Trọng Sinh Tiêu Dao Đạo

Q.2 - Chương 273 - Hỏa Thiêu Lưỡng Cực Sơn

/321


Dịch: Lạc Đinh Đang

Suy đoán ra phía sau Thất Sát môn rất có thể là Bạch Cốt điện thần bí, chân mày Bạch Dịch nhíu chặt hơn.

Nhìn từ đại nạn Thương Vân, Bạch Dịch có thể kết luận sau lưng Thất Sát môn ẩn giấu Vu giả am hiểu thuật cổ trùng. Chẳng lẽ môn phái thần bí Bạch Cốt điện gần đây nổi dậy ở Thanh Không Vực chính là độc thủ phía sau Thất Sát môn?

Đùa bỡn ba đại tông môn Đại Phổ trong lòng bàn tay, Bạch Cốt điện tuyệt đối không đơn giản.

Bỗng Bạch Dịch nhớ tới thảm án thành Thanh Thủy.

Nếu thành Thanh Thủy cũng do chúng gây ra, như vậy chỉ sợ Hoàng tộc Đại Phổ cũng thành con rối của người ta, mượn cớ thảm án thành Thanh Thủy, phái biên quân Đại Phổ tới vây khốn Thương Vân, dùng quân sĩ phàm nhân tiêu hao thực lực Thương Vân tông. Rất có thể khả năng này sẽ xảy ra.

Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Lãnh ý trong mắt càng ngày càng đậm, Bạch Dịch không khỏi bội phục với độc thủ sau lưng Thất Sát môn.

Không tiếc biến thành Thanh Thủy thành thành chết, mượn cớ này điều động đại quân phàm nhân tiêu hao lực lượng Thương Vân tông, lại dùng thiên địa dị bảo xuất thế dẫn bốn vị Trưởng lão Hàn Ngọc tông đi, chuẩn bị sau đại nạn Thương Vân sẽ làm một trận kinh thiên đồ diệt Hàn Ngọc tông. Có thể nói bố cục to lớn lần này nhằm mưu đồ Tu chân giới thành một quốc gia!

Nếu Bạch Dịch đoán đúng, như vậy nơi gọi là Bạch Cốt điện này sẽ đáng sợ tới không ai ngờ được.

Trong lúc Bạch Dịch suy đoán, cảnh tượng hắn suy đoán lại xuất hiện chân thật ở dãy núi Thanh Sơn.

Biên quân Đại Phổ bao vây ngoài Nhập Vân Cốc đã bắt đầu đốt cây đốt núi. Những nơi trăm vạn đại quân đi qua, rừng già thành phế tích, đồng cỏ thành bùn nhão. Dưới vó vạn mã, trong vòng một ngày Nhập Vân Cốc thâm sâu đã biến thành nơi không một ngọn cỏ.

Sau Nhập Vân Cốc là sơn môn Thương Vân tông. Khi biên quân Đại Phổ đánh tới sơn môn Thương Vân tông, cuối cùng việc đại quân phàm nhân công kích tông môn tu chân khiến đám Trưởng lão Thương Vân tức giận không ngừng. Trong cơn giận dữ Vũ Trưởng lão tự mình ra tay, lập tức hơn một ngàn quân sĩ phàm nhân tan thành mây khói trong nháy mắt.

Uy năng cường giả Nguyên Anh tuyệt đối không phải thứ phàm nhân có thể ngăn cản, nhưng đại quân đông nghịt kia, dù là cường giả Nguyên Anh cũng thấy vô cùng đau đầu.

Vũ Trưởng lão đánh chết hơn một ngàn quân sĩ phàm nhân xong tức giận quay về sơn môn. Nhưng biên quân Đại Phổ không lui bước như dự tính, vẫn đốt cháy núi rừng xung quanh. Một khi thấy đệ tử cấp thấp Thương Vân tông xuất hiện, lập tức dùng Bát Ngưu nỏ bắn chết.

Trên Vọng Nguyệt Phong, ngồi cạnh tông chủ Lê Văn Phong là Trưởng lão Chấp pháp và hai vị Trưởng lão Văn Võ, bốn vị cường giả Nguyên Anh trong tông môn tề tụ nhưng trong nhất thời lại không đưa được biện pháp đối phó trăm vạn phàm nhân.

Không ai dám đồ diệt trăm vạn phàm nhân. Như vậy chỉ có thể phòng ngự.

Biên quân Đại Phổ tàn sát bừa bãi, rừng già bên ngoài Thương Vân tông dần giảm bớt, đập vào mắt đều là gốc cây bị đốt trụi, núi đá bị khói đặc hun đen. Cổ địa tĩnh mịch, núi rừng trải rộng bao la trước kia hoàn toàn biến thành bộ dáng khét lẹt, không còn sót thứ gì của môn phái tu chân tĩnh mịch và thần bí.

Rơi vào đường cùng, Lê Văn Phong mời Quy Tổ ra, đặt Yêu Thú Cự Quy này ngoài tông môn, như vậy mới ngăn bước tiến đốt núi của đại quân.

Quy Tổ có lực phòng ngự kinh người, chỉ cần không chủ động giết hại những người phàm tục kia, trăm vạn đại quân sẽ không thể tiến thêm. Bát Ngưu nỏ không thể tổn thương tới nó, chỉ cần có binh sĩ tới gần sẽ bị nuốt sống, bởi vậy, dù trăm vạn phàm nhân đều bị rùa đen ăn, nhân quả Thiên phạt cũng không ập tới Thương Vân tông.

Chủ động chịu chết và tàn sát là hai chuyện khác nhau.

Tạm thời biên quân Đại Phổ giảm bớt vây khốn. Đại quân lui về sau vài dặm, dựng trại đóng quân trong sơn mạch, không có lệnh của Quốc chủ, bọn họ sẽ không lui về. Vì vậy cuộc đối nghịch giữa phàm nhân và tông môn tu chân lâm vào giai đoạn giằng co.

Biên quân tạm lui, Lê Văn Phong vẫn mặt ủ mày chau như cũ, vị Tông chủ Thương Vân tông này đã cảm thấy có gì không ổn, nhưng lại không tìm được chỗ then chốt.

Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Trầm tư hồi lâu, Lê Văn Phong chợt nhớ tới vị Trưởng lão bốn ngày trước chạy tới Hoàng thành Đại Phổ hỏi Quốc chủ vẫn chưa về. Sau phút ngạc nhiên ngắn ngủi, Lê Văn Phong lập tức hạ lệnh, phái hai vị Trưởng lão Nguyên Anh Văn Võ mang hơn hai mươi trưởng lão Kim Đan tới sơn môn Hàn Ngọc tông, đại trận hộ sơn Thương Vân tông cũng được Tông chủ tự mình kích mở.

Cuối cùng Lê Văn Phong đã nghĩ tới âm mưu ẩn sau việc biên quân Đại Phổ vây khốn Thương Vân.

Lấy tốc độ phi hành của Trưởng lão Kim Đan, ba ngày đi tới đi lui giữa Thương Vân tông và Hoàng thành Đại Phổ là đủ rồi. Giờ đã qua bốn ngày, vị Trưởng lão kia vẫn chưa về, chỉ có thể nói là lành ít dữ nhiều.

Lê Văn Phong biết rõ Hoàng tộc Đại Phổ có quan hệ không nhỏ với Thất Sát môn, vậy nên hắn đoán ra ý đồ thật sự của việc biên quân bao vây sơn môn là ngăn chặn Thương Vân tông. Mà mục đích ngăn chặn Thương Vân, ngoại trừ Thất Sát môn muốn động thủ với Hàn Ngọc tông thì Lê Văn Phong không nghĩ được nguyên do nào khác.

Quân đội phàm nhân sẽ không vô duyên vô cớ bao vây tông môn tu chân, Trưởng lão chạy tới Hoàng thành Đại Phổ bốn ngày trước vẫn chưa về, nghĩ tới việc rất có thể Thất Sát môn sẽ ra tay với Hàn Ngọc tông, Lê Văn Phong dứt khoát phái ra một nửa số cường giả trong tông môn.

Với tư cách người đứng đầu một tông, tâm trí Lê Văn Phong đương nhiên bất phàm, sau khi đoán Hàn Ngọc tông gặp nguy hiểm, Lê Văn Phong không chút do dự phái quân cứu viện.

Hàn Ngọc tông không xảy ra chuyện gì, ba đại tông môn mới tạo thành thế chân vạc. Một khi Hàn Ngọc tông bị diệt, mục tiêu tiếp theo của Thất Sát môn chính là Thương Vân tông.

Lê Văn Phong đoán không sai, nhưng khi hắn phái một nửa cường giả tông môn tới, đại trận hộ tông của Hàn Ngọc tông đã vô cùng nguy cấp.

Màn băng cao trăm trượng lúc này chỉ còn một nửa, bên dưới bốn phía tường băng Hàn Ngọc tông nước chảy thành sông, dưới lửa thiêu mạnh mẽ, tường băng cao ngất mỏng đi rất nhiều.

Lúc này Lưỡng Cực sơn xuất hiện một loại kỳ quan, dưới núi là tuyết, mà đỉnh núi là lửa cháy cuộn trào. Tuyết trắng dày đặc liên tục bị lửa xanh cuồn cuộn hòa tan, vô số suối nước chảy từ trên xuống, hình thành một hồ nước nhỏ dưới chân núi.

Đừng nói ba ngày, chưa tới một ngày, đại trận hộ tông Hàn Ngọc tông đã sắp bị hòa tan. Đợi khi những Trưởng lão Nguyên Anh Hàn Ngọc tông trở về, sợ rằng chỉ thấy phế tích tông môn.

Lữ Tử Mặc vẫn chuyên tâm khống chế đại trận như trước, nàng cần tranh thủ nhiều thời gian hơn cho đám đệ tử.

Sáu cường giả hắc y nhân bên ngoài có đến hai người đạt cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ, bốn người còn lại đều ở Nguyên Anh sơ kỳ, một khi thực lực khủng bố này xông vào Hàn Ngọc tông, Lữ Tử Mặc không dám tưởng tượng trong tông môn nàng còn bao nhiêu người sống.

Có thể ngăn cản hai cường giả Nguyên Anh đã là cực hạn của Lữ Tử Mặc, không tới một canh giờ, bốn cường giả Nguyên Anh còn lại có thể giết sạch tất cả đệ tử trong tông môn.

Lữ Tịch Thần thấy tường băng tan dần, trong mắt bắt đầu xuất hiện tơ máu, tay nắm chặt biểu lộ cảm xúc căng thẳng của nàng. Lúc này nàng hận không thể giúp sư tôn khống chế đại trận.

Dù sao năng lực của tu sĩ Trúc Cơ có hạn, dù là Thanh Châu Minh Ngọc cũng không cách nào khống chế loại trận pháp khó hiểu như Thập đại tuyệt trận Thượng cổ.

Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Lữ Tịch Thần không biết Thập đại tuyệt trận Thượng cổ, đệ tử Hàn Ngọc tông càng không biết, dù đám Trưởng lão Kim Đan kia muốn giúp Tông chủ một tay cũng bất lực.

Ở Hàn Ngọc tông trừ Tông chủ Lữ Tử Mặc quả thực không ai biết Hắc Phong Tứ Tượng Trận, nhưng hôm nay trong Hàn Ngọc tông còn có một người tới từ bên ngoài.

Nhìn Hắc Phong Tứ Tượng Trận dần dần tan ra, Bạch Dịch suy tính một chút, nói với Lữ Tịch Thần: Ta giúp các ngươi cường hóa đại trận hộ tông, chống cự cường địch, bảo sư tôn ngươi cho phép ta vào Hàn Thủy Đàm lấy Vạn Niên Hàn Băng.

Lời này Bạch Dịch nói ra, không chỉ Lữ Tịch Thần, những Trưởng lão Kim Đan Hàn Ngọc tông khác không ai tin tưởng, một ít Chấp sự Hàn Ngọc tông và đệ tử còn hiện vẻ mặt khinh thường.

Tông chủ mới có thể khống chế đại trận hộ tông, ngay cả Trưởng lão Kim Đan cũng không giúp được gì, một tu sĩ Trúc Cơ có thể cường hóa đại trận hộ tông cường giả Nguyên Anh tốn trăm năm mới bày ra?

Quỷ mới tin!

Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com


/321

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status