Trời Định Nhân Duyên: Nương Tử Là Búp Bê

Chương 27: Nội đan

/65


Con đại xà màu đỏ lửa dần bị yếu thế, còn hắc xà tấn công ngày càng mạnh, nó không ngừng cắn vào cổ đối phương, nó vừa cắn vừa xé những chỗ đó ra. Mấy con rắn nhỏ xung quanh thấy vậy cũng lao vào con con đại xà, bọn chúng nhằm chỗ vết thương mà cắn.

Lần đầu tiên nàng thấy cảnh tượng kinh khủng đến vậy, mùi máu tanh nồng lan tỏa đến cả chỗ nàng. "Grao", nó đau đớn kêu gào muốn đánh trả, nhưng lại chỉ có thể vũng vẫy trong đám rắn nhỏ, còn hắc xà vẫn cắn từng nhát trên người nó, vừa xé vết thương chỗ nào ra, đám rắn xung lại bu vào chỗ đó.

Dần dần, nàng và tiểu Dương không còn nghe thấy tiếng của nó nữa, nhìn lại bây giờ chỉ là một vũng máu đỏ tươi lúc nhúc đầy rắn và con hắc xà đang ở đó như tìm kiếm thứ gì. Từ chỗ con đại xà lúc nãy bỗng xuất hiện một đốm sáng màu đỏ lửa, thấy vậy, hắc xà rống lên "Graooo" khiến đám rắn nhỏ xung quanh tản ra.

Ở giữa vũng máu xuất hiện một thứ giống như viên ngọc, nó đang rực sáng trong vũng máu. Thứ đó...không lẽ chính là nội đan ? Trước đây, lúc tìm sách cho tiểu Dương học, Thiên Thanh Nguyệt vô tình đọc được một cuốn sách có nói về nội đan, nhưng do không có nhiều thời gian nên nàng chỉ lướt qua. Không ngờ hôm nay lại tận mắt nhìn thấy.

Chỉ thấy con hắc xà tiến lại chỗ nội đan, nó cúi xuống, há miệng, nuốt nội đan vào người. Bỗng nhiên, quanh người nó xuất hiện một ngọn lửa đỏ rực, vết thương lúc nãy liền khỏi hẳn.

"Khè", tiểu Dương giật mình, ngó xuống dưới, đám rắn đang bò lên cây từ lúc nào. Nhìn xung quanh, không còn chỗ nào tránh được cả, lại nhìn về phía con hắc xà. Tay nắm chặt đoản kiếm, một tay nhấn nàng vào sâu trong ngực áo "tiểu Dương, không lẽ đệ..."

Theo hắn quan sát thì viên nội đan vừa nãy nằm gần tim nó, vậy nếu hắn đoán không nhầm thì... Không còn cách nào khác, với thực lực hiện giờ mà nói, hắn thật sự quá yếu, không thể đánh trực diện với nó.

Mắt tiểu Dương lạnh đi, hắn nhất định làm được. Nàng cảm nhận được sự quyết tâm của tiểu Dương, không biết tại sao, có thể là do con mắt trái nàng cho tiểu Dương chăng ? Nàng không biết, nhưng nàng cảm nhận được, tuy không rõ ràng nhưng nàng biết đó là những cảm xúc của đệ ấy.

Chạm lên mắt trái của mình, tay hắn siết chặt đoản kiếm hơn "xin lỗi đã để nàng phải lo lắng cho ta, Nguyệt nhi". Phi thân về phía trước, dùng đám rắn làm đệm chân, hắn lao thẳng về phía vực. Nhìn con đại xà đang bao mình trong ngọn lửa, hắn lao thẳng mình xuống vực.

Nhìn đám rắn lúc nhúc phía dưới, tiểu Dương bình tĩnh dùng chúng làm bàn đạp, tuy biết bọn chúng là loài cực độc, nhưng hắn không thể run sợ lúc này. Không, hắn không được phép run sợ, hàn khí quanh người hắn tỏa ra khiến đám rắn cũng phải e sợ.

Càng đến gần, hắn càng cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp từ nó. Chỉ có một cơ hội thôi, hắn không thể thất bại. Sắp đến rồi, nhìn con rắn đang ngóc đầu lên trời rống lớn "grao", là lúc này.

Hắn dùng hết sức phi thân thẳng lên chỗ đại xà, sức nóng từ ngọn lửa xung quanh như muốn thiêu đốt hắn. Chết tiệt, không được bỏ cuộc, đến vị trí mình cần, hắn xoay mình, vung đoản kiếm.

Nếu lúc này Thiên Thanh Nguyệt nhìn thấy, nàng chắc chắn sẽ ngạc nhiên, chiêu pháp này nàng chưa bao giờ thấy, những cuốn sách nàng đưa cho tiểu Dương cũng không có chiêu thức này.

Một luồng gió như bao quanh tiểu Dương, từ trán hắn như mờ mờ xuất hiện một dấu ấn, từ đoản kiếm xuất hiện một luồng sáng trắng đánh thẳng về phía đại xà. Chỉ nghe tiếng xé gió lao đến, lẫn trong tiếng gió như có tiếng gầm khiến đám rắn phía dưới hoảng sợ chạy trốn.

Con đại xà như cũng nghe được tiếng gầm, nó cứng người, ngọn lửa bao quanh lập tức biến mất. Luồng sáng trắng xuyên thẳng qua người nó, không kịp nhận ra điều gì, nó ngã xuống.

Tiểu Dương cũng theo đó mà thở nhẹ ra một hơi, dấu ấn mờ trên trán đã biến mất từ lúc nào. Trong ngực áo của hắn, Thiên Thanh Nguyệt còn chưa hết bàng hoàng, tiếng gầm vừa rồi nàng nghe là gì ? Cả sức mạnh từ người tiểu Dương nữa, đó là gì ?

Nhìn lại xung quanh, chẳng thấy con rắn nào cả chỉ còn con đại xà đang nằm bất động dưới đất. Từ miệng vết thương mà tiểu Dương đánh trúng, nó nhanh chóng lan rộng toàn bộ cơ thể con đại xà, mùi máu và mùi thối rữa bốc lên khiến hắn khó chịu bịt mũi.

Quá trình thối rữa rất nhanh kết thúc, con đại xà bây giờ chỉ còn lại bộ xương trắng muốt, từ chỗ lúc nãy mà tiểu Dương đánh trúng nó bây giờ xuất hiện một viên ngọc to gần bằng bàn tay hắn. Viên ngọc màu đen xen lẫn màu đỏ, cầm nó lên "đây là nội đan của nó".

Không chút chần chờ, hắn cho nội đan vào miệng nuốt xuống. Nội đan vừa vào miệng hắn liền tan ra như dòng nước tan trong người hắn. Hắn nhíu mày "mùi vị ghê quá". Bỗng nhiên, người hắn nóng rực, hắn nhanh chóng ngồi xuống điều khí.

/65

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status