Trọng Sinh Thành Thiên Kim Thương Giới

Chương 7.3: Vì cô đơn

/2594


Chương 7.3: Vì cô đơn

"Cuộc đời của ai mà chẳng như vậy, trước đây tôi vẫn luôn nghĩ rằng mình sẽ hạnh phúc cả đời, nhưng một ngày nọ đột nhiên phát hiện ra, thì ra mọi thứ đều là giả tạo", Khương Diệp nhìn vào mắt cô, nghiêm túc nói, "Cô biết không, tôi nhớ khi tôi còn rất nhỏ, khoảng năm sáu tuổi, tôi đã tận mắt nhìn thấy người đàn ông mà tôi gọi là cha, ôm một người phụ nữ đang ** ngủ, tôi đột nhiên cảm thấy rất ghê tởm, thật bẩn thỉu.”

"Tôi từng thấy cha tôi là một người cao thượng, đáng tiếc, sau này mọi thứ đã bị hủy hoại, tôi không hiểu, nếu ngay cả người thân thiết như cha tôi cũng có thể diễn trò giả tạo trước mặt tôi, vậy thì những thứ tôi nhìn thấy có mấy phần là thật?"

"Sau đó, cha mẹ tôi ly hôn, tôi mới biết mẹ cũng có người bên ngoài, hai người họ vẫn luôn là một cặp vợ chồng giả tạo, chỉ hòa thuận bên ngoài. Tôi không thích về nhà lắm, ngay cả khi cha đã thay đổi, không còn phong lưu như thời trẻ nữa, thậm chí đến giờ vẫn độc thân, vô cùng hối hận vì đã nuôi dưỡng nên tính cách như bây giờ của tôi, tôi vẫn không thích ông ấy.” 

Anh nói chuyện với vẻ mặt khá bình tĩnh, như thể đang kể một câu chuyện, nhưng trong mắt anh lại có một luồng khí lạnh lẽo. Trước đây anh từng nghĩ rằng sẽ không kể những chuyện này cho bất kỳ ai, nhưng không ngờ lại dễ dàng nói ra với người phụ nữ mà anh mới quen chưa lâu này, hình như việc mở lời tâm sự với người khác cũng không phải là chuyện gì khó khăn.

Đường Tĩnh Vân dập tắt điếu thuốc, động tác tay hơi khựng lại, sau đó đưa tay ra với anh như không có chuyện gì xảy ra, vòng qua vòng eo rắn chắc của anh, hai tay đan chéo sau lưng anh, đầu nhẹ nhàng tựa vào vai anh, khẽ thở dài, "Để tôi dựa vào lồng ngực vững chắc của anh một chút, giả vờ như tôi có người để dựa dẫm.”

Cơ thể Khương Diệp cứng đờ, kinh nghiệm sống và nghề nghiệp của anh khiến anh không quen với sự tiếp xúc thân mật như vậy, nhưng cảm nhận được sự mềm mại hiếm có của người trong lòng, dường như những chiếc gai sắc nhọn trên người anh đều được thu lại, cho nên anh vẫn ngầm chấp nhận hành động của cô.

Dừng lại vài giây, cánh tay anh cũng cứng ngắc đặt lên eo cô, cảm giác rất mềm mại, hơi lạnh, bàn tay nóng hổi của anh đặt lên đó cảm thấy rất kỳ diệu.

Một lúc lâu sau, Đường Tĩnh Vân trêu chọc, "Tim anh đập nhanh quá đó.”

"Ừ, vì đây là lần đầu tiên tôi ôm một người phụ nữ.” Khương Diệp mím môi, anh lại phát hiện ra một mặt khác của người phụ nữ này, hình như cô rất thích trêu chọc anh.

"Thật kỳ lạ, thời buổi này mà vẫn còn người đàn ông vừa thuần khiết vừa quyến rũ như anh sao.”

"Ừ, tôi cũng nghĩ vậy.”

"Ha ha, anh cũng có lúc tự luyến, thật hiếm thấy.”

Đường Tĩnh Vân buông tay khỏi vòng eo anh, muốn vùng ra, nhưng lại phát hiện eo mình bị khóa chặt, không khỏi ngẩng đầu nhìn người đàn ông này, ngũ quan anh tuấn sắc bén dưới ánh đêm đẹp đến động lòng người.

Khương Diệp cúi đầu nhìn cô, một tay ấn đầu cô vào ngực mình, khóe miệng cong lên, "Tôi phát hiện ôm phụ nữ rất tuyệt, mềm mại thoải mái, cô để tôi ôm thêm một lúc nữa nhé.”

Tai anh thoáng chốc đỏ lên.

Đường Tĩnh Vân im lặng vài giây, ở trong lòng anh mà cười khẽ, phải làm sao đây, hình như cô bị người đàn ông "ngây thơ" này trêu chọc rồi!

Trong đêm hè, hai người ôm nhau như vậy, sưởi ấm cho nhau, dường như có thứ gì đó mơ hồ đang nảy sinh.


/2594

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status