CHƯƠNG 1
Đã đến giờ tan tầm, các đồng nghiệp đều đã đi về, chỗ tốt khi làm trong cơ quan nhà nước chính là làm việc từ chín giờ sáng đến sáu giờ tối, đúng giờ thì tan làm.
Nhưng mà Diệp Khúc Đào vẫn chưa thể đi, phải chờ các lãnh đạo đi ra, cô vừa mới được điều chuyển đến làm trợ lý thư ký nên phải đợi lãnh đạo của mình đi ra mới được tan làm.
Ngày nào các vị lãnh đạo cũng họp lâu, ngày nào cũng họp đến tầm sáu giờ rưỡi, cô vẫn luôn chờ ở bên ngoài.
Hội nghị như thế này không cần các trợ lý như cô vào trong, chỉ đứng chờ ở bên ngoài
Mấy trợ lý chờ ở bên ngoài có chút nhàm chán, có người tò mò ghé đến gần bên người Diệp Khúc Đào, hỏi "Trợ lý Diệp ơi, chuyện tốt của cô với phó giám đốc sở Chu thế nào rồi?"
Diệp Khúc Đào không biết có phải là do bà dì cả sắp tới rồi hay không, eo có chút mỏi, đứng lâu có chút đau, cô vừa mới xoa eo, nghe thấy câu hỏi này, cố vực dậy tinh thần, lắc đầu, nói "Vẫn chưa đâu, có tin tức thì sẽ nói."
Cho dù là tám nhảm một chút, cũng không dám nghị luận gì về chuyện của lãnh đạo nên người trợ lý kia cũng không dám tiếp tục hỏi nữa.
Nhưng mà, đa số vẫn cảm thấy rất tò mò, cô có thể kết hôn cùng Chu Canh Minh hay không.
Dù sao hai người họ cũng đã ở bên nhau hai năm rồi, ai cũng biết, năm đó là Diệp Khúc Đào theo đuổi Chu Canh Minh, chuyện này đã trở thành đề tài được truyền lưu trong văn phòng này rồi.
Ai cũng có tâm tư không tốt nhưng không có gan để hành động, bởi vì để có thể vào làm việc trong cơ quan nhà nước, nếu gây ra những chuyện khiến danh tiếng không tốt thì sẽ bị đuổi ra khỏi ngành, hay là đắc tội với lãnh đạo thì hậu quả thật không dám tưởng tượng. Chỉ có cô là có cái gan đủ lớn, da mặt đủ dày nên mới theo đuổi được.
Càng may mắn hơn là, đóa hoa cao lãnh của ủy ban nhân dân khu vực cuối cùng cũng đã bị cô chinh phục được.
Diệp Khúc Đào ngẫm lại, năm đó da mặt dày theo đuổi Chu Canh Minh cũng là bởi vì lúc nhìn thấy bộ trang phục mà anh mặc khi mở hội nghị, bộ trang phục đó nằm ở cái tầm mà ba mẹ với ông bà trong nhà đều để cho anh ngồi ở vị trí chủ vị... Thật sự rất hấp dẫn tầm mắt người khác.
Không ngờ là cô đã theo đuổi thành công.
Diệp Khúc Đào vừa mới thất thần đã nghe thấy tiếng động, lập tức nhìn về phía người mới mở cửa bước ra.
Vừa liếc qua đã thấy Chu Canh Minh, dáng người của anh cao gầy, đặt ở giữa đám người thì đúng thật là ở mức độ vừa liếc qua lập tức bị hấp dẫn.
Lãnh đạo của anh đi ở phía trước, anh là phó giám đốc khu vực, cấp phó giám đốc sở nên đi ở đằng sau, các vị trợ lý cũng tiến lên, trở về với vị trí của mình.
Diệp Khúc Đào biết anh muốn tránh đàm tiếu, không nhìn anh, trực tiếp đi thẳng tới chỗ lãnh đạo của cô rồi rời đi cùng với lãnh đạo của mình.
Lúc trước, khi Diệp Khúc Đào được thuyên chuyển cũng đã từng nghĩ tới việc đi theo anh, như vậy thì có thể yêu đương nơi làm việc, thế nhưng lại bị anh từ chối một cách nghiêm túc, nói là muốn tránh điều tiếng.
Anh gợi ý cho cô đi làm trợ lý cho vị lãnh đạo hiện tại.
Cô cứ thế thoải mái mà được điều qua đây luôn, vị lãnh đạo của bây giờ cũng tốt, ít nhất thì cũng không làm khó cấp dưới, dễ ở chung, cô làm việc cũng quen rồi.
...
Sau khi tiễn lãnh đạo đi, Diệp Khúc Đào nhìn tin nhắn được gửi tới trong điện thoại, nói đã đợi cô ngoài cửa rồi.
Anh thật là, trong giờ làm việc thì tránh lời ra tiếng vào, còn sau khi giờ làm việc, xe lại lái tới cổng cửa khu chính phủ luôn rồi, không cần tránh lời đàm tiếu nữa à.
Nhưng hai người cũng không phải là đang lén lút yêu đương, Diệp Khúc Đào với Chu Canh Minh đã ở bên nhau hai năm, bạn bè xung quanh hay các đồng nghiệp đều biết hai người yêu nhau, nhưng tất cả mọi người đều cho rằng tình cảm của hai người họ không sâu đậm, bởi vì, trước mặt người ngoài Chu Canh Minh không thân mật với cô.
Nắm tay thôi cũng bảo phải chú ý ảnh hưởng, càng đừng nói gì đến việc ôm ấp.
Khoảng thời gian làm việc thường ngày thì cũng thôi đi, lúc gặp mặt khi ở riêng, hai người có ngồi cạnh nhau đi chăng nữa thì cũng ăn cơm một cách rất nghiêm túc, chưa từng có hành động thân mật với nhau một lần nào cả.
Đôi khi, Diệp Khúc Đào còn nghe thấy các đồng nghiệp trẻ mới tới bàn tán về tình yêu của hai người bọn họ.
Bởi vì vẻ ngoài của Chu Canh Minh rất ưa nhìn, trông vô cùng ưu tú, được không ít cô gái trẻ yêu thích nhưng có cô cũng là chính chủ ở bên nên không có ai dám cướp cả, thế nhưng nhìn bộ dạng quy quy củ củ, không có bất kỳ cảm tình nào của hai người họ nên tất nhiên không tránh khỏi hoài nghi và những lời bàn tán của mọi người.
"Phó giám đốc sở Chu với trợ lý Diệp có phải là không có tình cảm gì không vậy? Chẳng lẽ phó giám đốc sở Chu cấm dục, không có du͙c vọng ở mặt đó hay không nhỉ? Lúc ăn cơm riêng với nhau cũng vậy, hai người bọn họ cũng xa cách, có phải là bị ép phải ở cùng một chỗ với trợ lý Diệp không ta..."
Diệp Khúc Đào nghe vậy thì dở khóc dở cười.
/350
|