Huống hồ, có rất nhiêù lãnh đạo cấp cao vẫn rất than phục tầm nhìn xa trông rộng của Phương Minh Viễn. Không cần nói gì khác, chính cuộc khủng hoảng tài chính lần này, cuộc bạo loạn ở Indonesia lần này và chống lại cơn đại hồng thủy thế kỷ trong vùng duyên hải Trung Quốc.
Ba con sông trước thì không nói làm gì nữa, dù sao là người thiểu số mới biết được bí mật. Nhưng bắt đầu từ tháng 6, sông Trường Giang và Hoang Hà đều xuất hiện lượng mưa trên diện rộng, đã làm mực nước dâng mạnh, gây nên sự uy hiếp nghiêm trọng đối với hàng triệu người dân sinh sống hai bên bờ sông! Khiến cho các ban ngành và Ủy ban Trung ương có liên quan của chính phủ và Trung ương địa phương rất tất bật!
Vào lúc này, rất nhiều người mới nghĩ đến, thời gian đầu năm, Tô Hoán Đông đột nhiên đề xuất ý kiến trong Hội nghị văn phòng của Chính phủ, suy xét đến mấy con sông lớn, đã có nhiều năm chưa xuất hiện cơn hồng thủy trên diện trăm năm mới có một lần, sau này tỉ lệ xác suất xuất hiện hồng thủy ngày càng cao, hơn nữa Tô Hoán Đông vẫn cầm ra được một loạt số liệu, chứng minh hai năm gần nhất, có khả năng sẽ xuất hiện mưa lớn xuống tạo thành cơn đại hồng thủy!
Cho nên Tô Hoán Đông yêu cầu các nơi tăng mạnh công tác kiểm tra phương tiện thủy lợi, rửa sạch đường sông, nhất là phải kiểm tra đê điều! đối với yêu cầu này của Tô Hoán Đông, lúc đó có không ít người đều không cho là đúng, cũng có rất nhiều người bởi vì nguyên nhân này, đã phát hiện ra những lời nói dị nghị. Cuối cùng, nếu không phải có sự ủng hộ của Thủ tướng, lời đề nghị này của Tô Hoán Đông cũng không có cách nào thông qua được!
Nhưng sau khi đề nghị này được Chính phủ thông qua, cũng không có nghĩa là sẽ được cấp dưới hoàn toàn chập nhận! Rất nhiều công việc có liên quan của tỉnh đều làm qua quyết, thuần túy chỉ là lừa gạt cấp trên. Tô Hoán Đông vì vậy mà tức giận với việc làm của các ban ngành co liên quan trong cuộc! Nhưng ngay cả khi anh ta mọc ra ba đầu sáu tay, cũng không thể đi khắp Trung Quốc, cho nên cuối cùng cũng chỉ là nắm bắt được cái điển hình----
Nhưng sau khi vào tháng 6, một số người trong Chính phủ cho rằng Tô Hoán Đông là người nhiều chuyện, không thể không ngậm miệng lại! Từng trận mưa lớn đổ xuống, lòng người bàng hoàng, lũ lụt sẽ không làm mất mặt của một lãnh đạo nào đó thì không tồn tại, cũng sẽ không bởi vì một nhà máy hay doanh nghiệp nào đó có bối cảnh gì đó thì mở cho thể diện, càng không giơ cao đánh khẽ với một số lãnh đạo nào đó….
Khi hồng thủy lên đên mức cao nhất rồi hạ xuống, làm những lãnh đạo của Bắc Kinh.khi đang xem tin tức mới nhất truyền về, ai nấy đều khó mà toát mồ hôi lạnh toàn thân! Bao nhiêu nguy hiểm cũng dựa vào quân em và dân chúng địa phương liều chết mới kháng cự lại. Một khi lũ lụt phá vỡ đê, nới đó có khả năng đều là những vùng phát triển nhanh chóng mấy năm nay của Trung Quốc! Cho nên gây nên tổn thất kinh tê, quả thực là không thể ước chừng được! Điều càng quan trọng hơn là, đối với mỗi người bọn họ mà nói, bất kể là từ phương diện nào, cũng là một lần đả kích trầm trọng!
Cho nên mỗi khi hồng thủy đến, mọi người đều may mắn, may mà vào đầu năm, Trung ương hạ mệnh lệnh rõ ràng, yêu cầu tăng cường kiểm tra phương tiện thủy lợi của mỗi nơi, làm sạch sông hồ, nhất là phải kiểm tra đê điều! Nâng cao tính cảnh giác về tình hình lũ lụt! Tuy nói, những công việc này rất nhiều tỉnh làm rất qua quyết, lơ lài, nhưng cuối cùng không làm tốt hơn cái căn bản! Có lẽ chính là bởi vì điểm nhỏ nhoi mà bọn họ đã làm trước khi mùa mưa đến, bảo đảm dươi tình hình nước lũ ngàn cân treo sợi tóc, vẫn không vỡ đê, để bọn họ sống trbảo vệ gia viên, bảo vệ tài sản, bảo vệ chức vụ!
Chắc chắn danh tiếng trong giới quan chức trong nước, Tô Hoán Đông càng cao hơn một bậc! lại cũng không có ai oán hận anh ta về quyết định đầu năm, ngược lại còn khen ngợi anh ta biết nhìn xa trông rộng, có quyết đoán! Nếu không phải anh ta
Nhưng đến lúc này, mỗi nơi mới phát hiện ra, mỗi địa phương còn chưa nâng cao tầm nghiêm trọng các dụng cụ cần thiết cho công tác phòng chống lũ lụt! Những thứ giống như bao tải, đất cát, xẻng sắt, nhân lực đều dể tìm, nhưng giống như thực phẩm, dầu thành phẩm, số lượng trong kho còn lâu mới đạt đến mức cần thiết cho việc chống lũ! Hơn nữa coi như là bọn họ bất kể tiền tạc đi mua, một là bởi vì cả nước hầu như đều chịu sự uy hiếp của lũ lụt, những vật tư bỗng chốc trở nên vô cùng khan hiếm, hai là, có lúc cho dù là mua được những vật tư này, nhưng do sự trói buộc về điều kiện vận chuyển, căn bản không kịp vận chuyển về!
Mà đến lúc này, các chi nhánh của tập đoàn Carrefour trải rộng trên cả nước, thì các cán bộ của phòng hậu cần chính quyền địa phương, mở ra hàng loạt nhà kho, bán các loại thiết bị vật tư chống lũ lụt nhét đầy vào trong kho bán cho chính phủ, theo thống kê chưa hoàn chỉnh hiện tại, tổng số vật tư cần gấp cho công tác giải nguy lũ lụt nơi đây đã lên đến 3 tỷ mấy RMB!
Hơn nữa, những vật tư này nếu bán vốn cho chính phủ, nếu xem xét đến Tập đoàn Carrefour trước tiên bỏ ra đầu tư vào những nơi trữ hàng nhiều vật tư như vậy, và ngộ nhỡ nếu chẳng may năm nay không xảy ra lũ lụt, hậu quả đã đem lại, Tập đoàn Carrefour chắc sẽ tổn hại khá lớn!
Chính bởi vì vật tư liên tục không ngừng cung cấp của các chi nhánh của Tập đoàn Carrefour, không những đã bảo đảm nhu cầu cấp thiết của việc chống nguy hại của lũ lụt, cũng gây sức ép dẫn đến hiện tượng vật giá tăng cao!
Nếu tiểu bối nhà mình cũng có thể có biểu hiện như vậy, bọn họ thật sự là cần cho quê hương! Quay đầu nhìn lại những việc Phương Minh Viễn dể dàng làm được, như vậy một người không hề nắm chắc thì sẽ tự chuốc lấy phiền phức? Làm hỏng cả một đời anh minh?
Cho nên, cũng có không ít người, cho rằng, Phương Minh Viễn chắc chắn đã phát hiện ra bí mật thương nghiệp gì đó mà người khác không thể phát hiện ra ở Đồng Xuyên. Những cái đó luôn có quan hệ tốt với nhà họ Phương, như Sài Tĩnh bọn họ, càng là vừa tạo thế cho Phương Minh Viễn, vừa tích cực liên hệ với Phương Minh Viễn, muốn kiếm được chút gì từ bên trong. Kết quả như vậy, làm cho Phương Minh Viễn cũng có chút dở khóc dở cười. tuy bản thân chưa nghĩ sẽ lỗ vốn ở Đồng Xuyên, nhưng hiện tại mà nói, cũng vẫn chưa chuyển lại được toàn bộ sức mạnh, tuy nối có chút viễn vông, nhưng khoảng cách thực sự có thể thực hiện, vẫn có sự khác biệt nhỏ!
Phí công nói một thôi một hồi, lại có không ít lời hứa, cái này mới gọi là đuổi theo điện thoại!
-Minh Viễn, thời gian cũng sắp đến rồi, chúng ta nên đi rồi, muộn hơn nữa thì phải thất lễ rồi!
Ma Sinh Hương Nguyệt xuất hiện trước mặt Phương Minh Viễn, cười nói một cách quyến rũ:
-Đây có thể nói lần đâu tiền anh chính thức tham dự hoạt động xã hội nhỉ!
Ba con sông trước thì không nói làm gì nữa, dù sao là người thiểu số mới biết được bí mật. Nhưng bắt đầu từ tháng 6, sông Trường Giang và Hoang Hà đều xuất hiện lượng mưa trên diện rộng, đã làm mực nước dâng mạnh, gây nên sự uy hiếp nghiêm trọng đối với hàng triệu người dân sinh sống hai bên bờ sông! Khiến cho các ban ngành và Ủy ban Trung ương có liên quan của chính phủ và Trung ương địa phương rất tất bật!
Vào lúc này, rất nhiều người mới nghĩ đến, thời gian đầu năm, Tô Hoán Đông đột nhiên đề xuất ý kiến trong Hội nghị văn phòng của Chính phủ, suy xét đến mấy con sông lớn, đã có nhiều năm chưa xuất hiện cơn hồng thủy trên diện trăm năm mới có một lần, sau này tỉ lệ xác suất xuất hiện hồng thủy ngày càng cao, hơn nữa Tô Hoán Đông vẫn cầm ra được một loạt số liệu, chứng minh hai năm gần nhất, có khả năng sẽ xuất hiện mưa lớn xuống tạo thành cơn đại hồng thủy!
Cho nên Tô Hoán Đông yêu cầu các nơi tăng mạnh công tác kiểm tra phương tiện thủy lợi, rửa sạch đường sông, nhất là phải kiểm tra đê điều! đối với yêu cầu này của Tô Hoán Đông, lúc đó có không ít người đều không cho là đúng, cũng có rất nhiều người bởi vì nguyên nhân này, đã phát hiện ra những lời nói dị nghị. Cuối cùng, nếu không phải có sự ủng hộ của Thủ tướng, lời đề nghị này của Tô Hoán Đông cũng không có cách nào thông qua được!
Nhưng sau khi đề nghị này được Chính phủ thông qua, cũng không có nghĩa là sẽ được cấp dưới hoàn toàn chập nhận! Rất nhiều công việc có liên quan của tỉnh đều làm qua quyết, thuần túy chỉ là lừa gạt cấp trên. Tô Hoán Đông vì vậy mà tức giận với việc làm của các ban ngành co liên quan trong cuộc! Nhưng ngay cả khi anh ta mọc ra ba đầu sáu tay, cũng không thể đi khắp Trung Quốc, cho nên cuối cùng cũng chỉ là nắm bắt được cái điển hình----
Nhưng sau khi vào tháng 6, một số người trong Chính phủ cho rằng Tô Hoán Đông là người nhiều chuyện, không thể không ngậm miệng lại! Từng trận mưa lớn đổ xuống, lòng người bàng hoàng, lũ lụt sẽ không làm mất mặt của một lãnh đạo nào đó thì không tồn tại, cũng sẽ không bởi vì một nhà máy hay doanh nghiệp nào đó có bối cảnh gì đó thì mở cho thể diện, càng không giơ cao đánh khẽ với một số lãnh đạo nào đó….
Khi hồng thủy lên đên mức cao nhất rồi hạ xuống, làm những lãnh đạo của Bắc Kinh.khi đang xem tin tức mới nhất truyền về, ai nấy đều khó mà toát mồ hôi lạnh toàn thân! Bao nhiêu nguy hiểm cũng dựa vào quân em và dân chúng địa phương liều chết mới kháng cự lại. Một khi lũ lụt phá vỡ đê, nới đó có khả năng đều là những vùng phát triển nhanh chóng mấy năm nay của Trung Quốc! Cho nên gây nên tổn thất kinh tê, quả thực là không thể ước chừng được! Điều càng quan trọng hơn là, đối với mỗi người bọn họ mà nói, bất kể là từ phương diện nào, cũng là một lần đả kích trầm trọng!
Cho nên mỗi khi hồng thủy đến, mọi người đều may mắn, may mà vào đầu năm, Trung ương hạ mệnh lệnh rõ ràng, yêu cầu tăng cường kiểm tra phương tiện thủy lợi của mỗi nơi, làm sạch sông hồ, nhất là phải kiểm tra đê điều! Nâng cao tính cảnh giác về tình hình lũ lụt! Tuy nói, những công việc này rất nhiều tỉnh làm rất qua quyết, lơ lài, nhưng cuối cùng không làm tốt hơn cái căn bản! Có lẽ chính là bởi vì điểm nhỏ nhoi mà bọn họ đã làm trước khi mùa mưa đến, bảo đảm dươi tình hình nước lũ ngàn cân treo sợi tóc, vẫn không vỡ đê, để bọn họ sống trbảo vệ gia viên, bảo vệ tài sản, bảo vệ chức vụ!
Chắc chắn danh tiếng trong giới quan chức trong nước, Tô Hoán Đông càng cao hơn một bậc! lại cũng không có ai oán hận anh ta về quyết định đầu năm, ngược lại còn khen ngợi anh ta biết nhìn xa trông rộng, có quyết đoán! Nếu không phải anh ta
Nhưng đến lúc này, mỗi nơi mới phát hiện ra, mỗi địa phương còn chưa nâng cao tầm nghiêm trọng các dụng cụ cần thiết cho công tác phòng chống lũ lụt! Những thứ giống như bao tải, đất cát, xẻng sắt, nhân lực đều dể tìm, nhưng giống như thực phẩm, dầu thành phẩm, số lượng trong kho còn lâu mới đạt đến mức cần thiết cho việc chống lũ! Hơn nữa coi như là bọn họ bất kể tiền tạc đi mua, một là bởi vì cả nước hầu như đều chịu sự uy hiếp của lũ lụt, những vật tư bỗng chốc trở nên vô cùng khan hiếm, hai là, có lúc cho dù là mua được những vật tư này, nhưng do sự trói buộc về điều kiện vận chuyển, căn bản không kịp vận chuyển về!
Mà đến lúc này, các chi nhánh của tập đoàn Carrefour trải rộng trên cả nước, thì các cán bộ của phòng hậu cần chính quyền địa phương, mở ra hàng loạt nhà kho, bán các loại thiết bị vật tư chống lũ lụt nhét đầy vào trong kho bán cho chính phủ, theo thống kê chưa hoàn chỉnh hiện tại, tổng số vật tư cần gấp cho công tác giải nguy lũ lụt nơi đây đã lên đến 3 tỷ mấy RMB!
Hơn nữa, những vật tư này nếu bán vốn cho chính phủ, nếu xem xét đến Tập đoàn Carrefour trước tiên bỏ ra đầu tư vào những nơi trữ hàng nhiều vật tư như vậy, và ngộ nhỡ nếu chẳng may năm nay không xảy ra lũ lụt, hậu quả đã đem lại, Tập đoàn Carrefour chắc sẽ tổn hại khá lớn!
Chính bởi vì vật tư liên tục không ngừng cung cấp của các chi nhánh của Tập đoàn Carrefour, không những đã bảo đảm nhu cầu cấp thiết của việc chống nguy hại của lũ lụt, cũng gây sức ép dẫn đến hiện tượng vật giá tăng cao!
Nếu tiểu bối nhà mình cũng có thể có biểu hiện như vậy, bọn họ thật sự là cần cho quê hương! Quay đầu nhìn lại những việc Phương Minh Viễn dể dàng làm được, như vậy một người không hề nắm chắc thì sẽ tự chuốc lấy phiền phức? Làm hỏng cả một đời anh minh?
Cho nên, cũng có không ít người, cho rằng, Phương Minh Viễn chắc chắn đã phát hiện ra bí mật thương nghiệp gì đó mà người khác không thể phát hiện ra ở Đồng Xuyên. Những cái đó luôn có quan hệ tốt với nhà họ Phương, như Sài Tĩnh bọn họ, càng là vừa tạo thế cho Phương Minh Viễn, vừa tích cực liên hệ với Phương Minh Viễn, muốn kiếm được chút gì từ bên trong. Kết quả như vậy, làm cho Phương Minh Viễn cũng có chút dở khóc dở cười. tuy bản thân chưa nghĩ sẽ lỗ vốn ở Đồng Xuyên, nhưng hiện tại mà nói, cũng vẫn chưa chuyển lại được toàn bộ sức mạnh, tuy nối có chút viễn vông, nhưng khoảng cách thực sự có thể thực hiện, vẫn có sự khác biệt nhỏ!
Phí công nói một thôi một hồi, lại có không ít lời hứa, cái này mới gọi là đuổi theo điện thoại!
-Minh Viễn, thời gian cũng sắp đến rồi, chúng ta nên đi rồi, muộn hơn nữa thì phải thất lễ rồi!
Ma Sinh Hương Nguyệt xuất hiện trước mặt Phương Minh Viễn, cười nói một cách quyến rũ:
-Đây có thể nói lần đâu tiền anh chính thức tham dự hoạt động xã hội nhỉ!
/1605
|