Có vài thứ, giống như rượu, để càng lâu, thì càng tinh khiết ngon miệng, sau ba năm ly biệt, loại ôn nhu này, có thể làm cho mỗi người các nàng say mê, hơn ngàn ngày chờ đợi trong đau khổ, hôm nay nghênh đón hạnh phúc lớn nhất, các nàng tin tưởng rằng, tất cả cực khổ, sẽ không còn đến nữa.
Buổi sáng, khi Tiêu Thu Phong tỉnh dậy, là ở trên giường của Thiên Nhan Duyệt, thật ra thì thân thể của Thiên Nhan Duyệt rất suy yếu, cần phải bồi bổ rất nhiều, Tiêu Thu Phong chỉ ôm nàng vào ngực, truyền chân khí giúp làm thông mạch máu trong người nàng, để làm cho nàng nhanh chóng khỏe lại, nhưng, thật không ngờ, cô bé với vẻ mặt ngượng ngùng này lại bắt đầu khiêu khích, rồi cuối cùng bốc hỏa.
Sau khi yêu đương xong, đến thời khắc tỉnh lại, vẫn dính như keo sơn, không hề tách ra.
“Ông xã, dáng người của em kém lắm rồi, chắc anh sẽ không còn thích Tiểu Duyệt nữa!”Ở trên giường, kiểu xưng hô”ông xã”nũng nịu xấu hổ này, Thiên Nhan Duyệt sẽ không bao giờ kêu lên ở nơi khác, hơi thở ấm áp, lòng ngực rộng lớn... Đây là những cảm giác trong mộng hằng đêm của nàng, rốt cục, cũng đã về tới thân thể của nàng, rốt cục, nàng đã có thể cảm nhận.
Thân thể suy yếu, quả thật mất đi vài phần co dãn, bàn tay của Tiêu Thu Phong mò đến trước ngực nàng, xoa nhẹ bầu ngực đầy đặn kia, cười cười nói : “Không sao cả, chỉ cần chậm rãi điều dưỡng, thân thể của em sẽ khá lên, chẳng qua, rất may, nơi này không bị gầy, bằng không sẽ là một sự đáng tiếc lớn:
“Ông xã, anh thật xấu muốn chết...”Vẻ mặt u oán, hiện ra rõ như ban ngày, phong tình mị nhu tan ra bốn phía, Thiên Nhan Duyệt thích nhất cảm giác bị trêu đùa này.
Tuy rằng cả đêm vất vả cực lực, vận động rát nhiều, nhưng không có người phụ nữ nào có vẻ mặt mệt mỏi, ngược lại còn rất vui mừng, trên mặt cười yếu ớt, tựa hồ như muốn nói cho mọi người biết, các nàng rất hạnh phục, có người đàn ông mà mình yêu, vốn là một hạnh phúc.
Chỉ có Liễu Yên Hồng là tức giận, anh rể trở về là tìm nàng đầu tiên, nhưng bây giờ thì ngược lại, không thèm đếm xỉa đến nàng, ngay cả chị gái rời nhà nửa năm, lúc về nhà cũng không nói chuyện với nàng, chỉ lo quấy quít lấy người đàn ông kia, thật là, có chồng rồi, không cần chị em gì nữa.
“Này, các người, không cần dính vào một chổ như vậy, bây giờ là ăn điểm tâm, cuộc sống sau này còn dài lắm, có biết chướng mắt lắm không?”Liễu Yên Hồng không nhịn được rồi, thật sự là không xem nàng ra gì, nàng là một người con gái chưa chồng mà, ít nhất phải biết kiềm chế trước mặt nàng chứ.
Điền Phù cũng thức dậy từ sớm, trước kia làm bữa sáng, mọi người ăn uống không được tốt, chỉ có hai đứa bé ngây thơ kia là vô tư thôi, những thứ gì trên bàn đều tiêu diệt hết, làm cho bà cũng thật mất hứng, người một nhà, ngồi chung một bàn, cùng vui vẻ tâm sự, bầu không khí này, quả thật đã lâu rồi chưa có.
Nhưng bây giờ đã khác rồi, Tiêu Thu Phong vừa lên bàn, chúng nữ cũng vây lại đây, tuy rằng ăn uống không được tốt lắm, nhưng đa phần cũng chịu ăn, làm cho cả nhà bắt đầu một luồng sinh khí mới.
Hai đứa trẻ cứ tranh nhau một cái trứng gà, rồi làm ầm lên, rõ ràng trên bàn còn rất nhiều, mà chúng nó cũng không cần, chỉ muốn cái mà Tiêu Thu Phong đưa, con nít, rất là đáng yêu như vậy đó.
“Ba ba, ôm một cái...”Tư Giai đi lại ngồi lên đùi Tiêu Thu Phong, cái miệng nhỏ nhắn đã tiến lên mặt hắn, mặc kệ luôn khóe miệng còn dính một đống sữa vừa uống.
Liễu Yên Nguyệt nhìn trên mặt Tiêu Thu Phong một mảng sữa lớn, cũng bó tay lắc đầu nói : “Ông xã, đứa nhỏ này không thể quản được, bằng không về sau sẽ không nghe lời!”
Tiêu Thu Phong không để ý, cười nói : “Yên tâm đi, ngay cả các em cũng được cưng chìu như vậy mà, chứ đừng nói Tư Giai, ai, mấy năm nay, anh vắng mặt, chỉ có thể đối tốt với chúng, coi như là để chuộc lỗi trong ba năm qua”
“Cưng chìu đi, cưng chìu đi, đúng là có ăn rồi, liền quên cảm giác đói”Liễu Yên Hồng nhìn chúng nữ vì câu nói này mà mừng như điên, xấu hổ lẫn vui vẻ, rất là bất mãn trong lòng, quát một tiếng. Người đàn ông này trở về, cũng làm cho bện tương tư của các nàng được chữa hết.
Nhưng chúng nữ không có thời gian so đo với nàng, bởi vì ánh mắt đều tập trung lên người của Tiêu Thu Phong, không có rãnh mà dời đi.
Vẫn là Liễu Yên Nguyệt còn chút lương tâm, quay sang nói : “Tiểu Hồng, hôm nay không cần đi làm, anh rể em về rồi, mọi người đến đoàn tụ, sẽ có rất nhiều khách đến, em hỗ trợ đón tiếp một chút!”
“Các chị nhiều người như vậy, sao lại bắt em đón tiếp?”Liễu Yên Hồng không vui nói.
Lâm Ngọc Hoàn cười nói : “Yên Hồng, ai kêu em không tìm bạn trai làm chi, thời gian có nhiều nhất rồi. Nhiệm vụ của bọn chị đương nhiên là cùng anh ấy, không có thời gian đón khách”
Đúng vậy, tin tức Tiêu Thu Phong trở về, thật sự truyền rất nhanh, tuy rằng Phượng Hề chỉ thông báo cho người của Tiêu gia, nhưng trên đời này luôn có tin tức hành lang mà, vì thế, giờ phút này, người nên biết, đều đã biết.
Chẳng qua, không sao cả, để cho những người khinh thường Tiêu gia biết, người đàn ông Tiêu gia vẫn đỉnh thiên lập địa, không để cho các nàng làm quả phụ.
Người tới cửa đầu tiên, là Triệu Quang Bình, tuy rằng ba năm không gặp, nhưng thần thái của ông vẫn tráng kiện như xưa, xem ra, Triệu Nhược Minh tiến bộ, làm cho ông rất vui, giờ phút này, nhìn thấy Tiêu Thu Phong, ý mừng trong mắt ông càng hiện rõ.
“Tiểu Phong, con thật sự trở về rồi, Đông Nam không có con, chúng ta làm gì cũng sợ đầu sợ đuôi, thật không thoải mái”Tuy rằng nắm giữ quyền lực quân đội cao nhất, nhưng quân lực và chính phủ là hai thế lực song song, có một số việc ông thấy không vừa mắt, nhưng ông cũng không quản được.
Mấy năm nay, vì Tiêu Thu Phong mất tích, mọi người đau xót vô cùng, rất nhiều chuyện không ai để ý tới, ông cũng chỉ đành an phận luôn, nhắm mắt làm ngơ.
Khách đến, phiền toái cũng đến, cửa trang viên vang lên những âm thanh không an phận.
Tiểu Lục Tử đi vào, đến bên cạnh Tiêu Thu Phong, nói : “Tiêu thiếu gia, có người muốn bắt anh...”
Tiểu Lục Tử cũng bất đắc dĩ cười, bắt Tiêu thiếu gia, không biết những người này có não hay không, chẳng qua, với thân phận của một hộ viện, hắn chỉ làm những chuyện mình cần làm, và chấp hành mệnh lệnh của Tiêu thiếu gia, những thứ khác, đều là chó má.
Chúng nữ sửng sốt, ngay cả Triệu Quang Bình cũng dở khóc dở cười, thuận miệng hỏi : “Người nào giỏi quá vậy?”
“Hình như là trong cục, hơn trăm người, thị trưởng tự mình mang đội đến, bọn họ muốn xông vào”Tiểu Lục Tử nói xong, làm cho bầu không khí nơi đây trầm xuống, loại chuyện này lần đầu tiên phát sinh ra.
“Cho bọn họ vào!”Tiêu Thu Phong không có biểu tình gì, chỉ nhẹ nhàng khoát tay, bình tĩnh, chỉ bằng phần khí độ này, cũng có thể làm cho bất kỳ kẻ nào thuyết phục.
Đông Nam Tiêu gia, Tiêu Thu Phong, quả nhiên không phải người thường.
“Con đắc tội Điền gia?”Ở Đông Nam, Điền gia là một gia tộc mới nổi, là cường đại nhất, chính phủ Đông Nam, cơ hồ đều là người của bọn họ, cho nên Triệu Quang Bình cũng quan tâm hỏi.
Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng gật đầu, nói : “Ngày hôm qua có thứ rác rưởi chạy đến Tiêu gia diễu võ dương oai, bị con đánh gãy chân, hình như là bí thư gì đó”
Vừa nói xong, Triệu Quang Bình liền biết, bí thư chính phủ, chính là tên Đông Quách làm cho người ta chán ghét kia, bộ dáng thư sinh, nhưng khí chất lại ti tiện, thật làm cho người ta ghê tởm.
Thật không ngờ, Tiêu Thu Phong vừa mới trở lại, đã chọc ngay tổ ong vò vẽ, cũng không biết chuyện gì, nhưng mỗi lần xảy ra chuyện như vậy, Triệu Quang Bình đều rất hưng phấn, vì ngươi đàn ông này không gì làm không được, bất cứ chuyện gì đến tay hắn, đều có thể giải quyết.
Tứ đại gia tộc trong kinh, ai ai cũng vênh váo tận trời, nhưng kết quả ra sao, tất cả đều bại trong tay hắn, ngay cả Long Tương cũng bị đánh chết tươi, cái đó, tuy rằng không công khai, nhưng ông làm sao mà không biết.
Chỉ là ba năm qua, có vài người, hình như đã quên nổi đau của ba năm trước, không biết trời cao đất dầy thế nào, dám đến đây gây chuyện, Triệu Quang Bình cũng thật muốn biết, những người này rốt cục có thể chơi đến mức nào?
“Tôi nghiêm trọng cảnh cáo, quấy nhiễu cảnh sát phá án, tôi có thể bắt các ngươi, tránh ra, tất cả đều tránh ra, các người, xông vào cho tôi, bắt tội phạm lại, xử lý nghiêm khắc”
Hơn trăm cảnh sát, được lệnh đến đây, nói thật ra thì, làm lính dưới tay Tôn Khánh Dục nhiều năm như vậy Tiểu Phi cũng rõ ràng năng lực của Tiêu gia, loại chuyện này, nếu có thể không dính đến, đương nhiên không cần làm, bởi vì, hắn còn muốn sống lâu thêm vài năm nữa.
Nhưng Điền Quy Tâm ra lệnh, tạm thời cách chức Tôn Khánh Dục, bởi vì ông ta từ chối chấp hành nhiệm vụ này, sau khi nổi điên lên, Điền Quy Tâm quyết định tự mình dẫn người đến, hắn ta vốn trông nom chính pháp, xử lý chuyện như vậy, cũng không vượt quá quyền, hơn nữa hắn ta cũng muốn nhìn xem, người đàn ông Tiêu gia này giỏi như thế nào, ngay cả bí thư cũng dám đánh.
Tiêu Thu Phong ngồi ở chổ đó, bên cạnh hắn, chỉ còn Phượng Hề, những người khác đều đã rời đi, loại chuyện này, không thích hợp cho các nàng lưu lại.
Vừa nhìn thấy Tiêu Thu Phong, mọi người đều dừng lại, ngay cả Tiểu Phi bước đi cũng cố hết sức, cung kính đi đến trước mặt Tiêu Thu Phong, nói : “Tiêu thiếu gia, bọn em... cũng không có cách nào khác”
Không phải thị trưởng tự mình dẫn người, cho dù hắn có một trăm lá gan, hắn cũng không dám đến trang viên Tiêu gia để gây chuyện.
Tiêu Thu Phong khoát tay, Tiêu Phi mới nhẹ nhõm lui về, đứng sang một bên, loại chuyện này, hắn cũng muốn được xem náo nhiệt.
Dáng người cao ráo, mang theo vài phần khí độ của trưởng giả, nhưng từ cái chuyện hắn ta tự mình dẫn người đến bắt Tiêu Thu Phong, thì có thể nhìn thấy, phẩm chất của người này không như vẻ ngoài thoạt nhìn, ít nhất giờ phút này đã bị Tiêu Thu Phong nhìn thấu.
“Anh chính là Tiêu Thu Phong...”
“Là tôi, không biết thị trưởng đại nhân đại giá quang lâm có chuyện gì quan trọng?”
“Không dám, tôi nghe nói Đông Nam có một danh nhân, vẫn muốn gặp tận mắt, thật không ngờ, thì ra chỉ là một tên lưu manh du côn, trừ bỏ việc đánh đấm, quả thật không có một chút tác dụng gì cho xã hội”Người đàn ông cao lớn kia chính là Điền Quy Tâm.
Phượng Hề trừng mắt liếc Điền Quy Tâm, quát : “Chồng tôi có tác dụng gì hay không, sợ rằng chưa đến phiên ông bình phán, chỉ bằng ông, không xứng...”
Điền Quy Tâm thật không ngờ, hắn tự mình đến cửa, người của Tiêu gia lại có sắc mặt như thế, thật sự là không biết nể tình.
“Tiêu Thu Phong, anh ẩu đả quan viên chính phủ, khiến cho người ta tàn phế, bây giờ tôi tuyên bố, tiến hành bắt giữ anh, người đâu, đến bắt người, mang về cục cảnh sát, tôi muốn đích thân thẩm vấn”Nếu muốn chơi thì hắn chiều.
“Điền thị trưởng, mới vừa đến à!”Triệu Quang Bình rốt cục đã xoay người lại, lạnh lùng lên tiếng.
Buổi sáng, khi Tiêu Thu Phong tỉnh dậy, là ở trên giường của Thiên Nhan Duyệt, thật ra thì thân thể của Thiên Nhan Duyệt rất suy yếu, cần phải bồi bổ rất nhiều, Tiêu Thu Phong chỉ ôm nàng vào ngực, truyền chân khí giúp làm thông mạch máu trong người nàng, để làm cho nàng nhanh chóng khỏe lại, nhưng, thật không ngờ, cô bé với vẻ mặt ngượng ngùng này lại bắt đầu khiêu khích, rồi cuối cùng bốc hỏa.
Sau khi yêu đương xong, đến thời khắc tỉnh lại, vẫn dính như keo sơn, không hề tách ra.
“Ông xã, dáng người của em kém lắm rồi, chắc anh sẽ không còn thích Tiểu Duyệt nữa!”Ở trên giường, kiểu xưng hô”ông xã”nũng nịu xấu hổ này, Thiên Nhan Duyệt sẽ không bao giờ kêu lên ở nơi khác, hơi thở ấm áp, lòng ngực rộng lớn... Đây là những cảm giác trong mộng hằng đêm của nàng, rốt cục, cũng đã về tới thân thể của nàng, rốt cục, nàng đã có thể cảm nhận.
Thân thể suy yếu, quả thật mất đi vài phần co dãn, bàn tay của Tiêu Thu Phong mò đến trước ngực nàng, xoa nhẹ bầu ngực đầy đặn kia, cười cười nói : “Không sao cả, chỉ cần chậm rãi điều dưỡng, thân thể của em sẽ khá lên, chẳng qua, rất may, nơi này không bị gầy, bằng không sẽ là một sự đáng tiếc lớn:
“Ông xã, anh thật xấu muốn chết...”Vẻ mặt u oán, hiện ra rõ như ban ngày, phong tình mị nhu tan ra bốn phía, Thiên Nhan Duyệt thích nhất cảm giác bị trêu đùa này.
Tuy rằng cả đêm vất vả cực lực, vận động rát nhiều, nhưng không có người phụ nữ nào có vẻ mặt mệt mỏi, ngược lại còn rất vui mừng, trên mặt cười yếu ớt, tựa hồ như muốn nói cho mọi người biết, các nàng rất hạnh phục, có người đàn ông mà mình yêu, vốn là một hạnh phúc.
Chỉ có Liễu Yên Hồng là tức giận, anh rể trở về là tìm nàng đầu tiên, nhưng bây giờ thì ngược lại, không thèm đếm xỉa đến nàng, ngay cả chị gái rời nhà nửa năm, lúc về nhà cũng không nói chuyện với nàng, chỉ lo quấy quít lấy người đàn ông kia, thật là, có chồng rồi, không cần chị em gì nữa.
“Này, các người, không cần dính vào một chổ như vậy, bây giờ là ăn điểm tâm, cuộc sống sau này còn dài lắm, có biết chướng mắt lắm không?”Liễu Yên Hồng không nhịn được rồi, thật sự là không xem nàng ra gì, nàng là một người con gái chưa chồng mà, ít nhất phải biết kiềm chế trước mặt nàng chứ.
Điền Phù cũng thức dậy từ sớm, trước kia làm bữa sáng, mọi người ăn uống không được tốt, chỉ có hai đứa bé ngây thơ kia là vô tư thôi, những thứ gì trên bàn đều tiêu diệt hết, làm cho bà cũng thật mất hứng, người một nhà, ngồi chung một bàn, cùng vui vẻ tâm sự, bầu không khí này, quả thật đã lâu rồi chưa có.
Nhưng bây giờ đã khác rồi, Tiêu Thu Phong vừa lên bàn, chúng nữ cũng vây lại đây, tuy rằng ăn uống không được tốt lắm, nhưng đa phần cũng chịu ăn, làm cho cả nhà bắt đầu một luồng sinh khí mới.
Hai đứa trẻ cứ tranh nhau một cái trứng gà, rồi làm ầm lên, rõ ràng trên bàn còn rất nhiều, mà chúng nó cũng không cần, chỉ muốn cái mà Tiêu Thu Phong đưa, con nít, rất là đáng yêu như vậy đó.
“Ba ba, ôm một cái...”Tư Giai đi lại ngồi lên đùi Tiêu Thu Phong, cái miệng nhỏ nhắn đã tiến lên mặt hắn, mặc kệ luôn khóe miệng còn dính một đống sữa vừa uống.
Liễu Yên Nguyệt nhìn trên mặt Tiêu Thu Phong một mảng sữa lớn, cũng bó tay lắc đầu nói : “Ông xã, đứa nhỏ này không thể quản được, bằng không về sau sẽ không nghe lời!”
Tiêu Thu Phong không để ý, cười nói : “Yên tâm đi, ngay cả các em cũng được cưng chìu như vậy mà, chứ đừng nói Tư Giai, ai, mấy năm nay, anh vắng mặt, chỉ có thể đối tốt với chúng, coi như là để chuộc lỗi trong ba năm qua”
“Cưng chìu đi, cưng chìu đi, đúng là có ăn rồi, liền quên cảm giác đói”Liễu Yên Hồng nhìn chúng nữ vì câu nói này mà mừng như điên, xấu hổ lẫn vui vẻ, rất là bất mãn trong lòng, quát một tiếng. Người đàn ông này trở về, cũng làm cho bện tương tư của các nàng được chữa hết.
Nhưng chúng nữ không có thời gian so đo với nàng, bởi vì ánh mắt đều tập trung lên người của Tiêu Thu Phong, không có rãnh mà dời đi.
Vẫn là Liễu Yên Nguyệt còn chút lương tâm, quay sang nói : “Tiểu Hồng, hôm nay không cần đi làm, anh rể em về rồi, mọi người đến đoàn tụ, sẽ có rất nhiều khách đến, em hỗ trợ đón tiếp một chút!”
“Các chị nhiều người như vậy, sao lại bắt em đón tiếp?”Liễu Yên Hồng không vui nói.
Lâm Ngọc Hoàn cười nói : “Yên Hồng, ai kêu em không tìm bạn trai làm chi, thời gian có nhiều nhất rồi. Nhiệm vụ của bọn chị đương nhiên là cùng anh ấy, không có thời gian đón khách”
Đúng vậy, tin tức Tiêu Thu Phong trở về, thật sự truyền rất nhanh, tuy rằng Phượng Hề chỉ thông báo cho người của Tiêu gia, nhưng trên đời này luôn có tin tức hành lang mà, vì thế, giờ phút này, người nên biết, đều đã biết.
Chẳng qua, không sao cả, để cho những người khinh thường Tiêu gia biết, người đàn ông Tiêu gia vẫn đỉnh thiên lập địa, không để cho các nàng làm quả phụ.
Người tới cửa đầu tiên, là Triệu Quang Bình, tuy rằng ba năm không gặp, nhưng thần thái của ông vẫn tráng kiện như xưa, xem ra, Triệu Nhược Minh tiến bộ, làm cho ông rất vui, giờ phút này, nhìn thấy Tiêu Thu Phong, ý mừng trong mắt ông càng hiện rõ.
“Tiểu Phong, con thật sự trở về rồi, Đông Nam không có con, chúng ta làm gì cũng sợ đầu sợ đuôi, thật không thoải mái”Tuy rằng nắm giữ quyền lực quân đội cao nhất, nhưng quân lực và chính phủ là hai thế lực song song, có một số việc ông thấy không vừa mắt, nhưng ông cũng không quản được.
Mấy năm nay, vì Tiêu Thu Phong mất tích, mọi người đau xót vô cùng, rất nhiều chuyện không ai để ý tới, ông cũng chỉ đành an phận luôn, nhắm mắt làm ngơ.
Khách đến, phiền toái cũng đến, cửa trang viên vang lên những âm thanh không an phận.
Tiểu Lục Tử đi vào, đến bên cạnh Tiêu Thu Phong, nói : “Tiêu thiếu gia, có người muốn bắt anh...”
Tiểu Lục Tử cũng bất đắc dĩ cười, bắt Tiêu thiếu gia, không biết những người này có não hay không, chẳng qua, với thân phận của một hộ viện, hắn chỉ làm những chuyện mình cần làm, và chấp hành mệnh lệnh của Tiêu thiếu gia, những thứ khác, đều là chó má.
Chúng nữ sửng sốt, ngay cả Triệu Quang Bình cũng dở khóc dở cười, thuận miệng hỏi : “Người nào giỏi quá vậy?”
“Hình như là trong cục, hơn trăm người, thị trưởng tự mình mang đội đến, bọn họ muốn xông vào”Tiểu Lục Tử nói xong, làm cho bầu không khí nơi đây trầm xuống, loại chuyện này lần đầu tiên phát sinh ra.
“Cho bọn họ vào!”Tiêu Thu Phong không có biểu tình gì, chỉ nhẹ nhàng khoát tay, bình tĩnh, chỉ bằng phần khí độ này, cũng có thể làm cho bất kỳ kẻ nào thuyết phục.
Đông Nam Tiêu gia, Tiêu Thu Phong, quả nhiên không phải người thường.
“Con đắc tội Điền gia?”Ở Đông Nam, Điền gia là một gia tộc mới nổi, là cường đại nhất, chính phủ Đông Nam, cơ hồ đều là người của bọn họ, cho nên Triệu Quang Bình cũng quan tâm hỏi.
Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng gật đầu, nói : “Ngày hôm qua có thứ rác rưởi chạy đến Tiêu gia diễu võ dương oai, bị con đánh gãy chân, hình như là bí thư gì đó”
Vừa nói xong, Triệu Quang Bình liền biết, bí thư chính phủ, chính là tên Đông Quách làm cho người ta chán ghét kia, bộ dáng thư sinh, nhưng khí chất lại ti tiện, thật làm cho người ta ghê tởm.
Thật không ngờ, Tiêu Thu Phong vừa mới trở lại, đã chọc ngay tổ ong vò vẽ, cũng không biết chuyện gì, nhưng mỗi lần xảy ra chuyện như vậy, Triệu Quang Bình đều rất hưng phấn, vì ngươi đàn ông này không gì làm không được, bất cứ chuyện gì đến tay hắn, đều có thể giải quyết.
Tứ đại gia tộc trong kinh, ai ai cũng vênh váo tận trời, nhưng kết quả ra sao, tất cả đều bại trong tay hắn, ngay cả Long Tương cũng bị đánh chết tươi, cái đó, tuy rằng không công khai, nhưng ông làm sao mà không biết.
Chỉ là ba năm qua, có vài người, hình như đã quên nổi đau của ba năm trước, không biết trời cao đất dầy thế nào, dám đến đây gây chuyện, Triệu Quang Bình cũng thật muốn biết, những người này rốt cục có thể chơi đến mức nào?
“Tôi nghiêm trọng cảnh cáo, quấy nhiễu cảnh sát phá án, tôi có thể bắt các ngươi, tránh ra, tất cả đều tránh ra, các người, xông vào cho tôi, bắt tội phạm lại, xử lý nghiêm khắc”
Hơn trăm cảnh sát, được lệnh đến đây, nói thật ra thì, làm lính dưới tay Tôn Khánh Dục nhiều năm như vậy Tiểu Phi cũng rõ ràng năng lực của Tiêu gia, loại chuyện này, nếu có thể không dính đến, đương nhiên không cần làm, bởi vì, hắn còn muốn sống lâu thêm vài năm nữa.
Nhưng Điền Quy Tâm ra lệnh, tạm thời cách chức Tôn Khánh Dục, bởi vì ông ta từ chối chấp hành nhiệm vụ này, sau khi nổi điên lên, Điền Quy Tâm quyết định tự mình dẫn người đến, hắn ta vốn trông nom chính pháp, xử lý chuyện như vậy, cũng không vượt quá quyền, hơn nữa hắn ta cũng muốn nhìn xem, người đàn ông Tiêu gia này giỏi như thế nào, ngay cả bí thư cũng dám đánh.
Tiêu Thu Phong ngồi ở chổ đó, bên cạnh hắn, chỉ còn Phượng Hề, những người khác đều đã rời đi, loại chuyện này, không thích hợp cho các nàng lưu lại.
Vừa nhìn thấy Tiêu Thu Phong, mọi người đều dừng lại, ngay cả Tiểu Phi bước đi cũng cố hết sức, cung kính đi đến trước mặt Tiêu Thu Phong, nói : “Tiêu thiếu gia, bọn em... cũng không có cách nào khác”
Không phải thị trưởng tự mình dẫn người, cho dù hắn có một trăm lá gan, hắn cũng không dám đến trang viên Tiêu gia để gây chuyện.
Tiêu Thu Phong khoát tay, Tiêu Phi mới nhẹ nhõm lui về, đứng sang một bên, loại chuyện này, hắn cũng muốn được xem náo nhiệt.
Dáng người cao ráo, mang theo vài phần khí độ của trưởng giả, nhưng từ cái chuyện hắn ta tự mình dẫn người đến bắt Tiêu Thu Phong, thì có thể nhìn thấy, phẩm chất của người này không như vẻ ngoài thoạt nhìn, ít nhất giờ phút này đã bị Tiêu Thu Phong nhìn thấu.
“Anh chính là Tiêu Thu Phong...”
“Là tôi, không biết thị trưởng đại nhân đại giá quang lâm có chuyện gì quan trọng?”
“Không dám, tôi nghe nói Đông Nam có một danh nhân, vẫn muốn gặp tận mắt, thật không ngờ, thì ra chỉ là một tên lưu manh du côn, trừ bỏ việc đánh đấm, quả thật không có một chút tác dụng gì cho xã hội”Người đàn ông cao lớn kia chính là Điền Quy Tâm.
Phượng Hề trừng mắt liếc Điền Quy Tâm, quát : “Chồng tôi có tác dụng gì hay không, sợ rằng chưa đến phiên ông bình phán, chỉ bằng ông, không xứng...”
Điền Quy Tâm thật không ngờ, hắn tự mình đến cửa, người của Tiêu gia lại có sắc mặt như thế, thật sự là không biết nể tình.
“Tiêu Thu Phong, anh ẩu đả quan viên chính phủ, khiến cho người ta tàn phế, bây giờ tôi tuyên bố, tiến hành bắt giữ anh, người đâu, đến bắt người, mang về cục cảnh sát, tôi muốn đích thân thẩm vấn”Nếu muốn chơi thì hắn chiều.
“Điền thị trưởng, mới vừa đến à!”Triệu Quang Bình rốt cục đã xoay người lại, lạnh lùng lên tiếng.
/585
|