai trương, Cao Lương sớm đã nghe được tin tức trước một tháng, thuê một quầy hàng không lớn lắm. Càng Tú khu cũng là khu phố cũ của Quảng Châu, nơi này tập trung nhiều người địa phương, thời điểm Cao Lương mở chi nhánh này đã suy nghĩ rất nhiều, cũng đã sớm đoán được buôn bán sẽ không bằng mấy chi nhánh phía trước, phàm là cuyện gì đều cần nếm thử, người Quảng Châu tuy rằng ăn uống thanh đạm, nhưng cũng không ý nghĩa khẩu vị đều như vậy, cũng có người sẽ chậm rãi thích mấy món cay, huống chi món kho Cao Vị cũng không phải món nào cũng cay. Cho nên nói, cửa hàng này chủ yếu là để thử nghiệm, cũng không nhất định kiếm được nhiều tiền.

Chi nhánh khai trương vào giữa tháng 11, lúc này Dương Tư Hoa đã làm người phục vụ ở cửa hàng tổng hơn một tháng, Cao Lương quyết định phái cô đi phụ trách chi nhánh số 3. Trong khoảng thời gian này Dương Tư Hoa biểu hiện làm Cao Lương phi thường kinh hỉ, cô ấy giống anh mình, cũng là người đặc biệt thành thật, đặc biệt có trách nhiệm, chuyện người khác dặn dò, cô đều có thể hoàn thành, có đôi khi còn làm người ta kinh hỉ, phi thường có năng lực.

Cho nên Cao Lương phái cô đi chi nhánh làm, hai lời chưa nói cô liền đồng ý. Cao Lương phân tích tình huống chi nhánh một chút, để cô không bị gánh nặng tâm lý quá lớn, tận lực là được. Dương Tư Hoa tràn đầy tự tin mà nói: "Chị Cao, chị yên tâm, em nhất định sẽ nỗ lực hết mình."

Càng Tú khu cách phòng thuê của Cao Lương khá xa, Dương Tư Hoa tan tầm vào khoảng 9 giờ tối, buổi tối trở về hơi muộn, Cao Lương lo lắng vấn đề an toàn, liền kêu cô ở cùng với Cao Phán. Bởi vì chỗ đó cách chỗ Cao Phán chỉ có hai trạm xe buýt, bên Cao Phán vừa lúc còn có phòng trống, có thể giúp Cao Phán chia sẻ một chút tiền thuê nhà, vừa vặn cũng có thể chăm sóc lẫn nhau, cũng không chậm trễ thời gian cô nghỉ ngơi.

Cao Lương lúc này mới nói cho cô ý đồ của mình: "Tư Hoa, em có biết vì sao chị để em phụ trách chi nhánh không?"

Dương Tư hoa lắc đầu. Cao Lương nói: "Kỳ thật chị cũng không tính toán để em làm bên này mãi, chỉ muốn cho em làm quen với hình thức và quy trình làm việc của Cao Vị chúng ta, đến lúc đó muốn cho em làm trợ thủ của chị."



Dương Tư Hoa kinh ngạc mà nhìn Cao Lương: "Trợ thủ của chị? Vậy phải làm cái gì ạ?"

Cao Lương cười nói: "Trợ thủ cho chị phải làm rất nhiều, chủ yếu chính là quản lý hoạt động của các chi nhánh, rất nhiều chuyện, từ từ em sẽ biết."

Dương Tư Hoa hỏi: "Tất cả các cửa tiệm?"

"Đúng vậy, toàn bộ Cao Vị đều trong phạm vi chức trách của chúng ta." Cao Lương nói.

Dương Tư Hoa hắc hắc cười: "Đó có phải tương đương với chức vụ giám đốc hay quản lý gì đó không ạ?"

Cao Lương cười rộ lên: "Không sai biệt lắm."

Dương Tư Hoa đột nhiên khom người chào Cao Lương: "Cảm ơn chị Cao, không, Cao tổng, em nhất định sẽ nỗ lực!"

Cao Lương cười vỗ vỗ vai cô: "Cố lên!"

Chi nhánh số 3 quả nhiên như Cao Lương tưởng tượng, buôn bán không quá lý tưởng, mỗi ngày cũng chỉ có thể duy trì không lỗ vốn. Qua đại khái nửa tháng, Dương Tư Hoa nói với Cao Lương: "Chị Cao, bên chi nhánh có một nhà bán món kho Triều Sán, emđi qua xem, sinh ý cũng không tệ lắm, em cảm thấy còn không ngon bằng tiệm chúng ta. Có phải bọn họ chê chúng ta bán toàn xương cốt, cho nên hứng thú không lớn, nếu không chúng ta bán thêm ít vịt kho, ngỗng kho gì đó thử xem?"

Cao Lương vừa nghe, sau đó cười gật đầu: "Có thể thử xem." Trước kia cô ở quê bán món kho chủ yếu chính là vịt kho, thịt heo kho, tới Quảng Châulại chủ yếu bán đồ ăn vặt, không hề bán đồ ăn, cho nên không hề làm vịt kho cùng thịt kho, Dương Tư Hoa muốn phát triển chi nhánh cho nên mới suy nghĩ biện phá này, cũng có thể thử xem, dù sao cô làm món kho đều cần chuẩn bị nước kho, nhiều hơn mấy con vịt cùng ngỗng cũng không có gì không thể.

Vì thế Cao Lương cố ý vì chi nhánh số 3 làm thêm hai món mới là vịt kho và ngỗng kho, Cao Lương còn dạy Dương Tư Hoa làm hoạt động ăn thử, quả nhiên chi nhánh số 3 chậm rãi đi lên. Làm Cao Lương vui mừng không chỉ là chuyện chi nhánh số 3 có lợi nhuận, càng vui mừng chính là Dương tư Hoa thật sự dụng tâm vào công việc, tương lai nếu cô ấy có thể giúp mình thật, mình khẳng định sẽ bớt lo không ít.

Mùa hè Quảng Châu kéo dài đến tháng 11, tới giữa tháng 11, mùa thu mới thật sự tới, không còn mặc được quần áo ngắn tay, phải mặc đồ dài. Theo thời tiết chuyển lạnh, cửa hàng quần áo Thanh Mai cũng thịnh vượng lên, hơn hai tháng trước, bởi vì kiểu dáng trang phục hè quá ít, sinh ý vẫn tương đối thanh đạm, thời tiết chợt lạnh, sinh ý tốt lên.

Nhãn hiệu cửa hàng đã khai trương, Lý Tuấn Nghị vẫn nói bộ phận thiết kế bổ sung một ít trang phục mùa thu đông, cho nên lúc này vừa lúc có thể đuổi kịp tiêu thụ mùa thịnh vượng. Lý Tuấn Nghị nhìn doanh số bán hàng tăng trưởng mỗi ngày, tảng đá trong lòng mới buông xuống, tuy rằng phía trước vẫn luôn tự tin, nhưng hai tháng trước đều lỗ vốn vẫn làm trong lòng anh có điểm không yên, hiện giờ cuối cùng cũng yên tâm, ánh mắt vợ anh thật sự không tồi.

/182

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status