Nciku ngẩn ra, trong lòng không khỏi có chút lo lắng, chẳng lẽ, trong chuyện này có biến cố gì sao?
Phương Minh Viễn nhìn Lâm Dung, Lâm Dung hiểu ý lấy ra một chồng bản thảo, bỏ trên bàn trà trước mặt Nciku. Nciku ngơ ngác nhìn Phương Minh Viễn.
-Ngài Aalbake , được biết quý công ty có thể để tôi chấp bút kịch bản phim <>, trong lòng tôi vô cùng sung sướng, nhưng cũng có vài phần bất an! Mọi người đều biết, bộ phim <> ở phương Tây có địa vị cực kỳ huy hoàng, có thể nói là thủy tổ khai sơn của tiểu thuyết văn học hư cấu chính thống hiện đại, cũng dẫn đến thịnh hành một số trò chơi như Dungeons & Dragons và khiến cho văn học phát triển. Vô số người phương Tây, có thể nói đều là những thế hệ trưởng thành cùng với bộ phim <>! Đối với một tác phẩm đồ sộ như vậy, làm sao để đem nhiều nhân vật như vậy, bảy thứ chủng tộc, rất nhiều lãnh thổ quốc gia, các cuộc chiến tranh lừng lẫy thông qua kịch bản mà tái hiện ra ngoài, tôi trong lòng không dám nắm chắc!
Phương Minh Viễn nói.
Nciku đồng cảm gật gật đầu, đại tác phẩm của Tolkien ảnh hưởng mãnh liệt đến nhiều thế hệ độc giả phương Tây, và bởi nó mà bắt nguồn nền văn học hư cấu nơi xảy ra cuộc giao tranh đối kháng giữa cái thiện và cái ác. Trong quá khứ, tác phẩm này từng được bầu là tác phẩm "tác phẩm nổi tiếng quan trọng nhất thế kỷ này". Quan trọng hơn là tác phẩm này đã giúp cho nền văn học hư cấu sau này đặt ra kiểu mẫu thế giới thực. Từ đó luôn luôn đặt ra là làm thế nào để kế thừa chân thực các thần thoại xa xưa trong tiểu thuyết của Tolkien, phong cảnh tráng lệ cùng với các nhân vật đa dạng và trông rất sống động? Nếu không phải như thế, bộ phim <> sớm đã có công ty bấm máy rồi. Sao có thể đến lượt New Line Cinema? Sự e dè của Phương Minh Viễn, cũng là chuyện thường.
-Hơn nữa, từ lúc tôi làm cái nghề này tới nay, mặc dù không phải tác phẩm nào cũng là tinh hoa, nhưng thành tích cũng coi như tạm được! Một tác phẩm kinh điển như vậy, nếu ở trong tay tôi bị cải biên rối tinh rối mù lên, phá hủy thương hiệu do mình gây dựng những năm gần đây, là chuyện nhỏ, thật sự là rất xin lỗi quảng đại những người mê điện ảnh và ngài Tolkien đã tạ thế. Cho nên, áp lực này là rất lớn với tôi!
Phương Minh Viễn thở dài.
Nciku lập tức giật thót mình, người này không phải là muốn giở quẻ sao? Hắn vội vàng nói:
- Phương tiên sinh, nếu như cậu cũng không dám chắc cải biên nó thành kịch bản, thì như vậy hiện giờ trong giới biên kịch, chỉ sợ cũng không có ai thích hợp hơn! Cho nên, cậu Phương xin đừng nên từ chối!
Hắn đã đem hy vọng của mình ký thác vào bộ phim <>, hơn nữa tin tức cũng đã truyền ra ngoài, nếu như Phương Minh Viễn không muốn tiếp nhận biên kịch. Như vậy tiếp theo sẽ phải làm sao? Bỏ dở sao? Chỉ sợ Time Warner càng có cớ để đá mình ra!
Nciku gần như là trong nháy mắt lập tức có quyết định, nếu như trước lúc gặp mặt, hắn còn phải cân nhắc xem nên thuyết phục Phương Minh Viễn như thế nào, khiến Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ nhượng bộ một chút, thì hiện tại, hắn chỉ muốn cố gắng hết sức, cho dù là New Line Cinema chịu chút thua thiệt, cũng phải đem Phương Minh Viễn và Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ buộc lên cỗ xe chiến của mình!
Phương Minh Viễn không kìm nổi cười nói:
-Tiên sinh, đây không phải là từ chối. Mà là muốn nói rõ với ngài rằng, kịch bản này, thật sự rất khó viết, tôi đây trong lòng cũng không nắm chắc được bao nhiêu phần có thể làm cho ngài vừa lòng! Tôi lo không thể đảm nhiệm công việc này.
Nciku lắc đầu liên tục nói:
- Phương tiên sinh quá khiêm nhường rồi! Vẫn là câu nói lúc trước. Nếu như cậu còn cho là mình khó có thể đảm nhiệm công việc này, thì toàn bộ giới biên kịch, có ai dám đứng ra, cam đoan mình có thể đảm nhiệm nó?
Trước khi đến Trung Quốc, Shea cũng đã bỏ thời gian ra tìm hiểu một chút tình hình Trung Quốc, trong đó cho hắn ấn tượng sâu đậm nhất, chính là khi nói chuyện với người Hoa, nhất định phải chú ý, đừng coi những lời khiêm tốn của họ là thật!
Khác với người Mỹ, người Mỹ từ trước đến nay nếu bản thân chỉ có khoảng năm sáu phần năng lực, cũng cũng sẽ khống lên thành mười phần; còn người Hoa thì ngược lại, lúc nào cũng thích đánh giá mình thấp đi. Điểm này, từ quá khứ trong cách xưng hô với người trong gia đình của họ, là có thể nhìn ra. Đối với con cái của mình, bọn họ luôn gọi là "Cẩu tử", trong khi người Mỹ luôn coi vật nuôi của mình là một thành viên trong gia đình,nhưng cũng tuyệt đối không gọi con của mình như vậy! Mà đối với vợ con họ, gọi là "Cám bã"! Shea đặc biệt điều tra, cám bã ở Hán ngữ là chỉ bã rượu, cám và thực vật thô, trong quá khứ là đồ lót dạ cho kẻ nghèo hèn, hiện tại thì dùng cho heo ăn. Có khi còn dùng để so sánh với những vật vô dụng. Nếu là ở nước Mỹ, người chồng nào nói về vợ mình trước mặt mọi người, đừng nói là ví với thức ăn cho lợn, kể cả là không ca ngợi vẻ đẹp của vợ mình, đều là hành vi rất không nho nhã!
Cho nên, nếu như nói chuyện với người Hoa, đối phương nếu nói mình không được, nhất định phải hiểu lại nghĩa ngược lại! Nếu thật sự nghĩ rằng đối phương là nói mình không được, thì là hoàn toàn sai lầm!
- Phương tiên sinh, tôi mặc dù là lần đầu cùng cậu gặp mặt, nhưng đại danh của cậu, tôi cũng đã sớm biết, vẫn luôn tìm cơ hội muốn làm quen. Theo như lời của người Hoa các vị, về tinh thần, tôi đã coi cậu là bằng hữu từ lâu rồi. Cậu cũng không cần gọi tôi là tiên sinh, gọi là Nciku là được rồi!
Nciku vẻ mặt thành khẩn nói:
-Tôi gọi cậu là cậu Phương được không?
Phương Minh Viễn ngơ ngác một chút, lập tức gật đầu nói:
-Nếu như tiên sinh không ngại, tôi gọi ngài là Nciku cũng được!
Nciku trên mặt sung sướng tươi cười nói:
-Cậu Phương, về sau tôi sẽ gọi cậu là cậu Phương nhé! Lúc nãy, thành thật mà nói, bộ phim <> cải biên công nhận khó khăn, chúng ta ai cũng biết, bằng không mà nói, xuất bản nhiều năm như vậy mà vẫn không có công ty nào đưa nó lên màn ảnh. New Line Cinema chúng tôi, lúc này đây quyết định đưa bộ phim <> bắt đầu quay, cũng là vô cùng mạo hiểm! Vốn chúng tôi định mời bộ đôi vàng Hollywood là cậu Cameron cùng liên kết, đáng tiếc chính là đạo diễn Cameron hiện đang kín lịch. Cậu Phương, nếu cậu vẫn cứ từ chối, New Line Cinema chỉ có thể tạm thời gác kế hoạch này lại!
Nciku có gác lại kế họach này hay không, Phương Minh Viễn không biết, tuy nhiên thái độ của Nciku đã nhún nhường hết sức, hắn đương nhiên cũng phải thấy tốt thì nhận! Đừng khiêm nhường quá, khiến cho người Mỹ này cho là mình thực sự không dám chắc, thì chẳng khác gì trộm gà bất thành còn tốn công tốn thóc!
-Ngài Nciku, trước tiên ngài hãy xem qua kịch bản trên mặt bàn này, bởi vì thời gian cấp bách, bộ phim <> lại là một tác phẩm lớn, mặc dù tôi trước kia cũng từng xem qua, nhưng để cải biên được tốt, tôi mấy ngày nay đã xem qua nó hai lượt, lúc này mới bước đầu lấy ra một phần kịch bản, ước chừng có thể quay được nửa giờ! Ngài xem trước một chút, có không vừa lòng, chúng ta sẽ nói chuyện tiếp sau!
Phương Minh Viễn cười nói.
Nciku vui mừng ra mặt, nói:
-Cậu Phương, cậu quả là thần kỳ, trong thời gian ngắn như vậy, không ngờ đã xuất ra một phần kịch bản?
Hắn lập tức cầm tập bản thảo trước mặt lên. Làm hắn giật mình chính là, mấy trang đầu, lại là các bức tranh phác hoạ!
-Đó là một số thiết lập hình tượng của nhân vật. Tấm này là Gandalf, tấm này là Hoàng tử Aragon, tấm này là Hoàng tử Legolas, tấm này là Công chúa Arwen, tấm này là Vương tử Paolo! Thời gian có chút gấp gáp, cho tới bây giờ, tôi cũng chỉ có thể vẽ ra vài người như thế!
Phương Minh Viễn nghiêng người, chỉ vào từng bức phác họa nói!
-Thượng Đế quá yêu chiều cậu rồi!
Nciku cầm mấy bức phác hoạ này, không kìm nổi lớn tiếng nói. Mặc dù hắn đã sớm biết, năng lực vẽ tranh của Minh Viễn rất giỏi, trong quá khứ từng cùng Cameron hợp tác, rất nhiều nhân vật và bối cảnh quan trọng trong kịch bản, đều do tự tay hắn vẽ nên. Mà Cameron chỉ cần theo đó mà làm là tốt rồi! Hiện giờ khi hắn được tận mắt chứng kiến, vẫn không kìm nổi phải lớn tiếng ca ngợi! Những nhân vật này hình tượng rõ ràng dứt khoát, làm hắn liếc mắt một cái đã bị hấp dẫn! Hơn nữa, Nciku cảm giác mình từ đáy lòng cũng đồng ý với những hình tượng này! Bọn họ quả thực là nhân vật đúng như suy nghĩ của mình!
Phương Minh Viễn thản nhiên cười, hắn lựa chọn lấy hình tượng những nhân vật này, chính là kiếp trước các diễn viên trong phim <> hoá trang mà thành, tin rằng New Line Cinema năm đó vì lựa chọn diễn viên và định ra hình tượng cho nhân vật mà nhất định là phải nhọc lòng, chính mình tùy tay đưa tới, đương nhiên là khiến Nciku khen ngợi không ngớt!
-Đây là pháo đài Helm do tôi tưởng tượng ra!
Phương Minh Viễn chỉ vào trang kế tiếp nói. Ở trong truyện, pháo đài Helm là nơi có những bức tường đá cao vút, bên trong có tòa tháp cao. Nghe nói, thời cổ đại, khi mà có nhiều vương quốc cường thịnh, một quốc vương đã cho xây dựng pháo đài trên biển, gọi là kèn bảo. Bởi vì mỗi khi có tiếng kèn vang lên, từ trong pháo đài sẽ phát ra tiếng vang, giống như thiên quân vạn mã từ dưới chân núi thạch động đang liều chết xông ra. Trong truyện, nước Lohans và Samann triển khai quân đội đại chiến ngay ở chỗ này, với sự trợ giúp của đám người Gandalf, cuối cùng cũng đã chiến thắng. Có thể nói, đây là một trong những trận chiến quan trọng nhất!
Nciku càng xem càng thích, càng xem càng cảm thấy pháo đài trong tranh chẳng những phong cảnh hữu tình, hơn nữa còn có vẻ hào hùng khí thế, khí thế ngất trời! Làm người ta liếc mắt nhìn qua, khó có thể quên! Hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được, nếu như có thể thể hiện ra ngoài màn ảnh, sẽ mang đến cho khán giả hiệu ứng thị giác đặc biệt! Cũng mang tới không ít sự ca ngợi!
Nciku cảm giác mình lựa chọn Phương Minh Viễn để làm nhà biên kịch cho bộ phim <>, quả thực là quyết định chính xác nhất từ trước đến nay! Không cần nhìn kịch bản, chỉ cần nhìn những nhân vật này và cảnh tượng đặt ra, liền có thể kết luận, "nhà biên kịch xuất sắc nhất Hollywood" chiếc vòng nguyệt quế này, Phương Minh Viễn hoàn toàn xứng đáng!
Phương Minh Viễn nhìn Lâm Dung, Lâm Dung hiểu ý lấy ra một chồng bản thảo, bỏ trên bàn trà trước mặt Nciku. Nciku ngơ ngác nhìn Phương Minh Viễn.
-Ngài Aalbake , được biết quý công ty có thể để tôi chấp bút kịch bản phim <
Phương Minh Viễn nói.
Nciku đồng cảm gật gật đầu, đại tác phẩm của Tolkien ảnh hưởng mãnh liệt đến nhiều thế hệ độc giả phương Tây, và bởi nó mà bắt nguồn nền văn học hư cấu nơi xảy ra cuộc giao tranh đối kháng giữa cái thiện và cái ác. Trong quá khứ, tác phẩm này từng được bầu là tác phẩm "tác phẩm nổi tiếng quan trọng nhất thế kỷ này". Quan trọng hơn là tác phẩm này đã giúp cho nền văn học hư cấu sau này đặt ra kiểu mẫu thế giới thực. Từ đó luôn luôn đặt ra là làm thế nào để kế thừa chân thực các thần thoại xa xưa trong tiểu thuyết của Tolkien, phong cảnh tráng lệ cùng với các nhân vật đa dạng và trông rất sống động? Nếu không phải như thế, bộ phim <
-Hơn nữa, từ lúc tôi làm cái nghề này tới nay, mặc dù không phải tác phẩm nào cũng là tinh hoa, nhưng thành tích cũng coi như tạm được! Một tác phẩm kinh điển như vậy, nếu ở trong tay tôi bị cải biên rối tinh rối mù lên, phá hủy thương hiệu do mình gây dựng những năm gần đây, là chuyện nhỏ, thật sự là rất xin lỗi quảng đại những người mê điện ảnh và ngài Tolkien đã tạ thế. Cho nên, áp lực này là rất lớn với tôi!
Phương Minh Viễn thở dài.
Nciku lập tức giật thót mình, người này không phải là muốn giở quẻ sao? Hắn vội vàng nói:
- Phương tiên sinh, nếu như cậu cũng không dám chắc cải biên nó thành kịch bản, thì như vậy hiện giờ trong giới biên kịch, chỉ sợ cũng không có ai thích hợp hơn! Cho nên, cậu Phương xin đừng nên từ chối!
Hắn đã đem hy vọng của mình ký thác vào bộ phim <
Nciku gần như là trong nháy mắt lập tức có quyết định, nếu như trước lúc gặp mặt, hắn còn phải cân nhắc xem nên thuyết phục Phương Minh Viễn như thế nào, khiến Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ nhượng bộ một chút, thì hiện tại, hắn chỉ muốn cố gắng hết sức, cho dù là New Line Cinema chịu chút thua thiệt, cũng phải đem Phương Minh Viễn và Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ buộc lên cỗ xe chiến của mình!
Phương Minh Viễn không kìm nổi cười nói:
-Tiên sinh, đây không phải là từ chối. Mà là muốn nói rõ với ngài rằng, kịch bản này, thật sự rất khó viết, tôi đây trong lòng cũng không nắm chắc được bao nhiêu phần có thể làm cho ngài vừa lòng! Tôi lo không thể đảm nhiệm công việc này.
Nciku lắc đầu liên tục nói:
- Phương tiên sinh quá khiêm nhường rồi! Vẫn là câu nói lúc trước. Nếu như cậu còn cho là mình khó có thể đảm nhiệm công việc này, thì toàn bộ giới biên kịch, có ai dám đứng ra, cam đoan mình có thể đảm nhiệm nó?
Trước khi đến Trung Quốc, Shea cũng đã bỏ thời gian ra tìm hiểu một chút tình hình Trung Quốc, trong đó cho hắn ấn tượng sâu đậm nhất, chính là khi nói chuyện với người Hoa, nhất định phải chú ý, đừng coi những lời khiêm tốn của họ là thật!
Khác với người Mỹ, người Mỹ từ trước đến nay nếu bản thân chỉ có khoảng năm sáu phần năng lực, cũng cũng sẽ khống lên thành mười phần; còn người Hoa thì ngược lại, lúc nào cũng thích đánh giá mình thấp đi. Điểm này, từ quá khứ trong cách xưng hô với người trong gia đình của họ, là có thể nhìn ra. Đối với con cái của mình, bọn họ luôn gọi là "Cẩu tử", trong khi người Mỹ luôn coi vật nuôi của mình là một thành viên trong gia đình,nhưng cũng tuyệt đối không gọi con của mình như vậy! Mà đối với vợ con họ, gọi là "Cám bã"! Shea đặc biệt điều tra, cám bã ở Hán ngữ là chỉ bã rượu, cám và thực vật thô, trong quá khứ là đồ lót dạ cho kẻ nghèo hèn, hiện tại thì dùng cho heo ăn. Có khi còn dùng để so sánh với những vật vô dụng. Nếu là ở nước Mỹ, người chồng nào nói về vợ mình trước mặt mọi người, đừng nói là ví với thức ăn cho lợn, kể cả là không ca ngợi vẻ đẹp của vợ mình, đều là hành vi rất không nho nhã!
Cho nên, nếu như nói chuyện với người Hoa, đối phương nếu nói mình không được, nhất định phải hiểu lại nghĩa ngược lại! Nếu thật sự nghĩ rằng đối phương là nói mình không được, thì là hoàn toàn sai lầm!
- Phương tiên sinh, tôi mặc dù là lần đầu cùng cậu gặp mặt, nhưng đại danh của cậu, tôi cũng đã sớm biết, vẫn luôn tìm cơ hội muốn làm quen. Theo như lời của người Hoa các vị, về tinh thần, tôi đã coi cậu là bằng hữu từ lâu rồi. Cậu cũng không cần gọi tôi là tiên sinh, gọi là Nciku là được rồi!
Nciku vẻ mặt thành khẩn nói:
-Tôi gọi cậu là cậu Phương được không?
Phương Minh Viễn ngơ ngác một chút, lập tức gật đầu nói:
-Nếu như tiên sinh không ngại, tôi gọi ngài là Nciku cũng được!
Nciku trên mặt sung sướng tươi cười nói:
-Cậu Phương, về sau tôi sẽ gọi cậu là cậu Phương nhé! Lúc nãy, thành thật mà nói, bộ phim <
Nciku có gác lại kế họach này hay không, Phương Minh Viễn không biết, tuy nhiên thái độ của Nciku đã nhún nhường hết sức, hắn đương nhiên cũng phải thấy tốt thì nhận! Đừng khiêm nhường quá, khiến cho người Mỹ này cho là mình thực sự không dám chắc, thì chẳng khác gì trộm gà bất thành còn tốn công tốn thóc!
-Ngài Nciku, trước tiên ngài hãy xem qua kịch bản trên mặt bàn này, bởi vì thời gian cấp bách, bộ phim <
Phương Minh Viễn cười nói.
Nciku vui mừng ra mặt, nói:
-Cậu Phương, cậu quả là thần kỳ, trong thời gian ngắn như vậy, không ngờ đã xuất ra một phần kịch bản?
Hắn lập tức cầm tập bản thảo trước mặt lên. Làm hắn giật mình chính là, mấy trang đầu, lại là các bức tranh phác hoạ!
-Đó là một số thiết lập hình tượng của nhân vật. Tấm này là Gandalf, tấm này là Hoàng tử Aragon, tấm này là Hoàng tử Legolas, tấm này là Công chúa Arwen, tấm này là Vương tử Paolo! Thời gian có chút gấp gáp, cho tới bây giờ, tôi cũng chỉ có thể vẽ ra vài người như thế!
Phương Minh Viễn nghiêng người, chỉ vào từng bức phác họa nói!
-Thượng Đế quá yêu chiều cậu rồi!
Nciku cầm mấy bức phác hoạ này, không kìm nổi lớn tiếng nói. Mặc dù hắn đã sớm biết, năng lực vẽ tranh của Minh Viễn rất giỏi, trong quá khứ từng cùng Cameron hợp tác, rất nhiều nhân vật và bối cảnh quan trọng trong kịch bản, đều do tự tay hắn vẽ nên. Mà Cameron chỉ cần theo đó mà làm là tốt rồi! Hiện giờ khi hắn được tận mắt chứng kiến, vẫn không kìm nổi phải lớn tiếng ca ngợi! Những nhân vật này hình tượng rõ ràng dứt khoát, làm hắn liếc mắt một cái đã bị hấp dẫn! Hơn nữa, Nciku cảm giác mình từ đáy lòng cũng đồng ý với những hình tượng này! Bọn họ quả thực là nhân vật đúng như suy nghĩ của mình!
Phương Minh Viễn thản nhiên cười, hắn lựa chọn lấy hình tượng những nhân vật này, chính là kiếp trước các diễn viên trong phim <
-Đây là pháo đài Helm do tôi tưởng tượng ra!
Phương Minh Viễn chỉ vào trang kế tiếp nói. Ở trong truyện, pháo đài Helm là nơi có những bức tường đá cao vút, bên trong có tòa tháp cao. Nghe nói, thời cổ đại, khi mà có nhiều vương quốc cường thịnh, một quốc vương đã cho xây dựng pháo đài trên biển, gọi là kèn bảo. Bởi vì mỗi khi có tiếng kèn vang lên, từ trong pháo đài sẽ phát ra tiếng vang, giống như thiên quân vạn mã từ dưới chân núi thạch động đang liều chết xông ra. Trong truyện, nước Lohans và Samann triển khai quân đội đại chiến ngay ở chỗ này, với sự trợ giúp của đám người Gandalf, cuối cùng cũng đã chiến thắng. Có thể nói, đây là một trong những trận chiến quan trọng nhất!
Nciku càng xem càng thích, càng xem càng cảm thấy pháo đài trong tranh chẳng những phong cảnh hữu tình, hơn nữa còn có vẻ hào hùng khí thế, khí thế ngất trời! Làm người ta liếc mắt nhìn qua, khó có thể quên! Hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được, nếu như có thể thể hiện ra ngoài màn ảnh, sẽ mang đến cho khán giả hiệu ứng thị giác đặc biệt! Cũng mang tới không ít sự ca ngợi!
Nciku cảm giác mình lựa chọn Phương Minh Viễn để làm nhà biên kịch cho bộ phim <
/1605
|