Cho rằng lần này có thể gặp mặt Trần Giới, Tịch Lục mang tâm tình thấp thỏm tới đây, không nghĩ tới xã trưởng nói cho cậu biết, bây giờ Trần Giới hở ra một tí là bị khoa cử đi tham gia hoạt động, ngay cả xã trưởng cũng rất ít nhìn thấy cô ở trường.
Tịch Lục hơi thất vọng gật gật đầu, hỏi: “Vậy lời kịch của em không thành vấn đề chứ?”
Xã trưởng gật đầu tràn đầy lòng tin, nói: “Dĩ nhiên, cậu và Trần Giới tập luyện tình huống đều rất tốt, lên sân khấu tuyệt đối không thành vấn đề, huống hồ bản thân cậu chính là diễn viên, càng thêm không thành vấn đề …” Anh ta dừng một chút, nhỏ giọng nói: “Có cậu tham gia, còn có thể tăng lên tiếng tăm của xã đoàn chúng ta, anh cũng không tin biểu diễn kết thúc cửa của xã kịch nói chúng ta không thể bị học sinh báo danh dẫm hỏng.”
Tịch Lục: “…”
“Cơ mà, lúc thi đấu bóng rổ, vết thương trên chân cậu ra sao rồi?” Xã trưởng nhìn thoáng qua đầu gối Tịch Lục, như là nghĩ tới điều gì, nói.
Tịch Lục trả lời: “Không sao, vết thương đã kết vảy rồi, chỉ là bị thương ngoài da.”
Xã trưởng gật gật đầu, nói: “Trận đấu bóng rổ, rất xuất sắc, tóm lại, anh là ủng hộ cậu.”
Tịch Lục sửng sốt, hỏi: “Ủng hộ cái gì?”
Xã trưởng chớp chớp mắt, cùng cười với xã viên bên cạnh nói: “À, ủng hộ cậu và Trần Giới ở bên nhau.”
Tịch Lục ngẩn người, phản ứng lại, sau đó mặt đỏ bừng lên, làm cho xã trưởng bên cạnh cùng xã viên lại là một trận cười trộm.
Xã trưởng nói: “Tâm tư của cậu, lòng dạ Tư Mã Chiêu người qua đường đều biết[1], yên tâm đi, chỉ dựa vào cậu là xã viên thân mến của anh, bọn anh sẽ ủng hộ cậu không chút do dự.”
([1]Điển cố: http://onggiaolang.com/10-05-da-tam-cua-tu-ma-chieu/)
Tịch Lục: “…” Em nghe lời này sao không thoải mái thế này.
Chuyển tới trên chỉnh thể, sau khi diễn với xã trưởng hai lần, Tịch Lục cảm thấy không có bao nhiêu vấn đề, nhìn đồng hồ, liền đi trước.
Xã trưởng nói với Tịch Lục, nói: “Còn có một tuần là sẽ bắt đầu rồi, Tịch Lục cậu không cần tới mỗi ngày, cậu còn có công việc nhỉ? Bây giờ tập luyện tình huống, trước biểu diễn một ngày cậu qua đây là được rồi, lúc nào đó anh sẽ nói trước với Trần Giới, các em tập luyện hoàn chỉnh một lần.”
Tịch Lục gật gật đầu, tinh thần hơi chấn động, nói: “Được.”
Đi ra khỏi cổng trường đại học X, Tịch Lục gọi điện thoại cho anh Âu, đối phương cũng không có bởi vì cậu vắng mặt mấy ngày nay mà mất hứng, trái lại hỏi thương thế của cậu khôi phục thế nào, biết được Tịch Lục có thể tiếp tục quay phim, bèn hỏi chỗ bây giờ cậu đang ở, nói lập tức đưa xe đi đón cậu tiếp tục quay phim.
Tịch Lục đứng ở cổng trường học đợi đại khái hơn mười phút, có học sinh qua qua lại lại quay đầu đánh giá cậu, Tịch Lục đè đè mũ xuống, đi đến chỗ cách cổng trường học hơi xa một chút, cũng không bao lâu, xe của anh Âu đã tới rồi, anh Âu quay cửa kính xe xuống nói với Tịch Lục: “Lên xe.”
Tịch Lục ngồi lên ghế sau, anh Âu nhìn cậu một cái, nói: “Nghe nói cậu có tham gia các loại hoạt động thi đấu bóng rổ gì đó, đầu gối cũng là bởi vì trận đấu bóng rổ mà trở thành như vậy? Bình thường, đã bề bộn nhiều việc rồi, cậu nên nghỉ ngơi nhiều hơn, đừng bởi vì tuổi trẻ mà làm như tư bản, cẩn thận sau này già rồi thân thể xảy ra vấn đề.” Dứt lời, anh Âu cười cười, tiếp tục nói: “Cậu xem anh Âu chính là hiện tại thoát vị đĩa đệm đau thần kinh toạ, thật là muốn mạng già mà.”
Tịch Lục gật gật đầu, nói: “Cám ơn anh Âu, em sẽ chú ý.”
Anh Âu nói: “Đạo diễn < dẫn lang yến > nói hôm nay sẽ quay xong hết toàn bộ phần diễn còn lại của cậu, sau đó cậu đặt tinh lực ở trên trường học trước, qua mấy tháng nữa, cậu có thể sẽ phải cùng đạo diễn đi các nơi trong toàn quốc tiến hành tuyên truyền phim, thừa dịp bây giờ còn có thể nghỉ ngơi, nghỉ ngơi nhiều hơn một chút.”
Tịch Lục gật đầu đồng ý.
Bộ phim điện ảnh này dùng lời anh Âu để nói, là cơ hội quan trọng quyết định địa vị của cậu sau này ở trong giới, một bộ phim có đạo diễn đỉnh cấp và diễn viên nổi tiếng cùng với kịch bản không tệ, bao hàm sự kỳ vọng của đại chúng, nếu Tịch Lục biểu hiện không đủ xuất sắc ở trong đó, sẽ bị những người khác che lấp sự nổi bật, ngược lại, nếu diễn tốt, chính là tiền đồ sáng lạn.
Tịch Lục quay đầu nhìn ngoài cửa sổ, trong đầu lặp lại một lần lại một lần lời thoại.
Chính cậu cũng không đạt tiêu chuẩn, giảng viên trong trường từng nói kỹ xảo biểu diễn của cậu quả thật không tốt, cậu cũng có luyện tập không ngừng, thầy lại chưa từng khích lệ cậu, cho nên bây giờ cậu còn không chắc mình rốt cuộc có thể trổ hết tài năng trong bộ điện ảnh này hay không?
Anh Âu nói: “Cậu dùng hết toàn lực là được rồi, tuy rằng bộ phim này rất quan trọng, nhưng sau này cũng có rất nhiều cơ hội, anh sẽ cố gắng hết sức tranh thủ giúp các cậu.”
Tịch Lục nhìn anh Âu, nói: “Nếu không có anh Âu ở bên cạnh vẫn luôn trợ giúp em, bây giờ có lẽ em ngay cả một bộ phim cũng không nhận được, cám ơn anh Âu.”
Anh Âu cười lên ha ha, nói: “Được rồi được rồi, anh nổi da gà lên rồi đây này, cậu lại đọc lại lời thoại một chút, chờ lát nữa còn phải đóng với Kris đấy.”
Tịch Lục cúi đầu, một mình yên lặng tập lời thoại ở trong đầu.
Đến trường quay, Kris đang phối hợp diễn với vai nam chính, vai nam chính của bộ phim này chính là nam diễn viên hạng A trong giới Cống Hách Lan, nổi danh khiêm tốn lễ độ, diện mạo càng thêm là có thể dùng từ hoàn mĩ để nói, chẳng qua tin tức có liên quan về y phẫu thuật thẩm mỹ cũng là ùn ùn xuất hiện, các loại tin tức ‘màu hồng’ cũng là không ngừng, đã có tin tức cùng rất nhiều ngôi sao nữ hạng A, hạng B.
Đạo diễn nhìn thấy Tịch Lục, gật gật đầu với cậu, nói: “Sau khi kết thúc đợt này, sẽ đến lượt cậu, cậu thay quần áo trước, ngồi ở chỗ đó chờ một chút.”
Tịch Lục gật gật đầu, ngồi ở trên ghế bên cạnh, ngẩng đầu nhìn Kris cùng Cống Hách Lan diễn.
Hai người đều là tài năng, trước không nói Cống Hách Lan, bản thân cũng đã là tiền bối thân kinh bách chiến rồi, diễn tự nhiên là không cần phải nói, như Kris, Tịch Lục biết cô nàng vẫn luôn rất cố gắng, bên ngoài có nói cô nàng chỉ là một bình hoa, dựa vào đủ loại thủ đoạn bò lên, đáng tiếc bởi vì nguyên nhân ngay từ đầu đã quay phim chụp ảnh với nhau, Tịch Lục rõ ràng rất nhiều chuyện đều là giả dối hư ảo.
Bộ phim này thật ra đối với vai nữ chính rất có lợi, cô là một nữ gián điệp, lượn giữa nam chính và nam phụ Tịch Lục diễn, được hai người cùng yêu, đến cuối cùng nam chính quay đầu ở bên nữ chính, mà nam phụ thì bởi vì u mê không chịu tỉnh ngộ, đến cuối cùng tự tìm diệt vong, ở trong bộ phim này Kris thể hiện nguyên vẹn vẻ đẹp của mình, vô luận là thanh thuần, hay là quyến rũ, rồi sau đó là dã tính, phơi bày đủ mặt ra ngoài.
Tịch Lục xem ở bên dưới, thật sự có một loại cảm giác đang xem phim, hai người đều rất nhập vai, thật không hổ đều là hai diễn viên tốt.
Hiện tại là một phần diễn rất quan trọng trong bộ phim, thân phận Kris bị vạch trần, lại vẫn tham dự Hồng Môn yến[2] nam chính sắp xếp, mặc một bộ váy đỏ, trên người giấu thuốc nổ và súng, làm xong chuẩn bị đồng quy vu tận với nam chính.
([2]Hồng Môn yến https://vi.wikipedia.org/wiki/H%E1%BB%93ng_M%C3%B4n_Y%E1%BA%BFn)
Nam chính lại thay đổi ý nghĩ ở một giây sau cùng, trong quá trình hai người đánh nhau, từ từ biến thành nồng nhiệt tựa như dã thú.
Quay đến cuối cùng, váy đỏ của Kris bị xé thành vải rách, hai người ôm cùng một chỗ, làm cho Tịch Lục ở bên cạnh xem đến tim đập đỏ mặt một trận.
Đạo diễn hô một tiếng cắt, lớn tiếng: “Rất tốt, quá tuyệt vời.”
Kris nhíu nhíu mày, sửa sang lại quần áo, đứng lên, nói hai câu với đạo diễn, rồi đi tới WC.
Tịch Lục chú ý đến biểu cảm trên mặt Kris, tuy rằng trên mặt vẫn tươi tắn như trước, nhưng là lúc xoay người, vẻ tươi tắn trong nháy mắt đã xụ xuống ngay.
Cô nàng chán ghét nhìn đôi môi sờn hết son môi trong gương, vốc một ngụm nước, đưa vào trong miệng, súc miệng, sau đó lại dùng giấy vệ sinh lau sạch sẽ miệng mình.
Sau khi thay xong quần áo, cô nàng lại như người không có chuyện gì, đứng ở trước mặt Tịch Lục.
Cô nàng nhìn Tịch Lục một cái, lạnh nhạt nói: “Chân khỏi rồi?”
Tịch Lục gật gật đầu, nói: “Đã khỏi rồi, vừa rồi diễn rất tuyệt.”
Kris lừ mắt một cái, Tịch Lục sửng sốt, lại thấy nét mặt của cô nàng trước sau như một, dường như cái lừ mắt vừa rồi kia không phải là cô nàng làm ra.
Cống Hách Lan sán tới, cười nói: “Kris, vừa rồi em thật đúng là lợi hại, anh cảm giác như mình thật sự bị em quyến rũ.”
Kris ngoài cười nhưng trong không cười nhìn y một cái, nói: “Phải không? Ha ha.”
Cống Hách Lan lại nói hai câu, thấy thái độ của Kris đối với y không được tốt lắm, bèn chào đạo diễn và những người khác, rồi đi.
“Được rồi, nào, Tịch Lục, chuẩn bị tốt, sắp bắt đầu quay rồi.” Đạo diễn vỗ vỗ tay, nói.
Tịch Lục hơi thất vọng gật gật đầu, hỏi: “Vậy lời kịch của em không thành vấn đề chứ?”
Xã trưởng gật đầu tràn đầy lòng tin, nói: “Dĩ nhiên, cậu và Trần Giới tập luyện tình huống đều rất tốt, lên sân khấu tuyệt đối không thành vấn đề, huống hồ bản thân cậu chính là diễn viên, càng thêm không thành vấn đề …” Anh ta dừng một chút, nhỏ giọng nói: “Có cậu tham gia, còn có thể tăng lên tiếng tăm của xã đoàn chúng ta, anh cũng không tin biểu diễn kết thúc cửa của xã kịch nói chúng ta không thể bị học sinh báo danh dẫm hỏng.”
Tịch Lục: “…”
“Cơ mà, lúc thi đấu bóng rổ, vết thương trên chân cậu ra sao rồi?” Xã trưởng nhìn thoáng qua đầu gối Tịch Lục, như là nghĩ tới điều gì, nói.
Tịch Lục trả lời: “Không sao, vết thương đã kết vảy rồi, chỉ là bị thương ngoài da.”
Xã trưởng gật gật đầu, nói: “Trận đấu bóng rổ, rất xuất sắc, tóm lại, anh là ủng hộ cậu.”
Tịch Lục sửng sốt, hỏi: “Ủng hộ cái gì?”
Xã trưởng chớp chớp mắt, cùng cười với xã viên bên cạnh nói: “À, ủng hộ cậu và Trần Giới ở bên nhau.”
Tịch Lục ngẩn người, phản ứng lại, sau đó mặt đỏ bừng lên, làm cho xã trưởng bên cạnh cùng xã viên lại là một trận cười trộm.
Xã trưởng nói: “Tâm tư của cậu, lòng dạ Tư Mã Chiêu người qua đường đều biết[1], yên tâm đi, chỉ dựa vào cậu là xã viên thân mến của anh, bọn anh sẽ ủng hộ cậu không chút do dự.”
([1]Điển cố: http://onggiaolang.com/10-05-da-tam-cua-tu-ma-chieu/)
Tịch Lục: “…” Em nghe lời này sao không thoải mái thế này.
Chuyển tới trên chỉnh thể, sau khi diễn với xã trưởng hai lần, Tịch Lục cảm thấy không có bao nhiêu vấn đề, nhìn đồng hồ, liền đi trước.
Xã trưởng nói với Tịch Lục, nói: “Còn có một tuần là sẽ bắt đầu rồi, Tịch Lục cậu không cần tới mỗi ngày, cậu còn có công việc nhỉ? Bây giờ tập luyện tình huống, trước biểu diễn một ngày cậu qua đây là được rồi, lúc nào đó anh sẽ nói trước với Trần Giới, các em tập luyện hoàn chỉnh một lần.”
Tịch Lục gật gật đầu, tinh thần hơi chấn động, nói: “Được.”
Đi ra khỏi cổng trường đại học X, Tịch Lục gọi điện thoại cho anh Âu, đối phương cũng không có bởi vì cậu vắng mặt mấy ngày nay mà mất hứng, trái lại hỏi thương thế của cậu khôi phục thế nào, biết được Tịch Lục có thể tiếp tục quay phim, bèn hỏi chỗ bây giờ cậu đang ở, nói lập tức đưa xe đi đón cậu tiếp tục quay phim.
Tịch Lục đứng ở cổng trường học đợi đại khái hơn mười phút, có học sinh qua qua lại lại quay đầu đánh giá cậu, Tịch Lục đè đè mũ xuống, đi đến chỗ cách cổng trường học hơi xa một chút, cũng không bao lâu, xe của anh Âu đã tới rồi, anh Âu quay cửa kính xe xuống nói với Tịch Lục: “Lên xe.”
Tịch Lục ngồi lên ghế sau, anh Âu nhìn cậu một cái, nói: “Nghe nói cậu có tham gia các loại hoạt động thi đấu bóng rổ gì đó, đầu gối cũng là bởi vì trận đấu bóng rổ mà trở thành như vậy? Bình thường, đã bề bộn nhiều việc rồi, cậu nên nghỉ ngơi nhiều hơn, đừng bởi vì tuổi trẻ mà làm như tư bản, cẩn thận sau này già rồi thân thể xảy ra vấn đề.” Dứt lời, anh Âu cười cười, tiếp tục nói: “Cậu xem anh Âu chính là hiện tại thoát vị đĩa đệm đau thần kinh toạ, thật là muốn mạng già mà.”
Tịch Lục gật gật đầu, nói: “Cám ơn anh Âu, em sẽ chú ý.”
Anh Âu nói: “Đạo diễn < dẫn lang yến > nói hôm nay sẽ quay xong hết toàn bộ phần diễn còn lại của cậu, sau đó cậu đặt tinh lực ở trên trường học trước, qua mấy tháng nữa, cậu có thể sẽ phải cùng đạo diễn đi các nơi trong toàn quốc tiến hành tuyên truyền phim, thừa dịp bây giờ còn có thể nghỉ ngơi, nghỉ ngơi nhiều hơn một chút.”
Tịch Lục gật đầu đồng ý.
Bộ phim điện ảnh này dùng lời anh Âu để nói, là cơ hội quan trọng quyết định địa vị của cậu sau này ở trong giới, một bộ phim có đạo diễn đỉnh cấp và diễn viên nổi tiếng cùng với kịch bản không tệ, bao hàm sự kỳ vọng của đại chúng, nếu Tịch Lục biểu hiện không đủ xuất sắc ở trong đó, sẽ bị những người khác che lấp sự nổi bật, ngược lại, nếu diễn tốt, chính là tiền đồ sáng lạn.
Tịch Lục quay đầu nhìn ngoài cửa sổ, trong đầu lặp lại một lần lại một lần lời thoại.
Chính cậu cũng không đạt tiêu chuẩn, giảng viên trong trường từng nói kỹ xảo biểu diễn của cậu quả thật không tốt, cậu cũng có luyện tập không ngừng, thầy lại chưa từng khích lệ cậu, cho nên bây giờ cậu còn không chắc mình rốt cuộc có thể trổ hết tài năng trong bộ điện ảnh này hay không?
Anh Âu nói: “Cậu dùng hết toàn lực là được rồi, tuy rằng bộ phim này rất quan trọng, nhưng sau này cũng có rất nhiều cơ hội, anh sẽ cố gắng hết sức tranh thủ giúp các cậu.”
Tịch Lục nhìn anh Âu, nói: “Nếu không có anh Âu ở bên cạnh vẫn luôn trợ giúp em, bây giờ có lẽ em ngay cả một bộ phim cũng không nhận được, cám ơn anh Âu.”
Anh Âu cười lên ha ha, nói: “Được rồi được rồi, anh nổi da gà lên rồi đây này, cậu lại đọc lại lời thoại một chút, chờ lát nữa còn phải đóng với Kris đấy.”
Tịch Lục cúi đầu, một mình yên lặng tập lời thoại ở trong đầu.
Đến trường quay, Kris đang phối hợp diễn với vai nam chính, vai nam chính của bộ phim này chính là nam diễn viên hạng A trong giới Cống Hách Lan, nổi danh khiêm tốn lễ độ, diện mạo càng thêm là có thể dùng từ hoàn mĩ để nói, chẳng qua tin tức có liên quan về y phẫu thuật thẩm mỹ cũng là ùn ùn xuất hiện, các loại tin tức ‘màu hồng’ cũng là không ngừng, đã có tin tức cùng rất nhiều ngôi sao nữ hạng A, hạng B.
Đạo diễn nhìn thấy Tịch Lục, gật gật đầu với cậu, nói: “Sau khi kết thúc đợt này, sẽ đến lượt cậu, cậu thay quần áo trước, ngồi ở chỗ đó chờ một chút.”
Tịch Lục gật gật đầu, ngồi ở trên ghế bên cạnh, ngẩng đầu nhìn Kris cùng Cống Hách Lan diễn.
Hai người đều là tài năng, trước không nói Cống Hách Lan, bản thân cũng đã là tiền bối thân kinh bách chiến rồi, diễn tự nhiên là không cần phải nói, như Kris, Tịch Lục biết cô nàng vẫn luôn rất cố gắng, bên ngoài có nói cô nàng chỉ là một bình hoa, dựa vào đủ loại thủ đoạn bò lên, đáng tiếc bởi vì nguyên nhân ngay từ đầu đã quay phim chụp ảnh với nhau, Tịch Lục rõ ràng rất nhiều chuyện đều là giả dối hư ảo.
Bộ phim này thật ra đối với vai nữ chính rất có lợi, cô là một nữ gián điệp, lượn giữa nam chính và nam phụ Tịch Lục diễn, được hai người cùng yêu, đến cuối cùng nam chính quay đầu ở bên nữ chính, mà nam phụ thì bởi vì u mê không chịu tỉnh ngộ, đến cuối cùng tự tìm diệt vong, ở trong bộ phim này Kris thể hiện nguyên vẹn vẻ đẹp của mình, vô luận là thanh thuần, hay là quyến rũ, rồi sau đó là dã tính, phơi bày đủ mặt ra ngoài.
Tịch Lục xem ở bên dưới, thật sự có một loại cảm giác đang xem phim, hai người đều rất nhập vai, thật không hổ đều là hai diễn viên tốt.
Hiện tại là một phần diễn rất quan trọng trong bộ phim, thân phận Kris bị vạch trần, lại vẫn tham dự Hồng Môn yến[2] nam chính sắp xếp, mặc một bộ váy đỏ, trên người giấu thuốc nổ và súng, làm xong chuẩn bị đồng quy vu tận với nam chính.
([2]Hồng Môn yến https://vi.wikipedia.org/wiki/H%E1%BB%93ng_M%C3%B4n_Y%E1%BA%BFn)
Nam chính lại thay đổi ý nghĩ ở một giây sau cùng, trong quá trình hai người đánh nhau, từ từ biến thành nồng nhiệt tựa như dã thú.
Quay đến cuối cùng, váy đỏ của Kris bị xé thành vải rách, hai người ôm cùng một chỗ, làm cho Tịch Lục ở bên cạnh xem đến tim đập đỏ mặt một trận.
Đạo diễn hô một tiếng cắt, lớn tiếng: “Rất tốt, quá tuyệt vời.”
Kris nhíu nhíu mày, sửa sang lại quần áo, đứng lên, nói hai câu với đạo diễn, rồi đi tới WC.
Tịch Lục chú ý đến biểu cảm trên mặt Kris, tuy rằng trên mặt vẫn tươi tắn như trước, nhưng là lúc xoay người, vẻ tươi tắn trong nháy mắt đã xụ xuống ngay.
Cô nàng chán ghét nhìn đôi môi sờn hết son môi trong gương, vốc một ngụm nước, đưa vào trong miệng, súc miệng, sau đó lại dùng giấy vệ sinh lau sạch sẽ miệng mình.
Sau khi thay xong quần áo, cô nàng lại như người không có chuyện gì, đứng ở trước mặt Tịch Lục.
Cô nàng nhìn Tịch Lục một cái, lạnh nhạt nói: “Chân khỏi rồi?”
Tịch Lục gật gật đầu, nói: “Đã khỏi rồi, vừa rồi diễn rất tuyệt.”
Kris lừ mắt một cái, Tịch Lục sửng sốt, lại thấy nét mặt của cô nàng trước sau như một, dường như cái lừ mắt vừa rồi kia không phải là cô nàng làm ra.
Cống Hách Lan sán tới, cười nói: “Kris, vừa rồi em thật đúng là lợi hại, anh cảm giác như mình thật sự bị em quyến rũ.”
Kris ngoài cười nhưng trong không cười nhìn y một cái, nói: “Phải không? Ha ha.”
Cống Hách Lan lại nói hai câu, thấy thái độ của Kris đối với y không được tốt lắm, bèn chào đạo diễn và những người khác, rồi đi.
“Được rồi, nào, Tịch Lục, chuẩn bị tốt, sắp bắt đầu quay rồi.” Đạo diễn vỗ vỗ tay, nói.
/150
|