Trọng Sinh Hào Môn: Cô Vợ Pháp Y Đừng Hắc Hóa

Chương 3.2: Cô đang làm gì

/2109


Chương 3.2: Cô đang làm gì

Bất kể là vận mệnh nào, đều khiến người ta tuyệt vọng.

"Xình xịch... lộc cộc..."

Trong căn phòng yên tĩnh vang lên tiếng bước chân lảo đảo, bọn họ theo tiếng nhìn lại thì thấy thiếu nữ váy trắng, trên người lấm tấm máu, nhất là nơi bả vai bị thương rất nghiêm trọng, còn đang không ngừng rỉ máu, sắc mặt cô tái nhợt, mang theo vẻ kiên cường nhẫn nhịn, lúc này cô đang đi về phía đám người.

"Bọn họ nội chiến rồi, sau cùng chỉ còn lại một người, tôi nhân cơ hội đánh ngất xỉu, hiện tại tôi tới cứu mấy người."

Giọng nói thiếu nữ suy yếu, gương mặt tái nhợt, nụ cười thuần túy, giống như thiên sứ giáng xuống địa ngục giải cứu mọi người, người ở đây vốn đã không còn hi vọng, lúc này trong mắt lại dấy lên hi vọng, đồng thời cũng khắc sâu hình bóng thiếu nữ vào trong đầu, khó mà tin nổi, cô vừa mới chịu sự ngược đãi không thuộc về mình, mặc cho mình đầy thương tích, vẫn bất chấp nguy hiểm tới cứu bọn họ, chứ không phải bỏ trốn một mình, nếu đổi thành bọn họ, nhất định không dám dừng lại nơi này lâu thêm một giây.

"Loảng xoảng..." Chiếc chìa khóa trong tay chuyển động, trong khoảnh khắc, lồng sắt đều bị mở ra, lúc mọi người lấy lại tinh thần thì bóng dáng thiếu nữ trước mắt đã không thấy tăm hơi.

Trong mắt mọi người đều mang sự cảm kích trước nay chưa từng có, trong lòng âm thầm thề, sau khi rời khỏi đây, nhất định tìm ra thân phận của ân nhân, báo đáp cô.

Nhất là một thiếu niên chật vật trong đó, toàn thân chồng chất vết thương, nhưng lại khó che dấu khí chất bất phàm, lúc này trong mắt cậu sáng chói, nhớ lại bóng dáng Cấm Bạch kia nãy, tựa như đã hạ quyết tâm.

...

Cấm Bạch cầm một con dao sắc trong tay, sắc mặt tái nhợt đi ra từ tầng hầm, thân thể cô lúc này vô cùng suy yếu, bất cứ lúc nào cũng có khả năng ngất lịm, vừa mới bước chân đến cửa, còn chưa kịp phản ứng đã thấy xung quanh vây đầy người, mà trước mắt đột nhiên xuất hiện một bóng dáng.

Không kịp nghĩ nhiều, cô chỉ cảm thấy bóng dáng trước mắt mang theo luồng sát khí cùng sự uy hiếp đè ép cô, con dao trong tay đè lên yết hầu đối phương, mà đối phương thì dí một khẩu súng vào đầu cô, tay bóp cổ họng cô, đối phương rất nguy hiểm.

"Cô đang làm gì."

Giọng nói của người đàn ông trầm thấp dồi dào từ tính, vô cùng dễ nghe, giọng điệu lạnh nhạt, như không hề để ý đến con dao đang đặt trên cổ mình lúc này, từ xa nhìn lại, bóng dáng hai người quấn lấy nhau, ai không biết, còn tưởng hai người là đang thân thiết ôm nhau.

"Giết người." Cấm Bạch giống đối phương, ngữ điệu không thèm để ý, giọng nói thiếu nữ trong veo vô cùng êm tai, lúc này đầu cô hơi nhếch lên, khóe miệng treo nụ cười khẩy, con ngươi tối đen sáng bóng như hắc diệu thạch, dáng vẻ vô cùng ngoan ngoãn, mặc cho ai thấy cô như vậy, đều khó sinh ý xấu hoặc là đề phòng.

Khoảnh khắc ngẩng đầu, vì vấn đề ánh sáng nên cô không thấy mặt đối phương, chỉ thấy đôi môi lạnh bạc của đối phương hơi nhếch lên, mang theo vài phần diêm dúa lẳng lơ.

"Hửm...?" Người đàn ông nhếch môi.

……….


/2109

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status