Chương 12. Phản ứng chân thực
Tư Nguyệt cũng không muốn lãng phí thời gian, sau khi thở dài bất lực thì lập tức lao vào huấn luyện.
Ngay khi cô lên ngựa, bốn phía của sân huấn luyện giống như một màn hình phóng đại, mở ra vũ điệu tuyệt đẹp, từng bước từng bước chậm rãi hiện trước mắt cô.
Vũ điệu Hồ Cơ táo bạo và mê hoặc, mà cô có thể cảm thấy, những thứ sân huấn luyện dạy cô, đều là những gì cô có thể học được, nhưng nếu nền tảng của cô hơi kém, cho dù mất một tháng cũng chưa chắc đã học được.
Mỗi một bước nhảy, mỗi một điểm quan trọng, đều ở trong tâm trí của cô , cực kỳ rõ ràng.
Nhất thời, toàn bộ cơ thể và tâm trí cũng không khỏi chìm vào trong đó, trên người cũng như bị treo một loại áp lực, mũi chân điểm trên lưng ngựa, liền mềm mại uyển chuyển như lông vũ, cực kỳ linh động.
Thời gian quả thật trôi qua rất nhanh, bất tri bất giác, ảo cảnh xung quanh biến mất không còn thấy gì nữa, trong nháy mắt cô đã đi ra ngoài sân huấn luyện.
Mặc dù thời gian bên ngoài mới chỉ qua một giờ, nhưng trong sân huấn luyện cũng là một ngày, nhưng kỳ là lạ, cô không hề cảm thấy mệt mỏi.
Tuy nói chỉ là một nhân vật nhỏ không quan trọng gì, nhưng sau khi kết thúc huấn luyện, Tư Nguyệt vẫn sớm lên đường vào đoàn làm phim.
Đạo diễn của bộ phim là người cô đã gặp ở kiếp trước, nhưng cũng không quen thuộc.
Cảnh quay hiện tại không phải của cô, nhưng vì tiết kiệm thời gian, trang phục và hóa trang của cô cũng bắt đầu chuẩn bị từ trước.
Trang phục múa màu lửa đỏ bằng chất liệu lay động, thiết kế quấn quanh tôn lên dáng người hoàn hảo, Tư Nguyệt vừa xuất hiện đã lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt trong đoàn làm phim, ngay cả đang người đàn ông đang có cảnh quanh cũng không khỏi liếc mắt nhìn.
"Cut! Nhìn cái gì đấy, làm lại." Đạo diễn đen mặt quát một tiếng, nhưng khi thư ký trường quay vừa định dập bảng Clapper Board thì lại nghe thấy ông ấy nói với một trong những phó đạo diễn: "Chờ một chút, vừa rồi vị trí di chuyển của Liên Tu có vấn đề, cậu qua hướng dẫn cho cậu ta một lần đi, đừng để lát nữa lại NG* nữa, thật là lãng phí thời gian."
*NG: Not good, cảnh quay hỏngĐọc full liên hệ : tttukidmh@gmail.com
"Vâng, đạo diễn Quý." Phó đạo diễn vội vàng đáp ứng, sau đó lập tức chạy lên phía trước trao đổi tình hình với diễn viên.
Vẻ mặt đạo diễn hơi bực bội quay đầu lại, theo bản năng nhìn về hướng mà đám đông ở đây đang nhìn, nhất thời nhìn thấy Tư Nguyệt mặc trang phục múa, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
"Đây là người diễn vai Hồ Cơ à?" Đạo diễn hỏi người bên cạnh.
Mấy nhân vật như quân tốt này, đều do phó đạo diễn sắp xếp, mà Chị Hồng, cũng dựa vào mối quan hệ với phó đạo diện, mới có thể có địa vị cao hơn trong mắt đám người.
"Đúng vậy, tên là Tư Nguyệt " Một Phó Đạo Diễn khác trả lời.
"Tôi không quan tâm cô ta tên là gì, tôi cần một diễn viên biết cưỡi ngựa biết nhảy múa, nếu cô ta không làm được thì đi sớm đi, đừng làm lãng phí thời gian của tôi." Đạo diễn Quý có chút không vui.
Hiện tại cảnh quay đã bị NG rất nhiều lần, kéo chậm tiến độ của mọi người, vừa rồi khó khăn lắm diễn viên mới có chút tiến bộ, không ngờ người phụ nữ này xuất hiện lại hấp dẫn ánh mắt của bọn họ.
Nhưng mà, bề ngoài của cô bé này cũng không tồi, chỉ nhìn vào điểm này thì ngược lại khá giống với yêu cầu về Hồ Cơ của ông, có khả năng thu hút sự chú ý của người khác, mới có thể có đủ tư cách diễn một mỹ nhân hại nước hại dân.
"Đạo diễn Quý, cô bé này biết cưỡi ngựa, nhưng múa trên lưng ngựa thì thật sự khá khó khăn, tìm người quá chuyên nghiệp cũng không dễ, quan trọng nhất là, còn phải là người có khuôn mặt ưa nhìn mới được." Phó đạo diễn lại nói.
Đạo diễn Quý nhìn Tư Nguyệt một cái: "Vậy cậu để cô ấy qua chỗ khác chờ đi, kỹ năng diễn xuất của Liên Tu vốn chẳng ra sao cả, bây giờ vừa thấy người đẹp thì hồn cũng bay mất, còn diễn thế nào nữa."
Nói xong, đạo diễn Quý thở dài.
Người có quan hệ chính là lắm rắc rối, cái cậu Liên Tu này, vừa thấy ống kính là gương mặt lập tức tê liệt, cười lên còn khó coi hơn cả khóc, diễn lâu như vậy, phản ứng vừa rồi khi nhìn thấy người đẹp là vài giây chân thực nhất.
/1111
|