Tháng ba, mặc dù tỉnh Tần Tây khí trời vẫn se se lạnh, nhưng phía nam đã bắt đầu trở nên ấm áp.Cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á đến lúc này, đã bùng nổ được hơn nửa năm, toàn bộ Đông Nam Á, bao gồm cả các quốc gia Đông Á, hiện giờ đều hoặc nhiều hoặc ít chịu ảnh hưởng của nó! Mà trong đó, ảnh hưởng lớn nhất, đương nhiên các nước Đông Nam Á. Những kẻ đầu cơ tài chính quốc tế đột nhiên rút lui, khiến Đông Nam Á càng sa vào nước sôi lửa bỏng!Phương Minh Viễn chú ý thấy, từ tháng ba, một số phương tiện truyền thông Indonesia đã bắt đầu chĩa mũi nhọn về phía người Hoa, công kích những người Hoa ở Indonesia vi phú bất nhân, không chịu đồng hóa với dân bản xứ! Hơn nữa trong các bài báo hoặc video, hoặc chỉ rõ hoặc ám chỉ —— Indonesia hiện giờ sở dĩ lâm vào khốn cảnh, là bởi có tác động của người Hoa, người Hoa phải chịu trách nhiệm trước sự sụp đổ kinh tế của quốc gia này! Điều này khiến Phương Minh Viễn nhạy bén nhận định, việc trong kiếp trước lại một lần nữa là không thể tránh khỏi!Dưới sự ngấm ngầm thúc đẩy của Phương Minh Viễn, Quách gia và Trịnh gia, trung tuần tháng ba, các báo đài nổi danh trên thế giới như Associated Press, Reuters, Agence France Presse, Interfax, Deutsche Presse-Agentur, Kyodo News Service, đều thông qua nhiều phương thức, lên án việc tàn sát người Hoa ở Đông Nam Á từ năm 50 đến năm 80! Trong lúc cả thế giới đang coi trọng hòa bình, coi trọng chủ nghĩa nhân đạo nhân sĩ, nên đã kịch liệt lên án chính phủ các nước Đông Nam Á năm đó!Việc này khiến chính phủ các quốc gia này bất mãn, nhưng sự kháng nghị của bọn họ, lại bị giới truyền thông không thèm coi trọng —— so với sự kháng nghị của họ, hơn mười triệu đô la Mỹ thu vào thì bọn hắn mới càng coi trọng hơn! Hơn nữa những gì mà giới báo đài nói không phải là không có căn cứ, có thể nói là bằng chứng chất đầy như núi! Những quốc gia này đừng nói là kháng nghị, kể cả kháng nghị lên công pháp quốc tế, bọn họ cũng không sợ!Hơn nữa nếu chính phủ những quốc gia này thật sự làm như vậy, nhất định sẽ khiến bọn họ mừng đến mừng cười trong mộng! Những cơ hội mở rộng sức ảnh hưởng của mình như thế này, không phải là lúc nào cũng có! Chuyện này chắc chắn có thể thắng kiện. Đến lúc đó chẳng những tần suất xem và lượng tiêu thụ sẽ cao lên rất nhiều, mà còn có thể trước mặt mọi người trên thế giới nhân, tạo hình tượng coi trọng chủ nghĩa nhân đạo của mình! Sauk hi thắng kiện sau, còn có thể đòi chính phủ những quốc gia bồi thường danh dự! Có thể nói là một mũi tên trúng nhiều đích!Vì đều muốn là người đầu tiên nắm được tin nên họ còn phái ra tinh binh tướng tài tạo thành từng nhóm phỏng vấn, đi tới các quốc gia Đông Nam Á, mà trong đó, Indonesia là nước trọng điểm được các tổ phỏng vấn này đặc biệt coi trọng!Sự việc xảy ra quá đột ngột, khiến giới truyền thông Indonesia giống như bị một cú trời giáng vậy!Nhưng thắng lợi ngắn ngủi này cũng không khiến tảng đá trong lòng Phương Minh Viễn bởi vậy mà dịch chuyển đi, bởi vì hắn hiểu được, chỉ cần người thống trị Indonesia kéo dài thủ pháp thống trị mấy chục năm không đổi, để tránh cuộc khủng hoảng kinh tế thêm một bước mở rộng, ảnh hưởng đến đế chế của mình, chính quyền Suharto liền sử dụng đủ loại thủ đoạn. Lợi dụng lòng đố kỵ của dân bản xứ nhân với những thành tựu sự nghiệp của người Hoa kiều, cùng với những phần tử cực đoan mù quáng thù hận người Hoa kiều, hướng ngọn lửa giận của bọn họ vào tầng lớp không có quyền lực chính trị kia —— người Hoa.Cho dù là biết rõ giới truyền thông đang chú ý hết sức, chính quyền Suharto cũng không có lựa chọn khác! Bởi vì nếu không làm như vậy, bởi vì khủng hoảng kinh tế kích thích mà biến xã hội Indonesia trở nên mâu thuẫn gay gắt, tất cả sẽ chĩa mũi nhọn vào chính phủ, uy hiếp địa vị thống trị của gia tộc Suharto ở Indonesia! Để bảo vệ gia tộc mình, Suharto chuyện gì mà không làm được?Bình Xuyên lúc này, không chỉ có đại diện của sáu tập đoàn tài chính Nhật Bản đang lưu lại, mà còn có hai công ty Hàn Quốc, và cả công ty khoa học Mài Lực của Mĩ, cũng đều phái đại biểu tới. Dù sao đối với những công ty này mà nói, chẳng qua cũng chỉ là thu mua 25% sản lượng đất hiếm, cũng không đủ thỏa mãn nhu cầu nghiên cứu của quốc gia bọn họ.Nhật Bản và Hàn Quốc đều không muốn sử dụng đến lượng dự trữ! Nước Mĩ mặc dù có đầy đủ dự trữ đất hiếm, nhưng do đóng quặng nhiều năm, kể cả muốn mở lại mỏ khai thác, cũng không phải nói mở là có thể mở ngay được, ít nhất một hai năm, vẫn còn phải thu mua từ Trung Quốc!Sato ảo não mang theo đoàn người Mitsui Masaki từ trong viện bảo tàng đi ra, hôm nay đàm phán không thu được hiệu quả gì, người của Phương gia một chút giá cũng không chịu nhường! Việc này khiến Sato vô cùng bất đắc dĩ!-Ngài Sato! Từ cách đó không xa truyền đến một tiếng hô, Sato theo thanh âm nhìn lại, chỉ thấy cách đó, Shindo của tập đoàn Fuji đang đứng ở ven đường vẫy tay với hắn.Sato nghiêng đầu nói vài câu với mọi người đi cùng, Mitsui Masaki mang theo những người còn lại đi về phía tân quán, Sato mang theo Akiko Sano tiến đến chỗ Shindo.-Ngài Sato, hôm nay đàm phán có thu được gì không? Shindo nói.Sato áo não lắc đầu nói: -Không có bất kỳ tiến triển nào cả, Phương gia quyết không chịu nhượng giá!Shindo nhẹ nhàng thở dài, kết quả này cũng không ngoài dự liệu của hắn! Tập đoàn Fuji mấy ngày qua, cũng có tiếp xúc với Phương gia, nhưng đúng là giá cả không có chút nào tiến triển —— chỉ tăng không giảm!Kỳ thật ngay cả thu mua chỗ đất hiếm này với giá cả gấp mười lần, đối với những công ty này mà nói, vẫn là lợi nhuận dày, vượt xa ngành sản xuất bình thường, nhưng, thứ nhất, mấy năm qua, tất cả mọi người đã quen với giá cả tiện nghi của đất hiếm, đương nhiên là không muốn bỏ thêm tiền; thứ hai, cũng là lo lắng, một khi tiền lệ này mở ra, đất hiếm có thể giống dầu thô, tiếp tục tăng giá trên phạm vi lớn?!Nhưng lo lắng vẫn là lo lắng, bọn họ cũng không có biện pháp gì. Phương gia đã nói rằng, mua chỗ đất hiếm này là vì tự dùng, hơn nữa người ta cũng không có ý định bán ra, chỉ có bọn họ mới là những người muốn mua. Hiện tại nếu buông tay, xem bộ dạng của Phương gia, dường như sẽ hoàn toàn không thèm để ý. Điều này làm họ như chuột mắc bẫy, không thể nào hạ miệng!Mà bọn họ thường dùng một phương pháp hữu hiệu —— đó là dùng sức ảnh hưởng của quan trường ở Trung Quốc. Trước mắt mà nói, đối với Phương gia cũng không có tác dụng gì. Phương gia vốn là cố ý không bán, hiện giờ đã đồng ý bán ra, đây cũng xem như là lui một bước, nếu như còn tiếp tục nhờ người ta vung tay múa chân chỉ đạo giá cả, thì đúng là khinh người quá đáng rồi! Phương gia ở Trung Quốc cũng không phải là ai cũng có thể động đến được, sau lưng lại là Tô Hoán Đông, ứng viên sang giá cho chứ Thủ tướng Trung Quốc nhiệm kỳ tới, về tài lực hay sức ảnh hưởng đều không thể coi thường, bọn quan viên cũng không dám làm quá mức!Đoàn người đi vào một quán trà, tìm nơi yên lặng, Shindo nháy mắt ra dấu, Sato giật mình chốc lát. Lúc này mới xua tay ra dấu cho Akiko Sano ra chỗ khác. Shindo lúc này mới nói:-Ngài Sato, xem ra Phương gia là quyết tâm bóc lột chúng ta rồi!Sato thở dài một hơi, từ khi hắn trở thành cán bộ cấp cao của công ty sản vật Mitsui, đã lâu rồi, hắn chưa có nếm mùi suy sụp như vậy.-Ngài Shindo, quý công ty lúc này đây có đối sách gì? Sato hỏi.-Quả là khó, bọn quan viên Trung Quốc, nói sao cũng không muốn tạo áp lực cho Phương gia! Chúng ta cũng không thể tránh được! Hơn nữa, hiện giờ đã không chỉ có sáu đại công ty chúng ta,còn có hai công ty Hàn Quốc, và cả công ty khoa học Mài Lực của Mĩ, đối với chỗ đất hiếm này như hổ rình mồi, Phương gia căn bản cũng không lo lắng về nguồn tiêu thụ! Shindo thở dài nói.-Nhưng tôi không rõ, Phương gia có được công ty khai thác mỏ Hoa Tân, lại hợp lại các công ty khai thác mỏ Chương Châu, vốn đã có được 25% sản lượng đất hiếm của Trung Quốc, chẳng lẽ chừng này còn chưa đủ cho Phương gia sao? Về phần vì sao phải trữ đất hiếm nhiều như vậy, hắn không sợ, đem giá cả đất hiếm đẩy cao lên đến mức này, các nước Mĩ, Australia, Canada, Nga cũng sẽ mở lại ngành khai thác đất hiếm sao? Chờ đến lúc đó, đất hiếm không thể do một mình Phương gia định đoạt rồi! Sato buồn rầu nói.Shindo nhíu nhíu mày, nhìn hai bên một chút, thấp giọng nói: -Này tôi thật ra có nghe nói được một tin tức, ngài có biết tập đoàn Samsung Hàn Quốc không?-Biết! Sato nói. Tập đoàn Samsung và tập đoàn Mitsui vẫn thường hay có quan hệ qua lại.-Cách đây không lâu, một công ty Hongkong chẳng phải là cổ đông của tập đoàn Samsung sao? Việc này chắc ngài đã biết? Shindo nói tiếp.-Ừ! Biết! Sato gật đầu nói, kỳ thật hắn còn biết, lúc ấy cũng không biết Lý Giản Hi bị làm sao, lại cùng một công ty Hongkong đạt thành hiệp nghị nhập cổ phần đầu tư. Vốn công ty sản vật Mitsui, đang muốn thời cơ thích hợp, nhập cổ phần vào tập đoàn Samsung.-Nghe nói, sau lung công ty này chính là Phương gia! Shindo thấp giọng nói.-Hả? Sato tay run lên, chén trà trong tay lung lay hai cái, vài giọt nước trà rơi xuống trên bàn!Sato hai mắt đăm đăm, hắn đã hiểu ra đôi chút! Khó trách, lúc này đây trong hai công ty Hàn Quốc đến không có tập đoàn Samsung, hắn nghĩ tập đoàn Samsung ỷ vào lượng đất hiếm dự trữ hùng hậu, không vội mà thu mua đâu. Hóa ra vấn đề là như thế!Tập đoàn Samsung có thể nói là cầm đầu ngành điện tử Hàn Quốc, hơn nữa đứng đầu tập đoàn Samsung Lý Giản Hi, cũng là có người có đại tài đại khí, tập đoàn Samsung dưới sự quản lý của hắn, mấy năm nay phát triển nhanh chóng! Nếu không phải thình lình xảy ra cuộc khủng hoảng tài chính, đã cắt đứt tài chính của tập đoàn Samsung, người ngoài muốn nhập cổ phần vào tập đoàn Samsung, sao dễ dàng như vậy!Nếu như đứng đằng sau công ty kia chính là Phương gia, như vậy là tất cả đều đã được giải thích! Phương gia sở dĩ trữ nhiều đất hiếm như vậy, chỉ sợ không chỉ cung để nhà mình sử dụng, mà còn để cung cấp cho tập đoàn Samsung. Mà tập đoàn Samsung, tập đoàn điện tử lớn nhất Hàn Quốc, hàng năm cầu về đất hiếm, số lượng tương đối kinh khủng!Mà tập đoàn Samsung và các công ty điện tử Nhật Bản, vừa là quan hệ hợp tác vừa là quan hệ cạnh tranh, vì tranh đoạt thị trường quốc tế, giữa hai bên sớm cũng đã có không biết bao nhiêu lần giao tranh rồi. Nếu như tập đoàn Samsung có thể có được nguồn cung đất hiếm liên tục không ngừng, còn các công ty điện tử Nhật Bản lại bị khống chế về đất hiếm, không nghi ngờ gì là một việc vô cùng bất lợi đối với các công ty điện tử Nhật Bản!Một năm hai năm có lẽ còn chưa thể hiện rõ ràng ra ngoài, nhưng tám năm mười năm sau, tập đoàn Samsung chỉ sợ là không ai địch nổi!Hiểu được điểm này, Sato trong lòng lại càng suy sụp, khó trách Phương gia mua nhiều đất hiếm như vậy lại không hề khẩn trương tìm cho nó nguồn tiêu thụ. Lượng đất hiếm trong hai năm, tuy chỉ hơn một tỷ đô la Mỹ, nhưng lại chặn đứng con đường phát triển của những công ty khác!-Phương gia này thật sự là giỏi tính toán! Shindo thở dài nói:-Chúng ta nếu không mua chỗ đất hiếm này, thì hắn sẽ trữ lại cung cấp cho tập đoàn Samsung sử dụng. Nếu như chúng ta muốn mua đất hiếm, thì phải thu mua với giá cao ngất ngưởng. Cứ như vậy, chi phí sản xuất, tập đoàn Samsung cũng không thấp hơn chúng ta! Chỉ có Phương gia là ở giữa đạt được lợi nhuận lớn!-Nhưng chúng ta không thể không mua! Sato miệng đầy chua xót. Đây là tài nguyên không thể thiếu được. Tuyệt đại bộ phận tài nguyên đều phải cậy vào thị trường quốc tế cung cấp. Giống như dầu thô, than đá, những thứ này còn đỡ hơn một chút, dù sao phần đông các nước xuất khẩu, không có các nước phương Đông thì có các nước phương Tây, chỉ có vấn đề nhiều tiền hay ít tiền. Nhưng Trung Quốc lại cung cấp đại lương đất hiếm, bọn họ cũng chưa có lựa chọn nào khác!-Đúng vậy, chúng ta lại không thể không mua! Shindo cũng thở dài một hơi nói:-Hiện tại chỉ có thể hy vọng Mĩ, Canada, Australia có thể mở lại ngành khai thác đất hiếm, thay đổi đại cục độc quyền của Trung Quốc! Bằng không mà nói, chúng ta không có lựa chọn!Sato trong lòng không khỏi thất vọng. Nhìn về phía Shindo, sắc mặt càng âm trầm.-Ngài Shindo, có lời gì xin nói thẳng?Shindo hơi hơi cười nói: -Ngài Sato, xem ra Phương gia sẽ không tiếp tục nhượng bộ cho chúng ta đường sống đâu! Mà chúng ta lại nhất định phải mua đất hiếm. Chỉ có điều với giá cả gấp mười lần. Thật sự là khó có thể giải thích cho công ty và quốc nội. Cho nên...-Cho nên các người đem tâm tội đổ lên đầu tôi? Sato cười lạnh nói:-Có phải muốn tôi làm kẻ chết thay?-Ngài Sato xin đừng quá lời. Chúng tôi sao có thể khiến ngài chết thay như vậy được, chỉ có điều hy vọng ngài Sato có thể gánh vác trách nhiệm của mình! Sở dĩ có cục diện bất lợi như hiện giờ, ngài Sato khó mà chối được sai lầm của mình? Shindo rót trà cho Sato, mỉm cười nói:-Lúc trước, có phải chính ngài đã đề xuất, mọi người cùng liên hợp chống lại đất hiếm Trung Quốc, hơn nữa phải chèn ép giá cả của đất hiếm Trung Quốc? Đúng là nghe xong chủ ý của ngài, mọi người lúc ấy đã không cùng các doanh nghiệp của Trung Quốc ký kết hợp đồng thu mua, cho Phương gia thời cơ lợi dụng! Mà hiện tại, cũng là bởi vì ngài chọc phải Phương gia, mới khiến Phương gia một mực trả giá gấp mười lần. Chúng tôi đều là bị ngài làm dính líu!Sato trống ngực đập liên hồi, hắn đang muốn tức chết! Đây đúng là vu khống! Ban đầu là hắn đề nghị chống lại đất hiếm của Trung Quốc, nhưng nếu bọn họ không đồng ý, chẳng lẽ hắn có thể thay những đại công ty này làm chủ hay sao?-Ngài Sato, ngài đừng như thế! Shindo cười nói:-Thành thật mà nói, ngài lúc này đây bất kể là có cùng Phương gia ký kết hay không, sau khi trở về cũng khó mà miễn phải chịu sự trừng phạt của công ty, ngay cả được điều đến vị trí nhàn nhã hơn, cũng không có gì là lạ, ngài Sato, ngài nói xem có đúng hay không?Sato nắm chặt nắm đấm, mười đầu móng tay cắm sâu trong lòng hằn lại thật sâu! Hắn đã hoàn toàn hiểu rồi! Ý đồ của bọn Shindo, hắn đã hiểu rồi! Thời gian trôi qua, những người khác đã không còn kiên nhẫn tiếp tục giằng co, đương nhiên, phương diện này cũng có không ít người lo lắng, nếu cứ tiếp tục như vậy, Phương gia có thể thay đổi hay không? Có thể đêm dài lắm mộng, Phương gia lại nâng giá cao lên hay không?Nhưng là bọn họ cũng không muốn là lần đầu tiên cùng Phương gia ký kết, dù sao giá cả đất hiếm so với năm trước, là con số mười! Nếu như mang lại về cho Công ty, nhất định là sẽ bị chửi mắng một trận, thậm chí còn có thể sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ!Mà nếu như nói Sato có thể là người đầu tiên cùng Phương gia ký kết, bọn họ có lấy cái giá tiền để ký kết, sau khi về nước, cũng phải cho ban quản lý công ty một câu trả lời thỏa đáng, hoàn toàn có thể đem tất cả tội lỗi đều đổ lên hắn Sato, bởi vì hắn làm việc trước, nên những người này không có lựa chọn nào khác! -Đúng như vậy thì sao? Sato nghiến răng nghiến lợi nói, mặc dù hắn cũng đã sớm hiểu được, một khi trở lại công ty, bất kể là chuyện bị tạm giam ở Trung Quốc, hay là thu mua đất hiếm với giá cả quá cao, đều đủ để khiến tiền đồ của hắn trong công ty bị hủy hết! Tình huống tốt nhất là vẫn được lưu lại tại chức vị này, từ nay về sau không tiến thêm tấc nào nữa. Tình huống xấu nhất, hắn cũng không dám suy nghĩ! Shindo nhìn nhìn Akiko Sano cách đó không xa, để chắc chắn cô không nghe được hai người nói chuyện, lúc này mới giảm thấp thanh âm, nói với Sato: -Nếu như vậy, ngài Sato không bằng để lợi ích cho chúng tôi! Chúng tôi tất sẽ có hậu báo! Không biết... Ngài Sato có muốn nghe một chút, những lợi ích mà chúng tôi giành cho ngài!
/1605
|