Đời người ngắn ngủi mấy chục năm, bản thân mình ở chỗ nào, thì phải nắm rõ tình hình nơi đó, chỉ có như vậy, làm việc làm người mới có tiến có lùi, đứng được ở chỗ bất bại!
Sau khi Reykard rời khỏi, giống như anh ta đã nói không quấy rầy Hàn Hiểu nữa, thành Doris có vẻ đã khôi phục lại vẻ bình thường.
Một tháng nhanh chóng trôi qua, tình hình cụ thể của thai nhi trong bụng Hàn Hiểu đại khái cũng xác định được rồi, lần này vậy mà lại là ba bảo bảo.
Hàn Hiểu đối với chuyện này vừa tức giận lại không nói được lời nào, cậu không biết là nên oán hận năng lực mạnh mẽ của Công tước, hay là nên xấu hổ trước thể chất kém cỏi của mình, nói tóm lại, sau khi biết được chuyện này, mấy ngày liền cậu không cho Công tước sắc mặt tốt…..
Mà Akasi thì vẫn luôn duy trì tâm tình tốt đẹp của mình, vẫn giống như trước như cái đuôi nhỏ vẫy vẫy sau lưng Hàn Hiểu, không thèm để ý cái mặt thối của vợ mình, vui vẻ mà dán mặt nóng lên mông lạnh.
Nayar nói rồi, tinh thần của dựng phu trong thời gian mang thai rất là không ổn định, hay nổi nóng một cách khó hiểu cũng là rất bình thường, lúc này không những không được đối đầu với người mang thai, mà còn phải càng thêm quan tâm họ, quý trọng họ, gỡ bỏ tâm lí cho họ, lúc cần thiết cũng có thể để người mang thai đánh mấy cái đạp mấy cái, lúc này Akasi đem lời của Nayar xem như là lời nói của thần linh.
Vì sợ Hàn Hiểu tịch mịch nhàm chán, chương trình học của mấy đứa nhỏ lúc trước là một tuần 5 ngày, bây giờ là học một ngày nghỉ một ngày, để có thể có nhiều thời gian với Hàn Hiểu hơn, tụi nhỏ cũng vừa vui vừa hờn, Hàn Hiểu lúc trước thích ôm hôn tụi nó, còn bây giờ hôn thì được, chứ ôm thì không được phép nữa rồi.
Có trời mới biết tụi nó yêu thích lồng ngực ấm áp đầy hương thơm của mẹ như thế nào!
Đặc biệt là tiểu Rege, bây giờ nó đã là một con mèo lớn rồi, cái người nhỏ tròn vo, lông dài màu trắng vừa mềm vừa bóng, lúc trước nó nhìn thấy Hàn Hiểu liển nhảy lên đùi cậu, bán manh cầu vuốt ve, còn bây giờ mỗi lần nhìn thấy Hàn Hiểu, trong đôi mắt chiếm hết 1/3 gương mặt của nó đều rưng rưng nước mắt, điềm đạm đáng yêu làm Hàn Hiểu cũng đau lòng theo.
“Rege bảo bối, nào, lên đùi mẹ nào, để mẹ ôm con!” Vừa nói, Hàn Hiểu vừa vỗ vỗ đùi mình.
Tiểu Rege nghẹn ngào một tiếng, nhảy lên đùi Lance, cái đầu nhỏ vùi vào lòng Lance, thân mình nho nhỏ cũng nhẹ run lên.
Hàn Hiểu cứng đờ động tác, đây là cái diễn biến gì vậy!
Nhìn thấy vậy, Lance liền cứu trợ.
“Mẹ, Rege nói, em ấy cũng muốn để mẹ ôm, nhưng mà vì em trai em gái trong bụng mẹ, em ấy không thể!”
A! Hàn Hiểu mở to hai mắt, trên trán xuất hiện ba đường hắc tuyến.
“Là ai nói mẹ mang thai thì không được ôm các con!”
“Cha nói!” Đám nhỏ đều củng khai ra tên đầu sỏ gây tội.
Ánh mắt Hàn Hiểu liền trừng Công tước Akasi, hèn chi gần đây các bảo bối đều giữ khoảng cách với cậu, không cho cậu ôm lấy.
Akasi bình tĩnh cười dịu dáng với Hàn Hiểu,
“Bà xã, Nayar nói mang thai ba tháng đầu là giai đoạn nguy hiểm, không được để cho em mệt mỏi, nhất là phải ngăn chặn mấy quả cầu trước mặt này, anh nghĩ tụi nhỏ cũng đều biết.” Nói xong còn không quên trưng ra vẻ mặt vô tội, đó đều là Nayar nói đó, không liên quan tới anh.
Tụi Lance nghe vậy cũng gật đầu.
“Mẹ ơi, trước khi em trai em gái sinh ra, tụi con sẽ nhẫn nại!”
Được, xem như anh nói có lí, nhưng Rege thì nặng bao nhiêu chứ! Cũng phải chặn à!?
“Bà xã, trước mặt các con, chúng ta nhất định phải đối xử bình đẳng, xử sự không được thiên vị, nếu không sẽ không có lợi cho sự phát triển của tụi nhỏ.” Akasi nói đầy nghiêm túc, còn trong lòng thì cười tới nở hoa.
Một giọt mồ hôi rơi từ trên trán Hàn Hiểu xuống, trong lòng Công tước nghĩ gì cậu rất rõ, chính vì biết, cho nên cậu không có lời nào để nói, lòng dạ hẹp hòi…!
Cuộc sống của Hàn Hiểu cứ như vậy mà trôi qua, có các con bầu bạn, và khóa học không bị đứt đoạn, làm cho cuộc sống của cậu phong phú hơn lần mang thai trước, ít nhất lúc này Hàn Hiểu rất hài lòng, tuy rằng xung quanh cậu là những bầy sói được nuôi, âm mưu giăng đầy, nhưng mà Hàn Hiểu không hề quan tâm, dù sao cũng có Akasi chắn dùm cậu.
Trời có sập xuống cũng có người đỡ giùm mình, đây có lẽ là điểm tốt duy nhất của người lùn.
Nói đến chương trình học, từ lúc lần trước xảy ra “tai nạn giao thông” với gia sư của mình, cậu liền chết tâm với việc tìm gia sư bên ngoài, không thể lại làm hại người ta nữa! Dù sao cái đám tinh anh Nayar lừa về cũng rảnh rỗi, vừa đúng lúc cho họ tới chỗ cậu ngồi một lát, tuy rằng là tài lớn dùng cho việc nhỏ, nhưng đều là quý tộc trung thượng lưu, cho nên rất là nhẫn nại, Hàn Hiểu cũng yên tâm!
Qua một ngày, Hàn Hiểu kết thúc giờ học, sau khi tiễn gia sư tinh anh, đang tính dẫn theo Sheila đi dạo vườn hoa, thì có người hầu tới báo,
“Phu nhân, gia chủ Rochester và tiểu thư Shakma đến thăm.”
Hàn Hiểu sửng sốt liền hiểu được mục đích của họ, thở dài thật sâu.
“Đưa họ tới phòng khách trên lầu đợi ta, ta sẽ qua liền!”
Người hầu nhận được mệnh lệnh, khom người rời đi, Hàn Hiểu sau khi phân phó cho người hầu khác ra nhà kính hái một ít hoa quả, cũng đi lên phòng khách trên lầu.
Đi tới phòng khách, Reichet và Greta đã ngồi ở đó, nhìn thấy Hàn Hiểu họ liền đứng dậy.
“Phu nhân!” Reichet khom người hành lễ.
Hàn Hiểu nhìn thấy Reichet như vậy, liền cau mày, cậu cho các người hầu trong phòng khách lui xuống, đưa tay ra mời ngồi với hai người.
“Reichet, lần trước em đã nói rồi, anh là anh trai em, không cần đa lễ như vậy, anh là không thừa nhận đứa em trai là em sao?”
“Không phải! Anh không có ý đó,” Reichet nghe vậy căng thẳng tới mức đứng lên, “Trước mặt người ngoài, em dù sao cũng là phu nhân Công tước tôn quý, lễ không thể bỏ!”
Hàn Hiểu trợn trắng mắt, lại là những nghi thức xã giao.
“Bây giờ đã không có người ngoài rồi, anh cũng không cần đa lễ nữa, ngay cả Greta cũng gọi em là Hàn Hiểu, anh là anh trai em còn có gì không dám nữa.”
“……, Được!”
Hình như là do quá kích động, Reichet ngẩn ra sau đó mới trả lời Hàn Hiểu.
Thời gian này trong Viện trưởng lão, anh đã học được cách cho dù núi Thái Sơn có sụp xuống cũng không thay đổi sắc mặt, nhưng cũng không có nghĩa là anh cũng có thể làm được khi đứng trước mặt người thân duy nhất mà anh thiếu nợ.
Greta ở bên cạnh nhìn thấy người hầu rời khỏi, nụ cười nho nhã đoan trang đang duy trì trên mặt liền tắt ngụm, hai mắt đỏ lên, nước mắt đảo quanh hốc mắt, thấy vậy Hàn Hiểu chỉ đành thở dài.
“Khóc cái gì, không phải tôi không có việc gì sao!” Hàn Hiểu cười an ủi Greta, cậu biết trong lòng cô gái nhỏ này chỉ sợ chỉ toàn là cảm giác tội lỗi thôi.
“Ô! Nếu không phải tôi đem loài bò sát độc ác thành con thú nhỏ, nếu không phải tôi đi tham gia cái bữa tiệc sinh nhật chết tiệc đó, cậu sẽ không bị người ta tính kế, đều là lỗi của tôi! Ô…..!”
Ai! Hàn Hiểu bất đắc dĩ, cậu biết thế nào cũng vậy mà, lấy cái khăn tay đưa cho Greta.
“Không có liên quan đến cô, cho dù tôi có qua được cái buổi tiệc đó, chờ đợi tôi cũng là một âm mưu khác, còn làm cô bị liên lụy vào, tôi cảm thấy rất có lỗi!”
Greta nhận lấy khăn tay lau nước mắt, sau đó càng làm kiên định lòng tin của mình.
“Hàn Hiểu, cậu yên tâm, tôi sẽ liên hợp gia tộc Shakma và gia tộc Rochester lại thật chặc với nhau, trong lòng tôi rất rõ ràng, là ai hãm hại chúng ta!”
Nhắc tới người đứng đằng sau, trong mắt Greta là nỗi hận không phù hợp với độ tuổi của cô ấy, hiển nhiên gia tộc Oak biến mất không làm tiêu tan nỗi giận của vị thiên chi kiêu tử này.
Hàn Hiểu cười, để cô phát tiết hết những oán hận và áy náy trong lòng ra, còn tốt hơn là cứ bo bo ở trong lòng.
Người hầu bưng lên trà bánh trái cây, khom người lui ra.
Hàn Hiểu nhìn Greta khóc hết đỏ cả con mắt và cái mũi thì cười lên,
“Greta, sao trước mặt tôi lại có một con thú nhỏ đỏ cả mắt vậy! Ngay cả mũi cũng đỏ lên rồi!”
Greta nghe vậy thì biết mình thất thố rồi, ngay cả mặt cũng đỏ lên.
“Hàn Hiểu, người ta đang buồn mà! Cậu còn chọc tôi, tôi tôi……tôi không để ý cậu nữa!”
Hàn Hiểu ha ha cười lớn, “Được…..được, là tôi không tốt, đây là trái cây tôi đặc biệt dặn người ra nhà kính hái xuống đấy, nhanh thử đi!”
Bị Hàn Hiểu nháo như vậy, Greta nhất thời cảm thấy nỗi buồn của mình đã giảm đi không ít, khóc một trận, trong miệng đắng ngắt, liền lấy một miếng trái cây bỏ vào miệng.
“Anh nghe nói cách đây không lâu, tộc trưởng của gia tộc Adams có tới thành Doris!” Reichet Vẫn luôn không mở miệng, vừa nói liền đi vào trọng điểm.
“Cái gì, anh ta còn dám tới, anh ta không cần mặt mũi nữa à!” Nghe thấy lời của Reichet¸Greta kinh ngạc bỏ miếng trái cây trong tay xuống.
“Ai! Nói thật ra, tôi cũng rất nghi ngờ cái lớp da trên mặt anh ta có phải do con người làm ra không, chứ sao lại ném một cách sảng khoái như vậy!”
Hàn Hiểu uống trà hoa quả, đối với cái loài sinh vật có thể sống mà không cần da mặt cảm thấy rất ngạc nhiên.
“Anh ta tới làm gì!” Nhắc tới cái tên phúc hắc đó, Greta liền ôm một bụng lửa, nếu như không phải là do ông ta, cô sẽ không bị người ta lợi dụng để hãm hại Hàn Hiểu.
“Còn có thể tới để làm gì! Uy hiếp tôi nha! Đáng tiếc….” Hàn Hiểu cười giễu cợt, “Nhưng mà lại bị tôi uy hiếp lại, cuối cùng chỉ có thể cụp đuôi mà đi thôi!”
Hàn Hiểu nói rất thoải mái, Reichet đối diện thì lại đầy khói mù.
Người thân duy nhất của anh hết lần này tới lần khác bị ám hại, lại bị người ta uy hiếp, trong lòng anh vô cùng khó chịu, bàn tay để ở trên đùi, từ từ nắm chặt lại thành nắm đấm.
Nhất định phải bước nhanh hơn, trong lòng anh lo lắng nghĩ, không thể để em trai cứ sống trong cuộc sống chỉ toàn là hãm hại và âm mưu, anh phải tăng tốc độ của mình lên.
“Anh xin lỗi, tuy rằng anh được trọng dụng bên cạnh Morley trưởng lão, nhưng mà ông ta không tin tưởng anh, chuyện lần này anh không hề nghe thấy phong phanh gì cả.”
Nghe thấy lời nói đầy áy náy của Reichet, Hàn Hiểu cười điềm đạm.
“Anh có thể nghe được gì mới lạ ấy, tuy rằng chuyện anh là anh trai ruột của em chưa có công bố, nhưng Viện trưởng lão ai mà không rõ, hừ! Bọn họ biết mà lại giả vờ hồ đồ, tự nhiên sẽ không tin anh, em không biết anh muốn làm gì, nhưng em chỉ có một câu, hết thảy phải chú ý an toàn, anh là người thân duy nhất của em, em không muốn mất đi anh.”
Reichet nhìn Hàn Hiểu, ánh mắt là sự cảm động và lòng tin không thể thay đổi, nắm đấm của anh từ từ được mở ra, và chậm rãi nói ra kế hoạch của anh.
Anh muốn tạo ra một gia tộc Adams bình dân, anh muốn gia tộc Rochester sẽ trở thành thông tin tình báo như gia tộc Adams.
Quý tộc tuy rằng lợi hại, nhưng đáng tiếc số lượng thưa thớt, dân thường thì lại không như vậy, nơi nào cũng có dân thường Landis, nguồn gốc tình báo của gia tộc Adams trên thực tế cơ bản đều là dân thường Landis, cho nên trải qua hơn 2 vạn năm im lặng, bọn họ cũng không chịu ảnh hưởng hoàn toàn, ít nhất nhân viên tình báo dân thường Landis ở cấp thấp nhất cũng đã trải qua mấy đời, độ trung thảnh của họ cũng giảm đi nhiều, đây chính là sơ hở mà Reichet muốn lấy.
Sau khi Hàn Hiểu xuất hiện, gia tộc Rochester liền trở thành một gia tộc đặc biệt, vì để không muốn trở thành gánh nặng của Hàn Hiểu, anh phải có được sức mạnh mà Viện trưởng lão kiêng kị, gia tộc Adams chính là một ví dụ rất tốt.
Càng huống hồ, muốn đối đầu với gia tộc Adams thì phải có được sức mạnh giống như vậy.
Nghe xong lời nói của Reichet, Greta rất kích động, như vậy anh ấy đã xem cô là người nhà mình, lúc này nên tỏ rõ cô sẽ đứng về phía anh, gia tộc Shakma sẽ phối hợp toàn lực.
Hàn Hiểu suy nghĩ một lát.
“Anh là anh trai em, cho nên VIện trưởng lão sẽ không tin tưởng anh, cái loại không tín nhiệm sẽ dễ dàng bị người ta cảm nhận được, có thể là điểm chí mạng trong kế hoạch của anh, anh cần một núi dựa vững chắc!”
Reichet nghe vậy, chân mày nhíu lại, Hàn Hiểu nói không sai, muốn thành công, vậy thì sau anh phải có một thế lực cường hãn khiến người ta tin phục, nhưng tình hình bây giờ của anh không có được!
Hàn Hiểu biết lời của cậu đã đạp trúng điểm khó của Reichet¸cậu cầm li trà lên uống một ngụm thông giọng,
“Dù sao thì huyết mạch trong em cũng là bí mật đã được công khai rồi, cho nên, anh trai thân mến của em, đã đến lúc em cần phải nhận tổ quy tông rồi!”
Sau khi Reykard rời khỏi, giống như anh ta đã nói không quấy rầy Hàn Hiểu nữa, thành Doris có vẻ đã khôi phục lại vẻ bình thường.
Một tháng nhanh chóng trôi qua, tình hình cụ thể của thai nhi trong bụng Hàn Hiểu đại khái cũng xác định được rồi, lần này vậy mà lại là ba bảo bảo.
Hàn Hiểu đối với chuyện này vừa tức giận lại không nói được lời nào, cậu không biết là nên oán hận năng lực mạnh mẽ của Công tước, hay là nên xấu hổ trước thể chất kém cỏi của mình, nói tóm lại, sau khi biết được chuyện này, mấy ngày liền cậu không cho Công tước sắc mặt tốt…..
Mà Akasi thì vẫn luôn duy trì tâm tình tốt đẹp của mình, vẫn giống như trước như cái đuôi nhỏ vẫy vẫy sau lưng Hàn Hiểu, không thèm để ý cái mặt thối của vợ mình, vui vẻ mà dán mặt nóng lên mông lạnh.
Nayar nói rồi, tinh thần của dựng phu trong thời gian mang thai rất là không ổn định, hay nổi nóng một cách khó hiểu cũng là rất bình thường, lúc này không những không được đối đầu với người mang thai, mà còn phải càng thêm quan tâm họ, quý trọng họ, gỡ bỏ tâm lí cho họ, lúc cần thiết cũng có thể để người mang thai đánh mấy cái đạp mấy cái, lúc này Akasi đem lời của Nayar xem như là lời nói của thần linh.
Vì sợ Hàn Hiểu tịch mịch nhàm chán, chương trình học của mấy đứa nhỏ lúc trước là một tuần 5 ngày, bây giờ là học một ngày nghỉ một ngày, để có thể có nhiều thời gian với Hàn Hiểu hơn, tụi nhỏ cũng vừa vui vừa hờn, Hàn Hiểu lúc trước thích ôm hôn tụi nó, còn bây giờ hôn thì được, chứ ôm thì không được phép nữa rồi.
Có trời mới biết tụi nó yêu thích lồng ngực ấm áp đầy hương thơm của mẹ như thế nào!
Đặc biệt là tiểu Rege, bây giờ nó đã là một con mèo lớn rồi, cái người nhỏ tròn vo, lông dài màu trắng vừa mềm vừa bóng, lúc trước nó nhìn thấy Hàn Hiểu liển nhảy lên đùi cậu, bán manh cầu vuốt ve, còn bây giờ mỗi lần nhìn thấy Hàn Hiểu, trong đôi mắt chiếm hết 1/3 gương mặt của nó đều rưng rưng nước mắt, điềm đạm đáng yêu làm Hàn Hiểu cũng đau lòng theo.
“Rege bảo bối, nào, lên đùi mẹ nào, để mẹ ôm con!” Vừa nói, Hàn Hiểu vừa vỗ vỗ đùi mình.
Tiểu Rege nghẹn ngào một tiếng, nhảy lên đùi Lance, cái đầu nhỏ vùi vào lòng Lance, thân mình nho nhỏ cũng nhẹ run lên.
Hàn Hiểu cứng đờ động tác, đây là cái diễn biến gì vậy!
Nhìn thấy vậy, Lance liền cứu trợ.
“Mẹ, Rege nói, em ấy cũng muốn để mẹ ôm, nhưng mà vì em trai em gái trong bụng mẹ, em ấy không thể!”
A! Hàn Hiểu mở to hai mắt, trên trán xuất hiện ba đường hắc tuyến.
“Là ai nói mẹ mang thai thì không được ôm các con!”
“Cha nói!” Đám nhỏ đều củng khai ra tên đầu sỏ gây tội.
Ánh mắt Hàn Hiểu liền trừng Công tước Akasi, hèn chi gần đây các bảo bối đều giữ khoảng cách với cậu, không cho cậu ôm lấy.
Akasi bình tĩnh cười dịu dáng với Hàn Hiểu,
“Bà xã, Nayar nói mang thai ba tháng đầu là giai đoạn nguy hiểm, không được để cho em mệt mỏi, nhất là phải ngăn chặn mấy quả cầu trước mặt này, anh nghĩ tụi nhỏ cũng đều biết.” Nói xong còn không quên trưng ra vẻ mặt vô tội, đó đều là Nayar nói đó, không liên quan tới anh.
Tụi Lance nghe vậy cũng gật đầu.
“Mẹ ơi, trước khi em trai em gái sinh ra, tụi con sẽ nhẫn nại!”
Được, xem như anh nói có lí, nhưng Rege thì nặng bao nhiêu chứ! Cũng phải chặn à!?
“Bà xã, trước mặt các con, chúng ta nhất định phải đối xử bình đẳng, xử sự không được thiên vị, nếu không sẽ không có lợi cho sự phát triển của tụi nhỏ.” Akasi nói đầy nghiêm túc, còn trong lòng thì cười tới nở hoa.
Một giọt mồ hôi rơi từ trên trán Hàn Hiểu xuống, trong lòng Công tước nghĩ gì cậu rất rõ, chính vì biết, cho nên cậu không có lời nào để nói, lòng dạ hẹp hòi…!
Cuộc sống của Hàn Hiểu cứ như vậy mà trôi qua, có các con bầu bạn, và khóa học không bị đứt đoạn, làm cho cuộc sống của cậu phong phú hơn lần mang thai trước, ít nhất lúc này Hàn Hiểu rất hài lòng, tuy rằng xung quanh cậu là những bầy sói được nuôi, âm mưu giăng đầy, nhưng mà Hàn Hiểu không hề quan tâm, dù sao cũng có Akasi chắn dùm cậu.
Trời có sập xuống cũng có người đỡ giùm mình, đây có lẽ là điểm tốt duy nhất của người lùn.
Nói đến chương trình học, từ lúc lần trước xảy ra “tai nạn giao thông” với gia sư của mình, cậu liền chết tâm với việc tìm gia sư bên ngoài, không thể lại làm hại người ta nữa! Dù sao cái đám tinh anh Nayar lừa về cũng rảnh rỗi, vừa đúng lúc cho họ tới chỗ cậu ngồi một lát, tuy rằng là tài lớn dùng cho việc nhỏ, nhưng đều là quý tộc trung thượng lưu, cho nên rất là nhẫn nại, Hàn Hiểu cũng yên tâm!
Qua một ngày, Hàn Hiểu kết thúc giờ học, sau khi tiễn gia sư tinh anh, đang tính dẫn theo Sheila đi dạo vườn hoa, thì có người hầu tới báo,
“Phu nhân, gia chủ Rochester và tiểu thư Shakma đến thăm.”
Hàn Hiểu sửng sốt liền hiểu được mục đích của họ, thở dài thật sâu.
“Đưa họ tới phòng khách trên lầu đợi ta, ta sẽ qua liền!”
Người hầu nhận được mệnh lệnh, khom người rời đi, Hàn Hiểu sau khi phân phó cho người hầu khác ra nhà kính hái một ít hoa quả, cũng đi lên phòng khách trên lầu.
Đi tới phòng khách, Reichet và Greta đã ngồi ở đó, nhìn thấy Hàn Hiểu họ liền đứng dậy.
“Phu nhân!” Reichet khom người hành lễ.
Hàn Hiểu nhìn thấy Reichet như vậy, liền cau mày, cậu cho các người hầu trong phòng khách lui xuống, đưa tay ra mời ngồi với hai người.
“Reichet, lần trước em đã nói rồi, anh là anh trai em, không cần đa lễ như vậy, anh là không thừa nhận đứa em trai là em sao?”
“Không phải! Anh không có ý đó,” Reichet nghe vậy căng thẳng tới mức đứng lên, “Trước mặt người ngoài, em dù sao cũng là phu nhân Công tước tôn quý, lễ không thể bỏ!”
Hàn Hiểu trợn trắng mắt, lại là những nghi thức xã giao.
“Bây giờ đã không có người ngoài rồi, anh cũng không cần đa lễ nữa, ngay cả Greta cũng gọi em là Hàn Hiểu, anh là anh trai em còn có gì không dám nữa.”
“……, Được!”
Hình như là do quá kích động, Reichet ngẩn ra sau đó mới trả lời Hàn Hiểu.
Thời gian này trong Viện trưởng lão, anh đã học được cách cho dù núi Thái Sơn có sụp xuống cũng không thay đổi sắc mặt, nhưng cũng không có nghĩa là anh cũng có thể làm được khi đứng trước mặt người thân duy nhất mà anh thiếu nợ.
Greta ở bên cạnh nhìn thấy người hầu rời khỏi, nụ cười nho nhã đoan trang đang duy trì trên mặt liền tắt ngụm, hai mắt đỏ lên, nước mắt đảo quanh hốc mắt, thấy vậy Hàn Hiểu chỉ đành thở dài.
“Khóc cái gì, không phải tôi không có việc gì sao!” Hàn Hiểu cười an ủi Greta, cậu biết trong lòng cô gái nhỏ này chỉ sợ chỉ toàn là cảm giác tội lỗi thôi.
“Ô! Nếu không phải tôi đem loài bò sát độc ác thành con thú nhỏ, nếu không phải tôi đi tham gia cái bữa tiệc sinh nhật chết tiệc đó, cậu sẽ không bị người ta tính kế, đều là lỗi của tôi! Ô…..!”
Ai! Hàn Hiểu bất đắc dĩ, cậu biết thế nào cũng vậy mà, lấy cái khăn tay đưa cho Greta.
“Không có liên quan đến cô, cho dù tôi có qua được cái buổi tiệc đó, chờ đợi tôi cũng là một âm mưu khác, còn làm cô bị liên lụy vào, tôi cảm thấy rất có lỗi!”
Greta nhận lấy khăn tay lau nước mắt, sau đó càng làm kiên định lòng tin của mình.
“Hàn Hiểu, cậu yên tâm, tôi sẽ liên hợp gia tộc Shakma và gia tộc Rochester lại thật chặc với nhau, trong lòng tôi rất rõ ràng, là ai hãm hại chúng ta!”
Nhắc tới người đứng đằng sau, trong mắt Greta là nỗi hận không phù hợp với độ tuổi của cô ấy, hiển nhiên gia tộc Oak biến mất không làm tiêu tan nỗi giận của vị thiên chi kiêu tử này.
Hàn Hiểu cười, để cô phát tiết hết những oán hận và áy náy trong lòng ra, còn tốt hơn là cứ bo bo ở trong lòng.
Người hầu bưng lên trà bánh trái cây, khom người lui ra.
Hàn Hiểu nhìn Greta khóc hết đỏ cả con mắt và cái mũi thì cười lên,
“Greta, sao trước mặt tôi lại có một con thú nhỏ đỏ cả mắt vậy! Ngay cả mũi cũng đỏ lên rồi!”
Greta nghe vậy thì biết mình thất thố rồi, ngay cả mặt cũng đỏ lên.
“Hàn Hiểu, người ta đang buồn mà! Cậu còn chọc tôi, tôi tôi……tôi không để ý cậu nữa!”
Hàn Hiểu ha ha cười lớn, “Được…..được, là tôi không tốt, đây là trái cây tôi đặc biệt dặn người ra nhà kính hái xuống đấy, nhanh thử đi!”
Bị Hàn Hiểu nháo như vậy, Greta nhất thời cảm thấy nỗi buồn của mình đã giảm đi không ít, khóc một trận, trong miệng đắng ngắt, liền lấy một miếng trái cây bỏ vào miệng.
“Anh nghe nói cách đây không lâu, tộc trưởng của gia tộc Adams có tới thành Doris!” Reichet Vẫn luôn không mở miệng, vừa nói liền đi vào trọng điểm.
“Cái gì, anh ta còn dám tới, anh ta không cần mặt mũi nữa à!” Nghe thấy lời của Reichet¸Greta kinh ngạc bỏ miếng trái cây trong tay xuống.
“Ai! Nói thật ra, tôi cũng rất nghi ngờ cái lớp da trên mặt anh ta có phải do con người làm ra không, chứ sao lại ném một cách sảng khoái như vậy!”
Hàn Hiểu uống trà hoa quả, đối với cái loài sinh vật có thể sống mà không cần da mặt cảm thấy rất ngạc nhiên.
“Anh ta tới làm gì!” Nhắc tới cái tên phúc hắc đó, Greta liền ôm một bụng lửa, nếu như không phải là do ông ta, cô sẽ không bị người ta lợi dụng để hãm hại Hàn Hiểu.
“Còn có thể tới để làm gì! Uy hiếp tôi nha! Đáng tiếc….” Hàn Hiểu cười giễu cợt, “Nhưng mà lại bị tôi uy hiếp lại, cuối cùng chỉ có thể cụp đuôi mà đi thôi!”
Hàn Hiểu nói rất thoải mái, Reichet đối diện thì lại đầy khói mù.
Người thân duy nhất của anh hết lần này tới lần khác bị ám hại, lại bị người ta uy hiếp, trong lòng anh vô cùng khó chịu, bàn tay để ở trên đùi, từ từ nắm chặt lại thành nắm đấm.
Nhất định phải bước nhanh hơn, trong lòng anh lo lắng nghĩ, không thể để em trai cứ sống trong cuộc sống chỉ toàn là hãm hại và âm mưu, anh phải tăng tốc độ của mình lên.
“Anh xin lỗi, tuy rằng anh được trọng dụng bên cạnh Morley trưởng lão, nhưng mà ông ta không tin tưởng anh, chuyện lần này anh không hề nghe thấy phong phanh gì cả.”
Nghe thấy lời nói đầy áy náy của Reichet, Hàn Hiểu cười điềm đạm.
“Anh có thể nghe được gì mới lạ ấy, tuy rằng chuyện anh là anh trai ruột của em chưa có công bố, nhưng Viện trưởng lão ai mà không rõ, hừ! Bọn họ biết mà lại giả vờ hồ đồ, tự nhiên sẽ không tin anh, em không biết anh muốn làm gì, nhưng em chỉ có một câu, hết thảy phải chú ý an toàn, anh là người thân duy nhất của em, em không muốn mất đi anh.”
Reichet nhìn Hàn Hiểu, ánh mắt là sự cảm động và lòng tin không thể thay đổi, nắm đấm của anh từ từ được mở ra, và chậm rãi nói ra kế hoạch của anh.
Anh muốn tạo ra một gia tộc Adams bình dân, anh muốn gia tộc Rochester sẽ trở thành thông tin tình báo như gia tộc Adams.
Quý tộc tuy rằng lợi hại, nhưng đáng tiếc số lượng thưa thớt, dân thường thì lại không như vậy, nơi nào cũng có dân thường Landis, nguồn gốc tình báo của gia tộc Adams trên thực tế cơ bản đều là dân thường Landis, cho nên trải qua hơn 2 vạn năm im lặng, bọn họ cũng không chịu ảnh hưởng hoàn toàn, ít nhất nhân viên tình báo dân thường Landis ở cấp thấp nhất cũng đã trải qua mấy đời, độ trung thảnh của họ cũng giảm đi nhiều, đây chính là sơ hở mà Reichet muốn lấy.
Sau khi Hàn Hiểu xuất hiện, gia tộc Rochester liền trở thành một gia tộc đặc biệt, vì để không muốn trở thành gánh nặng của Hàn Hiểu, anh phải có được sức mạnh mà Viện trưởng lão kiêng kị, gia tộc Adams chính là một ví dụ rất tốt.
Càng huống hồ, muốn đối đầu với gia tộc Adams thì phải có được sức mạnh giống như vậy.
Nghe xong lời nói của Reichet, Greta rất kích động, như vậy anh ấy đã xem cô là người nhà mình, lúc này nên tỏ rõ cô sẽ đứng về phía anh, gia tộc Shakma sẽ phối hợp toàn lực.
Hàn Hiểu suy nghĩ một lát.
“Anh là anh trai em, cho nên VIện trưởng lão sẽ không tin tưởng anh, cái loại không tín nhiệm sẽ dễ dàng bị người ta cảm nhận được, có thể là điểm chí mạng trong kế hoạch của anh, anh cần một núi dựa vững chắc!”
Reichet nghe vậy, chân mày nhíu lại, Hàn Hiểu nói không sai, muốn thành công, vậy thì sau anh phải có một thế lực cường hãn khiến người ta tin phục, nhưng tình hình bây giờ của anh không có được!
Hàn Hiểu biết lời của cậu đã đạp trúng điểm khó của Reichet¸cậu cầm li trà lên uống một ngụm thông giọng,
“Dù sao thì huyết mạch trong em cũng là bí mật đã được công khai rồi, cho nên, anh trai thân mến của em, đã đến lúc em cần phải nhận tổ quy tông rồi!”
/76
|