Chương 19. Bằng chứng
Tư Nguyệt nhìn Liên Tu tự biên tự diễn, đột nhiên cảm thấy vở kịch này nhất định sẽ trở thành diễn xuất đỉnh cao trong cuộc đời Liên Tu.
"Xảy ra chuyện gì vậy, tôi bảo hai người tìm hiểu nội dung cốt truyện trước, hai người lại ầm ĩ cái gì?" Đạo diễn nhanh chóng đi tới, có chút mất hứng nói.
"Đạo diễn Quý, cũng không phải chuyện lớn gì, tôi chỉ giáo dục lại người mới thôi, tôi thấy cô bé này lớn lên rất hợp ý, vốn còn muốn chỉ bảo cô, không ngờ cô ta vừa mở miệng liền muốn tối đi khách sạn với cô ta, thật sự là làm tôi giật cả mình, nhưng mà cô gái nhỏ ấy mà, khó tránh khỏi có lúc hồ đồ, sau này biết sai mà sửa là được, Tư Nguyệt, cô nói có đúng không?" Trên mặt treo lên nụ cười tự mãn, ánh mắt nhìn xuống Tư Nguyệt đầy ẩn ý.
Đạo diễn Quý liếc nhìn Tư Nguyệt: "Có chuyện như vậy à?"
Việc quay phim vốn không theo thứ tự các tập, mặc dù cảnh Hồ Cơ xuất hiện ở ngay trong nội dung tập một, nhưng lại được quay cuối cùng, có thể nói, đạo diễn ông đã chung sống vài tháng với Liên Tu rồi, người nọ có tính cách gì cũng hiểu chút ít.
"Đạo diễn Quý, tôi còn chưa đến mức làm bạn với một loại người cặn bã đắm mình trong trụy lạc." Sau khi Tư Nguyệt từ chối thì ngẩng đầu nhìn Liên Tu, nhất thời khí thế bức người, lại mở miệng nói: "Anh Liên Tu, vừa rồi có phải anh nói tôi mời anh đi khách sạn đúng không?"
"Chẳng lẽ không phải à? Mặc dù tôi rất sẵn lòng bác bỏ cho cô, nhưng tôi cảm thấy giúp cô là đang hại cô." Liên Tu hai tay xòe ra, thái độ chân thành.
"Được, vậy tôi hỏi anh, tôi đã nói thế nào?" Tư Nguyệt nói thẳng.
"Cô nói cô đã đặt phòng xong rồi, muốn mời tôi qua cùng nhau trao đổi sâu, còn hy vọng sau này tôi chăm sóc nhiều hơn." Liên Tu thuận miệng nói.
Tư Nguyệt nghe thế thì chỉ mỉm cười.
"Hóa ra là vậy, nhưng mà, anh có bằng chứng không?" Sắc mặt Tư Nguyệt lạnh lẽo, "Anh nói tôi mời anh đi khách sạn, thì không phải tôi cũng có thể nói, anh có hành động khiếm nhã với tôi, hơn nữa còn dùng những từ ngữ không tôn trọng, sau khi bị từ chối thì thẹn quá hóa giận trả đũa tôi."
"Cô đang già mồm át lẽ phải đấy, một diễn viên quần chúng như cô mà tôi phải khiếm nhã à?" Liên Tu khinh bỉ nói.
"Quả thật tôi là một diễn viên quần chúng, nhưng cũng không có nghĩa là anh được phép tùy tiện xúc phạm và đổ oan cho tôi." Tư Nguyệt lạnh lùng nhìn anh ta chằm chằm, "Hơn nữa, anh không có bằng chứng, tôi lại có!"
Liên Tu sửng sốt, bằng chứng gì, con nhóc này điên rồi à?
Đọc full liên hệ : tttukidmh@gmail.com
Tư Nguyệt nói xong thì đột nhiên xoay người, đi thẳng phía một cô gái đứng ngoài phạm vi quay phim.
"Bạn học, có thể cho tôi mượn điện thoại di động của cô một chút được không, tôi biết vừa rồi cô có chụp ảnh chúng tôi." Tư Nguyệt nói thẳng.
Đối phương sửng sốt, mặt lập tức đỏ bừng: "Thật sự xin lỗi, tôi, tôi không nhịn được, bởi vì điệu múa vừa rồi của cô quá đẹp, nhưng đoàn làm phim lại không cho phép quay lại nội dung bài múa, thế nên tôi mới chụp một vài bức ảnh hậu trường của cô."
"Không sao, hơn nữa bây giờ cô còn giúp tôi một việc lớn." Tư Nguyệt lại nói.
Vừa rồi sau khi điệu múa kết thúc, cô cũng muốn xem phải ứng của người khác một chút, nên nhìn bốn phía xung quanh.
Nam chính của bộ phim này hôm nay không tới, nhưng fan hâm mộ của anh đều đến thăm trường quay, còn rất bắt mắt, thế nên đúng lúc cô nhìn thấy cô bé này trốn ở trong đám đông lén lút chụp ảnh về hướng của cô.
Khoảng cách không xa lắm, hơn nữa đúng lúc vị trí của cô bị ánh đèn chiếu vào, thế nên nhất định có thể chụp được, cho dù chỉ là một bức ảnh, cũng đủ để chứng minh, cô tuyệt đối không nịnh nọt ôm ấp yêu thương, bởi vì không có ai, không có một người phụ nữ nào mà khi làm nũng lại mang vẻ mặt lạnh lùng như vậy.
Đương nhiên, nếu có video thì càng tốt.
/1111
|