Trọng Sinh Trở Thành Phu Nhân Lính Đặc Chủng

Chương 24: “Gia pháp” mới ra lò

/1459


Chương 24: “Gia pháp” mới ra lò


“Hả? Hả?”


Ninh Nhuế Tịch chớp chớp mắt nhìn xung quanh, rồi lại ngơ ngác quay sang nhìn người đàn ông kia.


Tại sao lại đưa cô vào phòng tắm làm gì?


Gia pháp có liên quan gì đến phòng tắm sao?


Cao Hàn lại tỏ vẻ thâm sâu khó đoán, đầy hứng thú nhìn chằm chằm biểu cảm đang thay đổi liên tục trên khuôn mặt của cô vợ nhỏ, bây giờ anh mới biết, cô vợ nhỏ của anh có thể có nhiều biểu cảm phong phú như vậy.


“Cái này chính là gia pháp.”


Người đàn ông im lặng một lúc lâu, sau khi nhận ra cô vợ nhỏ của mình đang dần mất đi kiên nhẫn, anh mới chỉ vào đồ vật kia rồi nói.


Theo ngón tay của người đàn ông liếc qua, lúc nhìn thấy rõ thứ anh đang chỉ vào, hai mắt Ninh Nhuế Tịch mở to không thể tin được: “Ông xã à, anh có ý gì?”


Tự nhiên, tự nhiên lại chỉ vào cái bồn cầu nói đây chính là gia pháp?


Sao bồn cầu có thể trở thành gia pháp được?


Cô mới chỉ thấy người ta quỳ trên bàn tính hoặc quỳ trên ván giặt đồ, còn cái này…


Có lẽ vì bộ dáng khiếp sợ này của cô nhìn rất buồn cười, mặt người đàn ông luôn luôn không có biểu cảm gì đột nhiên nhếch miệng một cái. Nhưng mà độ cong rất nhỏ, nghiêm túc nhìn anh thì lại không giống như đang cười, mà càng giống như khoé miệng đang run rẩy hơn.


“Chà bồn cầu.”


Ba chữ anh vừa nói ra đã khiến Ninh Nhuế Tịch hoàn toàn giật mình, nhìn ánh mắt người đàn ông trước mặt như thần thánh phương nào? Chà bồn cầu? Mẹ nó cũng thật quá tài tình rồi, biến chà bồn cầu thành gia pháp, làm sao người bình thường nào có thể nghĩ đến được đây?


“Một tuần.”


Trong lúc Ninh Nhuế Tịch đang cố gắng tiêu hóa tin tức này, Cao Hàn lại bổ sung thêm một câu.


Kết quả là, dưới tình hình Ninh Nhuế Tịch choáng váng đầu óc, gia pháp nhà họ Cao chính thức được ban hành – chà bồn cầu trong một tuần.


Những lời này thật sự đã được ghi vào trong lúc Cao Hàn viết lại quy dịnh vợ chồng.


Ninh Nhuế Tịch ngơ ngác ngồi ở trên sô pha, nhìn người đàn ông cầm tờ giấy chép xong đưa đến trước mặt, muốn cô ký tên.


Cô mờ mịt ký tên nên cũng không để ý một chi tiết nhỏ. Nhưng Cao Hàn vốn xuất thân là lính trinh sát nên có để ý tới, tuy rằng thời gian anh và cô vợ nhỏ ở chung không nhiều lắm nhưng lúc ký tên khi kết hôn, chữ ký này…


Sở dĩ anh có ấn tượng sâu đậm với nét chữ này là vì độ tương phản giữa cả hai quá lớn. Lúc ở cục dân chính, ngay cả nhân viên cũng hết hồn với chữ ký như gà bới của vợ anh, nhưng chữ ký bây giờ lại vô cùng đẹp, hơn nữa còn mang theo một cảm giác khí thế vô hình không rõ.


Nhưng Cao Hàn cũng không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm rất lâu vào chữ ký đó, rồi mới dán lên tường rồi dán lên tủ lạnh vài cái. Từ bây giờ, đây là gia đình nhỏ có gia pháp riêng của anh.


Sau khi người đàn ông nọ làm xong, Ninh Nhuế Tịch gần như cũng đã bình tĩnh lại. Cô nằm trên ghế sô pha, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại, buồn bã suy nghĩ điều gì đó.


Cao Hàn nhịn không được lại muốn bật cười, không biết vì sao, mấy ngày nay mỗi lần nhìn thấy cô, anh đều cảm thấy buồn cười. Chứng mất trí nhớ thực sự làm thay đổi con người nhiều đến vậy sao? Hiện tại so sánh cô vợ nhỏ với những gì anh nhớ về cô là hoàn toàn khác nhau. Không chỉ tính tình thay đổi, sở thích cũng thay đổi mà ngay cả bản thân cô cũng thay đổi? Cái này…


Vội vàng sẽ hỏng chuyện, Ninh Nhuế Tịch không bao giờ có thể ngờ rằng, một chút sơ suất nhỏ của cô lại khiến người chồng là lính bộ đội đặc chủng nảy sinh lòng nghi ngờ.


Sáng sớm, Ninh Nhuế Tịch nhanh chóng tỉnh lại.


Chỉ là khi cô tỉnh dậy thì người đàn ông đó đã rời giường rồi. Đêm qua, họ vẫn nằm chung chăn gối nhưng chỉ đơn thuần đắp chăn nói chuyện, không có chuyện gì xảy ra.


Đêm đầu tiên, vì cơ thể cô quá yếu ớt nên không có suy nghĩ nhiều mà ngủ ngon lành.


Mà đêm qua, sau một ngày bận rộn cô lại nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.


Hai lần nằm chung trên một giường, cô cứ ngủ ngon lành như thế.


Đầu óc có hơi choáng váng, Ninh Nhuế Tịch theo bản năng ôm lấy chiếc chăn bông mềm mại, cuộn tròn thành một vòng lăn qua lăn lại trên giường. Nhưng gương mặt cô nhanh chóng đỏ ửng lên. Trong chăn có thứ mùi đặc trưng của người đàn ông kia. Nhưng mùi này không hề khó chịu mà ngược lại, cô mới ngửi thấy mùi hương này thì toàn thân bắt đầu nóng lên. Đây là hương vị đàn ông trong truyền thuyết sao? Giống như ánh mặt trời vậy, cảm giác rất an toàn.


Nhưng mà, phát hiện này đã khiến cô tỉnh táo lại.


Cô đột nhiên nhớ tới, hôm nay, anh phải rời đi rồi.


Tuy mới ở bên nhau có mấy ngày nhưng Ninh Nhuế Tịch đã quen cảm giác có người ở bên cạnh như vậy rồi. Không cần làm gì đặc biệt, chỉ cần cùng nhau ăn cơm, ở cùng phòng tự làm việc riêng của mình đã cảm thấy vô cùng ấm áp.


Chẳng lẽ anh đã đi rồi?


Ninh Nhuế Tịch nghĩ đến, cô tỉnh lại lâu như vậy rồi cũng không nghe thấy tiếng của người đàn ông kia, có khi nào…


Cô không rảnh để ý tới những chuyện khác, Ninh Nhuế Tịch lập tức kéo chăn ra nhảy xuống giường, mở cửa phòng lao ra ngoài: “Ông xã ơi?”


Anh đang mở cửa chính chuẩn bị đi ra ngoài thì bất ngờ nhìn thấy bóng người đang lao ra khỏi phòng, anh ngạc nhiên quay đầu lại, chỉ là chiếc túi xách trên tay anh lại vô cùng chói mắt.


Ninh Nhuế Tịch chỉ để ý đến cái túi kia, rõ ràng người đàn ông này đang có ý định đi ra ngoài, hốc mắt cô nhanh chóng đỏ lên: “Ông xã à, anh phải đi sao?”


Cao Hàn chú ý tới cô vợ nhỏ của mình vẫn còn mặc bộ đồ ngủ màu hồng, cô còn chưa kịp đi dép lê, đôi chân trắng nõn lộ ra bên ngoài, trực tiếp đạp xuống sàn nhà sạch sẽ. Đầu tóc cô rối tung, quần áo trên người cũng lộn xộn, rõ ràng là vừa tỉnh dậy chưa lâu đã lập tức chạy ra bên ngoài.


Nhìn cô vợ nhỏ trong bộ dạng thế này, chắc chắn không có gì là đẹp. Nhưng Cao Hàn lại cảm thấy trái tim mình có chút cảm xúc khác lạ, đặc biệt là khi nhìn thấy dáng vẻ ấm ức trên mặt của cô vợ nhỏ, làm trái tim anh mềm nhũn thành vũng nước.


Anh trực tiếp ném chiếc túi trên tay cho người bên cạnh, anh sải bước tới bế cô vợ nhỏ của mình đặt lên trên một cái ghế sofa. Sau đó vội vã quay trở lại phòng riêng.


Ninh Nhuế Tịch vẫn không hiểu người đàn ông này đang có ý định làm gì sau hàng loạt động tác vừa rồi, đợi đến lúc anh lấy đôi dép lê hồng nhạt của cô ra thì lúc đó cô mới hiểu rõ. Giờ phút này, trái tim cô bắt đầu đập kịch liệt trong lồng ngực.


Cô không ngờ sẽ có một người đàn ông tận tay giúp cô mang dép, mặc dù người đàn ông này không giống như nam chính khom lưng giúp cô mang giày trong phim ngôn tình. Nhưng chỉ cần giống như lúc nãy cũng đủ khiến cô cảm động rồi.


“Sàn nhà rất lạnh, về sau nhớ đừng để chân trần chạy lung tung, không tốt cho sức khỏe đâu.”


Giọng nói của người đàn ông vẫn lạnh lùng như cũ, cảm xúc không có chút thay đổi nào. Nhưng khi nghe được những lời này, trong lòng Ninh Nhuế Tịch vẫn cảm thấy êm tai hơn nhiều so với những lời ngon ngọt khác.


Nhìn khuôn mặt đẹp trai vô cảm của người đàn ông, những đường nét cứng rắn dường như được bao phủ bởi một tầng bí ẩn khiến anh càng thêm đẹp trai quyến rũ.


Ninh Nhuế Tịch ngơ ngác nhìn, hồi lâu mới đột nhiên đỏ mặt, xấu hổ rụt chân lại: “Tôi chỉ sợ ông xã còn chưa kịp nói lời nào với tôi mà đã rời đi từ lâu rồi.”


/1459

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status