Có những nỗi đau.... tự mình phải KẾT THÚC.
Có những ngọt nước mắt... tự mình phải LAU KHÔ.
Có những nụ cười thì mình phải tìm lại TÌNH YÊU
Một ngày mệt mỏi, những tháng ngày sau này nó biết phải sống như thế nào khi bên cạnh nó có hai kẻ chuyên gây rắc rối khiến nó mệt mỏi. Gia Huy về tới nhà không thấy nó đâu, hắn biết chắc rằng nó đang rất giận, hắn lên phòng nó, hắn gõ cửa rất lâu mà nó chẳng thèm đoái hoài:
_Thiên Di, thật sự xin lỗi, hôm nay tôi không cố ý khiến cô bị phạt, là do tôi quá nóng giận, do tôi không kiềm chế được cảm xúc của bản thân mình, tôi hứa chuyện này không bao giờ sảy ra nữa_ Hắn chưa bao giờ nghĩ mình sẽ xin lỗi một người con gái, nói đúng hơn là hắn chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có ngày phải đi xin lỗi người khác, nó chính là người đầu tiên khiến hắn phải nói ra hai từ xin lỗi, trước tới giờ hắn luôn là một kẻ kiêu ngạo. Chính nó đã thay đổi hắn, nó đã biến hắn trở thành một con người hoàn toàn khác.
_Anh di chỗ khác đi, hiện giờ tôi không muốn thấy anh
_Tôi xin lỗi rồi mà_ GH tiếp tục màn hối lỗi của mình
Nó mở cửa phòng và bắt đầu:
_Mấy người chỉ biết tới mình, chẳng bao giờ nghĩ tới cảm nhận của người khác cả, anh và Khôi Vĩ hai người thật phiền phức, làm ơn để tôi yên đi, hay là hai người thấy cuộc sống của tôi còn chưa đủ mệt mỏi, chưa đủ rối nên hai người tìm cách phá tung nó lên, tôi xin hai người để tôi được bình….
Nó chưa kịp nói hết thì nó đã bị chặn lại bằng một nụ hôn. Nó đứng hình, bộ não của nó bắt đầu làm việc
_”Gì hắn ta đang hôn mình sao, trời sao chuyện này có thể sảy ra, hắn ta làm cái quái gì thế này”_ Nó giãy dụa khỏi hắn, hắn thả nó ra và nói rất nhẹ nhàng
_Tha lỗi cho tôi nhé
Kết cục là hắn được một tát của nó
_Anh biến ngay cho tôi_ Cánh cửa bị nó đóng thật mạnh.
Rồi vui rồi, hắn không những không xin lỗi được nó mà còn làm cho nó giận thêm. Chính hắn cũng không biết bản thân đang làm cái quái gì nữa, nhưng nhìn thấy dáng vẻ nó, hắn không kìm được lòng mình. Đó là tình yêu sao, hắn lắc lắc cái đầu rồi trở về phòng của mình, còn nó mặt đỏ gay, cảm giác này là sao, tim nó đập loạn nhịp không dường như nó ngừng đập. Vậy rốt cuộc là ngừng đập hay loạn nhịp đây, nó cũng không biết nữa. Cả buổi chiều, nó dò xét, nhìn trước ngó sau mãi, chắc chắn hắn không có ở đó rồi mới mò xuống bếp tìm đồ ăn. Cả ngày không được ăn gì nó cũng đói lắm chứ bộ.
Ngày hôm sau đi học nó cũng lẩn tránh hắn, Khôi Vĩ thấy vậy rất lạ, cậu hỏi nó:
_Hôm nay em sao thế???
_....Im lặng
_Sao em không nói gì? Em ốm hả?
_...Vẫn im lặng
Gia Huy từ ngoài đi vào, nó nhìn thấy GH thì liền nhớ lại cái cảnh tượng….. nó chỉ muốn biến mất thật nhanh. Cố lảng tránh ánh mắt từ GH. Khôi Vĩ vẫn đang bận lải nhải nên không nhìn ra sự khác biệt trong cách ứng xử của nó và Gia Huy.
Nó không hiểu tại sao hắn lại làm vậy với nó, hắn ghét nó lắm mà. Hắn có biết nụ hôn đó ý nghĩa với nó như thế nào không. Đó là nụ hôn đầu của nó mà, nó thật sự phát điên.
Cả buổi học nó chỉ chờ ra về, nó đi thật nhanh về nhà rồi lên phòng luôn, nó cố gắng tránh mặt hắn mọi lúc, mọi nơi, mọi thời điểm. Hắn cũng nhận ra điều này, dường như hắn đã sai, hắn đã quá nóng vội, hắn đã làm nó sợ mất rồi.
Ngày hôm nay kết thúc để mở ra một ngày mai, ngày mai này còn điều gì đang sảy ra ở phía trước thử thách tình cảm của nó. Khi mà ở tại một căn phòng xa hoa, một người con trai đang vui vẻ chuẩn bị hoa và quà. Dường như người con trai này đang muốn tạo bất ngờ cho người con gái mình yêu, điều gì sẽ sảy ra, nó sẽ lựa chọn ai, còn bao dông bão chờ nó phía trước.
Mọi người đợi chương tiếp theo nhé, m.n comment ủng hộ tác giả để mình có động lực tiếp tục up truyện nhé!!!!!
Có những ngọt nước mắt... tự mình phải LAU KHÔ.
Có những nụ cười thì mình phải tìm lại TÌNH YÊU
Một ngày mệt mỏi, những tháng ngày sau này nó biết phải sống như thế nào khi bên cạnh nó có hai kẻ chuyên gây rắc rối khiến nó mệt mỏi. Gia Huy về tới nhà không thấy nó đâu, hắn biết chắc rằng nó đang rất giận, hắn lên phòng nó, hắn gõ cửa rất lâu mà nó chẳng thèm đoái hoài:
_Thiên Di, thật sự xin lỗi, hôm nay tôi không cố ý khiến cô bị phạt, là do tôi quá nóng giận, do tôi không kiềm chế được cảm xúc của bản thân mình, tôi hứa chuyện này không bao giờ sảy ra nữa_ Hắn chưa bao giờ nghĩ mình sẽ xin lỗi một người con gái, nói đúng hơn là hắn chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có ngày phải đi xin lỗi người khác, nó chính là người đầu tiên khiến hắn phải nói ra hai từ xin lỗi, trước tới giờ hắn luôn là một kẻ kiêu ngạo. Chính nó đã thay đổi hắn, nó đã biến hắn trở thành một con người hoàn toàn khác.
_Anh di chỗ khác đi, hiện giờ tôi không muốn thấy anh
_Tôi xin lỗi rồi mà_ GH tiếp tục màn hối lỗi của mình
Nó mở cửa phòng và bắt đầu:
_Mấy người chỉ biết tới mình, chẳng bao giờ nghĩ tới cảm nhận của người khác cả, anh và Khôi Vĩ hai người thật phiền phức, làm ơn để tôi yên đi, hay là hai người thấy cuộc sống của tôi còn chưa đủ mệt mỏi, chưa đủ rối nên hai người tìm cách phá tung nó lên, tôi xin hai người để tôi được bình….
Nó chưa kịp nói hết thì nó đã bị chặn lại bằng một nụ hôn. Nó đứng hình, bộ não của nó bắt đầu làm việc
_”Gì hắn ta đang hôn mình sao, trời sao chuyện này có thể sảy ra, hắn ta làm cái quái gì thế này”_ Nó giãy dụa khỏi hắn, hắn thả nó ra và nói rất nhẹ nhàng
_Tha lỗi cho tôi nhé
Kết cục là hắn được một tát của nó
_Anh biến ngay cho tôi_ Cánh cửa bị nó đóng thật mạnh.
Rồi vui rồi, hắn không những không xin lỗi được nó mà còn làm cho nó giận thêm. Chính hắn cũng không biết bản thân đang làm cái quái gì nữa, nhưng nhìn thấy dáng vẻ nó, hắn không kìm được lòng mình. Đó là tình yêu sao, hắn lắc lắc cái đầu rồi trở về phòng của mình, còn nó mặt đỏ gay, cảm giác này là sao, tim nó đập loạn nhịp không dường như nó ngừng đập. Vậy rốt cuộc là ngừng đập hay loạn nhịp đây, nó cũng không biết nữa. Cả buổi chiều, nó dò xét, nhìn trước ngó sau mãi, chắc chắn hắn không có ở đó rồi mới mò xuống bếp tìm đồ ăn. Cả ngày không được ăn gì nó cũng đói lắm chứ bộ.
Ngày hôm sau đi học nó cũng lẩn tránh hắn, Khôi Vĩ thấy vậy rất lạ, cậu hỏi nó:
_Hôm nay em sao thế???
_....Im lặng
_Sao em không nói gì? Em ốm hả?
_...Vẫn im lặng
Gia Huy từ ngoài đi vào, nó nhìn thấy GH thì liền nhớ lại cái cảnh tượng….. nó chỉ muốn biến mất thật nhanh. Cố lảng tránh ánh mắt từ GH. Khôi Vĩ vẫn đang bận lải nhải nên không nhìn ra sự khác biệt trong cách ứng xử của nó và Gia Huy.
Nó không hiểu tại sao hắn lại làm vậy với nó, hắn ghét nó lắm mà. Hắn có biết nụ hôn đó ý nghĩa với nó như thế nào không. Đó là nụ hôn đầu của nó mà, nó thật sự phát điên.
Cả buổi học nó chỉ chờ ra về, nó đi thật nhanh về nhà rồi lên phòng luôn, nó cố gắng tránh mặt hắn mọi lúc, mọi nơi, mọi thời điểm. Hắn cũng nhận ra điều này, dường như hắn đã sai, hắn đã quá nóng vội, hắn đã làm nó sợ mất rồi.
Ngày hôm nay kết thúc để mở ra một ngày mai, ngày mai này còn điều gì đang sảy ra ở phía trước thử thách tình cảm của nó. Khi mà ở tại một căn phòng xa hoa, một người con trai đang vui vẻ chuẩn bị hoa và quà. Dường như người con trai này đang muốn tạo bất ngờ cho người con gái mình yêu, điều gì sẽ sảy ra, nó sẽ lựa chọn ai, còn bao dông bão chờ nó phía trước.
Mọi người đợi chương tiếp theo nhé, m.n comment ủng hộ tác giả để mình có động lực tiếp tục up truyện nhé!!!!!
/51
|