TRỌNG SINH NGHỊCH CHUYỂN TIÊN ĐỒ

Chương 50: Chương 50

/314


Thần thức của Ma tu cuối cùng tập trung tại một vị trí bên cạnh hang của Kim Cương Viên. Nơi đó nhìn như không có gì kỳ lạ, bùn đất lại bị xáo trộn, hẳn là Dưỡng Hồn Thảo bị người ta đào đi đã sinh trưởng ở đây. Ma tu nhất định phải có được Dưỡng Hồn Thảo, căn bản không cho phép người khác giành trước hắn một bước, trong lòng đã coi kẻ đào đi Dưỡng Hồn Thảo là người chết.

Ma tu này không nhìn con Kim Cương Viên đang đứng chỗ cây Dưỡng Hồn Thảo từng sinh trưởng mà gầm thét, vung tay lên, một đạo pháp quyết màu đen đánh tới, lại bị trận pháp thôn phệ.

Vốn đang bố trí trận pháp tầng thứ hai, Pháp Lãng thay đổi sắc mặt, hai tay vội vàng kết ấn muốn cứu vãn, bất quá chấn động của trận pháp trong nháy mắt đó vẫn làm cho ma tu này phát hiện khác thường.

Ma tu cười lạnh một tiếng, nếu biết kẻ cướp linh thảo còn chưa đi, vậy cũng yên tâm. Ma tu này là nam tử tướng mạo trẻ tuổi tuấn tú, khí chất ôn hoà tao nhã, trông như là một công tử nhà giàu ở trần tục giới, nếu lần đầu gặp gỡ, sẽ làm người ta cho rằng đây là một đệ tử của đại môn phái nào đó được phái ra ngoài. Cốt linh của hắn cũng không lớn, khoảng chừng ba mươi tuổi, đã là Trúc Cơ hậu kỳ đại đỉnh cao, cũng coi như là thiên tài hiếm có. Nếu không nói rõ, hẳn là không ai hoài nghi nam tử ôn nhã tuấn tú như vậy lại là ma tu khiến người ta ghét cay ghét đắng.

Chỉ thấy hắn lại liên tục đánh tới vài đạo pháp quyết màu đen ngưng tụ ma khí, hất tung đất đá xung quanh, rất nhanh mặt đất chung quanh liền xuất hiện nhiều cái hố to nông sâu đủ loại.

Kim Cương Viên vốn vì Dưỡng Hồn Thảo bị trộm mà đã tức điên, nay nhìn thấy ma tu dám phá hoại lãnh địa của nó, lập tức đem lửa giận trong lòng chuyển đến tên ma tu giữa không trung. Nó há mồm rú lên một tiếng, lưỡi dao màu vàng sắc bén tấn công liên tục. Ở trong tư duy đơn giản của nó, nó cảm thấy nhất định là ma tu này và đồng bọn của hắn đã trộm đi Dưỡng Hồn Thảo của nó.

Ma tu bị Kim Cương Viên quấy rối phiền không chịu được, vốn không để nó ở trong mắt, nhưng sau khi phải liên tục tránh né công kích của nó, ma tu cũng không muốn cùng nó tiếp tục dây dưa nữa. Hắn ném ra một cái ma phiên (cờ hiệu ma quỷ) màu đen ở giữa không trung, cắn ngón tay trích ra một giọt máu bắn vào ma phiên. Ma phiên này nhanh chóng phóng to, che khuất nửa bầu trời, toàn bộ tầm nhìn đều tối đen. Sau đó từ trong ma phiên xuất hiện vô số ma vật đánh về phía Kim Cương Viên.

Kim Cương Viên trực giác những thứ đồ này nguy hiểm, ngay cả hang của mình cũng không đoái hoài tới, phát huy tốc độ vượt xa người thường chạy trốn sang chổ khác. Những ma vật kia đuổi theo không tha sau lưng.

Ma tu cũng không để ý tới chuyện Kim Cương Viên chạy trốn, hai mắt hắn chăm chú nhìn vào trận pháp, cười lạnh nói: "Các ngươi muốn tự mình đi ra hay là muốn ta động thủ?"

Trong trận, ba người không nói, Tư Lăng mặt không hề cảm xúc mà nắm chặt linh kiếm trong tay, Pháp Lãng sắc mặt lạnh nhạt bảo vệ trận pháp, Truyền Sơ tuy rằng sắc mặt có chút bất an, nhưng gặp phải đại sự cũng không phải kẻ luống cuống hồ đồ.

Mắt thấy ma tu này lại lấy ra một đồ vật tương tự như ấn chương (con dấu) to bằng lòng bàn tay không biết là pháp bảo gì, Tư Lăng trong lòng cảnh giác mãnh liệt, hỏi: "Pháp đạo hữu, trận pháp này của cậu có thể chống đỡ bao lâu?"

Pháp Lãng hai tay không ngừng bố trí trận pháp, trả lời: "Ta lúc trước chỉ bố trí một trận pháp đơn giản nhằm ngăn cản thần thức, hiện tại dựa vào nền móng để tạo tầng thứ hai, biến nó thành linh trận ngũ phẩm. Nếu là tình huống bình thường, tu sĩ Kim Đan liên tục công kích một tháng mới có thể phá trận. Nhưng ma khí của tên ma tu này có tác dụng khắc chế Linh khí, sợ rằng nhiều nhất chỉ có thể chống đỡ được mười ngày."

Tư Lăng nhìn cái ấn chương màu đen trong tay ma tu, có loại cảm giác, chỉ sợ bọn họ còn chẳng thể sống qua mười ngày đâu.

Lúc này, Tiểu Yêu Liên truyền âm nói cho Tư Lăng: "Tư công tử, chủ nhân nói tên ma tu này vốn là Kết Đan, hắn ta vì muốn có tư cách tiến vào Huyễn Thiên bí cảnh mới áp chế tu vi, nếu vào Huyễn Thiên bí cảnh rồi thì có thể Kết Đan."

Được nhấc nhở như thế, Tư Lăng bừng tỉnh. Tình huống như thế này không phải là chưa từng có, chỉ là trong thời gian ngắn Tư Lăng không nghĩ tới mình sẽ gặp được. Nếu để cho ma tu này Kết Đan ở đây, sợ rằng đối phó với hắn sẽ càng thêm phiền phức. Hơn nữa nhìn hắn mỉm cười ngay lúc toàn thân đang tản ra sát khí, có vẻ đối với đám người đào mất Dưỡng Hồn Thảo như bọn họ chỉ muốn giết sạch cho hả giận mà thôi. Nếu trận pháp này bị hắn cưỡng chế phá hoại, bọn họ tuyệt đối đều không thể chạy trốn.

Nghĩ thế, đầu óc Tư Lăng nhanh chóng xoay chuyển, nghĩ tới nghĩ lui, quyết định đi ra ngoài quyết chiến với tên ma tu này, diệt hắn cũng coi

/314

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status