Hai người Lý Chương và Hứa Gia Tường mang theo tùy tùng của mình thuận lợi bước lên boong tàu, dưới sự hướng dẫn của các thuyền viên tiến vào khoang tàu.Khi họ đến phòng khách của con tàu, ngay cả hai người bọn họ cũng bị cách bày trí và đồ vật trên tàu làm cho chết lặng!
Hai người cũng xuất thân từ những gia đình giàu có, từ nhỏ đến lớn, quen ăn sung mặc sướng, tài sản cá nhân cũng khiến người đời phải kinh ngạc, những chiếc xe và tòa nhà sang trọng khiến người đời phải ngưỡng mộ, đối với họ mà nói không có gì là quá lớn cả!
Nhưng so với con tàu này lại khiến hai người thật sự cảm thấy được “nghèo rớt mùng tơi” của mình! Chỉ giá trị của con tàu đã lớn hơn gấp mấy lần tài sản của hai người thậm chí hơn 10 lần!Lúc này ba người Phương Minh Viễn đã ngồi trong phòng khách nghênh đón họ, nhìn họ bước vào Vu Thu Hạ đứng dậy nói:
-Các anh đến rồi!
Mời ngồi!Lúc này, cho dù là Lý Chương, đối diện với Phương Minh Viễn cũng không có nổi dũng khí.Đối với bọn họ mà nói, tài sản, gia thế, có thể nói là chỗ dựa lớn nhất bây giờ, nhưng đối diện với một người mà ngay cả tài sản hay gia thế đều không kém gì mình, thậm chí còn hơn cả mình, khi thành tích cá nhân của đối thủ càng nổi bật hơn, kiêu ngạo trong lòng đã bị chèn ép tới cực điểm, tất nhiên không thể diễn nổi trò trống gì!Nhìn biểu hiện của hai người có vẻ gượng ép thiếu tự nhiên,
Trịnh Gia Nghi không kìm được cúi đầu xuống thầm cười, chủ ý gặp hai người Lý Chương trên thuyền chính do cô đề xuất, bây giờ xem ra hiệu quả rất tuyệt vời!
Hai bên chào hỏi nhau xong, Phương Minh Viễn mới quay về vấn đề chính.-Mạo muội hỏi một câu, hai vị dự định ở Hoogn Kông bao lâu? Nếu hai vị dự định về nước trong thời gian tới, có thể mang giúp tôi mấy món quà cho Chủ tịch hội đồng quản trị Lý và Bộ trưởng Hứa được không?Phương Minh Viễn trực tiếp hỏi.Lý Chương và Hứa Hia Tường không khỏi kinh ngạc,
Phương Minh Viễn có thứ gì muốn đưa cho các bậc bề trên của mình?-Tôi định ngày kia sẽ về Kuala Lumpur, không biết Phương thiếu gia cần tôi đưa thứ gì cho cha?Hứa Gia Tường trả lời trước.Phương Minh Viễn khoát tay chặn lại, Lâm Dung rất nhanh chóng đưa ra một cái túi dày, đạt trước mặt Hứa Gia Tường.-Chính là cái túi này, mong Hứa thiếu gia nhất định giao tận tay không mất mát gì cho Bộ trưởng Hứa!Phương Minh Viễn nghiêm mặt nói. Hứa Gia Tường bất động đưa tay ra lấy cái túi, cái túi có vẻ nặng. Bên trong giống như có loại văn kiện gì.-Dung Dung, cô sắp xếp đi,ngày kia bảo cơ trưởng Dương đưa Hứa thiếu gia đến Kuala Lumpur!Phương Minh Viễn nói với Lâm Dung.
Hứa Gia Tường hơi ngạc nhiên nhìn Phương Minh Viễn, Vu Thu Hạ mỉm cười nói:-Ý của Phương Minh Viễn là, dùng máy bay riêng của anh ấy đưa anh về, như vậy thời gian sẽ linh hoạt hơn, cũng thoải mái hơn.Hứa Gia Tường và Lý Chương ngạc nhiên, máy bay riêng đối với họ mà nói thì không có gì lạ. Chế độ quản lý của các hãng máy bay ở Malaysia và Singapore không nghiêm như ở Trung Quốc, một vài các doanh nghiệp lớn và phú hào có máy bay công vụ, nhưng Phương Minh Viễn là người đại lục, lại có cả máy bay công vụ,điều này khiến họ cảm thấy rất ngạc nhiên.
Hơn nữa, tàu của Phương Minh Viễn lại đặc sắc như vậy. Nghĩ tới máy bay công vụ của anh ta cũng không thể là thứ bình thường! Không ngờ tài lực của Phương gia lại hùng hậu như thế?Nghi vấn trong lòng Hứa Gia Tường bị đè nén, mỉm cười nói:-Nếu như vậy, thì tôi cung kính không bằng tuân mệnh rồi!Phương Minh Viễn lại đưa ánh mắt chuyển sang Lý Chương,
Lý Chương hơi rùng mình, lại lắc đầu nói:-Trong thời gian ngắn tôi không có dự định về Singapore, Phương thiếu gia có chuyện gì, cứ nói tôi có thể chuyến lời cho cha!Hứa Gia Tường ngạc nhiên nhìn Lý Chương, hôm trước Lý Chương còn nói phải về Singapore, không ở Hông Kông chịu sự tức giận nữa! Sao tự nhiên lại thay đổi? Nhưng hắn rất nhanh chóng hiểu ra Lý Chương đang đấu trí với Phương Minh Viễn, cố ý đối đầu với Phương Minh Viễn!Phương Minh Viễn trầm ngâm một lát, hơi lắc đầu nói:-Việc này không thích hợp nói qua điện thoại!Người bên cạnh không biết, nhưng Phương Minh Viễn đã biết được tin tức trên internet rất rõ ràng, xung quanh Trung Quốc, từ Alaska đến Nhật Bản rồi đến Australia, người Mĩ đã bố trí một loại thiết bị nghe lén!Ví dụ như quân Mĩ bố trí rada dây angten cỡ lớn ở Nhật Bản, angten chảo cao to giống như “thiết kế rào chắn”, có thể bắt tín hiệu trong khoảng 360 độ!
Công năng của nó rất lớn khiến người ta vô cùng tức giận, có thể nói tất cả các thiết bị điện tử thu phát của bất cứ quốc gia nào trên thế giới---điện thoại, tivi, fax và sóng ngắn, nghe trộm bằng các thiết bị điện tín không dây hàng không hàng hải dân dụng.Năm 1983, việc máy bay Liên Xô chiến đấu bắn rơi máy bay Hàn Quốc đã chấn động toàn thế giới! Sau việc đó, Hàn Quốc và Liên Xô tranh chấp càng kéo dài. Mà ghi chép thông tin về máy bay do Mĩ cung cấp để phi hành gia của Liên xô bắn rơi lúc đó và trung tâm chỉ huy mặt đất của Liên Xô đã đưa người Liên Xô lên đầu đỉnh ngọn sóng! Khiến người Liên Xô lâm vào hoàn cảnh ngàn người chỉ trích!
Mà thu hoạch được đều là những tài liệu cơ mật, chính là thiết bị nghe lén của người Mĩ ở Nhật!Hơn nữa theo sự phát triển của khoa học kỹ thuật, người Mĩ hiện nay ngay cả thông tin cao tần và các tín hiệu vệ tinh cao tần, cá tín hiệu cao tần cực cao cũng có thể nghe lén!
Mà phía Nam Australia Đông Nam Á là căn cứ quan trọng nhất Mĩ đạt hệ thống nghe lén ở khu vực Thái Bình Dương, có thể giám sát toàn bộ mục tiêu khu vực Đông Á và Nam Á.Mặc dù sau sự kiện bùng nổ Indonesia tàn sát người Hoa, theo phản ứng của người Mĩ, người Mix và Tô Cáp Thác không đứng cùng một trận tuyến.
Nhưng Phương Minh Viễn cũng hiểu, rất nhiều việc trên thế giới này, không đủ chống đỡ tình báo, chỉ nhìn bề ngoài, tuyệt đối sẽ bị đưa tới khe cống ngầm. Cho nên đối với người Mĩ Phương Minh Viễn không chút yên tâm!-Như vậy, chúng tôi sẽ phái người có chuyên môn đưa nó đến chỗ Chủ tịch hội đồng quản trị Lý, làm phiền cậu báo cho Chủ tịch Lý, đến lúc đó tự mình ký nhận.
Phương Minh Viễn nói.Mặc dù trong lòng Lý Chương cự tuyệt, nhưng nhìn mặt Vu Thu Hạ và Trịnh Gia Nghi hắn thật sự không có dũng khí lặp lại nhiều lần!
Năm người nói chuyện một lúc, Lý Chương và Hứa Gia Tường thấy không còn việc gì khác liền chủ động cáo từ, Phương Minh Viễn cũng không giữ bọn họ lại.
Xuống tàu,đến bãi đậu xe không xa, Lý Chương dừng bước, quay đầu lại nhìn con tàu đang bỏ neo trong cảng, tức giận nói:-Tỏ uy phong gì cơ chứ?
Chẳng phải là một con tàu bình thường sao? Hừ!Hắn lại quay sang nhìn Hứa Gia Tường, đưa tay ra nói:-Gia Tường, đưa tớ xem trong túi là cái gì?Hứa Gia Tường lắc đầu nói:-Không được, miệng túi có dấu rồi, nếu cậu mở, chắc chắn không thể phục hồi nguyên dạng! Đến lúc đó, tớ không thể chịu trách nhiệm nổi!Mặc dù hắn rất tò mò, Phương Minh Viễn có thể giao thứ gì cho cha hắn, nhưng hắn cũng hiểu, Phương Minh Viễn đã trịnh trọng nhờ như vậy, nhất định phải đích thân đưa cho cha, nếu hắn tự tiện mở ra, một khi để cha và Phương gia biết, hắn chắc chắn sẽ gặp chuyện chẳng lành!
Hơn nữa, qua hôm nay,hắn đã biết thêm hơn về tài lực của Phương gia, hắn không thể chiều theo sự tò mò của Lý Chương mà đắc tội với Phương Minh Viễn.-Hừ!Lúc này Lý Chương có chút hối hận, sớm biết như vậy, chẳng thà nhận cái túi, như vậy cũng có thể biết bên trong rốt cuộc là thứ gì, có cái gì thần bí bên trong.-Lúc nữa tớ có cuộc hẹn không thể đi cùng với cậu!Hứa Gia Tường nhìn đồng hồ nói,-Tạm biệt!Nói xong, không đợi Lý Chương trả lời hắn bước lên xe, bỏ đi.Khi Hứa Gia Tường nhìn thấy chiếc máy bay công vụ tư nhân mà Phương Minh Viễn nói, thật sự ngạc nhiên.
Mặc dù trong lòng cũng đã có chuẩn bị, nhưng khi chính mắt nhìn thấy chiếc máy bay công vụ hào hoa trên quốc tế, khiến hắn khó có thể bình tĩnh được!Hứa Gia Tường thuận buồm xuôi gió về tới Kuala Lumpur, lập tức chạy đến Bọ tài chính, may thời gian quẹt thẻ vẫn hợp lệ, chính là thời gian Hứa Trường Căn nghỉ trưa.Hắn luôn mang theo chiếc túi bên mình đưa cho Hứa Trường Căn, Hứa Trường Căn trịnh trọng nhận lấy, nhìn cái phong ấn ở miệng túi mới nói:-Gia Tường, không có ai động vào thứ trong chiếc túi chứ?-Không ạ! Lý Chương muốn mở ra xem, con đã từ chối!Hứa Gia Tường vội vàng nói.-Lý Chương?
Hừ, đúng là tên tiểu tử không biết trời cao đất dày!Hứa Trường Căn lạnh lùng nói,-Về sau ít đi cùng nó thôi!-Vâng!Hứa Gia Tường trả lời buông xuôi.-Lần này con làm rất tốt! Say này phải quan hệ nhiều với Phương Minh Viễn, nếu có thể trở thành bạn thì càng tốt!Hứa Trường Căn thoáng nhìn đứa con trai, khen ngợi.
Hứa Trường Căn mở chiếc túi ra, không hề tránh Hứa Gia Tường, cứ đổ ra trên bàn như vậy.Bên trong là một chồng ảnh và giấy tờ, Hứa Gia Tường nhìn mấy bức ảnh bên trong lập tức kinh ngạc mở to hai mắt.Hứa Trường Căn cầm lấy ảnh, từng cái một lật xem, vẻ mặt càng ngày càng trầm xuống! Đến cuối cùng, quả thực giống như ngồi ở đấy nồi! Ông ta lại cấm lấy mấy bức ảnh, phát hiện đều là cắt từ báo của giới truyền thông Indonesia!
Từ niên đại năm mươi, cho đến gần đây! Những tờ báo này đều có một đặc điểm chung đó chính là công kích Trung Quốc ác liệt!Hứa Trường Căn rất lâu sau mới đạt lại chúng lên bàn, thở dài nói:-Hóa ra là vậy! Lẽ nào họ chú ý!
Hiện nay Malaysia cũng đang trong thời kỳ khủng hoảng nghiêm trọng, Hứa Trường Căn thân là Phó bộ trưởng Bộ tài chính, nửa năm nay cũng bận rộn đánh vào gót sau, không đủ quan tâm cục diện Indonesia, nhưng sau khi nhìn những thứ Hứa Gia Tường mang về, hắn lập tức phát hiện ra những thứ đối phương muốn nói!
Hai người cũng xuất thân từ những gia đình giàu có, từ nhỏ đến lớn, quen ăn sung mặc sướng, tài sản cá nhân cũng khiến người đời phải kinh ngạc, những chiếc xe và tòa nhà sang trọng khiến người đời phải ngưỡng mộ, đối với họ mà nói không có gì là quá lớn cả!
Nhưng so với con tàu này lại khiến hai người thật sự cảm thấy được “nghèo rớt mùng tơi” của mình! Chỉ giá trị của con tàu đã lớn hơn gấp mấy lần tài sản của hai người thậm chí hơn 10 lần!Lúc này ba người Phương Minh Viễn đã ngồi trong phòng khách nghênh đón họ, nhìn họ bước vào Vu Thu Hạ đứng dậy nói:
-Các anh đến rồi!
Mời ngồi!Lúc này, cho dù là Lý Chương, đối diện với Phương Minh Viễn cũng không có nổi dũng khí.Đối với bọn họ mà nói, tài sản, gia thế, có thể nói là chỗ dựa lớn nhất bây giờ, nhưng đối diện với một người mà ngay cả tài sản hay gia thế đều không kém gì mình, thậm chí còn hơn cả mình, khi thành tích cá nhân của đối thủ càng nổi bật hơn, kiêu ngạo trong lòng đã bị chèn ép tới cực điểm, tất nhiên không thể diễn nổi trò trống gì!Nhìn biểu hiện của hai người có vẻ gượng ép thiếu tự nhiên,
Trịnh Gia Nghi không kìm được cúi đầu xuống thầm cười, chủ ý gặp hai người Lý Chương trên thuyền chính do cô đề xuất, bây giờ xem ra hiệu quả rất tuyệt vời!
Hai bên chào hỏi nhau xong, Phương Minh Viễn mới quay về vấn đề chính.-Mạo muội hỏi một câu, hai vị dự định ở Hoogn Kông bao lâu? Nếu hai vị dự định về nước trong thời gian tới, có thể mang giúp tôi mấy món quà cho Chủ tịch hội đồng quản trị Lý và Bộ trưởng Hứa được không?Phương Minh Viễn trực tiếp hỏi.Lý Chương và Hứa Hia Tường không khỏi kinh ngạc,
Phương Minh Viễn có thứ gì muốn đưa cho các bậc bề trên của mình?-Tôi định ngày kia sẽ về Kuala Lumpur, không biết Phương thiếu gia cần tôi đưa thứ gì cho cha?Hứa Gia Tường trả lời trước.Phương Minh Viễn khoát tay chặn lại, Lâm Dung rất nhanh chóng đưa ra một cái túi dày, đạt trước mặt Hứa Gia Tường.-Chính là cái túi này, mong Hứa thiếu gia nhất định giao tận tay không mất mát gì cho Bộ trưởng Hứa!Phương Minh Viễn nghiêm mặt nói. Hứa Gia Tường bất động đưa tay ra lấy cái túi, cái túi có vẻ nặng. Bên trong giống như có loại văn kiện gì.-Dung Dung, cô sắp xếp đi,ngày kia bảo cơ trưởng Dương đưa Hứa thiếu gia đến Kuala Lumpur!Phương Minh Viễn nói với Lâm Dung.
Hứa Gia Tường hơi ngạc nhiên nhìn Phương Minh Viễn, Vu Thu Hạ mỉm cười nói:-Ý của Phương Minh Viễn là, dùng máy bay riêng của anh ấy đưa anh về, như vậy thời gian sẽ linh hoạt hơn, cũng thoải mái hơn.Hứa Gia Tường và Lý Chương ngạc nhiên, máy bay riêng đối với họ mà nói thì không có gì lạ. Chế độ quản lý của các hãng máy bay ở Malaysia và Singapore không nghiêm như ở Trung Quốc, một vài các doanh nghiệp lớn và phú hào có máy bay công vụ, nhưng Phương Minh Viễn là người đại lục, lại có cả máy bay công vụ,điều này khiến họ cảm thấy rất ngạc nhiên.
Hơn nữa, tàu của Phương Minh Viễn lại đặc sắc như vậy. Nghĩ tới máy bay công vụ của anh ta cũng không thể là thứ bình thường! Không ngờ tài lực của Phương gia lại hùng hậu như thế?Nghi vấn trong lòng Hứa Gia Tường bị đè nén, mỉm cười nói:-Nếu như vậy, thì tôi cung kính không bằng tuân mệnh rồi!Phương Minh Viễn lại đưa ánh mắt chuyển sang Lý Chương,
Lý Chương hơi rùng mình, lại lắc đầu nói:-Trong thời gian ngắn tôi không có dự định về Singapore, Phương thiếu gia có chuyện gì, cứ nói tôi có thể chuyến lời cho cha!Hứa Gia Tường ngạc nhiên nhìn Lý Chương, hôm trước Lý Chương còn nói phải về Singapore, không ở Hông Kông chịu sự tức giận nữa! Sao tự nhiên lại thay đổi? Nhưng hắn rất nhanh chóng hiểu ra Lý Chương đang đấu trí với Phương Minh Viễn, cố ý đối đầu với Phương Minh Viễn!Phương Minh Viễn trầm ngâm một lát, hơi lắc đầu nói:-Việc này không thích hợp nói qua điện thoại!Người bên cạnh không biết, nhưng Phương Minh Viễn đã biết được tin tức trên internet rất rõ ràng, xung quanh Trung Quốc, từ Alaska đến Nhật Bản rồi đến Australia, người Mĩ đã bố trí một loại thiết bị nghe lén!Ví dụ như quân Mĩ bố trí rada dây angten cỡ lớn ở Nhật Bản, angten chảo cao to giống như “thiết kế rào chắn”, có thể bắt tín hiệu trong khoảng 360 độ!
Công năng của nó rất lớn khiến người ta vô cùng tức giận, có thể nói tất cả các thiết bị điện tử thu phát của bất cứ quốc gia nào trên thế giới---điện thoại, tivi, fax và sóng ngắn, nghe trộm bằng các thiết bị điện tín không dây hàng không hàng hải dân dụng.Năm 1983, việc máy bay Liên Xô chiến đấu bắn rơi máy bay Hàn Quốc đã chấn động toàn thế giới! Sau việc đó, Hàn Quốc và Liên Xô tranh chấp càng kéo dài. Mà ghi chép thông tin về máy bay do Mĩ cung cấp để phi hành gia của Liên xô bắn rơi lúc đó và trung tâm chỉ huy mặt đất của Liên Xô đã đưa người Liên Xô lên đầu đỉnh ngọn sóng! Khiến người Liên Xô lâm vào hoàn cảnh ngàn người chỉ trích!
Mà thu hoạch được đều là những tài liệu cơ mật, chính là thiết bị nghe lén của người Mĩ ở Nhật!Hơn nữa theo sự phát triển của khoa học kỹ thuật, người Mĩ hiện nay ngay cả thông tin cao tần và các tín hiệu vệ tinh cao tần, cá tín hiệu cao tần cực cao cũng có thể nghe lén!
Mà phía Nam Australia Đông Nam Á là căn cứ quan trọng nhất Mĩ đạt hệ thống nghe lén ở khu vực Thái Bình Dương, có thể giám sát toàn bộ mục tiêu khu vực Đông Á và Nam Á.Mặc dù sau sự kiện bùng nổ Indonesia tàn sát người Hoa, theo phản ứng của người Mĩ, người Mix và Tô Cáp Thác không đứng cùng một trận tuyến.
Nhưng Phương Minh Viễn cũng hiểu, rất nhiều việc trên thế giới này, không đủ chống đỡ tình báo, chỉ nhìn bề ngoài, tuyệt đối sẽ bị đưa tới khe cống ngầm. Cho nên đối với người Mĩ Phương Minh Viễn không chút yên tâm!-Như vậy, chúng tôi sẽ phái người có chuyên môn đưa nó đến chỗ Chủ tịch hội đồng quản trị Lý, làm phiền cậu báo cho Chủ tịch Lý, đến lúc đó tự mình ký nhận.
Phương Minh Viễn nói.Mặc dù trong lòng Lý Chương cự tuyệt, nhưng nhìn mặt Vu Thu Hạ và Trịnh Gia Nghi hắn thật sự không có dũng khí lặp lại nhiều lần!
Năm người nói chuyện một lúc, Lý Chương và Hứa Gia Tường thấy không còn việc gì khác liền chủ động cáo từ, Phương Minh Viễn cũng không giữ bọn họ lại.
Xuống tàu,đến bãi đậu xe không xa, Lý Chương dừng bước, quay đầu lại nhìn con tàu đang bỏ neo trong cảng, tức giận nói:-Tỏ uy phong gì cơ chứ?
Chẳng phải là một con tàu bình thường sao? Hừ!Hắn lại quay sang nhìn Hứa Gia Tường, đưa tay ra nói:-Gia Tường, đưa tớ xem trong túi là cái gì?Hứa Gia Tường lắc đầu nói:-Không được, miệng túi có dấu rồi, nếu cậu mở, chắc chắn không thể phục hồi nguyên dạng! Đến lúc đó, tớ không thể chịu trách nhiệm nổi!Mặc dù hắn rất tò mò, Phương Minh Viễn có thể giao thứ gì cho cha hắn, nhưng hắn cũng hiểu, Phương Minh Viễn đã trịnh trọng nhờ như vậy, nhất định phải đích thân đưa cho cha, nếu hắn tự tiện mở ra, một khi để cha và Phương gia biết, hắn chắc chắn sẽ gặp chuyện chẳng lành!
Hơn nữa, qua hôm nay,hắn đã biết thêm hơn về tài lực của Phương gia, hắn không thể chiều theo sự tò mò của Lý Chương mà đắc tội với Phương Minh Viễn.-Hừ!Lúc này Lý Chương có chút hối hận, sớm biết như vậy, chẳng thà nhận cái túi, như vậy cũng có thể biết bên trong rốt cuộc là thứ gì, có cái gì thần bí bên trong.-Lúc nữa tớ có cuộc hẹn không thể đi cùng với cậu!Hứa Gia Tường nhìn đồng hồ nói,-Tạm biệt!Nói xong, không đợi Lý Chương trả lời hắn bước lên xe, bỏ đi.Khi Hứa Gia Tường nhìn thấy chiếc máy bay công vụ tư nhân mà Phương Minh Viễn nói, thật sự ngạc nhiên.
Mặc dù trong lòng cũng đã có chuẩn bị, nhưng khi chính mắt nhìn thấy chiếc máy bay công vụ hào hoa trên quốc tế, khiến hắn khó có thể bình tĩnh được!Hứa Gia Tường thuận buồm xuôi gió về tới Kuala Lumpur, lập tức chạy đến Bọ tài chính, may thời gian quẹt thẻ vẫn hợp lệ, chính là thời gian Hứa Trường Căn nghỉ trưa.Hắn luôn mang theo chiếc túi bên mình đưa cho Hứa Trường Căn, Hứa Trường Căn trịnh trọng nhận lấy, nhìn cái phong ấn ở miệng túi mới nói:-Gia Tường, không có ai động vào thứ trong chiếc túi chứ?-Không ạ! Lý Chương muốn mở ra xem, con đã từ chối!Hứa Gia Tường vội vàng nói.-Lý Chương?
Hừ, đúng là tên tiểu tử không biết trời cao đất dày!Hứa Trường Căn lạnh lùng nói,-Về sau ít đi cùng nó thôi!-Vâng!Hứa Gia Tường trả lời buông xuôi.-Lần này con làm rất tốt! Say này phải quan hệ nhiều với Phương Minh Viễn, nếu có thể trở thành bạn thì càng tốt!Hứa Trường Căn thoáng nhìn đứa con trai, khen ngợi.
Hứa Trường Căn mở chiếc túi ra, không hề tránh Hứa Gia Tường, cứ đổ ra trên bàn như vậy.Bên trong là một chồng ảnh và giấy tờ, Hứa Gia Tường nhìn mấy bức ảnh bên trong lập tức kinh ngạc mở to hai mắt.Hứa Trường Căn cầm lấy ảnh, từng cái một lật xem, vẻ mặt càng ngày càng trầm xuống! Đến cuối cùng, quả thực giống như ngồi ở đấy nồi! Ông ta lại cấm lấy mấy bức ảnh, phát hiện đều là cắt từ báo của giới truyền thông Indonesia!
Từ niên đại năm mươi, cho đến gần đây! Những tờ báo này đều có một đặc điểm chung đó chính là công kích Trung Quốc ác liệt!Hứa Trường Căn rất lâu sau mới đạt lại chúng lên bàn, thở dài nói:-Hóa ra là vậy! Lẽ nào họ chú ý!
Hiện nay Malaysia cũng đang trong thời kỳ khủng hoảng nghiêm trọng, Hứa Trường Căn thân là Phó bộ trưởng Bộ tài chính, nửa năm nay cũng bận rộn đánh vào gót sau, không đủ quan tâm cục diện Indonesia, nhưng sau khi nhìn những thứ Hứa Gia Tường mang về, hắn lập tức phát hiện ra những thứ đối phương muốn nói!
/1605
|