Mà phải đạt được sự ủng hộ của Phương gia, cách trực tiếp nhấtcũng là cách mà bọn họ thấy hữu hiệu nhất, không gì hơn được sự ủng hộ của Phương gia đối với phương án tuyến An Tần! Nếu như nói có thể làm cho ban năng lượng thông qua phương án tuyến An Tần của Phương gia, như vậy Phương gia tất sẽ có qua có lại mới toại lòng nhau, đem công trình tuyến đường ống dẫn dầu giao cho công ty ống dẫn dầu Hoa Hải.
Đối với điểm này, ban quản lý của dầu Hoa Hải vẫn tương đối tin tưởng! Những năm gần đây, hễ là thành tâm cùng Phương gia hợp tác, đều kiếm được đầy chậu, đầy bát. Phương gia không phải loại người qua cầu rút ván, điểm này trải qua nhiều năm như vậy, đã chiếm được cảm tình của mọi người!
Cho nên, Lâm Ức Mai mới từ quốc nội chạy tới Moscow, và được Đinh Nghi dẫn đến gặp Phương Minh Viễn!
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, Phương Minh Viễn vẫn chưa có ý kiến gì, ngay lúc Lâm Ức Mai cho là thỉnh cầu của mình dứt khoát bị Phương Minh Viễn cự tuyệt, có chút nản lòng thoái chí, Phương Minh Viễn đột nhiên mở miệng nói:
-Giám đốc Lâm, đề nghị này cũng không phải là không thể được, không biết quý công ty có thể chắc chắn thuyết phục được ban lãnh đạo dầu Hoa Hải được bao nhiêu phần?
Lâm Ức Mai tinh thần lập tức rung lên nói:
-Cậu Phương, chúng tôi có thể nắm chắc 70%! Ban lãnh đạo tập đoàn chúng tôi đối với... Hì hì, cũng là rất bất mãn!
Đây quả là lời nói thật, là xí nghiệp dầu mỏ quốc hữu thành lập cuối cùng, dầu Hoa Hải ở trong nước căn bản là chiếm không được bao nhiêu mỏ dầu, không thể không ra biển để tìm dầu! Mà trên biển tìm kiếm mỏ dầu, chuyện này quả là khó khăn hơn so với lục địa gấp nhiều lần! Hơn nữa mặc dù là tìm được, nhưng phí tổn khai thác vẫn là rất mạo hiểm, rủi ro cao hơn các mỏ dầu ở lục địa! Cứ như vậy, khi ngang giá, lợi nhuận kiếm được cũng thấp hơn nhiều so với hai công ty kia!
Khổng Tử đã nói: “Bất hoạn quả nhi hoạn bất quân”, nói như vậy có nghĩa là, cùng là các doanh nghiệp dầu mỏ quốc hữu, nhưng bởi vì thành lập muộn, nên chỉ có thể nhìn đồng môn sư huynh ăn thịt, còn mình thì uống súp! Hơn nữa ba công ty này mặc dù về đối ngoại còn có thể đại khái nhất trí, nhưng không có nghĩa là bên trong chúng không có mâu thuẫn!
Trong chuyện về tuyến đường ống dẫn dầu Hoa - Nga, không thể nghi ngờ gì, cái nhìn giữa ba công ty là không hoàn toàn nhất trí. Đối với dầu Hoa Hải mà nói, tuyến đường ống dẫn dầu rốt cuộc là theo hướng đông bắc hay là tây bắc, đối với nó mà nói cũng không có gì khác nhau về bản chất, nhưng do ai kiến thiết, mới là chuyện can hệ đến dầu Hoa Hải.
Hơn nữa, theo lời của Đinh Nghi, ban quản lý dầu Hoa Hải cũng nghe nói, họ cũng rất đồng ý với phán đoán rằng người Nhật Bản sẽ nhúng tay vào An An tuyến! Bởi vì ở Đông Hải, bọn họ đối với khát vọng dầu mỏ của người Nhật Bản là có nhận thức trực tiếp nhất! Cho nên, ban quản lý dầu Hoa Hải vẫn tương đối thiên về mau chóng kiến thiết tuyến đường ống dẫn dầu Hoa - Nga. Lâm Ức Mai hiểu được tâm lý này nên mới dám chắc đến bảy phần!
Phương Minh Viễn ánh mắt lại chuyển hướng về phía Đinh Nghi. Đinh Nghi hiểu ý, nói:
-Nếu có sự ủng hộ của tập đoàn dầu Hoa Hải, tôi nghĩ ý kiến của Bộ trưởng Vũ sẽ càng được trung ương coi trọng!
Phương Minh Viễn không khỏi có chút thất vọng, hơi hơi lắc đầu nói:
-Như vậy vẫn không thể đủ giải quyết dứt khoát sao?
Đinh Nghi trên mặt nổi lên một chút khó xử, giải thích:
-Cậu Phương, chuyện này không chỉ là vấn đề về hướng đi của tuyến đường ống dẫn dầu. Về việc kiến thiết tuyến đường ống dẫn dầu, chúng tôi vẫn đang tranh cãi với chính phủ Nga. Chính phủ Nga hiện giờ tài chính rất eo hẹp, căn bản là không thể trải một tuyến đường ống dẫn dầu lớn như vậy. Cho nên bọn họ hy vọng có thể vay chúng ta để kiến thiết tuyến đường ống dẫn dầu, đợi cho tuyến đường ống dẫn dầu kiến thiết xong, sẽ dùng dầu thô để hoàn trả khoản vay! Nhưng chúng tôi đang tính, bất kể là tuyến An An hay là tuyến An Tần, phí dụng kiến thiết đều cần ít nhất hai tỷ đô la Mỹ trở lên! Tài chính của chính phủ tôi tin rằng cậu cũng đã biết, hiện giờ cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á đã biến thành cuộc khủng hoảng tài chính châu Á, Hongkong cũng không yên ổn, dự trữ ngoại hối quốc gia... Ha ha.
Phương Minh Viễn khinh miệt nhìn hắn một cái, ở kiếp trước, khi ba công ty dầu tiêu mấy chục tỷ, mấy trăm tỷ đô la Mỹ thu mua dầu thô từ Trung Đông, trung ương đã phải hối hận vì đã không thu về sản lượng dầu thô từ Siberia.
Phương Minh Viễn hai tay nâng cằm, chuyện này cứ tiếp tục như vậy, hiển nhiên là không phù hợp với ích lợi của Phương gia, càng không phù hợp với ích lợi của quốc gia. Thời gian người Nhật Bản động thủ sắp đến gần! Phương Minh Viễn cũng không hy vọng thành quả chính mình vất vả mới có được nay lại để cho người Nhật Bản chiếm được. Mặc dù nói chính mình cũng không muốn làm to chuyện. Nhưng đôi khi, lý tưởng rất đầy đặn, sự thật rất cốt cảm! Cứ tiếp tục như thế này, có lẽ đến năm sau cũng chưa có quyết định chắc chắn!
Về phần đề nghị của Lâm Ức Mai, nếu ban quản lý dầu Hoa Hải thật sự có thể bởi vậy mà bị thuyết phục, về sau có thể trở thành đồng minh với Phương gia, thì hợp đồng trải tuyến đường ống dẫn dầu này giao cho bọn họ có ngại ngần gì? Giao cho ai xây dựng cũng được, dù sao Phương gia cũng không thể tự mình xây dựng!
Phương Minh Viễn ho nhẹ một tiếng nói:
-Bộ trưởng Đinh, nếu như nói phí dụng kiến thiết tuyến đường ống dẫn dầu, Phương gia tôi có thể thay chính phủ cho vay, ngày sau nhận lại dầu thô hoàn trả từ công ty xăng dầu Youke, như vậy Bộ có thể mau chóng thông qua thủ tục phê duyệt tuyến An Tần được hay không?
Đinh Nghi và Lâm Ức Mai lập tức mở to mắt, sau một lúc lâu Đinh Nghi chộp nhanh lấy bàn tay Phương Minh Viễn ở trên bàn, kích động nói:
-Các vị thật có thể cung cấp phí dụng trải tuyến đường ống dẫn dầu không? Vậy thì chuyện này sẽ dễ dàng thôi!
Lâm Ức Mai cũng kích động liên tục gật đầu, giống như gà mổ thóc vậy.
Phương Minh Viễn không nói gì mà rút tay lại, cùng một người đàn ông trung niên thân thiết như vậy, làm hắn cảm thấy rất không quen, nếu là Lâm Ức Mai thì còn tạm được.
Đinh Nghi và Lâm Ức Mai lúc này tâm tình đã kích động khó nói lên lời, nếu như nói Phương gia có thể bỏ ra phí dụng trải tuyến đường ống dẫn dầu Hoa -Nga mà nói, như vậy lựa chọn tuyến An An hay là tuyến An Tần vẫn còn là một vấn đề sao? Thành phố An Đạt thì làm sao? Công ty Xăng dầu Trung Quốc thì làm sao? hóa dầu Trung Quốc thì thế nào? Các ngươi có phản đối thế nào, liệu các ngươi có thể bỏ ra khoản phí dụng này sao?
Ngành năng lượng sở dĩ vẫn luôn không thể quyết định hướng đi của tuyến đường ống dẫn dầu, một mặt cố nhiên là bởi vì lợi ích của các tập đoàn có liên quan ở quốc nội, mặt khác cũng là bởi vì Nga trước mắt vô lực gánh vác phí dụng trải tuyến đường ống dẫn dầu, hy vọng quốc nội có thể cho vay, mà quốc nội tuy rằng dự trữ ngoại hối thì có, nhưng một hạng mục vượt quá hai tỷ đô la Mỹ, ở trong nước muốn được phê chuẩn, cũng không phải là dễ dàng. Hơn nữa trong chính phủ, đối với việc có cho Nga vay hay không, còn chưa được thống nhất, cho nên sự tình cứ như vậy mà tiếp tục giằng co.
Nhưng, nếu như nói Phương gia nguyện ý bỏ ra số phí dụng này, như vậy có nghĩa là phương diện tiền bạc đã không còn là vấn đề, chỉ cần chính phủ và Nga đạt thành hiệp nghị chính thức, tuyến đường ống dẫn dầu Hoa - Nga lập tức có thể tiến vào giai đoạn chính thức! Cũng có nghĩa là dự án này chính thức khởi công!
Nói như vậy, đối với ngành năng lượng mà nói, đối với hắn Đinh Nghi mà nói, đối với các cán bộ cao tầng của Bộ mà nói, không thể nghi ngờ gì chính là một chiến tích lớn! Đối với con đường làm quan ngày sau của bọn họ, mở ra một tương lai đầy hứa hẹn!
Mà tất cả những điều này, thành phố An Đạt và Xăng dầu, hóa dầu Trung Quốc có thể cho bọn họ sao?
Đinh Nghi tin rằng, nếu như đem điều kiện này của Phương Minh Viễn báo lên trên, thì những người trong Bộ nhất định sẽ rất nhanh đạt thành thống nhất, mặc dù là có lòng với thành phố An Đạt và xăng dầu và hóa dầu Trung Quốc, họ cũng sẽ không để loại chuyện này chắn con đường làm quan của mình! Chớ đừng nói chi là, một khi cản lại, tiếp theo sẽ hoàn toàn đắc tội với những người còn lại!
Lâm Ức Mai lúc này trong lòng cũng kích động khó có thể điều khiển bản thân, mình thể hiện thiện ý với Phương Minh Viễn, không thể nghi ngờ gì là đã đi một bước quá chính xác! Nếu như nói phí dụng trải tuyến đường ống dẫn dầu là do Phương gia bỏ ra, như vậy sử dụng công ty nào tiến hành công việc, Phương gia đương nhiên có quyền quyết định!
-Cậu Phương, cậu tạm ngồi ở đây một lát, tôi lập tức đi thông báo tin tức này về Bộ!
Đinh Nghi khẩn trương đứng lên nói.
-Bộ trưởng Đinh!
Lâm Ức Mai vội vàng kéo hắn nói:
-Ngài đi đâu để thông báo đây?
Nơi này cũng không phải là đại sứ quán, cũng không phải trong khách sạn, đây là biệt thực của Haldore, tin tức trọng yếu như vậy, đương nhiên là không thể dùng điện thoại bình thường báo cáo về quốc nội, ai biết có thể có tình báo Nga nghe lén hay không? Chuyện lớn như vậy, cũng không thể để Nga biết trước được, bằng không mà nói, phía họ sẽ đi trước một bước!
Đinh Nghi vỗ trán, hắn là cao hứng mà hồ đồ rồi, lúc này mới lại ngồi xuống nói:
-Thất thố, thật sự là thất thố! Khiến cậu Phương chê cười rồi!
Phương Minh Viễn hơi cười nói:
-Bộ trưởng Đinh cũng là quan tâm đến lợi ích quốc gia! Ai có thể chê cười?
Lâm Ức Mai nũng nịu cười nói:
-Bộ trưởng Đinh, tôi nghe Chủ tịch Hội đồng quản trị Mã của chúng tôi nói, lần cuối ngài kích động như vậy, là khi dầu Hoa Hải chúng tôi thành công độc lập đánh ra một vạn thùng dầu Nissan, có lẽ đã là năm sáu năm về trước nhỉ?
Đinh Nghi vẻ mặt tươi cười.
-Cậu Phương, đến lúc đó, cậu phải chiếu cố công ty ống dẫn dầu Hoa Hải chúng tôi một chút đấy! Tôi hiện tại là trăm phần trăm nắm chắc có thể thuyết phục ban lãnh đạo tập đoàn, ủng hộ phương án tuyến An Tần!
Lâm Ức Mai mỉm cười duyên dáng nói. Nữ nhân mà! Trời sinh ra là có thể tỏ vẻ yêu kều trước mặt nam nhân, cho dù là nam nhân đó còn nhỏ tuổi hơn mình!
-Nếu như quý công ty có thể đạt tới tiêu chuẩn kỹ thuật mà chúng tôi yêu cầu, tôi nghĩ, cũng không phải là không thể được!
Phương Minh Viễn cười nói:
-Nếu như các lãnh đạo ngành năng lượng không có đề xuất ra yêu cầu gì đặc biệt!
Lâm Ức Mai ngầm hiểu ý gật gật đầu, Phương Minh Viễn ý tứ rất rõ ràng, công ty ống dẫn dầu Hoa Hải nếu có thể thành công ngăn chặn xăng dầu và hóa dầu Trung Quốc, như vậy công trình này có thể giao cho bọn họ!
Đối với điểm này, ban quản lý của dầu Hoa Hải vẫn tương đối tin tưởng! Những năm gần đây, hễ là thành tâm cùng Phương gia hợp tác, đều kiếm được đầy chậu, đầy bát. Phương gia không phải loại người qua cầu rút ván, điểm này trải qua nhiều năm như vậy, đã chiếm được cảm tình của mọi người!
Cho nên, Lâm Ức Mai mới từ quốc nội chạy tới Moscow, và được Đinh Nghi dẫn đến gặp Phương Minh Viễn!
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, Phương Minh Viễn vẫn chưa có ý kiến gì, ngay lúc Lâm Ức Mai cho là thỉnh cầu của mình dứt khoát bị Phương Minh Viễn cự tuyệt, có chút nản lòng thoái chí, Phương Minh Viễn đột nhiên mở miệng nói:
-Giám đốc Lâm, đề nghị này cũng không phải là không thể được, không biết quý công ty có thể chắc chắn thuyết phục được ban lãnh đạo dầu Hoa Hải được bao nhiêu phần?
Lâm Ức Mai tinh thần lập tức rung lên nói:
-Cậu Phương, chúng tôi có thể nắm chắc 70%! Ban lãnh đạo tập đoàn chúng tôi đối với... Hì hì, cũng là rất bất mãn!
Đây quả là lời nói thật, là xí nghiệp dầu mỏ quốc hữu thành lập cuối cùng, dầu Hoa Hải ở trong nước căn bản là chiếm không được bao nhiêu mỏ dầu, không thể không ra biển để tìm dầu! Mà trên biển tìm kiếm mỏ dầu, chuyện này quả là khó khăn hơn so với lục địa gấp nhiều lần! Hơn nữa mặc dù là tìm được, nhưng phí tổn khai thác vẫn là rất mạo hiểm, rủi ro cao hơn các mỏ dầu ở lục địa! Cứ như vậy, khi ngang giá, lợi nhuận kiếm được cũng thấp hơn nhiều so với hai công ty kia!
Khổng Tử đã nói: “Bất hoạn quả nhi hoạn bất quân”, nói như vậy có nghĩa là, cùng là các doanh nghiệp dầu mỏ quốc hữu, nhưng bởi vì thành lập muộn, nên chỉ có thể nhìn đồng môn sư huynh ăn thịt, còn mình thì uống súp! Hơn nữa ba công ty này mặc dù về đối ngoại còn có thể đại khái nhất trí, nhưng không có nghĩa là bên trong chúng không có mâu thuẫn!
Trong chuyện về tuyến đường ống dẫn dầu Hoa - Nga, không thể nghi ngờ gì, cái nhìn giữa ba công ty là không hoàn toàn nhất trí. Đối với dầu Hoa Hải mà nói, tuyến đường ống dẫn dầu rốt cuộc là theo hướng đông bắc hay là tây bắc, đối với nó mà nói cũng không có gì khác nhau về bản chất, nhưng do ai kiến thiết, mới là chuyện can hệ đến dầu Hoa Hải.
Hơn nữa, theo lời của Đinh Nghi, ban quản lý dầu Hoa Hải cũng nghe nói, họ cũng rất đồng ý với phán đoán rằng người Nhật Bản sẽ nhúng tay vào An An tuyến! Bởi vì ở Đông Hải, bọn họ đối với khát vọng dầu mỏ của người Nhật Bản là có nhận thức trực tiếp nhất! Cho nên, ban quản lý dầu Hoa Hải vẫn tương đối thiên về mau chóng kiến thiết tuyến đường ống dẫn dầu Hoa - Nga. Lâm Ức Mai hiểu được tâm lý này nên mới dám chắc đến bảy phần!
Phương Minh Viễn ánh mắt lại chuyển hướng về phía Đinh Nghi. Đinh Nghi hiểu ý, nói:
-Nếu có sự ủng hộ của tập đoàn dầu Hoa Hải, tôi nghĩ ý kiến của Bộ trưởng Vũ sẽ càng được trung ương coi trọng!
Phương Minh Viễn không khỏi có chút thất vọng, hơi hơi lắc đầu nói:
-Như vậy vẫn không thể đủ giải quyết dứt khoát sao?
Đinh Nghi trên mặt nổi lên một chút khó xử, giải thích:
-Cậu Phương, chuyện này không chỉ là vấn đề về hướng đi của tuyến đường ống dẫn dầu. Về việc kiến thiết tuyến đường ống dẫn dầu, chúng tôi vẫn đang tranh cãi với chính phủ Nga. Chính phủ Nga hiện giờ tài chính rất eo hẹp, căn bản là không thể trải một tuyến đường ống dẫn dầu lớn như vậy. Cho nên bọn họ hy vọng có thể vay chúng ta để kiến thiết tuyến đường ống dẫn dầu, đợi cho tuyến đường ống dẫn dầu kiến thiết xong, sẽ dùng dầu thô để hoàn trả khoản vay! Nhưng chúng tôi đang tính, bất kể là tuyến An An hay là tuyến An Tần, phí dụng kiến thiết đều cần ít nhất hai tỷ đô la Mỹ trở lên! Tài chính của chính phủ tôi tin rằng cậu cũng đã biết, hiện giờ cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á đã biến thành cuộc khủng hoảng tài chính châu Á, Hongkong cũng không yên ổn, dự trữ ngoại hối quốc gia... Ha ha.
Phương Minh Viễn khinh miệt nhìn hắn một cái, ở kiếp trước, khi ba công ty dầu tiêu mấy chục tỷ, mấy trăm tỷ đô la Mỹ thu mua dầu thô từ Trung Đông, trung ương đã phải hối hận vì đã không thu về sản lượng dầu thô từ Siberia.
Phương Minh Viễn hai tay nâng cằm, chuyện này cứ tiếp tục như vậy, hiển nhiên là không phù hợp với ích lợi của Phương gia, càng không phù hợp với ích lợi của quốc gia. Thời gian người Nhật Bản động thủ sắp đến gần! Phương Minh Viễn cũng không hy vọng thành quả chính mình vất vả mới có được nay lại để cho người Nhật Bản chiếm được. Mặc dù nói chính mình cũng không muốn làm to chuyện. Nhưng đôi khi, lý tưởng rất đầy đặn, sự thật rất cốt cảm! Cứ tiếp tục như thế này, có lẽ đến năm sau cũng chưa có quyết định chắc chắn!
Về phần đề nghị của Lâm Ức Mai, nếu ban quản lý dầu Hoa Hải thật sự có thể bởi vậy mà bị thuyết phục, về sau có thể trở thành đồng minh với Phương gia, thì hợp đồng trải tuyến đường ống dẫn dầu này giao cho bọn họ có ngại ngần gì? Giao cho ai xây dựng cũng được, dù sao Phương gia cũng không thể tự mình xây dựng!
Phương Minh Viễn ho nhẹ một tiếng nói:
-Bộ trưởng Đinh, nếu như nói phí dụng kiến thiết tuyến đường ống dẫn dầu, Phương gia tôi có thể thay chính phủ cho vay, ngày sau nhận lại dầu thô hoàn trả từ công ty xăng dầu Youke, như vậy Bộ có thể mau chóng thông qua thủ tục phê duyệt tuyến An Tần được hay không?
Đinh Nghi và Lâm Ức Mai lập tức mở to mắt, sau một lúc lâu Đinh Nghi chộp nhanh lấy bàn tay Phương Minh Viễn ở trên bàn, kích động nói:
-Các vị thật có thể cung cấp phí dụng trải tuyến đường ống dẫn dầu không? Vậy thì chuyện này sẽ dễ dàng thôi!
Lâm Ức Mai cũng kích động liên tục gật đầu, giống như gà mổ thóc vậy.
Phương Minh Viễn không nói gì mà rút tay lại, cùng một người đàn ông trung niên thân thiết như vậy, làm hắn cảm thấy rất không quen, nếu là Lâm Ức Mai thì còn tạm được.
Đinh Nghi và Lâm Ức Mai lúc này tâm tình đã kích động khó nói lên lời, nếu như nói Phương gia có thể bỏ ra phí dụng trải tuyến đường ống dẫn dầu Hoa -Nga mà nói, như vậy lựa chọn tuyến An An hay là tuyến An Tần vẫn còn là một vấn đề sao? Thành phố An Đạt thì làm sao? Công ty Xăng dầu Trung Quốc thì làm sao? hóa dầu Trung Quốc thì thế nào? Các ngươi có phản đối thế nào, liệu các ngươi có thể bỏ ra khoản phí dụng này sao?
Ngành năng lượng sở dĩ vẫn luôn không thể quyết định hướng đi của tuyến đường ống dẫn dầu, một mặt cố nhiên là bởi vì lợi ích của các tập đoàn có liên quan ở quốc nội, mặt khác cũng là bởi vì Nga trước mắt vô lực gánh vác phí dụng trải tuyến đường ống dẫn dầu, hy vọng quốc nội có thể cho vay, mà quốc nội tuy rằng dự trữ ngoại hối thì có, nhưng một hạng mục vượt quá hai tỷ đô la Mỹ, ở trong nước muốn được phê chuẩn, cũng không phải là dễ dàng. Hơn nữa trong chính phủ, đối với việc có cho Nga vay hay không, còn chưa được thống nhất, cho nên sự tình cứ như vậy mà tiếp tục giằng co.
Nhưng, nếu như nói Phương gia nguyện ý bỏ ra số phí dụng này, như vậy có nghĩa là phương diện tiền bạc đã không còn là vấn đề, chỉ cần chính phủ và Nga đạt thành hiệp nghị chính thức, tuyến đường ống dẫn dầu Hoa - Nga lập tức có thể tiến vào giai đoạn chính thức! Cũng có nghĩa là dự án này chính thức khởi công!
Nói như vậy, đối với ngành năng lượng mà nói, đối với hắn Đinh Nghi mà nói, đối với các cán bộ cao tầng của Bộ mà nói, không thể nghi ngờ gì chính là một chiến tích lớn! Đối với con đường làm quan ngày sau của bọn họ, mở ra một tương lai đầy hứa hẹn!
Mà tất cả những điều này, thành phố An Đạt và Xăng dầu, hóa dầu Trung Quốc có thể cho bọn họ sao?
Đinh Nghi tin rằng, nếu như đem điều kiện này của Phương Minh Viễn báo lên trên, thì những người trong Bộ nhất định sẽ rất nhanh đạt thành thống nhất, mặc dù là có lòng với thành phố An Đạt và xăng dầu và hóa dầu Trung Quốc, họ cũng sẽ không để loại chuyện này chắn con đường làm quan của mình! Chớ đừng nói chi là, một khi cản lại, tiếp theo sẽ hoàn toàn đắc tội với những người còn lại!
Lâm Ức Mai lúc này trong lòng cũng kích động khó có thể điều khiển bản thân, mình thể hiện thiện ý với Phương Minh Viễn, không thể nghi ngờ gì là đã đi một bước quá chính xác! Nếu như nói phí dụng trải tuyến đường ống dẫn dầu là do Phương gia bỏ ra, như vậy sử dụng công ty nào tiến hành công việc, Phương gia đương nhiên có quyền quyết định!
-Cậu Phương, cậu tạm ngồi ở đây một lát, tôi lập tức đi thông báo tin tức này về Bộ!
Đinh Nghi khẩn trương đứng lên nói.
-Bộ trưởng Đinh!
Lâm Ức Mai vội vàng kéo hắn nói:
-Ngài đi đâu để thông báo đây?
Nơi này cũng không phải là đại sứ quán, cũng không phải trong khách sạn, đây là biệt thực của Haldore, tin tức trọng yếu như vậy, đương nhiên là không thể dùng điện thoại bình thường báo cáo về quốc nội, ai biết có thể có tình báo Nga nghe lén hay không? Chuyện lớn như vậy, cũng không thể để Nga biết trước được, bằng không mà nói, phía họ sẽ đi trước một bước!
Đinh Nghi vỗ trán, hắn là cao hứng mà hồ đồ rồi, lúc này mới lại ngồi xuống nói:
-Thất thố, thật sự là thất thố! Khiến cậu Phương chê cười rồi!
Phương Minh Viễn hơi cười nói:
-Bộ trưởng Đinh cũng là quan tâm đến lợi ích quốc gia! Ai có thể chê cười?
Lâm Ức Mai nũng nịu cười nói:
-Bộ trưởng Đinh, tôi nghe Chủ tịch Hội đồng quản trị Mã của chúng tôi nói, lần cuối ngài kích động như vậy, là khi dầu Hoa Hải chúng tôi thành công độc lập đánh ra một vạn thùng dầu Nissan, có lẽ đã là năm sáu năm về trước nhỉ?
Đinh Nghi vẻ mặt tươi cười.
-Cậu Phương, đến lúc đó, cậu phải chiếu cố công ty ống dẫn dầu Hoa Hải chúng tôi một chút đấy! Tôi hiện tại là trăm phần trăm nắm chắc có thể thuyết phục ban lãnh đạo tập đoàn, ủng hộ phương án tuyến An Tần!
Lâm Ức Mai mỉm cười duyên dáng nói. Nữ nhân mà! Trời sinh ra là có thể tỏ vẻ yêu kều trước mặt nam nhân, cho dù là nam nhân đó còn nhỏ tuổi hơn mình!
-Nếu như quý công ty có thể đạt tới tiêu chuẩn kỹ thuật mà chúng tôi yêu cầu, tôi nghĩ, cũng không phải là không thể được!
Phương Minh Viễn cười nói:
-Nếu như các lãnh đạo ngành năng lượng không có đề xuất ra yêu cầu gì đặc biệt!
Lâm Ức Mai ngầm hiểu ý gật gật đầu, Phương Minh Viễn ý tứ rất rõ ràng, công ty ống dẫn dầu Hoa Hải nếu có thể thành công ngăn chặn xăng dầu và hóa dầu Trung Quốc, như vậy công trình này có thể giao cho bọn họ!
/1605
|