Trùng Sinh Chi Độc Phi

Chương 102 - Chương 94

/112


“Không muốn sống nữa ư?” An Cẩm Tú xém chút là khóc tiếp, nàng nhìn An Nguyên Chí, nói: “Nương đi rồi, giờ ngươi cũng muốn đi? Ngươi muốn để lại một mình ta tồn tại trên đời này ư? Vừa rồi là ai nói muốn báo thù?”

Thượng Quan Dũng chẳng biết nói gì với An Nguyên Chí, chỉ đành khuyên An Cẩm Tú một câu: “Lời Nguyên Chí chỉ là thốt ra trong lúc nóng giận, nàng đừng tin.”

Hai tay An Nguyên Chí ôm đầu, một lát sau mới nói: “Chúng ta phải báo thù như thế nào?”

An Cẩm Tú nói: “Ngươi cứ việc đi theo tỷ phu của ngươi là được, chỉ cần ngươi tốt, những chuyện còn lại ta cũng không mong đợi gì hơn.”

An Nguyên Chí muốn nói, không lẽ hắn vô dụng vậy sao? Chỉ cần tồn tại cho tốt, việc gì cũng không cần làm? Nhưng sau khi bị Viên Nghĩa ấn bả vai xuống, An Nguyên Chí đành nuốt lời đó vào lại trong lòng.

Khi An Cẩm Tú nhìn Viên Nghĩa, nàng biết ngay Viên Nghĩa tính muốn tiến cung cùng với nàng, nên bây giờ nàng nói với Viên Nghĩa: “Tốt nhất ngươi nên theo bọn họ nhập ngũ đi, ngươi võ nghệ đầy mình như vậy, vào cung cũng chẳng có đất dụng võ, còn phải trở thành nô tài ăn nói khép nép, ngươi không cần phải hi sinh vì ta như thế.”

Viên Nghĩa lắc đầu, nói: “Phu nhân chỉ mang theo một mình Tử Uyên vào cung, ta thật sự không yên tâm.”

An Nguyên Chí không đủ kiên nhẫn xen vào: “Viên Nghĩa cũng tự đồng ý rồi, tỷ tỷ còn nói nhiều làm gì? Tốt nhất chúng ta nên nghĩ xem làm cách nào để đưa hắn vào cung đi.”

An Cẩm Tú vẫn một mực lắc đầu, việc nàng cứu Viên Nghĩa và Viên Uy đúng là phát sinh từ tính toán trong lòng nàng, nhưng nàng tuyệt nhiên không muốn hại tính mạng của hai người bọn họ, hiện tại nàng cũng không định mang Tử Uyên theo, chứ đừng nói chi tới việc đưa Viên Nghĩa cùng tiến cung.

“Ngươi nói mà không chịu suy nghĩ,” An Cẩm Tú lắc đầu nhìn An Nguyên Chí, sau đó nhìn qua Thượng Quan Dũng: “Tỷ phu của ngươi là chủ gia đình, cứ để chàng định đoạt.”

Thượng Quan Dũng thì không do dự băn khoăn như An Cẩm Tú, nếu đã quyết định tranh đấu vì bản thân mình thì không nên suy nghĩ quá nhiều. Ngay trước mặt An Nguyên Chí và Viên Nghĩa, Thượng Quan Dũng thấy quá thân mật với tiểu thê tử của mình cũng không hay cho lắm, nên chỉ vỗ vỗ lên mu bàn tay của An Cẩm Tú, nói: “Cứ để Viên Nghĩa đi theo nàng, như vậy ta cũng yên tâm hơn.”

“Không sai, phu nhân,” Viên Nghĩa cũng vội vàng nói thêm: “Ta tiến cung, ít nhất cũng có thể giúp phu nhân không bị người khác tổn hại.”

An Cẩm Tú cắn môi, vẫn còn đang rất do dự.

“Quyết định vậy đi,” Thượng Quan Dũng định đoạt, nói tiếp: “Chuyện này An Cẩm Tú nàng phải nghe theo ta, nếu không việc tiến cung của nàng cần phải bàn bạc lại.”

An Nguyên Chí thở dài, nói: “Chúng ta đưa Viên Nghĩa tiến cung bằng cách nào? Lại còn làm cho hắn trở thành người hầu hạ bên cạnh tỷ tỷ nữa? Hay cứ để Viên Nghĩa trực tiếp thành người của am ni cô trước được không?”

Viên Nghĩa nói: “Ta ở lại am ni cô sẽ khiến người khác nghi ngờ. Thị vệ chỗ này cũng sẽ không cho ta tiếp xúc với phu nhân, họ sẽ giết ta trước.”

Thượng Quan Dũng cũng lo lắng nói: “Ta không quen biết với ai trong cung hết.”

Lúc này, An Cẩm Tú thở ra một hơi, nàng vốn không muốn liên lụy tới bất cứ ai, nhưng cuối cùng lại thêm một người. Nàng hỏi Thượng Quan Dũng: “Còn về Tử Uyên? Ta muốn tìm một nhà khá giả để gả nàng ta qua đó.”

“Không được,” cả ba nam nhân có mặt ở đây đồng loạt thốt lên.

“Sau khi ngươi vào cung, những nữ nhân hầu hạ bên cạnh ngươi, biết người nào đáng tin, người nào không thể tin chứ?” An Nguyên Chí nói với An Cẩm Tú: “Tuy Tử Uyên vô dụng, nhưng dù gì cũng là người chúng ta có thể tin tưởng được.”

“Ta...”

“Tỷ tỷ tốt của ta,” An Nguyên Chí nói: “Ta biết ngươi không muốn liên lụy nha đầu Tử Uyên và Viên Nghĩa, nhưng bây giờ ngươi có thể làm Bồ Tát sao? Hiện tại, ngươi không thể bảo vệ được ai hết! Huống chi ngươi đã hỏi ý của Tử Uyên và Viên Nghĩa chưa?”

Thượng Quan Dũng nói: “Nàng dắt theo Tử Uyên và Viên Nghĩa tiến cung, việc này định như vậy đi.”

Hiếm khi Thượng Quan Dũng kiên quyết như vậy, nên An Cẩm Tú đành nghe theo, do dự tới lui, chẳng qua An Cẩm Tú chỉ hi vọng có người đưa ra quyết định thay nàng, mà người này là Thượng Quan Dũng, thì lại càng tốt.

Bốn người trong phòng, mỗi người mang một tâm sự khác nhau, trong lúc nhất thời, chẳng ai nói chuyện với ai.

An Nguyên Chí cúi đầu suy nghĩ một lát thì mở miệng nói: “Hay chúng ta tìm cách đưa ít bạc vào trong cung, nhờ người giúp đỡ chúng ta sắp xếp cho Viên Nghĩa vào cung?”

An Cẩm Tú bật cười: “Ý ngươi là chúng ta tới trước cửa cung, kéo đại một người nào đó lại rồi đưa bạc cho họ sao? Ngươi thấy làm vậy sẽ có người chịu giúp?”

An Nguyên Chí bị An Cẩm Tú nói vậy thì im bặt không nói gì thêm.

“Đi tìm phụ thân nhờ hỗ trợ,” chẳng bao lâu sau, An Cẩm Tú đã có tính toán, nàng nói với An Nguyên Chí: “Ông ta ta sẽ có cách, ngươi cứ bình tĩnh, đi nhờ phụ thân, ông ta nhất định sẽ giúp ngươi.”

“Ta không còn quan hệ gì với An gia nữa,” nhắc tới An gia, An Nguyên Chí lại nổi giận.

“Đừng


/112

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status