Trọng Sinh Tiêu Dao Đạo

Q.2 - Chương 68 - Tâm Vững Như Đá

/321


“Một bát kiến mà thôi, không đáng để nhắc tới.” Bạch Dịch cười nhạt, rồi nói tiếp. “Ba ngày sau, ta sẽ đưa cho ngươi một bát. Tháng này, Dương huynh hãy cố gắng chịu đựng thêm một chút.”

Dương Hải gật đầu, trong mắt bỗng sinh ra một tia sáng cổ quái. Hắn khàn giọng hỏi. “Đan độc trong cơ thể ta ba ngày phát tác một lần, chuyện này ngươi cũng nhìn ra được, chẳng lẽ cũng là do ghi chép trong cổ tịch hay sao?”

Nụ cười trên mặt Bạch Dịch không thay đổi, hắn nhẹ nhàng đáp. “Phải cần ba ngày ta mới có thể bắt đủ một bát kiến trắng.”

“Ngươi rất khác những đệ tử bình thường khác.” Dương Hải xê dịch thân thể xong lại dựa người vào vách tường đá, nói. “Ngày đầu ngươi tới đây, ta thấy ngươi đã dày công tôi luyện, biết vận dụng Linh khí để tiêu diệt đám rêu bám trên tường. Đệ tử bình thường không có bổn sự này.”

“Chỉ là có chút tâm đắc mà thôi, còn chưa dám nhận là dày công tôi luyện.” Bạch Dịch lại cười nhạt. “So với Dương huynh, có thể dùng thân thể không có Linh khí chịu được sự tra tấn của Đan độc hơn ba mươi năm qua, chút năng lực ấy của ta không đáng nhắc tới.”

“Không tự kiêu, không nóng nảy. Ngươi có thái độ rất bình thản, ung dung. Thành tựu ngày sau đạt được nhất định không tầm thường.” Dương Hải gật đầu khen thiếu niên bên ngoài lao phòng. Người này cho hắn cảm giác hiểu biết rất rộng, lại có cảm giác gì đó thần bí.

“Đa tạ Dương huynh khen ngợi!” Bạch Dịch cười, lộ ra một cái răng trắng sau đó quay người rời khỏi chỗ này.

Đưa kiến trắng cho Dương Hải, Bạch Dịch không chỉ để ý tới trương Bạch Diện Ngư Kiểm. hắn rất bội phục tinh thần cứng cỏi, sức chịu đựng to lớn của đối phương suốt hơn ba mươi năm qua trước những đau đớn mà Đan độc gây ra. Tu vi của Dương Hải đã bị phế, thể chất dẫu có mạnh mẽ hơn phàm nhân cũng không thể vận chuyển Linh lực để chống lại kịch độc. Nếu là người khác, chắc khó có thể kiên trì trong thời gian hơn ba mươi năm như hắn.

Bạch Dịch nhận thấy người này tâm tính cứng cỏi, nếu có thể tôi luyện thêm một chút, tinh thần có lẽ kiên định đến hoàn hảo, có thể so với sắt đá.

Có thể tu luyện đạo tâm vững như bàn thạch là điều các tu chân giả vốn theo đuổi và mong muốn đạt được. Chỉ có thể rèn luyện đạo tâm vô cùng cứng rắn, sau này tu vi tăng tiến mới không bị Tâm ma cám dỗ nhiều, không bị ngoại lực tác động, đạt đến cảnh giới tâm sinh đạo niệm thượng giai. Cũng chỉ có đạo tâm vững như bàn thạch mới tìm được đạo căn, đạt được cảm ngộ Đạo chân chính.

Đạo vốn huyền ảo, người thường không dễ lĩnh hội được. Bạch Dịch từng là Tiêu Dao Tiên Quân cũng không thể mang Tiêu Dao Đạo tu luyện tới đại thành. Có điều, đạo tâm là thứ không phải tất cả tu chân giả đều có thể đạt được. Đó là giai đoạn đầu cảm ngộ Đại đạo, cũng là giai đoạn mấu chốt.

Sớm nhìn ra đạo tâm của Dương Hải sắp đạt tới cảnh giới vững như bàn thạch, Bạch Dịch mới thuận tay giúp đỡ hắn một chút, đưa cho hắn một ít kiến trắng. Đổi lại là tù phạm khác, Bạch Dịch không rảnh rỗi mà làm mấy việc này.

Buổi tối, theo lệ thường, Bạch Dịch đưa cơm cho tù phạm ở khu vực phía Đông. Lúc đưa tới buồng giam cuối cùng, thanh niên mắt chuột sốt ruột hỏi thăm. “Thế nào, ngươi có lấy được thịt không?”

“Ta phát hiện một con thỏ rừng, nhưng nó chạy nhanh quá, ta không bắt được.” Bạch Dịch tỏ vẻ thất vọng, lắc đầu đáp.

Thanh niên mắt chuột nghe xong thì nóng nảy quát. “Một con thỏ mà cũng không bắt được, ngươi không biết dùng Pháp Khí à?”

“Kiếm thuật không tinh, ta cũng không có cách nào cả.” Bạch Dịch giang hai tay, bất đắc dĩ nói.

“Ta xem ra, không phải vì ngươi kiếm thuật không tinh mà do ngươi quá lười.” Thanh niên mắt chuột cau mày, mắng mỏ một hồi, cuối cùng rút khối đê giai Linh thạch ra, lưu luyến bảo. “Tiểu huynh đệ, hay là như vầy, chỉ cần ngươi cam đoan để cho ta ăn thịt trong hơn nửa tháng tới, ta sẽ đem Linh thạch cho ngươi, được không?”

Thấy đối phương xuất ra Linh thạch, Bạch Dịch liền giả bộ làm ra vẻ tham lam, liên tục gật đầu. “Được, ngươi cho ta Linh thạch, ta đảm bảo người sẽ có thịt ăn trong nửa tháng.”

Thanh niên mắt chuột nhìn Linh thạch trong tay, vẻ không muốn đưa ra. Lúc gần đưa ra ngoài buồng giam lại rụt trở về, nhìn xung quanh một lượt, thấp giọng nói. “Nếu bị người khác phát hiện ta cất giấu khối Linh thạch này ta sẽ bị phạt đánh một trận. Hay ngươi vươn tay vào trong này lấy đi,”

Nghe hắn nói vậy, hai đầu vai Bạch Dịch giật giật, làm ra bộ dáng cố gắng áp chế nỗi hưng phấn trong lòng, sau đó quả thực vươn tay trái ra. Tuy vậy, để ý một chút thì thấy thái độ không được tự nhiên lắm.

Chút biểu hiện nhỏ ấy thanh niên mắt chuột không để trong lòng. Đợi tới lúc Bạch Dịch đưa tay vào trong nhà lao, ánh mắt hắn chợt trở nên lạnh lẽo, vươn tay ra gắt gao chế ngự cánh tay của Bạch Dịch, khuôn mặt nhe răng cười, vặn xoắn mạnh một cái.

Bị ngăn cách bởi song sắt, nếu cánh tay Bạch Dịch bị bẻ mạnh thì sẽ gãy như chơi. Thế nhưng, không hề có tiếng xươn bị bẻ gãy vang lên. Thanh niên mắt chuột xoay cánh tay Bạch Dịch một vòng lại thấy đối phương không hề việc gì, hơn nữa còn ra vẻ cười trêu khiến hai mắt hắn càng trở nên lạnh lẽo.

Hắn không dám tin dù vẫn nhìn chằm chằm vào cánh tay đối phương, cuối cùng không phát hiện được điều gì bất thường. Rõ ràng cánh tay của Bạch Dịch đã bị hắn nắm chặt, xoay ngược một vòng.

“Muốn bẻ gãy cánh tay của ta sao? Sớm biết như vậy, ta sẽ không nương tay với ngươi.”

Thanh niên mắt chuột kinh hãi hô lên. Còn chưa kịp dứt lời, Bạch Dịch đã bắt được tay hắn, dùng sức giật mạnh, kéo hắn từ trong lao ra sát vách ngăn, sau đó tung cước đạp thẳng vào ngực đối phương.

Một cước của Bạch Dịch đạp qua vách ngăn vẫn đá bay đối phương, làm hắn bắn văng vào vách tường phía sau. Nếu không phải đối phương có tu vi Trúc Cơ, thể chất cường tráng vô cùng, đối lại là một đệ tử Luyện Khí kỳ khác thì đã có thể mất mạng vì cú đạp vừa rồi.

Tuy vậy, từ khóe miệng thanh niên mắt chuột vẫn trào ra một dòng máu tươi, ánh mắt chứa đầy hận ý nhìn chằm chằm vào thiếu niên bên ngoài phòng giam. Hắn bực tức nói. “Thật không ngờ một tên đệ tử ngoại môn thôi lại khó giải quyết như vậy. Tiểu tử, ngươi dám đá ta, ngươi sẽ không có kết cục tốt đâu.”

Lúc Bạch Dịch nhún vai đã xoay ngược cánh tay trong tay áo lại. Hắn sớm nhìn ra quỷ ý hiện lên trong mắt thanh niên mắt chuột, sao có thể trúng kế đối phương. Đứng ngoài nhà lao, hắn cười nhạt. “Những người dám tính toán hại ta, cũng không ai có kết cục tốt đẹp cả.”

Nói xong, Bạch Dịch chỉ chỉ xuống dưới chân, ý bảo nơi chờ đợi đối phương chỉ có âm tào Địa phủ mà thôi.

“Thật cuồng vọng.” Thanh niên mắt chuột nở nụ cười trầm thấp, dài giọng nói. “Hôm nay, gia gia sẽ cho ngươi biết chết không yên lanh là như thế nào.”

Hô!

Một luồng Linh khí chợt từ sau lưng thanh niên mắt chuột bay ra, hóa thành một đạo hàn mang đâm về phía Bạch Dịch.

Pháp Khí Phi kiếm!

Thấy đối phương có phi kiếm, Bạch Dịch cả kinh, vội vận chuyển Linh khí nghiêng người né tránh. Đạo kiếm quang lao tới quá nhanh, phốc một tiếng đã xuyên phá đầu vai hắn tạo thành một vệt máu.

Bạch Dịch không ngờ đối phương có thể lấy ra phi kiếm. Nơi này là Thiên Lao, tù phạm bị giam ở nơi này có thể cất giấu mấy khối Linh thạch chứ tuyệt đối không thể có được Pháp Khí.

Thương thế nơi vai hắn không nghiêm trọng, đồng thời Bạch Dịch cũng đoán ra được chân tướng sự việc.

Có thể mua được thủ vệ Thiên Lao, lại mang Pháp Khí đưa cho thanh niên mắt chuột này chỉ có địa vị như của Lũng Thiên Lý mới có thể làm được. Chắc Lũng Thiên Lý đã tận dụng mối quan hệ với đại ca hắn, dùng quan hệ với đệ tử chân truyền mua chuộc được đám thủ vệ Thiên Lao này, sau đó mang Pháp Khí tới cho người thay hắn ra tay.

“Hắc hắc…!” Thanh niên mắt chuột thấp giọng cười lạnh, điều khiển phi kiếm nhắm vào trước ngực Bạch Dịch, đắc ý nói. “Xem ngươi điên cuồng thế nào khi trở thành tù nhân. Nếu ngươi dám vọng động, đừng trách ta cho phi kiếm đâm xuyên tim ngươi.”


/321

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status